Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Liệu Sự Tồn Tại Của Tôi Là Sai Lầm ?

Chương 5: Buổi Học Chiều




Chương 5: Buổi Học Chiều

**Chương 5: Buổi Học Chiều**

Khoảng 14:30 phút tôi bắt đầu sửa soạn để đến trường, dù nhà tôi khá gần trường nhưng tôi vẫn thường bắt đầu đi sớm hơn 30 phút để phòng ngừa có việc gì đó xảy ra trên đường.

Nhưng trước khi đến trường tôi phải ghé tiệm sửa xe để lấy chiếc xe đạp đã gửi hồi sáng trước đã.

“ Chú ơi, con đến lấy chiếc xe đạp hồi sáng đã gửi ạ. “

Tôi cất tiếng gọi chủ tiệm đang nằm ngồi coi phim ở trong nhà.

“ Được rồi chú ra liền đây. “

Sau đấy chú ấy đứng dậy bước ra và dắt chiếc xe đạp của tôi đang để trong góc ra ngoài, tôi nhìn thoáng qua một lượt thì có thấy vẻ như là đã được sửa lại hoàn hảo như trước rồi.

“ Của cháu hết 25.000 gen nhé. “

“ Vâng ạ. “

Rồi tôi lấy tiền từ trong ví ra trả và lên xe đi đến trường, cảm giác đạp mượt hơn trước chắc chú ấy đã giúp tôi chỉnh lại một số thứ giúp tôi nhưng không nói với tôi.

Có lẽ sau này nếu xe hư tôi sẽ ghé chổ này sửa thường xuyên coi như đó là để cảm ơn chú ấy vậy.

“ Tới rồi. “

Tôi cuối cùng cũng đã đến trường.

Tiếp đó tôi bước xuống và dẫn xe đi gửi, may mà tôi đi trước 30 phút nên lúc để xe cũng ko đông lắm. Vì vào khoảng 3 giờ và 5 giờ chiều thì đó là giờ của các ca trước bắt đầu ra về nên lượt để xe với lấy xe khá đông, khi đó bạn phải mất tầm 10 phút mới có thể xong lượt của mình, có khi lên đến 15 phút.

Sau khi để xe xong tôi bắt đầu bước vào lớp học, vì tôi đến hơi sớm nên hiện tại lớp cũng khá vắng chỉ có khoảng 6 người thôi.

Hai người ngồi bàn đầu dãy thứ hai từ bàn giáo viên tính ra, một người ngồi phía sau hai người họ, hai người ngồi bàn thứ ba dãy bốn kế cửa ra vào, cuối cùng là thằng Alan và nó ngồi cạnh cửa sổ bàn bốn dãy bốn luôn.

“ Ồ, chào mày nhá Alma. “

Khi thấy tôi vừa mới bước vào thì thằng Alan nó cất tiếng chào tôi với khuôn mặt vui vẻ nhưng đầy ngáo ngơ như mọi hôm.

“ Nay mày ăn trúng gì à ? Sao tự nhiên lại đi sớm bất thường dữ vậy ? “

Tôi không khỏi thắc mắc hỏi nó, vì thường ngày tên này toàn đến lúc sát giờ điểm danh mới có mặt.

“ Mày nghĩ tao là loại người gì thế ? Nhìn tao vậy thôi chứ cũng là một con ngoan trò giỏi nhá bạn hiền. “

“ Gớm, mau nói lí do lẹ đi. “

Tôi đặt cặp xuống chổ ngồi của mình và nói nó.

Chổ tôi ngồi là bàn bốn của dãy ba, có thể nói là gần ngay nó luôn đấy chứ.

“ Rồi rồi, do hôm nay tao nghe nói nữ thần Shina sẽ đến sớm tìm ai đó nên tao cũng đi sớm để nghe ngóng thử. “

“ Hể, mày mà cũng thích nghe ngóng tin tức như thằng Leo à ? Chuyện lạ nha. “

Tên Alan này từ lúc nào mà trở thành đứa nhiều chuyện vậy nhỉ ?



“ Làm gì có vụ đó, tại thằng Leo nó nhờ tao thôi. Nó nghe được tin này từ ai đó nhưng chiều nay nó có việc bận không đi học được nên nó nhờ tao. “

“ Thì ra là vậy. “

Nếu là tin từ tên Leo đó thì cũng đáng để kì vọng rồi, tuy nó toàn thu thập mấy tin nhảm nhưng độ chính xác cũng khá cao đấy.

“ Thế nó trả mày bao tiền ? “

Tên này chắc chắn nếu không có lợi ích gì thì nó không dễ nhận kèo này đâu.

“ Gì gì, mày nghĩ tao đây là loại người đó à ? Xin lỗi nhá anh mày đây là một người vì bạn bè làm tất cả đấy. “

“ Hô~ “

Nghe vĩ đại thế cơ đấy, thôi đi bạn ơi chơi chung với nhau bao lâu rồi tôi đây lại chả rành tính bạn sao.

