Lên Giường Rồi Mới Bắt Đầu Yêu?

Chương 33: Khoái lạc là gì nhỉ ? ( H+ )




"Em... "

"Bạch Thiếu Khang, hứa với em là một lần thôi nha. Sáng mai em còn đi học nữa... "

" Anh.. anh hứa mà"

Bạch Thiếu Khang hôn cái "chốc" vào môi Tôn Ngữ Lệ và anh bắt đầu một cuộc hành trình....

( Hi Hi, đó mọi người là cuộc hành trình gì? )

Bạch Thiếu Khang xé toạc chiếc váy vướng víu của cô. Thân hình nuột nà, trắng nõn hiện ra trước mắt anh

" Ngữ Lệ... cơ thể của em không bao giờ làm anh thất vọng"

" Cơ thể em hấp dẫn cơ thể anh quá đi, không lúc nào anh có thể kiềm chế bản thân mình trước cơ thể em được cả"

" Anh xin lỗi trước nha "

" Ừ... Thiếu Khang... Thế anh dừng lại đi... nếu không.... Mai em khỏi đi học luôn đấy"

" Em nghĩ sao thế, miếng mồi dâng tới cổ hỏng còn bắt anh lấy ra"

" Không đời nào nha, anh hứa sẽ kiềm chế... "

Bạch Thiếu Khang hôn vào đồi núi chập chùng của Tôn Ngữ Lệ...

" Ngữ Lệ, cơ thể em thơm thật đó"

Anh hôn vào đầu ti, khiến cơ thể Tôn Ngữ Lệ rơi vào khoái lạc, bắt đầu phát ra những âm thanh sung sướng

" Ưm... ưm... ưm.... "

" Nhẹ nhàng thôi Thiếu Khang, em đau lắm"

" Em thả lỏng đi, anh sẽ kiềm chế"

Bạch Thiếu Khang không chỉ hôn vào đồi núi chập chùng ấy mà còn nhào nắn đủ kiểu. Sau một lúc chán trường với đồi núi ấy. Anh bắt đầu di chuyển xuống thân dưới, anh nhẹ nhàng tháo chiếc quần lót của cô ra. Bao nhiêu cảnh xuân đều hiện ra trước mắt anh, hai cánh hoa đào đỏ thắm khiến anh không kiềm chế được mà lao đầu vô... Anh hôn vào nơi tư mật ấy

" Ưm... ưm....ưm... "

" Ưm... ưm... ưm... "

Anh đưa đầu lưỡi của mình vào sâu bệnh trong, hạng động hiểm hốc của cô làm anh rất khó để vào. Nhưng với kinh nghiệm khám phá hạng động này nhiều lần, anh biết chỗ có thể đưa vào được. Anh dùng kỷ năng và sự chuyển nghiệp của mình để khám phá hạng động nguy hiểm ấy. Anh đưa lưỡi của mình vào tận tích bên trong Tôn Ngữ Lệ, làm cho cô sung sướng vô cùng

" Thiếu Khang.... anh nhẹ thôi"

" Anh đừng làm mạnh bạo vào nơi đó như thế mà"

Tôn Ngữ Lệ càng năng nỉ thì Bạch Thiếu Khang càng mạnh bạo hơn

Anh bắt đầu ngấu nghiến hương vị của nơi ấy...

Bạch Thiếu Khang cảm thấy Tôn Ngữ Lệ sắp chịu không nỗi liền đưa lưỡi của mình ra bên ngoài. Anh thì thầm vào tai cô

" Bây giờ em thấy cơ thể mình như thế nào"



" Anh dừng lại nha"

" Cho vào đi, em đang cần anh"

" Tuân lệnh bà xã đại nhân"

Bạch Thiếu Khang cởi chiếc quần của mình ra. Cậu nhỏ của anh đã không chịu nỗi nữa. Đã rất sẵn sàng cho một cuộc cách mạng lớn...

Bạch Thiếu Khang lần này đưa thẳng vào bên trong Tôn Ngữ Lên, những thanh âm tê tái của Tôn Ngữ Lệ lại phát ra, lần này còn mạnh liệt và cao trào hơn...

" A..... aaaaaa.... đau quá"

" Ưm... ưm..... ưm..... "

" Anh to thật đây Thiếu Khang, lần nào cũng làm em đau đến mức..... "

Bạch Thiếu Khang nhìn Tôn Ngữ Lệ và cười

" To thế à, vậy mới khích với em chứ"

Bạch Thiếu Khang nhẹ nhàng thúc từng nhịp từng nhịp....

