Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Liệu Sự Tồn Tại Của Tôi Là Sai Lầm ?

Chương 7: Nỗi Đau




Chương 7: Nỗi Đau

**Chương 7: Nỗi Đau**

Sau vài phút đi bộ cuối cùng chúng tôi đã đến khu hội chợ, nơi đây rất là náo nhiệt và lượng người đến đây chơi khá là đông dù hôm nay không phải ngày lễ hay ngày nghỉ gì.

Các hàng quán trò chơi đều mở đèn lên khiến cho đường đi trở nên vô cùng đẹp như bước ra từ trong một bộ truyện tình cảm lãng mạn vậy, những người chủ quán mời gọi khách hàng đến quán của mình tạo thêm cảm giác cực kì nhộn nhịp cho nơi đây

" Chúng ta vào trong chơi nhé. "

" Ừm "

Vô cùng thích thú với cảnh tượng phía trước nên tôi liền nói với cô ấy để cả hai có thể mau trải nghiệm nó.

Sau đó tôi và Alia đi vào bên trong, càng vô trong không khí càng náo nhiệt hơn. Hai chúng tôi lướt qua quầy thực phẩm và tiến đến quầy trò chơi bắn súng phía trước, nói về khoảng bắn súng thì tôi khá tự tin vào kĩ năng thiện xạ của mình nên tôi có một chút gì đấy muốn thể hiện với Alia.

Đứng trước quầy súng tôi nhìn vào giá cả và quy tắc trò chơi, đây là điều đầu tiên bạn nên làm trước khi tham gia một thứ gì đó ở các địa điểm như khu trò chơi, nhà hàng, khách sạn..v..v...

Khi không nắm rõ quy tắc ở khu vực bạn đang ở hay một trò chơi bạn sắp tham gia thì sẽ có khá nhiều rắc rối có thể xảy đến.

Ví dụ như bạn đã chiến thắng một trò chơi và đang sung sướng với nó nhưng trong quá trình chơi bạn lỡ phạm sai luật, sau đấy có một ai đó đến nhắc nhở và lúc đó bạn chẳng biết gì và cứ nghĩ rằng họ cố ý gây khó dễ cho mình rồi cãi với họ và dẫn đến mọi chuyện sẽ trở nên ồn ào, tệ hơn sẽ có một cuộc ẩ·u đ·ả chẳng hạn.

Tôi đã từng chứng kiến nhiều việc như thế nên đã lấy đó làm kinh nghiệm cho mình, nếu bạn không nắm rõ quy tắc mà cứ thích làm gì mình muốn thì bạn chỉ gây phiền phức cho nhân viên và những người xung quanh mình thôi.

" Cho cháu 60.000 gen đạn đỏ ạ. "

" Rồi của cháu đây. "

Sau khi nhìn sơ qua bạn giá và quy tắc thì tôi đã nắm sơ qua luật của trò này.

Bản giá

Đạn thường

10.000 gen = 3 viên đạn.

20.000 gen = 6 viên ( được khuyến mãi thêm 1 viên ).

Đạn Đỏ

30.000 gen = 3 viên

60.000 gen = 6 viên ( không khuyến mãi )

Đó là bản giá, còn về quy tắc thì có các lon nước được đặt trên kệ và trên những lon nước ấy là các quả bóng bàn, nhiệm vụ của bạn là sẽ bắn rớt quả bóng ấy xuống.

Nếu bạn dùng đạn xanh bắn rớt thì được cộng 3 điểm mỗi lần một quả rớt, còn đạn đỏ thì 2 điểm. Khi hết lượt chủ quán sẽ tổng điểm cho bạn để đổi quà, điểm càng nhiều quà càng lớn.

Nếu bạn nghĩ mọi chuyện đơn giản như thế thì lầm rồi, mọi thứ không dễ ăn thế đâu. Có hai bảng điểm dành riêng cho 2 loại đạn cơ, phần quà cũng được chia theo bảng điểm của 2 bên.

