Lấy Án Làm Mồi Dụ Em Về

Chương 23: Manh Mối (1)




Mọi người nghe thấy đều cảm thấy có lý và gật đầu.

Và gần như là đồng thời, ở trong phòng làm việc vang lên giọng nói của một nam một nữ.

“Không thể nào.”

“Không thể nào.”

Quý Phàm Thạc mỉm cười, anh đưa mắt nhìn sang Thư Trừng, ra dấu hiệu cho cô nói trước.

Thư Trừng nói: “Thông qua đợt kiểm tra thi thể lần thứ hai phát hiện, nạn nhân không có dấu hiệu mắc bệnh hoặc là từng mang thai.”

Quý Phàm Thạc khẽ gật đầu: “Không sai. Tôi cũng từng điều tra, trong suốt nửa năm vừa qua, nạn nhân chưa từng đến bệnh viện.”

Lời nói vừa dứt, Thư Trừng như đã hiểu được trước đó Quý Phàm Thạc đã nghi ngờ về vấn đề gì, anh đã từng nghi ngờ qua hung thủ là bác sĩ, nhưng từ kỷ lục ra đường trong khoảng thời gian gần đây của Dương Linh đã điều tra được, không phát hiện dấu vết Dương Linh đã từng đến bệnh viện, nhưng anh lại không dám khẳng định cô ấy có từng đi đến các phòng khám tư nhân hay là tìm đến bác sĩ tư nhân hay không, và con đường dễ nhất để xác định được Dương Linh có từng tiếp xúc với bác sĩ hay không chính là đợt kiểm nghiệm thi thể lần hai.

Hơ, người đàn ông này… không những tinh tế kỹ lưỡng, mà còn rất cẩn thận.

Trần Hàn phát hiện ra được manh mối nào, chú ấy hỏi: “Vậy Phàm Thạc, cháu cảm thấy hung thủ nam làm nghề gì?”

“Chỉ có một khả năng, nhân viên giao hàng.” Quý Phàm Thạc nói, “Nhân viên giao hàng có mối quan hệ giao tiếp rộng lớn, thời gian làm việc bình thường từ bảy giờ sáng đến sáu giờ chiều. Sau khi tan ca, họ sẽ có đủ thời gian tiến hành theo dõi. Hơn thế nữa, theo dõi trong ban đêm sẽ khó bị người khác phát hiện hơn. Nếu như hắn đã quen thuộc về cuộc sống đời tư của nạn nhân, hắn có thể kết hợp, liên minh với hung thủ nữ. Điều này chứng minh rằng, nơi ở của nạn nhân cùng với hung thủ nữ nằm trong khu vực hắn thường xuyên giao hàng, chỉ có việc giao hàng cho nạn nhân cùng với hung thủ nữ trong thời gian dài, mới có thể hiểu rõ được cuộc sống đời tư của bọn họ.”



Đột nhiên, mọi người như được thông não, phần suy luận của anh rất hợp lý.

Trần Hàn hỏi: “Vậy hung thủ nữ thì sao?”

“Huấn luyện viên võ thuật.” Giọng nói không trầm không bổng của Thư Trừng chợt vang lên từ một góc của phòng làm việc: “Đêm qua, hội trưởng Quý từng nói, hung thủ nữ rất có thể là người phụ nữ hay luyện tập thể hình hoặc luyện tập võ thuật. Lúc kiểm nghiệm xác chết lần đầu tiên, do không có dụng cụ đo lường, ánh đèn cũng không đủ sáng, tôi chỉ dùng ngón tay so sánh độ sâu, kiểm tra mặt cắt của vết thương, sau đó đưa ra suy luận sơ bộ là hung thủ có hai người. Lúc nãy, thông qua đợt kiểm nghiệm lần hai, tôi phát hiện vết thương trên mặt của nạn nhân sâu hơn vết thương trên cổ đến tận ba phân(*), một người phụ nữ có sức lực mạnh hơn một người đàn ông, người này không thể nào là người thường xuyên luyện tập thể hình hoặc là võ thuật. Do đó, chúng ta chỉ còn một loại trường hợp, đó chính là nữ huấn luyện viên võ thuật.”

(ba phân ở đây tầm khoảng một centimet)

Quý Phàm Thạc nhìn Thư Trừng, anh mỉm cười, nhưng nhìn rất sâu lắng. Sau đó anh quay đầu, cầm bút lông đen viết lên bảng trắng hai dòng chữ:

1. Hung thủ nam: 25 – 30 tuổi, từng trải nghiệm thất tình trong khoảng thời gian gần đây, nhân viên giao hàng, phân phối giao hàng khu Vân Phong.

2. Hung thủ nữ: 28 – 35 tuổi, từng trải nghiệm thất tình trong khoảng thời gian gần đây, huấn luyện viên võ thuật, võ đường tại khu Vân Phong.

Quý Phàm Thạc đặt bút lông xuống và nói: “Có khả năng rất cao là hai hung thủ này phân chia ra để tìm mục tiêu, Dương Linh là người đầu tiên bọn họ giết, lần đầu tiên bọn họ hành hung thành công thuận lợi như thế, rất có thể bọn họ sẽ tiến hành gây án lần thứ hai. Cho nên, mọi người cần phải tìm ra những người phù hợp với hung thu nhất ở trong một trăm bốn mươi bảy người này, bắt giữ họ trong thời gian đầu tiên.”

Quý Phàm Thạc vừa dứt lời, Trần Hàn liền bắt đầu phân chia nhiệm vụ.

Hai nữ cảnh sát Hoàng Tử Khâm, Hoàng Tử Bội điều tra một trăm bốn mươi bảy người tình nghi, cảnh sát có thân thủ tốt thì bị chia làm hai đội đi đến khu Vân Phong, Tiểu Đặng phụ trách dẫn một tiểu đội đi đến các công ty giao hàng tìm kiếm hung thủ nam, còn Cát Vân phụ trách dẫn một tiểu đội đi đến các võ đường ở khu Vân Phong tìm kiếm hung thủ nữ.

Nhiệm vụ vừa chia xong, phòng làm việc vốn có mười mấy người chỉ còn có năm người ở lại.