Linh Dược Thần Sư

Chương 43: Phòng cạnh kỹ




Không ít đệ tử tò mò nhảy theo một lát, dần dần tản đi, mà Kiệt Sâm mỗi ngày đều làm như vậy, rèn luyện thân thể của chính mình.

Gấp một lần trọng lực!

Gấp hai lần trọng lực!

Mỗi một lần Kiệt Sâm đều ép khô mỗi một phần lực lượng bên trong cơ thể mình, thường thường nhảy cho tới cuối cùng Kiệt Sâm đều phải cắn chặt răng dùng hết toàn thân lực lượng mới có thể di chuyển tới, cả người đau đớn như rút gân, điều làm cho hắn đau muốn chết là khi đứng dậy hai chân không nhịn được run rẩy liên tục.

Mỗi khi nhảy xong một vòng, Kiệt Sâm đều khoanh chân ngồi xuống, dùng linh lực tẩy rửa kinh mạch của mình một lần, cơ thể cùng khung xương nhận lấy linh lực tẩm bổ, thân thể bị vây trong trạng thái mệt mỏi hấp thu được năng lượng đến từ bên ngoài, cảm giác ngứa ngáy tê dại làm Kiệt Sâm đều không nhịn được mà rên thành tiếng.

Mỗi khi về tới ký túc xá Kiệt Sâm đều ngâm mình bên trong Trúc thể linh dịch, thể lực bị tiêu hao hầu như không còn, ý nghĩ thường xuyên trống rỗng, mệt mỏi tới gần chết. Bình thường hắn nằm dài trong thùng gỗ, linh lực trong cơ thể sẽ tự mình chậm rãi vận chuyển sau đó liền ngủ thiếp đi.

Mỗi ngày rèn luyện với cường độ cao làm cho cả người Kiệt Sâm như căng cứng, nhưng điều đáng giá vui mừng chính là Kiệt Sâm có thể cảm giác được Linh lực cấp bẩy bên trong cơ thể mình đang dùng tốc độ mà linh thức có thể phát hiện chậm rãi đề cao lên.

Mà thực lực của Kiệt Sâm trong Linh Dược học theo thời gian trôi qua đã nhanh chóng tăng lên chỉ trong vòng vài ngày, đối với Linh Dược học, Kiệt Sâm thường thường có một loại thiên phú mà người thường không cách nào hiểu được.

Kiếp trước bởi vì thiên tư của hắn có hạn, sự khống chế đối với phản ứng Linh Dược tề căn bản không thể làm được, mà nay Kiệt Sâm bằng vào sự hiểu biết của mình trong việc phối chế Linh Dược tề, căn cứ theo kinh nghiệm kiếp trước, đem kỹ thuật Linh Dược tề cùng kết hợp với phản ứng linh thức, lại thêm việc lần lượt xác minh, khiến cảm giác của linh thức Kiệt Sâm đối với linh nguyên tố cùng sự khống chế có đề cao thật nhanh như bay vọt.

Nếu hiện tại để Kiệt Sâm tham gia thí nghiệm Linh Dược học, trình độ của hắn đã sớm xa xa không chỉ là Linh Dược cấp một.

Mà sau vài ngày Tiếu Ba trao đổi với Kiệt Sâm, thần tình sắc mặt vui mừng đi tới ký túc xá của hắn, trải qua lần trước được Kiệt Sâm chỉ điểm, hiện tại mấy ngày nay Tiếu Ba nghiên cứu cùng học tập đã có một phần ba xác suất phối chế ra được phụ linh dịch.

Thành công này khiến cho Tiếu Ba mừng rỡ như điên, hơn nữa trước đó bản thân hắn nắm giữ phối chế Linh Dược tề hạ phẩm nhất giai, Tiếu Ba càng chuyên tâm luyện tập, đề cao được hiệu suất phối chế thành công phụ linh dịch, chẳng khác nào Tiếu Ba đã nắm giữ được hai loại Linh Dược tề hạ phẩm nhất giai, chỉ cần tiếp tục nắm giữ thêm được một loại, có thể đến Linh Dược sư công hội tiến hành nghiệm chứng, trở thành một gã Linh Dược đồ nhất giai đê cấp.

Nhưng cho đến lúc này Tiếu Ba ngược lại cảm thấy không vội, sau khi cùng Kiệt Sâm trao đổi qua, Tiếu Ba hiểu được mình còn chưa hoàn toàn nắm giữ được một ít tri thức trụ cột về Linh Dược học, trong mấy ngày nay đều khắc khổ học tập, gặp được một ít vấn đề không hiểu thì tới đạo sư thỉnh giáo, nếu còn không hiểu lắm sẽ đi tới hỏi thăm Kiệt Sâm. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Trong bất tri bất giác Tiếu Ba cảm giác, trình độ của Kiệt Sâm trong Linh Dược học còn lợi hại hơn cả đạo sư của chính mình, một ít tri thức mà chính đạo sư của hắn cũng không hiểu được rõ ràng, lại nghe Kiệt Sâm giảng giải bản thân hắn cũng sẽ rất nhanh liền có thể lĩnh ngộ.