Mỗi nhịp của Bạch Thiếu Khang làm cho cơ thể Tôn Ngữ Lệ rất thoải mái, và đạt đến khoái lạc của cơ thể....

Bạch Thiếu Khang lúc đầu còn kiềm chế bản thân để không làm cho Tôn Ngữ Lệ đau... Nhưng một lát sau, con dã thú trong tâm hồn Bạch Thiếu Khang trỗi dậy. Bây giờ anh chỉ muốn ngấu nghiến miếng mồi béo bở là Tôn Ngữ Lệ thật nhanh

Bạch Thiếu Khang bắt đầu đẩy nhanh tốc độ. Anh thúc từng cú thật sâu vào bên trong cô

" Ưm... Em đau quá.... ưm.... ưm"

" Nhẹ nhàng thôi, xin anh đấy"

Tôn Ngữ Lệ van xin bao nhiêu, Bạch Thiếu Khang càng thích thú mà làm nhanh hơn bấy nhiêu

"Ngữ Lệ, gọi tên anh đi"

"Ưm..... ưm.... Thiếu ....khang.... nhẹ nhàng thôi"

"Anh xin lỗi trước nha"

" Anh không kiềm chế được bản thân nữa rồi"

Bạch Thiếu Khang cầm tay Tôn Ngữ Lệ, lấy hơi thúc một cú rất mạnh vào sâu vào bên trong...

Tiếng hét thất thanh của Tôn Ngữ Lệ vang vọng khắp căn phòng

" Á........... "

Cơ thể Tôn Ngữ Lệ sản khoái mà run lên. Sự cao trào của Bạch Thiếu Khang đã giải tỏa được ham muốn mấy ngày nay của Tôn Ngữ Lệ

Trưa dừng lại ở đó, Bạch Thiếu Khang bắt đầu lật người Tôn Ngữ Lệ lên và nói

"Anh vẫn muốn tiếp tục nữa"

" Hả....Anh định làm gì nữa, Thiếu Khang"



" Bao nhiêu đó là đủ rồi"

" Cho anh thêm lần nữa đi, anh chưa ra được"

" Giữ lại trong cơ thể khó chịu lắm"

Tôn Ngữ Lệ im lặng... Thấy thế Bạch Thiếu Khang liền đưa cậu nhỏ của mình vào nơi tư mật ấy một lần nữa

Anh thúc.... thúc.... vào bên trong Tôn Ngữ Lệ. Cậu nhỏ của anh ma sát với hạng động cô. Làm cho cả hai vô cùng sản khoái

" Ưm.... ưm.... ưm.... "

Bạch Thiếu Khang vừa thúc vừa hôn lên bờ mông trắng mịn của cô....

Bạch Thiếu Khang thấy thời cơ đã tới liền thúc mạnh vào bên trong cô. Lần này bao nhiêu tinh hoa trong người anh đều chuyển sang người Tôn Ngữ Lệ.....

"Ưm.... ưm.... ưm..."

Bạch Thiếu Khang đuối sức liền nằm rụt trên người Tôn Ngữ Lệ

Bạch Thiếu Khang nhìn đồng hồ và thấy đã hơn ba giờ sáng...

" Đi ngủ thôi, để anh giúp em vệ sinh "

Bạch Thiếu Khang bế Tôn Ngữ Lệ vào nhà tắm

Anh nhẹ nhàng rửa sạch những **** **** ở nơi tư mật của Tôn Ngữ Lệ

" Không biết bao giờ em mới chịu sinh cho anh một đứa con "

Bạch Thiếu Khang thấy Tôn Ngữ Lệ không trả lời nên anh cũng không hỏi tới. Anh chỉ nhẹ nhàng làng sạch cơ thể cho cô và đưa cô ra giường để cho cô ngủ....

Hai người cùng đắp chăn đi ngủ đến sáng.....

Sáng hôm sau

"Ngữ Lệ... Ngữ Lệ... dậy đi nào bà xã của anh"

"Hôm nay em không đi học à?"

"Ngữ Lệ..."

"Hả... sáng rồi hả? Em mới ngủ có một lát mà"

"Sáng rồi... Hôm nay em đi học nổi không? Thôi hôm nay em nghĩ một bữa đi? Anh thấy em dậy còn không nỗi, huống hồ chi mà ngồi học"

"Ừm... em thấy vậy cũng được"

"Em đang rất mệt... em không thể nào ngồi dậy luôn... Tất cả là tại anh đó...."

"Anh biết mà... Hôm nay anh sẽ lấy công chuộc tội..."

Bạch Thiếu Khang ôm Tôn Ngữ Lệ vào lòng và nói

"Thôi... em nghĩ thêm một lát đi"