Bảng điểm đạn xanh thì chỉ là bánh trái và nước ngọt nên tôi sẽ không nói, còn đạn đỏ thì là:

3 điểm : một chú gấu nhỏ

5 điểm : một chú gấu vừa

7 điểm : một chú gấu lớn

9 điểm : một chú gấu đặc biệt

Đấy là phần thưởng, tuy nhiên có một lưu ý quan trọng là đối với đạn đỏ mỗi lượt bắn trượt thì bạn sẽ bị trừ hết tất cả số điểm trước đó vì thế bạn sẽ phải lưu ý mỗi lượt bắn tiếp theo, cũng nên suy nghĩ kĩ nên đổi điểm hay bắn tiếp.

Đó là tất cả những gì ta cần biết, bây giờ tôi sẽ tập trung để bắn rớt quả bóng phí trước mặt tôi.

Tôi tập trung hít thở đều và nhắm một bên mắt mình lại sau đó đưa súng lên hướng về phía quả bóng trước mắt.

* Póc *

Sau khi bóp cò viên đạn của tôi ngay lập tức lao ra khỏi nòng rồi bay trúng quả bóng bàn phía bên phải và khiến nó văng ra khỏi lon nước.

Ngon được hai điểm rồi, sau đó tôi nhìn qua bên Alia thì chẳng thấy cô ấy có biểu hiện gì cả.

Có lẽ mình chỉ mới được hai điểm và chẳng đổi được gì cả nên cô ấy không thấy vui chăng ?

" Được rồi. "

Tôi tập trung và tiếp tục nhắm bắn hai quả tiếp theo.

* Póc *

* Póc *

" Yeah vậy là được 6 điểm rồi ! "

Tôi mừng rỡ thốt lên, giờ mình nên đổi điểm hay bắn tiếp ta ? Nếu đổi điểm ta sẽ được một con gấu vừa còn nếu bắn tiếp và trúng thì ta sẽ đổi được một con gấu lớn.

Hơi khó nghĩ à nha, hay là mình hỏi cô ấy nhỉ.

Tôi quay qua nhìn cô ấy thì thấy cổ vẫn biểu lộ khuôn mặt vô cảm dù tôi đã có được 6 điểm.

" Nè cậu muốn đổi điểm hay bắn tiếp Alia ? "

Sau đó tôi quyết định hỏi cô ấy.

" Sao cậu hỏi tớ ? "



Alia có chút bất ngờ khi tôi hỏi cô ấy, hình như nãy giờ Alia không để tâm gì suốt buổi đi chơi thì phải.

" Ừm...là vì tớ không biết nên làm gì tiếp theo cả, giờ tớ đang có 6 điểm nếu tớ bắn tiếp và trúng thì được 8 điểm và có thể đủ để đổi con gấu lớn. "

Không muốn mọi chuyện trở nên tiêu cực nên tôi bỏ tất cả suy nghĩ trong đầu và giải thích cho cô ấy.

" Nếu không trúng cậu sẽ mất sạch điểm đúng không ? "

Có lẽ cô ấy muốn dừng lại chăng ?

" Vậy thì dừng lại đi, vì ta đã đủ điểm để đổi con gấu vừa rồi mà. Nếu tiếp ta có thể sẽ mất sạch điểm thôi, lúc đó mất cả chì lẫn chài. "

Vậy đúng là cô ấy chọn phương án an toàn sao, như vậy cũng có lí.

" Được rồi vậy thì tớ sẽ dừng lại. "

" Ừm "

Alia gật đầu.

" Chú ơi con muốn đổi điểm. "

Sau đấy tôi quay qua đổi điểm với chủ quán, con tôi chọn là một chú heo màu cam.

" Hửm "

Khoan đã, nếu nhìn kĩ thì sao con heo này có nét giống mình thế nhỉ, mà thôi kệ đi.

Khi đổi điểm xong còn 3 viên đạn tôi quyết định bắn nốt 3 viên này luôn và kết quả hụt viên đầu tiên và trúng 1 viên tiếp theo.

" Chà~ cũng may mà nghe cậu nhỉ. "

Tôi nở nụ cười nói với cô ấy.

" Ừm "

Nãy giờ cô ấy chưa cười lần nào cả, hay là cô ấy không vui ?

" Này Alia, hay là cậu cũng bắn thử đi. "

Suy nghĩ một lúc tôi gọi Alia đến bắn thử.

" Êy, tớ sao ? "

Cô ấy hơi bất ngờ với câu nói của tôi, ồ đây là lần đầu tiên tôi thấy biểu cảm bất ngờ của Alia đấy.

