Khi Ân Lang Qua chuẩn bị rời đi, Nghiêm Mặc gọi một host từ Quỳnh Lâu đến cho hắn ta, cậu trai trông không quá mười tám hay mười chín tuổi, với làn da trắng và những đường nét thanh tú.
"Phục vụ toàn diện" của Quỳnh Lâu, có cả nam và nữ quan hệ công khai. Những gì Nghiêm Mặc cung cấp cho Ân Lang Qua luôn là tốt nhất ở đây, nhưng trước đây, mỗi lần Nghiêm Mặc cử đến phục vụ Ân Lang Qua đều là phụ nữ, bởi vì anh ấy biết Ân Lang Qua chưa bao giờ đụng đến đàn ông, vì vậy đây là lần đầu tiên anh ấy chuẩn bị một người nam nhân làm ấm giường cho Ân Lang Qua.
Xung quanh Ân Lang Qua có vô số phụ nữ ngưỡng mộ và mê mẩn hắn, là ông vua kim cương nổi tiếng nhất thành phố C, từ siêu mẫu đến ngôi,danh môn thục viện đều có không màng tất cả khao khát có được trái tim của Ân Lang Qua, cho nên Ân Lang Qua cũng không thiếu tình yêu, bất quá hắn tuy rằng ngủ quá đủ loại nữ nhân, nhưng cũng không trầm mê với tính ái, chỉ khi phát tiết được tất yếu sinh lý, hắn mới có một đêm sóng gió với cô nhân tình mới nuôi của mình. ( Mật: gớm =))) bà tác giả chém gió banh lóc về th công từ LTAM 1 cho tới LTAM 2 -)))
Nhiều năm từ trước tới nay, vẫn luôn là nữ nhân.
Ân Lang Qua tầm mắt quét qua gương mặt thiếu niên, quay đầu hỏi Nghiêm Mặc "Đây là có ý gì?"
Nghiêm mặc cười cười, "Cậu không cảm thấy hắn rất giống người cậu để ý sao?"
Ân Lang Qua sắc mặt âm trầm, không vui nói, "Bọn họ không thể đem ra so sánh được."
"Cậu hẳn là hiểu ý tôi chứ." Nghiêm Mặc đi lên trước, "Cậu vì Ôn Dương đó mà làm như vậy, tôi khó có thể tưởng tượng cậu lại không có chút tình cảm nào với cậu ta ngoài việc báo đáp ân tình thôi đâu."
Ân Lang Qua mặt vô biểu tình, "Vậy liên quan gì đến con vịt này?"
"Hãy thử trong một đêm và xem liệu cậu có thể thực sự có ham muốn dục vọng với một người đàn ông hay không."
Ân Lang Qua có vẻ có chút không kiên nhẫn, "Anh và Tống Hữu đều suy nghĩ nhiều, ở trong mắt tôi chỉ có nữ nhân mới có thể thỏa mãn dục vọng của nam nhân, tôi muốn cùng Ôn Dương ở gần nhau là bởi vì tôi muốn bồi thường cho cậu ấy."
"Nếu thật là như vậy."
Nghiêm Mặc khẽ cười nói, "thì cậu vì cái gì muốn lấy thân phận một người bình thường tới gần Ôn Dương, nếu cậu chỉ là vì bồi đắp cho cậu ta, cậu hoàn toàn có thể dùng tiền và quyền giúp cậu ta mở đường. Đối với người không cùng đẳng cấp, không có gì thiết thực hơn là bồi thường tiền, cậu lại thà rằng đi qua bao nhiêu đường vòng để lấy lòng tin của cậu ta trước, đừng nói với tôi là cậu tiếc tiền nha." Nói xong, Nghiêm Mặc nhún vai, tự mình trêu chọc cười nói, "Tôi với Tống Hữu ở bên nhau lâu như vậy, cũng học được ở hắn một chút bản lĩnh nhìn người đấy."