Kết luận này làm cho Tiếu Ba giật mình không thôi.

Tiếu Ba tiến bộ càng kích thích Tạp La Đặc, từ đó về sau hắn càng thêm đi sớm về trễ, có thể làm Tạp La Đặc chịu khó đến như thế, cũng làm Kiệt Sâm vô cùng vui vẻ.

Cứ như vậy thời gian từng ngày trôi qua, Kiệt Sâm cùng người bên cạnh hắn đang rèn luyện ngày càng thêm phong phú, yên lặng tăng lên thực lực của chính mình.

Thời gian trôi qua, trong nháy mắt đã đi qua một tháng.

Một tháng này Kiệt Sâm thật giống như mất ăn mất ngủ, mỗi ngày hắn trôi qua đều vô cùng phong phú, bởi vì thực lực tăng lên làm khí chất của hắn cũng mơ hồ có chút bất đồng.

Chuyện Kiệt Sâm giáo huấn Tá Phu bên trong Tinh Anh Đường của học viện cũng không biết bị ai truyền ra ngoài, chuyện này sau khi đạt được chứng thật, vốn có đệ tử cho rằng Kiệt Sâm chiến thắng Khải Đặc là có chút vận khí, hiện tại đã không còn ai nhắc tới chuyện này nữa.

Tá Phu khác hẳn với Khải Đặc, đây là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong học viện, là một trong những đệ tử có hi vọng đột phá Linh Đồ nhất giai đê cấp nhất năm nay, nhân vật như vậy mà lại bị Kiệt Sâm giáo huấn, mọi người đều sợ hãi, trong lòng càng kiêng kỵ Kiệt Sâm nhiều hơn.

Mỗi thời mỗi khắc Kiệt Sâm đều vây trong huấn luyện trọng lực, tốc độ tu luyện so với đệ tử bình thường không biết nhanh hơn bao nhiêu lần, kinh mạch bên trong cơ thể vừa tăng lên cấp bẩy ở trong vòng một tháng đã bị Kiệt Sâm đập vào vô số lần, được Trúc thể linh dịch chữa trị, đã sớm biến thành dị thường chắc chắn, cương nhu đều đủ.

Hiện tại thân thể Kiệt Sâm cao hơn 2cm, năm nay hắn mười bảy tuổi, hiện giờ đã đạt tới 1m72, nguyên dáng người có chút gầy gò nhưng nhờ vào huấn luyện không ngừng đã dần dần trở nên cường tráng.

Thân thể rắn chắc cường tráng, trong lúc đi lại làm cho người ta có cảm giác tư thế oai hùng bừng bừng, hơn nữa thêm hung danh gần đây của hắn, thật sự hấp dẫn ánh mắt không ít nữ sinh.

Nhưng trải qua một tháng huấn luyện, Kiệt Sâm cũng đã biết hiện tại nhảy cóc không còn tác dụng gì lớn đối với mình, dù có ảnh hưởng trọng lực mỗi một lần hắn đều mệt muốn chết, nhưng cường độ thân thể phát triển đã dần dần giảm bớt, thân thể hấp thu đại lượng năng lượng gặp phải biện pháp ôn hòa như thế đã khó thể tiếp tục có thêm đề cao.

Kiệt Sâm biết kế tiếp mình phải đi tới giai đoạn tu luyện quan trọng nhất của trường phái Bạo Lực Linh Sư, cũng là mấu chốt cuối cùng hắn cần tu luyện trước khi đạt tới Linh Đồ nhất giai sau này.

Vào một ngày, ở trước cửa phòng cạnh kỹ tràng bên cạnh Linh Sư công hội Tháp Lâm thành xuất hiện thân ảnh Kiệt Sâm.

Ở tại Tư Đặc Ân đại lục, số người tu luyện Linh Sư nhiều không kể xiết, một ít bình dân tu luyện Linh Sư là vì muốn được vượt trội, mà một ít quý tộc tu luyện Linh Sư là vì muốn đề cao thêm thực lực, ở trong gia tộc đạt được càng có nhiều quyền nói chuyện cùng địa vị cao hơn.