" Đúng vậy, nếu chỉ mình tớ bắn thì không vui chút nào cả nên cậu cũng bắn đi. "

Tôi vui vẻ nói với Alia.

" Ừm, được rồi. "

Sau khi tôi giúp Alia gắn đạn cho khẩu súng thì cô ấy tiến tới cầm súng lên và ngắm thật tập trung.

Chà nói sao nhỉ hôm nay tôi thấy khá nhiều biểu cảm của cô ấy hơn mọi ngày ấy chứ, mọi khi tôi chỉ thấy được cái biểu cảm lajnh như băng trên mặt Alia thôi.

Quả nhiên để cô ấy bắn viên cuối cùng là quyết định đúng đắn mà.

* Póc *

Tiếng súng vang lên viên đạn bay thẳng về phía quả bóng đối diện với Alia.

" Trúng rồi "

Alia bất ngờ thốt lên khi viên đạn bay trúng quả bóng khiến nó rơi xuống đất.

" Woa~ cậu tuyệt lắm "

Khi xác nhận viên đạn đã trúng quả đích khuôn mặt của giờ đây Alia khá nhẹ nhõm, nhìn biểu hiện của cô ấy cứ như đi đánh trận thế nhỉ.

" Vậy giờ ta đổi quà nhé ? "

Tôi mừng rỡ nói với cô ấy

" Ừm "

" Nên đổi gì bây giờ nhỉ ? "

Tôi phân vân không biết nên đổi cái gì vì ở đây có khá nhiều thú bông để chọn, hay là để Alia chọn nhỉ vì cậu ấy là người bắn trúng viên cuối cùng mà.

" Nè Alia, cậu muốn đổi con nào ? "

" Tớ sao ? "

" Đúng vậy vì phát bắn cuối cùng là nhờ có cậu bắn trúng mà, nên cậu có quyền lựa chọn một trong số chúng. "

Tôi vừa nói vừa chỉ tay về phía đám gấu bông nằm ở đằng kia.

" Nhưng tớ không biết chọn con nào cả nên cậu hãy chọn đi. "

" Hể...nếu cậu nói vậy thì...để xem. "

Nếu cô ấy đã không muốn chọn thì tôi không thể ép cô ấy được, tôi đảo mắt nhìn xung quanh đám thú bông loại nhỏ.

" Vậy chọn nó đi. "



Đó là một con vịt màu xanh biển có khuôn mặt buồn ngủ khá giống với Alia, trùng hợp màu của nó cũng khá giống tóc của cô ấy nữa.

" Chú ơi con lấy con vịt đó ạ, đúng rồi chú bỏ bọc riêng cho bọn cháu nha."

" Được rồi. "

Tôi vừa nói vừa chỉ vào con vịt cho chủ quán biết, sau đó chú ấy cầm nó lên cùng với con heo chúng tôi chọn trước đó bỏ vào túi cho bọn tôi.

" Của cháu đây. "

" Cám ơn chú ạ. "

Sau đấy tôi đưa bọc có heo cho cô ấy.

" Đây của cậu đây. "

" Không, tớ không cần đâu. "

Cô ấy vừa lắc đầu vừa đẩy nó về phía tôi, không lẽ cô ấy không thích nó ?

" Hay là cậu muốn con vịt này ? "

" Không phải, chỉ là tớ không thấy chúng cần thiết. "

" Cậu có thể ôm chúng khi ngủ hoặc lấy ra làm gì đó khi cậu chán chẳng hạn, nên chúng sẽ không vô dụng đâu vì thế cậu cứ lấy đi. "

Tôi vui vẻ giải thích với Alia về công dụng của chúng, một cô gái không thích gấu bông cũng khá hiếm à nha.

" Thôi được, nếu cậu đã nói thế thì tớ nhận vậy. "

Sau khi phân vân một hồi thì Alia cầm lấy bọc hình con Vịt, tôi cứ nghĩ cô ấy sẽ lấy con heo cơ.

Khi cô ấy cầm lấy con vịt nhồi bông tôi chợt thấy cô ấy nở nụ cười nhỏ trên gương mặt mình, lúc đó trái tim tôi đập liên hồi còn khuôn mặt thì như nóng lên vậy.

