Linh Dược Thần Sư

Chương 42: Trọng lực huấn luyện




- Lão tiên sinh, tại hạ xin cáo từ trước!

Lấy được đồ vật mà mình muốn, Kiệt Sâm cũng không dừng lại lâu thêm, hướng Thái Cách chào từ biệt, liền đi ra ngoài cửa, mà cánh cửa đã bị đóng lại hiện tại đã được Tư Tháp mở ra.

- Tiểu huynh đệ chờ một chút!

Thái Cách gọi Kiệt Sâm đã đi tới cửa.

- Lão tiên sinh còn có việc sao?

Kiệt Sâm dừng bước lại, có chút nghi hoặc nhìn qua Thái Cách.

- Nếu sau này tiểu huynh đệ còn có đồ vật gì đó cần tạo ra, hi vọng tiểu huynh đệ vẫn tìm lão hủ chế tạo, lão hủ nhất định tận hết khả năng, không phụ nhờ vả!

Thái Cách nhìn Kiệt Sâm, trong ánh mắt tinh quang rạng rỡ.

- Nhất định!

Kiệt Sâm gật đầu. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đi ra khỏi cửa hàng rèn của Thái Cách, Kiệt Sâm đi vào trong một hẻm nhỏ, nhìn thấy chung quanh không có bóng người, từ trên người lấy ra một bình linh dịch không có màu sắc, đó là trụ cột dịch thổ nguyên tố cơ bản nhất trong Linh Dược tề.

Kiệt Sâm đem Dung dịch thổ nguyên tố trụ cột chậm rãi đổ vào trong thủ trạc, theo sau một tia Linh lực cấp bẩy trong cơ thể cũng tiến vào trong thủ trạc kia, dẫn dắt linh dịch dọc theo hoa văn trên thủ trạc lướt qua một vòng.

Ngay khi Dung dịch thổ nguyên tố trụ cột lướt qua được một vòng, hai bên nhập lại, thủ trạc trên cổ tay Kiệt Sâm đột nhiên toát ra một đạo quang mang màu xám, lập tức tiêu tán bên trong không khí.

Kiệt Sâm đem thủ trạc đeo lại trên cổ tay, một tia Linh lực cấp bẩy tiến vào trong thủ trạc, dọc theo đường vân của trụ cột dịch thổ nguyên tố vận hành, một đạo quang mang màu xám tro thoáng bốc lên, Kiệt Sâm liền cảm giác được thân thể của mình chợt trầm xuống.

- Thành công!

Một thoáng vui mừng hiện lên trong lòng Kiệt Sâm, Linh lực cấp bẩy chậm rãi tăng lên, áp lực trên người hắn cũng càng ngày càng nặng, một tia mồ hôi chậm rãi tràn ra trên trán.

Đem Linh lực cấp bẩy trong thủ trạc khống chế ở một mức độ nhất định, lúc này Kiệt Sâm vui vẻ nâng những bước chân nặng nề đi về ký túc xá của mình.

Đường vân trên thủ trạc kia chính là trận pháp trọng lực mà Kiệt Sâm đã khắc vào trên tài liệu.

Nếu để cho người đời sau biết được Kiệt Sâm dùng Hiền Giả Thạch tạo ra thủ trạc khắc vào trọng lực trận pháp, phỏng chừng hơn tám mươi phần trăm người sẽ mắng to hắn uổng phí thiên vật, mà hai mươi phần trăm còn lại sẽ tuyệt đối dùng đao tìm hắn liều mạng.

Phải biết rằng đó là Hiền Giả Thạch, vật báu vô giá…

Lãng phí bảo vật tốt như vậy, là sẽ bị thiên lôi đánh đó…

Chế tạo xong Trọng lực thủ trạc, những ngày tiếp theo Kiệt Sâm tiến nhập vào bước tu luyện kế tiếp trong kế hoạch của hắn.

Trải qua chuyện lúc trước, bên trong học viện Tây Tư đã không còn bao nhiêu người dám đi trêu chọc Kiệt Sâm, không ít người khi nhìn thấy hắn trong ánh mắt còn mang theo vẻ sợ hãi mơ hồ.

Mấy ngày nay Tiếu Ba liên tục nhốt mình bên trong phòng thí nghiệm Linh Dược hệ không thấy bóng dáng, mà Tạp La Đặc sau khi nghe được chuyện xảy ra gần đây lại cùng Kiệt Sâm tiến hành một lần tỷ thí hữu hảo.