Nhưng Linh Sư quý tộc cùng Linh Sư bình dân trong khi tu luyện có khác nhau lớn nhất là nếu như thực lực của một bình dân Linh Sư đạt tới một trình độ nhất định, vì muốn có cuộc sống tốt hơn cùng tôi luyện linh kỹ của chính mình, ở trong Linh Sư công hội đón tiếp một ít nhiệm vụ, đi ra ngoài dã ngoại hoặc trong rừng rậm chiến đấu cùng một ít linh thú.

Mà một ít Linh Sư quý tộc bởi vì thân phận có khác, chỉ có thể lựa chọn một vài phương pháp khác, Linh Sư công hội thành lập cạnh kỹ tràng chính là vì điều kiện này.

Bên trong cạnh kỹ thất, vì tôi luyện linh kỹ sẽ có một ít bình dân hoặc Linh Sư bình thường đồng ý làm tấm bia cho Linh Sư quý tộc bồi luyện, nhờ vậy để thu được một số thù lao nhất định.

Những Linh Sư quý tộc trong nhà đều giàu có, đương nhiên cũng có một ít Linh Sư bình thường vì muốn tiến giai hoặc đạt được càng nhiều kinh nghiệm thực chiến, cũng sẽ tiêu tiền tìm một ít người đến giúp mình tiến hành bồi luyện để tu luyện linh kỹ của bản thân.

Nhưng đi làm tấm bia hay người bồi luyện thanh danh quá kém, hơn nữa thu được thù lao không nhiều, bởi vậy tuyệt đại đa số Linh Sư bình dân đều tình nguyện lựa chọn đi dã ngoại hay rừng rậm chiến đấu với linh thú hoặc làm một ít hộ vệ, cũng không muốn ở trong này xuất hiện, bình thường chỉ có một ít bình dân cường tráng lại không có tu luyện thiên phú, hay là Linh Sư có cấp bậc quá thấp mới đến nơi này.

Linh Sư có cấp bậc tương đối cao bình thường đều khá nổi tiếng.

Bất quá muốn thu được tiền tài đều không dễ dàng như thế, dù bên trong cạnh kỹ thất nghiêm cấm thời gian bồi luyện đánh chết người, nhưng vẫn thường xuyên có một ít người vì làm tấm bia cho Linh Sư mà bị nhỡ tay đánh chết, bất quá trong cạnh kỹ thất cũng đành chịu, những Linh Sư đó thường thường chỉ cần bồi thường một ít tiền thì có thể xong việc.

Kiệt Sâm đi vào cạnh kỹ thất, giờ phút này bên trong phòng đã có không ít người đang xếp hàng đứng nơi đó chờ đợi Linh Sư chọn lựa.

- Tiểu thư, cho tôi đăng ký một chút!

Nơi ghi danh cạnh kỹ thất là một thiếu nữ dáng người cao gầy, bộ dạng xem như xinh đẹp, đặc biệt đôi mắt đen nhánh làm cho người ta có cảm giác cực kỳ linh động, mà bên cạnh nàng là một nam tử có bộ dáng đáng khinh đang không ngừng nói chuyện, mang theo dáng tươi cười dâm đãng.

- Tiên sinh, xin hỏi ngài đến tìm thu nhập hay là đến rèn luyện linh kỹ?

Thấy có người đi tới, thiếu nữ kia có chút giải thoát thở phào một hơi, nói vài tiếng với nam tử kia liền xoay đầu lại nhìn Kiệt Sâm.

- Đến tìm thu nhập!

Nghe được Kiệt Sâm trả lời, tên nam tử bị hắn quấy rầy chuyện tốt liền đưa ánh mắt nhìn hắn, không khỏi toát ra tia khinh thường.

- Này…

Nghe được câu nói của Kiệt Sâm, thiếu nữ kia không khỏi sửng sốt:

- Tiên sinh, ngài phải biết đến đi tìm thu nhập có một chút nguy hiểm, tôi xem ngài nên suy nghĩ kỹ lại đi!

Dù Kiệt Sâm trải qua suốt một thời gian rèn luyện, dáng người nhìn qua đã khỏe mạnh hơn thật nhiều, nhưng hiện tại hắn chỉ mới mười bảy tuổi, cũng không quá cao lớn, bởi vậy thiếu nữ kia không nhịn được liền nhắc nhở hắn.

Ở nơi này làm việc nên nàng hiểu rõ mức độ nguy hiểm khi đến nơi này kiếm tiền, thường thường sẽ có người bị đánh chết, nhìn hình dáng của Kiệt Sâm, căn bản không đỡ nổi hai quyền của người khác.

- Mạc Ni Tạp, phí lời vô nghĩa với tiểu tử này làm gì? Tiểu tử, không muốn chết thì biến cho nhanh, bên này cũng không phải địa phương cho một tiểu hài như ngươi tới đây.