Không lẽ công sức của mình muốn làm cho cô ấy vui đã được đền đáp sao ?

" Alia hay là ta đến quầy tiếp theo đi. "

" Ừm "

Tôi muốn thấy cô ấy cười thêm nữa nên tiếp tục đến quầy tiếp theo để chơi với hy vọng những trò đó có thể làm cô ấy vui lên.

Sau đó chúng tôi đến hàng phi tiêu, ném bóng, vớt cá,..v..v.. Nhưng cuối cùng cũng chả có gì cả, cô ấy vẫn cứ như vậy chẳng có gì thay đổi trên khuôn mặt đó.

Hay là lúc nãy mình nhìn nhầm nhỉ ? Không chắc chắn là không thể nào lầm được, nhưng tại sao đã qua mấy quầy trò chơi rồi cô ấy vẫn không có biểu hiện gì cả ?

Hay là cô ấy không vui với những trò đó.

Tôi vừa đi vừa suy nghĩ thì đột nhiên ngửi thấy mùi gì đó.

" Mùi này....là đồ nướng. "

Đúng rồi từ chiều giờ tụi mình chưa ăn gì cả, chắc hẳn cô ấy cũng đói rồi.

" Bác ơi cho cháu bốn xiêng thịt ạ. "

" Ok, của cháu hết 20.000 gen. "

Tôi đến quầy xiêng nướng mua bốn xiêng rồi sau đó mang chúng đến chổ Alia.

" Nè cậu lấy hai cây đi. "

" Nhưng tớ chưa đói. "

Lúc này Alia biểu biểu hiện như chuyện con gấu bông lúc nãy, vẫn cứ không muốn nhận gì cả.

Đi từ chiều đến giờ rồi nếu giờ không có gì lót vào bụng thì sao có sức đi tiếp được chứ.

" Không đâu, đây chỉ là ăn vặt thôi nên sẽ không no gì đâu, lát sau khi chơi xong chúng ta sẽ đi ăn chính sau. "

" Ừm, được rồi "

Sau khi nhìn tôi một lúc thì cô ấy cũng gật đầu nhận lấy chúng, nhìn dáng vẻ cô ấy ăn như con Hamster ấy, ủa mà khoan sao mình cứ có cảm giác như deja vu nhỉ ?

Tiếp đến chúng tôi đi dạo lượn một vòng khu hội chợ rồi bắt đầu ra về, nói thật trong lòng tôi lúc này cảm thấy khá vui vì lâu rồi mới được đi chơi với bạn gái của mình.

Rồi tôi và Alia đi đến nhà xe để chuẩn bị đi ăn, quãng đường hiện tại khá ít người, có lẽ những người khác vẫn còn tập chung ở khu hội chợ.

" Này Alma... "

" Sao vậy ? "

Lần này cô ấy chủ động bắt chuyện với tôi sao ? A~ trong lòng tôi hạnh phúc quá đi mất.

" Có chuyện gì thế ? Cậu cứ nói đi đừng ngại. "

Đợi một lúc tôi vẫn chưa thấy Alia nói gì cả nên tôi chấn an cô ấy, khuôn mặt đấy lúc này có chút gì đó mà tôi không tài nào giải thích được.

" Tớ nghĩ chúng ta nên dừng lại thôi,....Alma chúng ta chia tay đi. "

Hả, cô ấy nói gì thế ? Hay là mình nghe lầm.



" Cậu nói đùa phải không Alia ? Sao mọi chuyện diễn ra đột ngột quá vậy ? chẳng phải chúng ta vừa mới đi chơi nhau sao ? "

Mọi chuyện diễn ra quá đột ngột khiến tôi vô cùng bối rối, chúng tôi vừa mới đi chơi với nhau và tôi còn thấy cô ấy đã cười lúc nãy mà ?

Tại sao bây giờ cô ấy lại muốn chia tay cơ chứ ?

"....."

Alia vẫn yên lặng chẳng nói gì cả, lúc này đây tâm trí tôi dần rối bời cả lên rồi.

" Tại...tại sao cậu lại muốn chia tay vậy có thể cho tớ biết lí do được không ? "

Giọng nói tôi giờ đây bắt đầu trở nên run rẩy khi cất lên, nó cứ như có gì đó mắc kẹt trong cổ họng tôi vậy.

