Lệnh Truy Nã Vong Hồn

Chương 18




Sau đó, cuộc sống hai vợ chồng trở lại êm đềm như xưa. Ban ngày, người đàn ông đi trồng rau, người phụ nữ ở nhà may vá và mang ra chợ đổi lấy một số vật dụng trong nhà. Một ngày nọ, khi người phụ nữ đang thêu thùa bất cẩn làm kim đâm vào ngón tay, chỗ bị đâm máu đen từ chảy ra. Nhìn thấy máu của mình đột nhiên chuyển thành màu đen, người phụ nữ sợ hãi đến mức không thốt nên lời, ngờ rằng không còn sống được bao lâu nữa. Bà lão chạy cả đêm để đến nhà Hoàng Bán Tiên hỏi cho rõ chuyện này. Chạy đến nơi trời cũng đã hừng sáng,Hoàng Bán Tiên đang tiễn khách, chuẩn bị đóng cửa đi ngủ. Mắt người phụ nữ sưng đỏ cả lên, cô cầu xin Hoàng Bán Tiên phá lệ xem giúp tại sao máu trên tay chảy ra lại màu đen.

Hoàng Bán Tiên thấy bà lão bôn ba chạy cả đoạn đường dài , cảm thương nên cho cô vào nhà, lại thắp hương, lập bàn thờ, vừa niệm chú vừa vẽ bùa. Sau đó, anh ta lấy một con dao găm bằng đồng và đưa cho người phụ nữ, yêu cầu cô ta nhỏ một giọt máu từ ngón tay của mình lên lá bùa bằng giấy. Người phụ nữ làm theo,một gọt máu đen từ ngón tay chảy ra,nhỏ xuống lá bùa,một ngọn lửa bốc lên từ lá bùa cháy phừng phừng. Khi thấy điều này,Hoàng Bán Tiên thở dài. Ngồi xuống bàn thờ và nói với người phụ nữ: “Về nhà chuẩn bị một cái quan tài,nói ông cụ ở nhà đem đến đây ”.

Người phụ nữ lo lắng trở về nhà kể cho ông lão nghe chuyện đã xảy ra. Ông lão cũng lo lắng. Cả hai đã mua một chiếc quan tài tốt theo lời của Hoàng Bán Tiên.

Khi quan tài được vận chuyển đến cửa nhà Hoàng Bán Tiên thì mặt trăng đã leo lên đến ngọn cây. Hoàng Banxian mở cửa,ống tay áo phất phơ, thấy hai vợ chồng đem quan tài đến, bèn nói với người đàn bà: "Trần về trần,đất về đất, ngươi từ lâu đã không còn sống, bây giờ đã đến lúc phải đi rồi. Nên trở về với cát bụi." Nói xong,người vợ ngã vật xuống đất.

Thấy vậy, ông lão cúi xuống bế người vợ lên. Hai ngón tay kề lên lỗ mũi thì thấy vợ đã tắt thở. Ông lão sợ hãi và tức giận, chạy đến túm áo Hoàng Bán Tiên để đòi mạng. Hoàng Bán Tiên né sang một bên dùng tay khống chế ông lão,nói: "Lão thật không biết phải trái đúng sai. Ta cứu mạng của ngươi, nhưng ngươi lại lấy oán trả ơn."

Ông lão quát: "Mày gϊếŧ vợ tao, mày có ơn gì với tao?"

Huang Banxian buông tay ông cụ, quay người vào phòng, nói: "Đi theo tôi."

Ông lão đi theo vào trong và thấy trong phòng có một bàn thờ treo một tấm gương. Hoàng Bán Tiên phất tay một cái,một tia sáng lóe lên từ tấm gương,trên gương hiện ra hình ảnh một người phụ nữ đang mang thai. Ông lão thấy người phụ nữ khá quen thuộc bèn bước tới và nhìn kỹ hơn và phát hiện ra đó là người vợ già của mình.

Huang Banxian ở bên cạnh nói: "Lúc bà ấy sắp sinh con thì nguyên khí đã không còn,chỉ vì không muốn phải bỏ đứa con trai mới sinh nên đã uống tro hương do Bồ tát ban cho, linh hồn ở lại trong cơ thể và sinh hoạt giống như một người bình thường, ngày đêm sống ở dương gian dưới ánh mặt trời ban ngày. Bây giờ con trai đã chết, Bồ tát không thể bảo vệ cô ấy, nếu bà ấy muốn sống được dưới ánh mặt trời thì phải hút máu người để duy trì,người đầu tiên bị hút máu sẽ chính là ông. Bây giờ, tôi đã nhận ra sự thật và đưa cô ấy vào quan tài,ông sẽ tránh được họa gϊếŧ chóc. Bây giờ ông chỉ cần về nhà siêu độ cho bà ấy rồi sống phần đời còn lại trong yên bình. "

Ông lão nghe xong toát mồ hôi lạnh, cảm ơn Hoàng Bán Tiên. Đặt người vợ vào quan tài và đưa về nhà để chôn cất tử tế.

Sau khi kể xong câu chuyện,Ôn Thư đặt cuốn sách xuống hỏi tôi có suy nghĩ gì không. Tôi xoa xoa sau gáy nghĩ mãi không biết nên trả lời thế nào cho câu hỏi này. Chợt nhớ ra hôm đó mình dùng quyển tem đánh vào chân Lý Tiểu Lộ, trên chân anh ấy xuất hiện máu đen, tôi hỏi Ôn thư rằng máu đen trong truyện của cô ấy vừa kể có liên quan đến máu đen chảy ra từ người Lý Tiểu Lộ không. Ôn Thư cho rằng đó là một câu hỏi hay,cô ấy tiếp tục tìm kiếm những câu chuyện lên quan đến thứ máu đen đó.