Ân Lang Qua không nói gì, hai lông mày đen như mực nhíu chặt lại, đột nhiên quay lại nhìn nam nhân phía sau, thiếu niên bị ánh mắt lạnh lùng đột ngột của Ân Lang Qua làm cho giật mình, lúng túng cúi đầu xuống, một tay buông thõng xuống bên hông, nắm chặt vạt áo.
Ân Lang Qua đi đến trước mặt hắn, tay nắm cằm cậu trai không chút lưu tình nâng lên, đôi mắt đen nhánh của cậu trai bất an rung động, hồi lâu mới ong nhược kêu một tiếng, "Ân tổng."
Nghiêm Mặc cũng sẽ không đem người đã qua xã giao đưa cho Ân Lang Qua, cho nên tên này nam nhân này vẫn là lần đầu "Tiếp khách".
Không biết là mệnh khổ hay là gặp may mắn, nam nhân lần đầu tiên nhận được khách chính là người đàn ông thần thánh của thành phố C. Người ta đồn đại rằng hắn vẫn là người tốt, một kẻ hung bạo máu lạnh không dây dưa, nghe nói những kẻ đã xúc phạm hắn sẽ không thể ra mặt nhìn người không tay không chân, hoặc biến mất hoàn toàn không rõ lý do.
Cậu trai lớn lên không tồi, bộ dáng nhu nhược đáng thương đích xác đối giống nhau kim chủ mà nói rất có dụ hoặc tính.
Ân Lang Qua nhìn ánh mắt né tránh và đôi môi run rẩy của cậu trai, khuôn mặt ấm áp của Ôn Dương chợt lướt qua não hắn, hắn buông cậu ra như điện giật, sau đó đưa tay nhéo giữa lông mày, cuối cùng đi qua nam nhân bên cạnh, đi ngang qua cậu trai và nói nhẹ, "Đi theo tôi."
Nghiêm Mặc hướng nam nhân nâng cằm, trầm giọng dặn dò, "Không làm cho Ân tổng vừa lòng, thì cút khỏi Quỳnh Lâu đi."
Cậu trai liên tục gật đầu, xoay người nhanh chóng đuổi kịp Ân Lang Qua.
Ân Lang Qua lên xe sau, cậu trai theo sát sau đó cũng lên xe, liền ngồi ở bên cạnh Ân Lang Qua.
"Tới khách sạn ***."
Sau khi tài xế khởi động xe, Ân Lang Qua dựa vào ghế sau cầm một tờ tạp chí tài chính trên xe lên đọc.Cậu trai ngồi bên cạnh ngẩn người ra, điều cậu học được ở Quỳnh Lâu là chủ động lấy lòng khách. thay vì chờ đợi thay đổi., cho nên sau khi xe chạy được một đoạn, tay thiếu niên đặt nhẹ lên đùi Ân Lang Qua, đầu cũng cẩn thận dựa vào trên vai Ân Lang Qua.
Ân Lang Qua nhìn cậu trai liếc mắt một cái, cũng không có phản ứng gì nhiều, thẳng đến khi tay cậu sờ đến phần bên trong đùi hắn, Ân Lang Qua mới buông tạp chí trong tay ra, sau đó duỗi tay nắm lấy cằm của cậu trai.
Cậu ngẩng đầu nhìn Ân Lang Qua, đôi mắt thanh triệt nhu nhược đáng thương, cậu nhẹ nhàng mở miệng, "Ân tổng, em muốn..."
Ân Lang Qua nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cậu trai trong bốn hoặc năm giây, sau đó đột nhiên cúi xuống và thô bạo bịt chặt lấp kín môi cậu, nắm lấy hai cổ tay của cậu và ép ra sau lưng ghế.
Cậu trai bị Ân Lang Qua hôn kkịch liệt có chút thở không nổi, sức mạnh áp đảo cùng những động tác tàn bạo của Ân Lang Qua khiến cậu vô cùng kinh hãi.
"Ôn dương....."