" Vì...là vì tớ chẳng cảm thấy gì cả, tớ chẳng cảm thấy gì khi chúng ta quen nhau cả. "

Chẳng cảm thấy gì sao, đúng rồi tại sao tôi lại quên mất chứ ? Ngay từ đầu đây là điều tôi vẫn luôn lo sợ nhất.

" Trước kia cậu tỏ tình với tớ nhưng tớ chẳng cảm thấy mình có bất cứ cảm xúc gì về tình yêu đối với cậu cả nên tớ đã từ chối lời tỏ tình ấy, nhưng cậu vẫn không bỏ cuộc và cứ tiếp tục theo đuổi tớ. "

" ..... "

" Dần dần tớ dường như cảm phục sự kiên trì của cậu và đã nghĩ nếu mình chấp nhận lời tỏ tình và bắt đầu quen cậu ấy thì biết đâu mình có tình cảm với cậu ấy, nhưng rồi tớ nhận ra đó vẫn chỉ là sự cảm phục chứ vẫn chưa có thứ cảm xúc tình yêu nào cả. "

Tôi yên lặng lắng nghe tất cả những gì cô ấy nói ra, đúng vậy đó là sự thật và cô ấy không sai, nhưng sao từng lời một cứ như từng con dao đâm vào trái tim tôi.

" Hôm nay tớ chấp nhận đi chơi với cậu vì tớ muốn xác nhận lại xem đâu đó trong bản thân tớ có một chút gì đó với cậu không, nhưng trong trải nghiệm chuyến đi chơi lần này thì tớ đã nhận ra bản thân tớ thực sự vẫn chưa có tình cảm gì với cậu cả. "

Cái gì, cô ấy nói vẫn chưa có một chút gì sao.

" Đối với tớ nếu yêu một ai đó mà mình không có bất cứ tình cảm nào thì đó chẳng phải là tình yêu gì cả, nên chúng ta có lẽ phải dừng lại thôi Alma. "

Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt như muốn nói xin hãy dừng lại, có lẽ cô ấy đã quá mệt mỏi khi quen tôi rồi.

Làm ơn...tớ xin cậu, đừng nhìn tớ bằng ánh mắt ấy, tớ thực sự yêu cậu nên làm sao có thể từ bỏ được cơ chứ.

" Alia xin cậu đừng bỏ tớ, hãy cho tớ một cơ hội đi được không Alia !? "

Tôi vẫn cố níu kéo cầu xin Alia với hy vọng cô ấy cho tôi một cơ hội.

" ..... "

Lúc này cô ấy chọn giữ im lặng trước những lời cầu xin của tôi, sự im lặng ấy càng làm tôi càng lo lắng thêm.

" Xin cậu Alia, tớ nhất định và nhất định sẽ khiến cậu có cảm xúc với tớ mà, nhất định đấy. Chỉ cần cậu cho tớ một cơ hội nữa thôi, một cơ hội nữa để tớ có thể khiến cậu thích tớ nên làm ơn hãy cho tớ một cơ hội cuối này Alia. "

Giờ đây tôi đang nói gì thì chính bản thân mình cũng không biết được, những từ tôi có thể nghĩ ra để níu giữ Alia lại cứ thể tuông ra mà chẳng suy nghĩ gì cả. Tôi sợ mất cô ấy, tôi thực sự sợ mất Alia vì tôi rất yêu cô ấy.

Alia là ánh sáng đã cứu rỗi cuộc đời tôi khi tôi dường như đã sụp đỗ vì c·ái c·hết của mẹ mình lúc bà vừa mất, khi đó tôi đã trở nên không còn quan tâm đến thứ gì cả và mặc kệ thời gian với mọi thứ trôi qua từng ngày.

Có thể nói đó là khoảng thời gian đen tối nhất cuộc đời của tôi, vào lúc ấy tôi cứ nghĩ cuộc đời của mình sẽ mãi trôi qua như thế và chẳng có gì thay đổi cả, tuy nhiên cô ấy đã xuất hiện khiến cho tôi có thêm mục đích sống lần nữa. Khoảng thời gian ở cạnh Alia những v·ết t·hương trong lòng tôi đã được chữa lành từng chút một, cô ấy là người quan trọng nhất đối với tôi vì thế tôi không thể đánh mất cô ấy được.

