Chương 8: Phát động nhiệm vụ đầu tiên!
...........
"Chúng ta đến nơi cần đến rồi, Lâm Thiên" Nhị Lang cười nhạt cầm quạt giấy chỉ về quầy hàng khá lớn ngay sau lưng hắn.
"Quả nhiên là quầy hàng của gia tộc Nhị Gia các ngươi đầu tư lớn đấy, Nhị Lang" Lâm Thiên quan sát đánh giá cao.
Bảng hiệu chữ nổi "Đổ Thạch Nhị Gia" được làm từ vàng ròng tạo sự đẳng cấp về độ sang trọng không thể bàn.
Quầy hàng của gia tộc Nhị Gia có thể nói là vượt trội so với những quầy hàng bên cạnh về hình thức ít nhất là như vậy.
Người mua bán ra vào tấp nập quầy hàng của Nhị Gia nên các hoạt động mua bán trao đổi diễn ra liên tục như một điều tất yếu.
"Tuy tao biết Nhị Gia của mày nổi tiếng về buôn bán lớn nhưng không nghĩ sẽ mở quầy hàng ở con phố nhỏ này đấy" Khương Vũ cảm thán nói ra.
"Mỗi thành viên trong gia tộc Nhị Gia đều được phân chia cấp bậc từ thấp đến cao về quyền hạn cũng như đặc quyền buôn bán" Nhị Lang kiên nhẫn giải thích.
"Những người chưa lập công nhiều thì sẽ được phân công đến những con phố thuộc dạng tiềm năng trung bình và kém thậm chí là những con hẻm tối tăm chẳng ai ghé tới nếu chẳng thể lập công"
"Con phố ở đây thuộc dạng tiềm năng trung bình khá nên người trưởng quầy ở đây chắc cũng đã lập công không ít cho gia tộc ta, hiểu chứ Khương Vũ?"
"Ờ.....tao không hiểu lắm về kinh tế giao thương nên cũng chỉ được một chút hehe" Khương Vũ gãi đầu cười trừ.
"Biết được một chút cũng là cố gắng rồi hừm" Nhị Lang cười động viên.
"Để ta tới nói trước với trưởng quầy một chút, các ngươi đi dạo đâu đấy một vòng rồi quay lại đây ổn chứ!?"
"Ừ người vào trước đi, bọn ta đi đây" Lâm Thiên vừa nói vừa nhéo tai Lục Quân không để hắn đi lung tung.
"*Bíp* Lâm Thiên để tao đi ngó nghiêng mấy quầy hàng độc lạ đằng kia nào" Lục Quân liên tục giẫy giụa.
CỘC CỘC CỘC
"Quan khách ghé qua là cơ duyên 'nghìn năm có một' với Nhị Gia chúng tôi, mời vào xem hà...." Một người trông như nhân viên quầy hàng liền bắt đầu 'văn mẫu câu khách' và cười tươi ngay khi thấy Nhị Lang.
KỊCH
Nhị Lang cũng chẳng dài dòng rút ra lệnh bài bên trên có khắc hai chữ "Thiếu Gia" trước mặt nhân viên quầy hàng kia.
"Cho ta gặp trưởng quầy một chút" Nhị Lang trầm giọng thốt ra quan sát quầy hàng.
Điều kì lạ là trong quầy hàng là một toáng khách đến mua bán đổ thạch và chỉ có một người nhân viên quầy hàng là người trước mặt hắn.
XOÉC
Ngay lập tức, con mắt của nhân viên quầy hàng loé lên tia cảnh giác như ra hiệu nhưng nụ cười vẫn ở trên môi.
"Trưởng quầy có chút việc bận nên hiện đang không ở đây, thiếu gia thông cảm một chút" Nhân viên quầy hàng vẫn nhẹ nhàng chắp tay đáp lại.
"Thiếu gia có thể thăm quan quầy hàng đổ thạch Nhị Gia chúng ta một chút để chờ đợi trường quầy trở về được chứ"
"Ngươi nghĩ ta dư dả thời gian để ngồi chờ đợi hay sao, với lại...." Đôi mắt của Nhị Lang từ lúc nào đã trở nên đỏ rực.
"Từ khi nào những người cấp dưới của trưởng quầy như ngươi được phép đứng ngang hàng với nói chuyện với ta!?"