Nam tử đứng bên cạnh thiếu nữ nhịn không được kêu lên, bình thường đến đây nhận lời làm tấm bia chỉ là một ít bình dân, nhìn trường bào bình thường trên người Kiệt Sâm, trong lòng nam tử không nhịn được xem thường những người chỉ muốn tiền không muốn mạng như vậy.

- Như thế nào? Chẳng lẽ đến nơi này đăng ký còn có yêu cầu sao?

- Vậy thì không phải, nhưng mà…

Mạc Ni Tạp vẫn còn chút lòng tốt khuyên can.

- Mạc Ni Tạp, cô cùng hắn nói nhiều như vậy làm gì, uy, tiểu tử, cầm đi, điền vào đây sau đó qua bên kia xếp hàng!

Nam tử kia có chút không kiên nhẫn rút một tờ giấy trên quầy, còn ở trước mặt Kiệt Sâm quay đầu cười nói với Mạc Ni Tạp:

- Phải rồi Mạc Ni Tạp, gần nhà tôi mới mở một cửa hàng trang sức, đồ vật bên trong đẹp lắm, khi nào tôi đưa cô đi nhìn xem?

- Ngả Lợi, sao anh có thể nói như vậy!

Mạc Ni Tạp có chút lo lắng nhìn Kiệt Sâm nói:

- Tiên sinh, tôi nghĩ ngài nên nghĩ kỹ lại chút đi…

- Không cần suy nghĩ nữa đâu!

Kiệt Sâm ngẩng đầu nhìn Mạc Ni Tạp cười cười, cầm tờ giấy đem nội dung điền xong lại giao cho thiếu nữ, hỏi:

- Đúng rồi, giá cả mỗi lần bên này bình thường là bao nhiêu?

- Là năm linh tệ!

Nhìn thấy Kiệt Sâm khăng khăng như vậy, Mạc Ni Tạp cũng không thể nói gì hơn.

- Uy, tiểu tử, ta nói ngươi có thấy phiền hay không…

Nhìn thấy Kiệt Sâm luôn cắt đứt lời nói của mình cùng Mạc Ni Tạp, nam tử kia không nhịn được kêu gào.

Kiệt Sâm không nói gì, ngẩng đầu, trong ánh mắt lạnh lẽo một mảnh.

- Thật đáng sợ!

Làm như cảm giác được không khí lạnh lẽo chung quanh, Ngả Lợi ngẩng đầu, va chạm vào ánh mắt của Kiệt Sâm, vội vàng đem nửa câu sau nuốt trở về, đồng thời hai chân không nhịn được phát run.

Ai ya, đó là ánh mắt gì a, ánh mắt này bình thường Ngả Lợi cũng thường nhìn thấy trên người một ít Linh Sư cực kỳ dũng mãnh, những Linh Sư kia đều từng trôi qua cuộc sống liếm máu trên lưỡi dao, động một chút là muốn rút đao giết người.

Dưới tình huống bình thường, những kẻ đến làm bia đều ăn nói khép nép, nào có ai giống như người đang đứng trước mặt, tuổi còn nhỏ nhưng lại tràn đầy một thân sát khí, động một chút cho người ta cảm giác như muốn giết người.

Dù Ngả Lợi cảm thấy phản ứng của mình trước mặt Mạc Ni Tạp có chút dọa người, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt của Kiệt Sâm, trong lòng Ngả Lợi không còn chút ý tưởng hung hăng càn quấy nào.

Ánh mắt lạnh lẽo của Kiệt Sâm lướt trên người Ngả Lợi một vòng, xoay người đi tới trong đội ngũ.

- Mạc Ni Tạp, khi nào chúng ta cùng đi xem cửa hàng trang sức đi?

Nhìn thấy Kiệt Sâm rời khỏi, Ngả Lợi thở ra một hơi thật dài, trên mặt miễn cưỡng mang theo nụ cười nói với Mạc Ni Tạp, trong giọng nói không tự giác mang theo một tia run rẩy.

- Ta biết bọn hắn sao?

Nhìn thấy vẻ mặt của hai người, trong lòng Kiệt Sâm không khỏi nghi hoặc.

Vừa lúc đó, cửa phòng cạnh kỹ đột nhiên truyền ra một tiếng động xôn xao, không đợi Kiệt Sâm kịp phản ứng, những người đứng chờ đợi làm tấm bia vừa nghe được thanh âm đều đứng thẳng người, trên mặt căng thẳng nhìn ra phía trước.

Chỉ thấy có mười mấy thiếu niên mặc quần áo hoa lệ từ cửa đại sảnh lục tục đi vào, trong đó có nữ có nam, tuổi tác chênh lệch không đồng đều.