Ân, kết quả tỷ thí tự nhiên là hai người ngang tay, sau khi xác định Kiệt Sâm thực sự chỉ có Linh lực cấp bẩy, Tạp La Đặc đã hết chỗ nói, nếu để cho hắn biết Kiệt Sâm còn chưa xuất ra hết toàn lực, phỏng chừng Tạp La Đặc sẽ bị đả kích mà tinh thần suy sụp haofn toàn mất.

Từ đó về sau, sau khi Tạp La Đặc nhận lấy đả kích, mỗi ngày đều đi sớm về trễ chạy tới phòng huấn luyện trong học viện tiến hành luyện tập, gặp một ít vấn đề không rõ còn thường xuyên chạy đi thỉnh giáo đạo sư của mình.

Biến hóa này của Tạp La Đặc làm cho đạo sư Áo Bỉ Tư dạy linh lực cho hắn trong lòng tràn đầy nghi hoặc nhưng cũng tràn ngập vui mừng.

Đối với vị đệ tử Linh lực cấp chín có thiên phú thật cao này, trong lòng Áo Bỉ Tư cực kỳ yêu thích, nhưng tính cách Tạp La Đặc xưa nay lười biếng, không có ổn định, điều này làm Áo Bỉ Tư thật không biết nói gì, hiện giờ nhìn thấy Tạp La Đặc chịu cần cù như thế, Áo Bỉ Tư vui mừng không biết bao nhiêu, không hề giữ gìn dốc hết túi mình mà truyền thụ.

Dù bản thân là Linh Dược thánh sư cửu giai, nhưng buổi học về Linh Dược học của lão sư Khắc Lai Nhân Kiệt Sâm vẫn đến đều đặn, dù sao Khắc Lai Nhân cũng dạy một ít kiến thức kiếp trước Kiệt Sâm vẫn chưa từng nắm giữ.

Nhưng mỗi khi nhìn thấy Kiệt Sâm nghiêm túc lắng nghe mình giảng bài, lại nhớ tới cảnh tượng lão sư Bỉ Tư Pháp Mỗ của mình lễ độ cung kính thỉnh giáo Kiệt Sâm bên trong phòng thí nghiệm, trong lòng Khắc Lai Nhân luôn cảm thấy vô cùng khó chịu.

Nhắm mắt làm ngơ nàng chỉ có thể lựa chọn xem thường hành động của Kiệt Sâm, điều này làm Kiệt Sâm có đôi lúc muốn hỏi thăm một vài vấn đề lại cảm thấy buồn bực vì không có cơ hội.

Bỉ Tư Pháp Mỗ vẫn thường xuyên mời Kiệt Sâm đến tiến hành thảo luận nghiên cứu, hiện tại người này đã hoàn toàn xem Kiệt Sâm là cỗ máy chuyên giải đáp vấn đề, có bất kỳ vấn đề gì đều đi tìm hắn hỏi thăm, mà Kiệt Sâm giải đáp cho hắn đều không hề che giấu, trong bất tri bất giác Bỉ Tư Pháp Mỗ đã đối đãi với Kiệt Sâm như đối với một vị Linh Dược đại sư thật sự.

Mỗi khi nghĩ tới sự lý giải của Kiệt Sâm về tài liệu dược lý dược tính trong Linh Dược học cùng Linh Dược tề, trong lòng Bỉ Tư Pháp Mỗ đều âm thầm sợ hãi than thở không thôi.

Điều này làm đệ tử trong học viện hoàn toàn khó hiểu, Kiệt Sâm kia đang làm gì vậy? Chẳng lẽ là tu luyện? Nhưng hình như không nghe ai nói qua có loại phương pháp tu luyện như vậy đi?

Liên tưởng tới mấy ngày trước Kiệt Sâm đột nhiên đại xuất danh tiếng, tốc độ tu luyện lại nhanh đến như vậy, không ít đệ tử trong lòng cảm thấy thật nghi hoặc, cũng trộm đi theo phía sau Kiệt Sâm bắt chước hành động của hắn.

Nhưng làm cho bọn hắn vô cùng buồn bực chính là Kiệt Sâm chỉ cần nhảy một lát thì thần tình đã tràn đầy nhiệt khí, hơi thở hổn hển, mồ hôi ướt đẫm mà bọn hắn nhảy suốt vài vòng nhưng căn bản không hề có chút cảm giác nóng nực nào.

Bất quá cũng phải, người thường khi nhảy cóc cũng sẽ thật khó khăn, nhưng những học viên này tốt xấu cũng đạt tới Linh lực cấp năm, việc nhảy cóc kia đương nhiên sẽ không làm cho bọn họ cảm thấy quá cố sức.