Chương 17: No.3
Ánh bình minh như màn kéo chiếu qua thành thị, mang đi bóng đêm sâu thẳm.
Tại chung cư bỏ hoang.
Trần Ân đã mở ra thứ ba cái rương, bện trong có một phong thư, cùng một viên ngọc châu.
Lá thư này Trần Ân không dám mở ra, vì bên ngoài phong thư bị trải lên một tầng phù văn, xem ra là loại phong ấn mà nếu người mở không biết cách hóa giải bên trên phù văn thì lá thư sẽ tự hủy.
Một viên ngọc châu màu xanh ngọc bích, tại ánh sáng bên dưới nó óng ánh đường vân như sóng nước, Trần ân đoán cái này chắc là dị bảo nào đó, nhưng hắn thử đưa nguyên lực cùng hồn lực vào lần lượt thử phát động nhưng đều không có một chút động tĩnh. Vậy thì có hai khả năng thứ này chỉ là đẹp đẽ ngọc quý không có tác dụng gì thứ hai là cần có điều kiện phát động.
Lần này thu hoạch như vậy Trần Ân đã cảm thấy cực kỳ hài lòng, một rương có 200 viên nguyên thạch, dù cho là loại hạ cấp nhưng đối Trần Ân bây giờ mà nói là một món rất lớn tài phú.
Hắn tại chỗ thử nghiệm dùng nhẫn trữ vật thu dọn các loại đồ vật bày dưới đất, bàn tay chạm vào đồ vật một ý niệm trong đầu là hoàn thành thu vào trong nhẫn rồi, Trần Ân hung phấn chơi đùa món đồ chơi mới này một chút, mới chậm rì rì rời khỏi đất hoang.
Trần Ân một đêm không ngủ cùng hồn lực cạn kiệt nên tinh thần có chút rã rời rồi, nhưng thân thể thiếu niên khỏe mạnh thì dù mất ngủ vài ngày Trần Ân vẫn có thể chịu được.
Lúc này Trần Ân đang định đi mua vài món dụng cụ chế tạp, hắn cần mua thêm tạp bài trống, nghi quỹ bút, có thể mua thêm khắc văn đao, cái mình dùng ở nhà đã cũ rồi hơn nữa còn là loại dùng để khắc gỗ.
Cửa hàng bán đồ dành cho chế tạp sư tận thành phía đông, phải đi tàu tốc hành, nhìn đồng hồ đã tám giờ rồi, đi qua bên đó hẳn vừa kịp giờ mở cửa.
Ồ, nhiệm vụ khu mỏ Thường Sơn hoàn thành rồi?.
Ngồi trên xe tốc hành Trần Ân mở ra [thợ săn tạp] theo dõi tiến độ của nhiệm vụ khu mỏ, bất ngờ phát hiện nhiệm vụ đã biến mất khỏi danh sách, xem ra là có người hoàn thành săn g·iết bên trong hầm mỏ Cương Xà cùng Độc Tê.
Tối qua sau khi về nhà Trần Ân đã lật sách dị thú bách khoa ra xem, sinh vật có thể phun chất nhờn giống Tê tê kia gọi Độc Tê.
Một tin xấu nữa là Trần Ân bị vị kia Dương quản lý đánh một sao tín dự, nhìn thấy chính mình tín dự chỉ có đáng thương một sao Trần Ân có chút bất đắc dĩ, lại không tốt nói cái gì, chính mình nhận nhiệm vụ không hoàn thành bị trừ là tất nhiên, đối với việc bị trừ tín dự Trần Ân đã có đoán trước.
-------------------
Khu mỏ Thường Sơn lúc này có chút náo nhiệt, t·hi t·hể Cương Xà cùng Độc Tê đang bị một nhóm thợ săn chất lên xe tải nhỏ, bọn họ tâm tình không tồi, hoàn thành một cái ủy thác vừa có thợ săn điểm tích lũy vừa có dị thú t·hi t·hể chiến lợi phẩm.
“đội trưởng, đã hoàn tất thu dọn.”
“vậy nhanh chóng trở về trong thành đi, trưa nay uống chút bia chúc mừng nhiệm vụ thuận lợi.”
“Đúng đúng, đội trưởng đi quán nào uống à? Nghe nói quán Ba Chỉ có bia loại mới.”
Một nhóm bốn người vui vẻ nói chuyện, hoàn tất thu dọn hoàn tất cũng chào tạm biệt các công nhân, không biết tại xa xa đã có ba người nhìn chăm chú bọn họ.
Hai nam một nữ, ba người đều mặc giống nhau quần áo, bọn họ cũng là sáng nay mới đến, liền nhìn thấy cảnh này, bọn họ là No.3 tiểu đội, nhóm người bên trong cô gái hướng chính mình đội trưởng nói thầm.
“Giang đội trưởng, tôi đã hướng ông chủ phòng trọ thăm dò, mấy ngày này chỉ có một ít người đến đây tiếp nhiệm vụ này, tổng cộng bảy người.”