Ân Lang Qua lưu lại trên chiếc cổ mịn màng của cậu trai, cậu trai ngẩng cổ lên run rẩy nói: "Ân tổng, em... Em không phải tên Ôn... Ôn Dương. Ưm..a.."
"Ôn Dương... Ôn Dương...."
Động tác của Ân Lang Qua càng lúc càng nóng nảy, thiếu niên thậm chí có thể cảm giác được điểm nóng bỏng dưới thân của Ân Lang Qua chỉ trong vài giây đã trở nên cực kỳ cương cứng.
Xe dừng ở lối vào của một khách sạn năm sao, Ân Lang Qua ôm cậu trai xuống xe, bước nhanh đi vào khách sạn, vào cửa liền trực tiếp đi hướng thang máy.
Nhìn đến Ân Lang Qua tiến vào đại đường khách sạn, Giám đốc liền cuống quít cầm một thẻ phòng chạy chậm đi theo Ân Lang Qua.
"Vẫn là dãy phòng tổng thống trước đây, nó luôn dành riêng cho anh, Ân tổng." Quản lý Ân mỉm cười và đưa chìa khóa phòng cho Ân Lang Qua, và cậu trai vẫn đang thở hổn hển trong tay Ân Lang Qua cầm lấy chìa khóa phòng.
Giám đốc bồi Ân Lang Qua vào thang máy, nhấn nút rồi kính cẩn đẩy thang máy ra, trước khi cửa thang máy đóng lại, anh ta làm động tác khom lưng cúi người chào Ân Lang Qua.
Trong thang máy, Ân Lang Qua nóng lòng muốn ép chặt cậu trai vào tường trong thang máy và hôn lên.
Đêm này có thể gọi là đêm điên rồ nhất trong mười năm ân ái của Ân Lang Qua. truyện đam mỹ
Cậu trai nửa đêm trước vẫn luôn cắn răng khóc, sau nửa đêm liền hôn mê bất tỉnh. Giữa trưa hôm sau, cậu trai tỉnh lại nhìn đến mép giường có một tờ chi phiếu, một cái điện thoại di động, còn có một tờ giấy viết địa chỉ,khi cậu gọi điện báo cho Nghiêm Mặc về "Công việc", Nghiêm Mặc lời ít mà ý nhiều nói cho cậu, cậu đã được Ân Lang Qua bao dưỡng.
"Cậu cầm lấy chi phiếu, Ân tổng đối với tình nhân từ trước đến nay đều hào phóng, ngày sau cậu sẽ được sủng. Sau này Ân tổng thông qua điện thoại di động kia liên hệ với cậu, còn có tờ giấy ghi địa chỉ chính là nơi cậu ở sau này, trong vòng hôm nay liền dọn qua đi, chúc mừng cậu a Tiểu Trang, hầu hạ Ân tổng so với đám người ở Quỳnh Lâu thì hạnh phúc hơn nhiều đấy."
Tiểu Trang nhìn chi phiếu với con số lớn kia, kích động cơ hồ nghẹn ngào, "Vẫn phải đa tạ ông chủ Nghiêm."
"Ừ. "Nghiêm Mặc nhàn nhạt nói, "Tôi đề cử cậu với Ân tổng là bởi vì bộ dạng cậu rất giống một người ở trong lòng Ân tổng, nếu cậu muốn cho Ân tổng có hứng thú muốn giữ lại cậu lâu dài, sau này biểu hiện của cậu đều phải tương tự khi cậu nhìn thấy Ân tổng lần đầu tiên vào đêm qua có biết không?
"Cảm ơn ông chủ Nghiêm đã nhắc nhở." Dừng một chút, Tiểu Trang nhịn không được nhỏ giọng hỏi, "ông chủ Nghiêm, ngài vừa rồi nói có phải người trong lòng Ân tổng kia....tên là Ôn Dương sao?"
Nghiêm Mặc thực ngoài ý muốn, "Cậu như thế nào mà lại biết?"
"Bởi vì đêm qua Ân tổng vẫn luôn ở kêu tên người này."