Lấy Chồng Ma

Chương 28: Quan tài




Lấy Chồng Ma

Chương 28

____________

- Cậu Ba.. Là cậu sao..

Cô dừng lại không chạy nữa, bởi vì giọng nói này rất quen thuộc, đây không ai khác chính là giọng của cậu Ba.. Cô thở phào một hơi rồi quay đầu lại, cậu Ba nghiêng người né tránh cho cô bước vào bên trong.

Nơi này là một gian phòng nhỏ được bố trí đầy đủ tiện nghi, ở giữa nền đất có một cái bếp sưởi nhỏ, Thanh nhanh chóng ngồi vào đưa hai tay lên sưởi ấm rồi mới cẩn thận quan sát bên trong..

Đây giống như là một hang động dưới lòng đất, xung quanh không hề có cửa thông gió mà chỉ có hai đường hầm nhỏ. Một cái là dẫn ra phía bên ngoài hồ nước nơi Thanh tỉnh lại, còn một cái dẫn về lối ngược lại sâu vào bên trong.

Thấy cô ngạc nhiên như vậy, cậu Ba mới mạnh dạn cất lời.

- Sao chị lại đến đây..

Thanh nhún vai đáp

- Là cha cậu đưa chị đến. Trước khi được đưa vào đây chị bị đánh ngất đi, cũng không biết vào đây bằng cách nào. Tỉnh lại đã nằm trên bờ sỏi, thấy ánh sáng nên mới tới đây.

Cậu Ba nhìn đống than rồi suy nghĩ một lúc, lúc này cậu bỗng ngước đầu nhìn vào bên trong kia, cặp mắt mang theo một sự tò mò. Cậu cất lời

- Cha lúc sáng cũng mới rời đi khỏi đây. Nãy còn gặp em, hình như ông ấy đã phát hiện đồng tiền đã bị đánh cắp. Nhưng cũng không sao, con Hương cũng đã bị giết rồi, chuyện này cũng nên kết thúc.

Thanh nghe vậy không khỏi ngạc nhiên mà hai tay bịt lấy miệng.

- Hương.. Nó…

Cậu Hai đáp.

- Không cần để ý đến nó. Nó giết Trâm Ý nên bị quả báo thôi. Điều quan trọng bây giờ là chị có chìa khóa để vào sâu bên trong, chị muốn ở lại hay đi tiếp.

Thanh tiếp lời.

- Cậu không đi cùng chị sao.?

Cậu thở dài nói.

- Không phải em không muốn vào. Nhưng chỉ cần bước qua một bước thì lập tức sẽ bị bài xích, nơi này rất thiêng, có linh hồn mấy đời tổ tông Trương gia hộ pháp, họ không muốn thì bất cứ ai cũng không thể vào được trừ khi được chủ mộ cho phép..

Cô cau mày

- Chủ mộ nơi này không phải là tổ tiên của cậu ư.

Lắc đầu một cái cậu Hai đáp.

- Không. Mỗi người chết đi ở đây bọn họ chỉ lưu một phần linh hồn canh giữ mà thôi. Còn chủ mộ đích thực thời này chính là anh Tình.

Thanh thắc mắc hỏi tiếp.

- Nhưng. Anh cậu chẳng phải bị giam trong khu rừng kia thì tại sao ở đây được..

Cậu Hai giải thích.

- Chị không nhớ lời anh Hai sao.. Thứ ngoài kia chỉ là linh hồn của anh ấy, còn dưới hầm mộ có trưng bày thể xác. Với lại chị yên tâm, tạm thời anh ấy không thể làm hại chị vì linh hồn đang bị mắc kẹt, tổ tiên chắc cũng không đồng ý cho chị vào.. Nhưng cha đã xác định để chị đến thì chắc có chuẩn bị.

Cô đáp.

- Chuẩn bị..

Cậu tiếp.

- Chị thử kiểm tra xem trên người có thứ gì không.!

Nghe vậy cô đưa tay sờ vào túi ngang hông rồi lắc đầu.

- Không có.. Đây chỉ có miếng sâm của cậu Hai đưa cho.. Khoan đã..

Đột nhiên cô dừng lại, vẻ mặt rất ngạc nhiên, hình như miếng sâm trong túi lại hơi tròn và to, rõ ràng không phải là cái của cô. Thanh lập tức đưa nó ra soi sáng dưới ánh lửa, lúc này cô thật sự bất ngờ..

Bởi vì đây là một lát sâm hoàn hảo.!

Cậu Ba nhận lấy nó trên tay cô, ngắm nghía một lát rồi thốt lên.

- Đây.. Đây là.. Chuyện này không thể nào..

Thanh thấy cậu Ba kinh ngạc đến như vậy thì cũng xác định cái này không phải là tầm thường, cô lập tức lên tiếng..

- Có chuyện gì sao.!

Cậu Ba đáp.

- Một nửa là âm sâm còn một nửa là dương sâm. Quả nhiên hai miếng sâm trái ngược nhau này có thể dính lại tạo thành hai thái cực đối nghịch. Chắc là cha vô tình đặt một nửa cái kia vào túi chị, có lẽ cũng không biết chị còn một cái trong người nên mới trùng hợp xảy ra chuyện này.. Đây giống như tiền âm dương, có thể dùng nó làm vé đi lại trong mộ tổ. Bình thường cầm lấy miếng sâm mang tính âm thì vào được không ra được, còn bây giờ thì chị có thể thoải mái vào ra rồi.

