Linh Hồn Bị Hoán Đổi

Chương 2




Mạc Phi đang ở tại thành phố Vạn Long để tham dự một cuộc họp về phát triển thị trường phần mềm. Đi với anh có thư ký chủ tịch Ngô Đình Ân, anh ta là con trai của Ngô Gia Ân, thư ký chủ tịch của Âu Dương Khải. Ngô Đình Ân vừa thay thế ba mình vào năm ngoái.

Cuộc họp diễn ra vào nhiều ngày, dự kiến đến ngày kia anh mới có thể trở về thành phố An Bình với vợ. Vừa rời khỏi cuộc họp thì Mạc Phi nhận được điện thoại của Âu Dương Hoa.

“Alo, chào em yêu. Anh vừa mới họp xong.”

Đáp lại không phải giọng của cô mà là một giọng đàn ông “Anh là Mạc Phi, chồng của Âu Dương Hoa có phải không?”

Anh cảm thấy bất an, liền hỏi “Anh là ai? Sao lại giữ điện thoại của vợ tôi?”

“Tôi là Lãnh Bá Ninh, thanh tra cảnh sát thành phố An Bình, vợ của anh đã gặp tai nạn và được điều trị tại bệnh viện thành phố. Hiện tại anh đang ở đâu?”

Tin tức này khiến Mạc Phi giật mình, anh lo lắng hỏi “Tình hình của cô ấy như thế nào? Có bị nặng không?”

“Rất nặng.” Lãnh Bá Ninh không che giấu việc đó “Anh đang ở đâu?”

“Tôi... tôi đang ở thành phố Vạn Long để tham gia một cuộc họp quan trọng.” Mạc Phi nói.

“Nếu đón máy bay ngay bây giờ thì chỉ vài tiếng nữa là trở về được thành phố An Binh. Nhưng nếu cuộc họp đó quan trọng hơn vợ anh thì tôi chỉ hỏi anh vài câu hỏi ngắn thôi.”

“Tôi sẽ trở về đó ngay.” Mạc Phi nói dứt khoát. Sau đó Lãnh Bá Ninh nói cho anh biết phòng mà Âu Dương Hoa đang phẫu thuật.

“Có chuyện gì vậy?” Ngô Đình Ân hỏi.

“Âu Dương Hoa gặp tai nạn, tôi cần trở về đó ngay. Nhưng cuộc họp này vô cùng quan trọng, có thể khiến công ty gặp rắc rối lớn nếu tôi vắng mặt lúc này.” Mạc Phi đáp.

“Giám đốc Mạc cứ yên tâm, tôi sẽ thay giám đốc tham gia cuộc họp. Các đường lối và kế hoạch phát triển của công ty tôi cũng đã nắm được phần lớn rồi. Chủ tịch sẽ cần anh lúc tỉnh lại đấy.” Ngô Đình Ân nhận trách nhiệm tiếp tục công việc.

“Cảm ơn cậu.” Mạc Phi tỏ ra cảm kích.

“Không có gì. Để tôi giúp giám đốc đặt vé máy bay.” Ngô Đình Ân lập tức bắt tay vào làm việc.

Đón chuyến bay sớm nhất, Mạc Phi bồn chồn lo lắng suốt thời gian trở về thành phố An Bình. Khi xuống sân bay, anh lập tức đón một chiếc taxi để tới bệnh viện. Mạc Phi tới trước phòng phẫu thuật của Âu Dương Hoa, anh nhìn thấy một người mặc thường phục đang ngồi trước phòng. Người này có bộ dạng rất ung dung nhưng lại khiến người ta cảm thấy nguy hiểm. Chắc chắn đây không phải người bình thường, anh đoán đây là thanh tra Lãnh Bá Ninh đã nói chuyện với anh qua điện thoại.

“Nhìn bộ dạng đó, hẳn anh là Mạc Phi nhỉ?” Lãnh Bá Ninh hỏi.

“Anh là thanh tra Lãnh?” Mạc Phi hỏi ngược lại, anh có thể nhận ra giọng nói này.

“Đúng vậy. Ca phẫu thuật của vợ anh vẫn chưa xong đâu, ngồi xuống đây nào, tôi có việc muốn nói với anh.” Lãnh Bá Ninh nói.

Mạc Phi nhìn lên bảng hiệu phòng phẫu thuật đang sáng đèn, anh ngồi xuống bên cạnh Lãnh Bá Ninh.

“Tôi đoán anh đang rất lo lắng cho vợ mình, nhưng tôi cần anh trả lời vài câu hỏi.” Lãnh Bá Ninh lên tiếng.

“Tất nhiên là tôi lo lắng rồi. Anh có thể hỏi.” Mạc Phi đáp, mắt vẫn nhìn về phía cửa phòng phẫu thuật.

“Vợ anh có kẻ thù nào hay không? Kiểu muốn đoạt mạng ấy.” Lãnh Bá Ninh nếu ra câu hỏi đầu tiên.

Mạc Phi giật mình, tại sao thanh tra lại hỏi câu này? Phải chăng đây là một vụ mưu sát? Anh cố suy nghĩ và đáp “Cô ấy vốn rất hiền lành, dù là chủ tịch từ rất trẻ nhưng không hề kiêu căng. Âu Dương Hoa nhận được sự kính nể của cấp dưới, sự tín nhiệm của đối tác cũng như sự tôn trọng từ đối thủ. Tôi không nghĩ ra ai có thể muốn giết cô ấy cả?”

“Không một ai ư?” Lãnh Bá Ninh nhìn vào mắt của Mạc Phi khiến anh có chút khó chịu và lảng tránh. “Anh chỉ vừa mới nhắc về khía cạnh công việc thôi, thế còn mối quan hệ cá nhân thì sao?”

“Chuyện đó thì càng không phải nói, bạn bè của cô ấy ai nấy đều coi trọng cô. Âu Dương Hoa luôn đối xử tốt với mọi người, có lý do gì lại muốn giết cô ấy chứ?” Mạc Phi phủ định khả năng đó.

“Thực tế là đã có người phá hỏng bộ thắng của chiếc xe Audi. Đây chắc chắn là do con người gây ra.” Lãnh Bá Ninh cho anh biết thông tin về vụ tai nạn.

“Sao lại như thế? Cô ấy có làm hại ai bao giờ đâu.” Mạc Phi cúi đầu suy nghĩ.

“Con người giết nhau vì cái gì nhỉ? Tiền bạc, tình dục, tình cảm, thù hận, công việc, sự an toàn, hay đơn giản là không vì gì cả.” Lãnh Bá Ninh ngẫm nghĩ và nói thêm “Chiếc xe của vợ anh đã tông phải một chiếc taxi, người tài xế bị thương nhẹ và người khách bị thương nặng không kém gì vợ anh cả.”

“Tuy không phải lỗi của Âu Dương Hoa nhưng tôi sẽ bồi thường cho cả hai người họ.” Mạc Phi đáp.

“Anh có lòng như vậy là rất tốt. Ồ, cuộc phẫu thuật đã xong rồi.” Lãnh Bá Ninh nhìn cửa phòng phẫu thuật bật mở.