“ Biểu cảm đó là sao đây ? “

“ Không, không gì đâu bạn hiền “

Tốt nhất ko nên nói ra thì hơn, còn về phần Shina tôi cũng không nên nghĩ nhiều làm gì vì đó là chuyện của cô ấy mà.

“ Nè, mày có chuyện gì vui à ? “

“ Hửm sao mày lại hỏi thế ? “

Nó nhìn tôi một lúc rồi đột nhiên hỏi câu đấy.

“ Dù mày thường ngày hay cười nói với lạc quan thật, nhưng hôm nay tao thấy rõ nó hơn mọi lần đấy. “

Phải nói thật là tên này nó cũng nhanh nhạy đấy, có lẽ không giấu nó được rồi đành phải nói thật thôi.

“ Chiều nay tao có một buổi hẹn đi chơi với Alia. “

“ Ồ, ra là thế...hể...CÁI GÌ !! “

“ Này này đừng có đột nhiên la toáng lên thế chứ. “

Dù tôi biết trước là thế nào tên này thể nào nó cũng bất ngờ nhưng lại không ngờ rằng đến mức này đấy, tiếng la của nó làm cho mọi ánh mắt của mọi người xung quanh đổ dồn về phía chúng tôi.

“ À xin lỗi mọi người, Không có gì đâu. “ )

Sau đó nó nhận ra và ngay lập tức cúi đầu xin lỗi mọi người xung quanh vì đã làm phiền họ.

“ Này Alma, chuyện này là thật sao ? Cô ta thật sự chịu đi chơi với mày thật hả ? “

Khi xin lỗi mọi người xong nó ngay lập tức xấn tới hỏi tôi liên tục, cũng phải thôi vì đến cả tôi cũng không tin được chuyện này mà.

“ Đúng vậy, lúc đầu tao còn nghĩ cổ sẽ từ chối cơ. “

“ Uầy, bất ngờ thật đấy. “

Nói thế nào nhỉ ? Thật ra thì Alia không cho tôi công khai mối quan hệ của tôi với cổ vì cô ấy không muốn dính vào phiền phức, những người biết được mối quan hệ của bọn tôi chỉ có Leo và Alan vì hai tên này là bạn thân của tôi nên cổ cho phép tôi nói cho bọn nó biết.



Và Alan cũng nó là người duy nhất biết được tình trạng tình yêu của tôi với Alia, tôi không hề kể cho nó biết về vụ đó mà nó tự nhìn ra được khi thấy tôi và Alia dù là người yêu nhưng rất ít đi chung với nhau.

“ Mà cũng không hẳn là đồng ý nữa. “

“ Là sao nói rõ ra coi thằng này ? “

Khi nghe tôi nói thế nó bày ra bộ mặt khó hiểu rồi hỏi tôi.

“ Đây mày đọc đi rồi hiểu thôi. “

Sau đấy tôi liền lấy chiếc điện thoại cũ của mình ra mở Texchas lên rồi vào mục tin nhắn của tôi với Alia và đưa cho nó xem.

“ Quả nhiên ko có chuyện thuận lợi thế mà. “

“ Ừm. “

Sau khi nó cầm điện thoại của tôi đọc được một lúc thì nó nói thế.

“ Mà tỉ lệ như này cũng khá cao rồi, không như mọi lần mày bị từ chối hẳn. “

“ Đúng vậy. “

Rồi hai đứa chúng tôi tiếp tục nói chuyện cho đến khi vào tiết học, tôi rất mong chờ hết tiết thật nhanh để có thể đi chơi với Alia. Có lẽ vì khá mong ngóng nên tôi cảm thấy thời gian trôi qua lâu hơn mọi khi.

Khi học được gần nữa tiết giảng viên cho chúng tôi nghỉ giải lao tầm 15 phút, tận dụng thời cơ thằng Alan quay qua rủ tôi đi căn tin mua nước uống.

“ Haizz~ học đúng là mệt thật mà. “

“ Đành chịu thôi biết sao được, nói thật tao cũng khá mệt đấy.”

Nó vừa đi than thở, nếu không có cuộc hẹn chiều nay với Alia có lẽ tôi cũng giống nó rồi.

“ Thôi đi, nếu mày không có cuộc hẹn với Alia tao khá chắc mày đã cúp rồi. “

“ Uầy, haha mày hiểu tao thật đó người anh em. “

Tôi ngạc nhiên và cười lên vì mức độ hiểu tôi của thằng Alan là khá cao, chắc do chơi chung với nhau khá thân đây mà.

Lâu rồi tôi mới cảm nhận được cuộc sống yên bình thế này với bạn bè kể từ ngày đó.

