Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Linh Hồn Dưới Ánh Trăng

Chương 94




Elric đảo mắt nhìn quanh. Xem ra những người khác đều đang có cùng “thắc mắc” như hắn. Anh lạnh lùng bảo:

“Pháp trận thời không. Đó là thứ đưa chúng tôi về được đây”.

Tất cả đều kinh ngạc. Họ không thể tin vào những gì Elric vừa nói. Rainer nhoẻn miệng cười. Hắn không nghĩ thời khắc năng lực của Meine lộ ra lại sớm như vậy. Alice, Kai và Audrey bất ngờ nhìn anh, họ không nghĩ anh sẽ nói ra. Nhưng đành vậy, vì để có thêm manh mối đánh bại bọn Nora, Elric sẽ đánh cược vào lần này.

Alice đanh mặt: “Tiền bối đang suy tính gì đây? Khỉ thật, lão già lắm lời đó…”

“Pháp…pháp trận thời không? Chẳng lẽ Meine là tộc nhân của gia tộc Remi?” - Một người trong hội đồng tỏ vẻ kinh ngạc

“Không thể nào. Tộc Remi đã bị tuyệt duyệt cách đây 10 năm, không một ai tìm thấy tàn dư của pháp trận này, sao có thể…”

Lucas Prym ổn định trật tự lại, rồi nghiêm mặt: “Thật không ngờ, Elric lại giấu một chuyện động trời như vậy. Nhìn biểu hiện của Alice, Kai và nữ hoàng, xem ra họ đã biết từ lâu. Cũng phải, đều là những đồng đội thân thiết trong đội trinh sát, đó cũng là một cách để họ bảo vệ lẫn nhau”.

Ondo nghe Elric nói vậy thì quay sang cha: “Cha, lẽ nào…”

Rainer đanh mặt: “Để cho Emilia Waltrad, Leon Weber và Tom Becker chung đội với Meine, chúng đều là những chuyên gia tình báo, xem ra đội trưởng Elric cũng muốn 3 em ấy giữ bí mật về thân phận của Meine”.

Audrey tặc lưỡi, cô không nghĩ lão ta lại hỏi thẳng thừng tới thế. Trước khi phân nhánh cho đội trinh sát, cô đã gặp riêng Emilia, Tom và Leon để nói về năng lực của Meine. Ban đầu 3 người họ đều rất ngạc nhiên, nhưng vì tính chất giữ bí mật để bảo vệ cho Meine, họ cũng giữ im lặng chuyện này. Dĩ nhiên nhóm Anders cũng biết sự thật, vì dù sao họ cũng là những pháp sư rất trung thành với nữ hoàng, nên Audrey dĩ nhiên rất tin tưởng họ.

“Cứ tưởng lão sẽ nể mặt thế lực của tam đại gia tộc, nhưng xem ra lão đang chơi tất tay rồi” – Kai điềm đạm nói. Alice gật đầu, đồng tình với tiền bối: “Vâng, xem ra những gì tiền bối Elric nói rất chính xác. Lão đô đốc đó, không phải tay mơ đâu”.

“Người giải thích chuyện này như thế nào đây, nữ hoàng? Pháp trận bí truyền của tộc Remi thuần khiết, hà cớ gì lại giấu hội đồng như thế?”

Audrey cười phì, rồi trừng mắt: “Nếu bí mật về Meine được tiết lộ, thì các người sẽ nhìn cô ấy như cách các người đã nhìn Anders Paulie sao?”

Mọi người đều im lặng. Cô lại tiếp:

“Ta đã chứng kiến cả rồi. Anders cũng là một thành viên của đế quốc, nhưng các người lại không biết cảm thông, chia sẻ, ngược lại còn ghẻ lạnh cậu ấy. Đến khi bọn Nora tấn công, những người bảo vệ Anders chẳng còn lại bao nhiêu. Những phẩm chất sống hèn hạ như vậy, thì nếu như một tộc nhân Remi như Meine bị phát hiện năng lực, các người sẽ còn nhìn cô ấy như một mối căm hận đến thế nào đây?”

Elric gật đầu: “Đó là lí do chúng tôi phải che giấu đi. Nếu như Meine sống trong cảnh căm ghét, thù hận với đất nước này, thì hậu quả sau đó, các người cáng đáng nổi không? Ha, cũng may thằng nhóc Anders kia là người nhân hậu, gặp tôi thì các ông cũng chỉ còn mảnh tro tàn thôi”.

Các pháp sư hội đồng nghe xong thì sợ tái mặt. Rainer chỉ mỉm cười không nói gì. Ondo nhận ra sự nguy hiểm của lão, anh nắm chặt tay:

“Rốt cuộc thì tộc Remi đã xảy ra biến cố gì vậy chứ? Hơn nữa, nhìn đội trưởng Elric, như thể là anh ấy đã biết được chuyện gì vậy?”