" Alia làm ơn hãy cho tớ một cơ hội có được không. "

Tôi cảm thấy nước mắt mình dường như sắp chảy ra đến nơi rồi.

" Được...được rồi, tớ sẽ cho cậu một cơ hội. "

Cô ấy nhìn tôi một lúc rồi nói câu ấy.

" Thật...thật sao ? "

" Ừm...."

Khi nghe được những lời nói ấy tôi như được sống lại vậy.

" Nhưng tớ không chắc là lần này sẽ quen được lâu như lúc trước, nếu một lúc nào đó tớ cảm thấy vẫn không thể tiếp tục được tớ sẽ đề nghị chúng ta nên dừng lại cậu hiểu chứ ? "

" Ừm, tớ hiểu rồi "

Dù cô ấy đã cho tôi cơ hội nhưng đâu đó trong thâm tâm tôi thực sự rất sợ cảnh tượng này sẽ tái diễn thêm lần nữa trong tương lai.

Sau đấy chúng tôi lấy xe và ra về, tôi có hỏi Alia muốn ăn ở đâu nhưng cô ấy nói đã trễ rồi nên muốn về nhà.

Tất nhiên tôi muốn chở cô ấy về nhưng Alia lại muốn bắt xe buýt về hơn nên tôi đành trở cô ấy ra bãi đợi xe, khi đến đó dù cô ấy nói tôi nên quay về nhưng tôi muốn cô ấy cho mình ở lại đợi đến khi nào xe tới thì mới yên tâm quay về.

Qua tầm 6 phút cả hai vẫn giữ yên lặng không nói lời nào với nhau cả, kể từ lúc cô ấy nói muốn chia tay thì cảm xúc tôi nó vô cùng lẫn lộn.

* Ting ting *

Khi xe đến nơi cô ấy nhanh chóng lên xe mà không nói lời nào cả, rồi xe cũng bắt đầu chạy đi và chỉ còn mình tôi ở lại nơi ấy đứng nhìn một lúc đến khi bóng xe khuất khỏi tầm mắt tôi mới bắt đầu đạp xe về nhà.

" Con về rồi. "

Hình như không có ai ở nhà cả, có lẽ Enma và dì đã đi đâu đó rồi.

Sau đó tôi bước lên phòng và khóa cửa lại, rồi liền nằm gục lên giường và tay vác lên mắt nằm suy nghĩ về những chuyện khi đó.

Chẳng lẽ những gì tôi làm cho cô ấy trước giờ đều chưa thực sự chạm tới cảm xúc của cô ấy dù chỉ một chút sao ? Những tình cảm mà tôi dành cho cô ấy, cô ấy vẫn chưa cảm nhận được gì sao ?

Từng câu hỏi một cứ liên tục xuất hiện lên trong tâm trí của tôi, chẳng mấy chốc nó đã lên đến hàng chục và thậm chí là hàng trăm câu. Mỗi một câu nó như một cây kim đâm vào tim tôi vậy, giờ đây tôi rất muốn khóc nhưng vẫn phải cố kìm nén nước mắt mình lại vì kể từ ngày mẹ tôi mất tôi đã hứa với bà ấy rằng sẽ luôn vui vẻ lạc quan tích cực dù trong hoàn cảnh nào đi chăng nữa.

Nhưng nó đau lắm, cứ nhớ đến cảnh tượng ấy tim tôi nhói lên từng chút một.

" Có lẽ mình nên ngủ một giấc để quên hết mọi chuyện nhỉ. "

Tôi vẫn hay làm như vậy, mỗi khi gặp chuyện gì đó buồn bã tôi đều chọn cách ngủ để quên đi chúng.

Tôi không chọn những cách tiêu cực như uống rượu, h·út t·huốc, hay đạp phá đồ đạc..v.v.. vì tôi không muốn vì những chuyện này mà hủy hoại bản thân hay làm ảnh hưởng những người xung quanh mình.

Giờ tôi sẽ ngủ một giấc để quên hết những chuyện này, quên nó đi để ngày mai có thể mỉm cười vui vẻ như mọi ngày.