“ Hửm ? “

“ Sao đấy ? Đi thôi. “

Thấy tôi bỗng dừng lại nó quay lại hối thúc tôi.

“ À không có gì mày đi trước đi tao đi vệ sinh tí, nhớ mua giúp tao ly nước cam nhá. “

“ Thật là cái thằng này mày khó hiểu thật đấy, được rồi “

Sau khi than vãn xong nó liền quay người đi về phía căn tin, con tôi thì đứng ở phía sau vẩy tay tạm biệt thằng bạn thân ngu ngốc của mình.

Lí do thực sự là vì tôi bắt gặp một chậu cây trong góc tường phòng thực vật học, nó hình như sắp bị c·hết khô rồi thì phải.



" Hưm không biết còn hy vọng sống không đây ? "

Nhìn qua nhìn lại đủ mọi góc độ thì tôi vẫn không thể nhìn ra tình trạng của em nó như nào nữa, thôi thì cứ làm đại đi chứ bây giờ không làm gì thì nó cũng sẽ c·hết c·hết thôi.

Giờ tôi đi ra thùng rác gần đó lấy hai ly nước đã bỏ đi rồi tiếp đấy đi đến khu vực trồng hoa của trường gần đó để lấy ít phân bón, sau đó tôi vào nhà vệ sinh lấy một ít nước từ bồn rửa mặt.

Khi đã xong thì tôi đi đến góc tường phòng thực vật lúc nãy để bón phân và tưới nước cho cái cây ấy, nói thật tôi cũng chẳng biết tí gì về kiến thức nuôi trồng cây đâu và những gì tôi làm là chỉ theo hiểu biết của mình thôi, nếu bỏ mặc thì nó cũng c·hết héo nên việc nó sống được hay không sau khi tôi giúp thì phải dựa vào sức sống của nó rồi.

Nếu bạn định hỏi tôi là tại sao lại cứu nó thì tôi cũng không biết nữa, tôi cũng chẳng phải loại người có lòng tốt bụng bát ái gì đâu, chỉ là không hiểu sao tôi lại cảm thấy mình chẳng thể bỏ mặc cái cây này được.

“ Rồi xong rồi đấy, tao chỉ có thể giúp mày được đến đây thôi. Còn lại có lẽ phải dựa vào chính mày rồi. “

Sau khi xong việc tôi bỏ 2 cái ly nhựa vào thùng rác và rửa tay rồi đi đến căn tin.

“ Mày lâu quá đấy thằng quần, biết tao đợi bao lâu không hả ? “

“ Haha cho tao xin lỗi mà bạn hiền. “

Khi thấy tôi vừa đến thằng Alan bày ra bộ mặc khó chịu và lại tiếp tục than vãn với tôi, cũng phải thôi đợi lâu thế kia mà.

“ Đây, nước cam của mày đây. “

“ Ồ, cảm ơn mày nha. “

Dù đang khó chịu nhưng nó vẫn không quên đưa nước cho tôi, thằng này đúng là bạn tốt mà.

Sau khi vui vẻ nhận ly nước từ tay Alan chúng tôi bắt đầu về lớp.

“ Cho tao hỏi tí, sao nay thằng Leo nó nghỉ vậy ? Bình thường bận đến đâu nó cũng không nghỉ học mà ? “

Đúng vậy, dù có hơi rắc rối nhưng tên Leo đó không phải kiểu người thích trốn tiết.

“ À là do anh của nó mới về nước nên gia đình nó đi ăn với nhau ấy mà. “

Vậy thì tên đó nghĩ cũng đúng, anh của nó thương nó lắm lúc nào cũng đem quà từ nước ngoài về cho nó, có lẽ vì thế nên tên đó rất yêu quý anh của mình.

Mối quan hệ anh em của nó khác hẳn với tình trạng của mình và con bé Enma ha ha.

Tôi cười khổ trong lòng khi nghĩ đến chuyện ấy.

“ Có anh chị em tuyệt thật đấy, ước gì tao cũng có một đứa em nhỉ. “

“ Không màu hường như mày tưởng tượng đâu. “

Tên này bắt đầu lại mơ mộng nữa rồi, phải kéo nó về với thế giới loài người thôi.

“ Xiii~ cho tao mơ mộng tí không được à ? “

“ Thôi tao xin, mỗi lần mày với thằng Leo mơ mộng điều gì là tao đều bị dính phiền phức. “

Phải đấy mỗi lần tụi nó mơ mộng về việc nào đó là tôi liền dính vào mấy chuyện xui xẻo ngay, nên phải ngăn nó lại trước khi cái sự xui xẻo tìm đến tôi.

“ Thôi được rồi, vậy thì tao chả thèm nữa. “

“ Thế thì tao xin cảm ơn. "

Sau đó chúng tôi vào lớp và tiếp tục buổi học của mình đến khi kết thúc.