Cô nghe giải thích một lát cũng đã ngầm hiểu ra, nhưng trong lòng vẫn chưa có quyết định tiếp theo nên vào hay là không.. Thấy cô trầm tư như vậy thì cậu Ba mới nói.

- Theo em biết thì không phải ngẫu nhiên anh Hai bảo em đặt đầu của lão Tạ lên trước miếu cổ. Anh ấy chắc đã dự đoán được chị sẽ bị đưa đến đây, nếu vậy thì..

Lời cậu Ba nói không sai, cô lại nghĩ tới cậu Hai, nếu cậu đã tính toán kĩ như vậy thì nguy hiểm với cô cũng không phải là lớn lắm. Trong giây phút suy nghĩ ít ỏi cô đã gật đầu.

- Được. Chị sẽ vào. Nhưng mà cậu có thể cho chị biết trong kia có cấu tạo như thế nào, hoặc chị vào đó cần làm gì hay không..

Cậu Hai đưa tay gãi đầu.

- Em chưa bao giờ được vào bên trong.. Chỉ nghe cha nói qua hình như là có tất cả ba phòng rộng lớn hơn chỗ này rất nhiều.. Còn cụ thể em không hề biết, nhưng tất cả bí mật của Trương gia trong hơn mười đời đều được cất giấu ở đây.. Chị nghỉ ngơi đi, ngày mai rồi đi. Em ra ngoài chuẩn bị một số thứ.

Sau đó cậu ba chui vào trong vách động trở ra, nơi này chỉ còn mỗi mình cô ở lại.

Ngày hôm sau cậu Ba cũng trở về, đã chuẩn bị cho Thanh một ít đồ ăn cùng quần áo, Thanh cũng đã hồi phục không ít sức lực nay đã sẵn sàng đi tiếp.

Đứng trước lối vào một lúc, bên trong là một mảnh tối đen như mực, Thanh chăm chăm nhìn vào rồi hít một hơi dài, cầm trên tay cây đuốc cậu Ba chuẩn bị sẵn rồi mới mạnh dạn bước vào bên trong.

Trong đường hầm lạnh lẽo, lừng tàn gió lạnh thổi đến như dao cắt vào thịt, làm cho da mặt cô tê tái như muốn đóng băng. Cây đuốc chưa kịp chiếu sáng đã vội vụt tắt để mình cô bơ vơ giữa màn đêm đen đặc.

Cô một tay vịn vào vách đá, một tay đưa lên phía trước mò mẫm chậm rãi bước đi, thỉnh thoảng cô còn nghe thấy những tiếng rít ghê rợn như âm thanh từ địa ngục thổi vào tai, khiến trong tâm can không khỏi rùng mình một cái. Nhưng từng ấy vẫn chưa đủ ngăn cản bước chân của cô, lúc này trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ, liệu đường hầm này dẫn tới đâu, mà cậu Hai muốn cô vào đây là có mục đích gì..

Chậm rãi lê bước trong đường hầm tối, thực chất cũng chẳng có nguy hiểm gì xảy ra, có thể nói đường hầm này tuyệt đối an toàn. Cũng không biết bao lâu sau cuối cùng cô cũng đã đi đến cuối đường, cẩn thận đứng ở miệng lối ra, nghiêng đầu dò xét lấy xung quanh cũng chẳng phát hiện ra điều gì kì lạ.

Cô châm lửa vào cây đuốc chậm rãi bước vào, dưới ánh lửa bập bùng chiếu lên mặt đất, cô mới phát hiện nơi này được lát bằng toàn những phiến đá tảng, bên trên khắc chi chít văn tự cổ đại. Những phiến đá này đều được sắp xếp theo phương vị bát quái, bên ngoài là tảng to, càng vào bên trong càng nhỏ.

Bốn phía huyệt mộ là tám ngọn đèn đá, tất nhiên đều đã tắt ngỏm từ lâu. Càng bước thêm vào sâu những cỗ quan tài đá cũng dần dần hiện ra, số lượng không dưới hai chục cái. Trên nắp quan có biểu tượng mặt trăng, mặt trời và các vì sao. Phía trên cùng của hầm mộ, ngay hướng đối diện chúng có đặt một quan tài đá cực lớn, trông nó khác biệt với những cái khác. Phía sau nó là một lối đi, hình như là hướng xuống dưới, không rõ nó dẫn đến nơi quái quỷ nào nữa.

Cô châm lửa thắp vào các cột đèn đá, cả mộ thất lúc này tức khắc sáng bừng lên rồi chậm chạp bước đến gần một quan tài hở nắp gần đó, nghiêng đầu ngó vào xem có gì bên trong.

- Aaaaa.

Đột nhiên, cô sợ hãi hô lên một tiếng rồi cả người lảo đảo lùi lại phía sau.. Trong quan tài đó có một cái xác khô quắt, quần áo đã rữa nát hết, trên người nó có vài món trang sức bằng ngọc. Vừa rồi biết mình sơ ý thốt lên, cô chỉ còn biết quay đầu lại cảnh giác nhìn chiếc quan tài đá, cũng may nó vẫn im lìm không có động tĩnh gì.

Tuy vậy nhưng trong lòng cô lại cực kì lo lắng, sắc mặt cô lúc này đã tái đi, ánh mắt gắt gao dán chặt vào quan tài đá kia như thể biết chắc sẽ có chuyện chẳng lành.

Đúng lúc đó, cô chợt nghe một tiếng cười khành khạch phát ra. Cô giật mình, xương sống đã nổi một đợt gai lạnh mà thốt lên..

- Nó.. Nó phát ra ở trong quan tài..