Gadfield Lowry lúc này mới lên tiếng: “Đủ rồi. Các vị đừng thắc mắc thêm nữa. Nữ hoàng và Elric Weber nói rất đúng. Bọn Nora cũng có khả năng sử dụng ma pháp thời không, nhưng trong số chúng không ai sở hữu nhãn thuật Verka, nên có khả năng tộc Remi ngoài Meine ra vẫn còn người sống sót, và hắn đang là một trong những thành viên của Nora. Điều quan trọng bây giờ là cách ngăn chúng, chứ không phải đấu tranh nội bộ như thế này”.

Audrey đan hai tay vào nhau, bắt đầu suy nghĩ: “Chiến dịch lần này, sẽ căng thẳng lắm đây”.

Rainer dựa người ra sau ghế: “Được thôi, theo như ta biết, một khi sử dụng pháp trận thời không, người sở hữu nhãn lực Verka sẽ hao tổn rất nhiều ma lực. Nên có khi hiện tại chúng sẽ không cử cô nhóc tộc nhân Remi đó chiến đấu trực tiếp đâu”.

Alice nở nụ cười hiền dịu: “Xem ra đô đốc hiểu rất nhiều về gia tộc Remi nhỉ?”

Gadfield nhìn cô con gái cả của mình, trong lòng dấy lên lo lắng: “Con đang có ý gì đây, Alice?”

Rainer đơ mắt nhìn, rồi đáp: “Chà, ta cũng chỉ tò mò về cái gia tộc đã bị diệt vong đó thôi. Tiểu thư Alice nên lo cho tình hình của Ethan Riller đi, nếu không lần tới chạm mặt, cô có thể sẽ chết dưới đao của hắn đấy”.

Nghe đến đây, Alice cảm thấy thật sự phẫn nộ. Cô nắm chặt lòng bàn tay, hận không thể giết lão ngay lúc này. Kai ở bên cạnh lập tức quay sang, vươn tay giữ cô lại: “Alice, em phải bình tĩnh”.

Alice nghiến răng: “Lão già đó…Chuyện của em gái em, em vẫn chưa bỏ qua đâu”.



Sau khi thảo luận một lúc, họ quyết định sẽ cử một đội đi tìm manh mối của Kura và Dan trước. Chỉ cần pháp trận cảm nhận của Jeck bên đội Kai thì hoàn toàn có thể lần ra dấu vết, vì họ đã có mùi của Kura nhờ năng lực của Leon.

Audrey ngồi suy nghĩ một hồi lâu: “Anders sắp tới phải ra khỏi thủ đô để luyện tập kiểm soát ma lực với ngài Sera, Rina thì cần thời gian hồi phục và nâng cao năng lực của con bé. Roy thì vẫn cần kiểm tra thêm. Đội Meine thì đã kiệt sức sau lần này”.

“Khỉ thật…chỉ còn đội của Kai thôi sao”.

Ondo, Mira và Jeck cũng đều là những chuyên gia tình báo rất giỏi. Phi vụ lần này liệu có quá sức không? Nhưng nếu lần ra được bí mật ẩn sau mục đích của chúng, thì sẽ có lợi rất nhiều…”

Cô nghiến răng, nhìn sang Kai. Kai hiểu cô đang rất rối trí, liền nói dõng dạc: “Đội của tôi sẽ lên đường”.

Audrey ngạc nhiên nhìn anh. Kai lại tiếp:

“Cách đây mấy ngày, chúng tôi ra ngoài làm nhiệm vụ, thì phát hiện một luồng ma lực bí ẩn đang bán tin thông qua pháp trận cảm nhận. Có lẽ trận đánh ở Kerma đã khiến chúng phải truyền tin sớm hơn dự kiến, nên Jeck của đội tôi đã phát hiện ra tọa độ”.

Ondo gật đầu. Đúng là có chuyện đó thật. Kai hờ hững nói: “Theo như những gì tôi nhờ Jeck theo dõi mấy ngày nay, thì tọa độ của chúng gần biên giới Fressia và Kerma. Nếu như bắt được bọn chúng, thì chúng ta có thể lần theo tung tích…”

“Không được, nếu làm vậy, khả năng nhóm của anh đối đầu với bọn Nora rất cao” – Audrey kịch liệt phản đối. Kai liền bảo:

“Vậy người có kế sách gì hay hơn không?”

Audrey sững người. Cô quay mặt, rồi bảo: “Được, vậy thì đội của Kai sẽ tới chỗ biên giới kiểm tra. Còn Alice, cô hãy cùng Rina đến Kerma một lần nữa. Lục bảo nhãn của hai người sẽ bổ trợ cho nhau để cảm nhận được sát khí của chúng, nhất là Mathew. Từng giao đấu với tên đó rồi, nên khả năng cảm nhận vẫn ổn chứ? Nếu giao chiến, thì nhất định phải cứu được hoàng đế Conroy. Kerma dù gì cũng là đồng minh của ta, nếu họ thất thủ, thì chúng ta cũng khó biết được năng lực của bọn Nora, rõ chưa?”

“Vâng, tôi đã rõ rồi” – Alice kiên định đáp. Lucas Prym nhìn sang Ondo, ông cảm giác có gì đó sắp xảy ra…một cảm giác không mấy an tâm về nhiệm vụ lần này của con trai và người học trò tên Kai của mình…