“Đầu tiên một thanh niên trẻ đến đầu tiên bị Cương Xà làm v·ết t·hương không nhẹ liền bỏ chạy rồi.”
“Hai người đến sau là nam, hoàn tất do thám hầm mỏ nhiệm vụ là bọn họ phát hiện Cương Xà cùng Độc Tê tại trong thủy tinh sơn động.”
“Cuối cùng là nhóm này bốn người thợ săn hoàn thành săn g·iết nhiệm vụ.”
Đội trưởng No.3 là cái đầu trọc lực lưỡng, cho người ta toàn thân một loại khí thế áp bách, bọn họ một đội sớm hình thành ăn ý biết rõ lẫn nhau năng lực, nghe báo cáo như vậy liền không có gì nghi ngờ.
“Xem ra hiềm nghi lớn nhất là đến sau sáu người, nhóm hai người khác đâu?.”
“Sáng nay đã sớm khởi hành đi đến Lăng Mãng trấn, hình như là mới tiếp cái khác nhiêm vụ.”
“Vậy trước đi theo nhóm bốn người thợ săn này, nửa đường chặn hỏi.”
Đầu trọc đội trưởng xoa xoa cái cằm không có râu, hướng ánh mắt về bên trái nam đội hữu nói.
“Đợi lát nữa nếu bọn họ không phối hợp, vậy liền có thể rat ay, trực tiếp dùng thiên phú bức hỏi.”
“Tốt, tôi đợi đã lâu, hy vọng bọn chúng phối hợp, nếu không chỉ có thể nặng tay rồi.” Đáp trả là một thanh niên tóc đen hai mắt hõm sâu, hung hăng cười cười.
-------------------------
Bắc Ninh thành.
Phía đông thành, thị trường giao dịch nơi này chính là khu vực tụ tập buôn bán lớn nhất trong thành.
Tại nơi này cái gì cũng có thể tìm mua, từ vật dụng hàng ngày đến siêu phàm vật liệu.
Người đến người đi nhốn nháo chen chúc, nơi này ngoài các cửa hàng mặt tiền còn có rất nhiều người bày hàng bên đường, chủ yếu là các thợ săn chiến lợi phẩm, không muốn bán giá rẻ cho cửa hàng vì vậy tự mình bày sạp, bị người khác bắt chước, lâu ngày liền thành nơi này đặc trưng.
Trần Ân không phải lần đầu đến đây, nhưng chỉ ghé mua chút đồ cá nhân, lần này là tìm mua chế tạp sư dụng cụ chuyên dụng, vừa đi vừa ngó trái ngó phải tìm xem cửa hàng thích hợp.
“Liền chọn bên này đi.” Đây là một cửa tiệm có quy mô trung bình tại khu này, chuyên mua bán các thứ liên quan đến tạp bài.
“xin chào quý khách.”
Một thiếu nữ khá xinh xắn, tóc hai búi nụ cười niềm nở hướng Trần Ân chào hỏi.
“Ngài là đến mua hay bán đồ ạ.”
“Tôi đến mua đồ, dự định là một bộ dụng cụ chế tạp.”
Trần Ân thì tranh thủ nhìn toàn cảnh cửa hàng, bên trái ngay lối vào là quầy tính tiền có một trung niên đang ngồi bên trong, đối diện cửa chính là khung kính sang trọng treo các loại bút đủ các màu sắc, bên phải là khung kính bên trong có trưng các loại tạp, Trần Ân xem sơ qua thì có vẻ là tương đối cao cấp mặt hàng, kế bên có khung gỗ bày các mẫu mã đao khắc.
Nhìn sơ qua căn phòng khá sạch sẽ ngăn nắp, chỉ có hai người không thấy nhân viên khác.
“Vậy anh vui lòng qua bên này ạ.” Thiếu nữ nghe là đến mua đồ liền nhanh nhẹn hướng Trần Ân dẫn đường.
Vị trung niên đã đi ra quầy, hướng Trần Ân chào.
“Cậu mới lần đầu đi mua sao, nếu vậy phải biết bộ dụng cụ chế tạp còn phân ra nhiều bộ có công dụng khác nhau.”
“Phổ biến nhất là dân dụng loại, loại này chỉ cần là người hiểu sơ chế tạp nguyên lý liền có thể tiếp xúc, độ ổn định không cao, tính năng truyền năng lượng bình thường.”
“Loại thứ hai là bộ học việc, tính năng của bút nghi quỹ thích hợp cho luyện tập thường xuyên, độ bền cao, nhưng không được chi tiết.”
“Loại thứ ba là bộ chuyên nghiệp cao cấp, từ bút nghi quỹ đến đao khắc đều có chất lượng tốt, có thể dùng lên nhiều loại tạp chất liệu khác nhau.”
“Tôi nhìn cậu còn khá trẻ, là mua về luyện tập cho kỳ thi học viện sắp tới đi, nếu vậy tôi đề nghị cậu nên chọn loại thứ hai.”