ẦM UỲNH
Một cỗ lực lượng vô hình giáng xuống nhân viên quầy hàng đến quỵ gối dưới đất không thể ngẩng đầu.
"Ây da, thiếu gia nhẹ tay đừng chấp nhặt ngươi như ta cơ chứ haha" Nhân viên quầy hàng đang tỏ vẻ "đau đớn" cười lớn nhìn Nhị Lang.
"Một người có thân phận như thiếu gia Nhị Lang đây lại ra tay với một phàm thân tàn nhẫn như vậy"
BỊCH BỊCH BỊCH
"Các ngươi định sẽ làm cái trò gì với ta đây?" Nhị Lang nhìn ra đằng sau giọng không cảm xúc.
"Định đè ta ra "ăn tươi nuốt sống" sao!?"
Chỉ thấy 4 thân ảnh hắc y nhân xuất hiện sau lưng Nhị Lang tay cầm hắc kiếm toả ra khi tức u ám bao trùm với đôi mắt khoá chặt lấy hắn.
Tu vi Kim Đan Trung Kỳ của 4 tên hắc y nhân bùng nổ cực hạn muốn thể hiện sự nghiêm túc đến tối đa.
Cảnh giác cao độ!
"Thôi chạy đi....sắp đổ máu rồi!"
"Chỗ buôn bán làm ăn từ khi nào thành như chỗ giang hồ kiếm hiệp đấu đá nhau rồi!?"
"*Bíp* cái bọn rác rưởi đáy xã hội chuyên quậy phá!"
Những người đang trao đổi mua bán trong và gần quầy hàng Nhị Gia đã nhận thấy sự bất ổn liền nhanh chóng toáng lên chạy đi.
Chẳng ai dại dột không cần cái mạng sống nữa mà tiếp tục ở đó.
Nơi này sắp thành nơi đánh nhau tới nơi rồi!
"Nào có, nào có chứ " Nhân viên quầy hàng vẫn nở nụ cười nhưng ánh mắt đã thay đổi đáp lại.
"Thiếu gia đây quyền lực cao vời vợi ta nào dám cơ mà.......ngươi đã vô bẫy của bọn ta rồi tên Nhị Lang ngu ngốc!!"
"Kế hoạch thay đổi, g·iết hắn không chừa một manh giáp cho ta thay vì bắt sống, có gì ta chịu trách nhiệm!!!!"
ẦM RẮC VỤT
Tên "nhân viên quầy hàng" ngay lập tức gào lên đứng dậy ra lệnh và lấy ra thanh kiếm tương tự đám hắc y nhân phá tan lực lượng khống chế hướng kiếm tới Nhị Lang đang trầm lặng.
Khí tức của hắn toát ra cũng là Kim Đan Trung Kỳ giống như 4 tên hắc y nhân.
"Giết, lập công tử chiến vì Hắc Công Tử!" 4 thân ảnh hắc y nhân nghe lệnh lao đến dứt khoát.
ẦM RẮC
Mỗi người lao đến đều bộc phát sức mạnh tối đa tương đương Kim Đan Trung Kỳ chẳng giấu giếm chút gì.
"Theo thông tin tình báo thì hắn chỉ là Kim Đan Hậu Kỳ mà thôi" Một thân ảnh hắc y nhân hưng phấn cười lớn.
"Bị 4 Kim Đan Trung Kỳ là chúng ta bao vây chắc chắn bị g·iết gọn như mong muốn của Hắc Công Tử kaka"
Chẳng có một chút nhân nhượng hay chậm trễ trong tích tắc mà đều nhau đến cực điểm!
Ngũ Kiếm Tất Sát!
"Sợ đến run rẩy đứng im chịu c·hết à haha, không ngờ có ngày thiên tài Nhị Gia lại như này, c·hết cũng đáng đời" Tên 'nhân viên quầy hàng' thấy Nhị Lang đứng như trời trồng cười điên cuồng đâm kiếm tới mạnh hơn.
"C·hết đi!!!"
Ngay khi 5 thanh kiếm sắp chạm vào cổ Nhị Lang thì.....
ẦM ẦM
KENG XOẸT
"Aww....cánh tay của ta b·ị c·hém mất rồi, ôi *bíp* ơi đau quá" Một tiếng thất thanh gào lên thảm thiết.
"Các ngươi không đi chém hắn lại đi chém ta!?"
Chỉ thấy khi đám bụi khói tản đi, 5 thanh kiếm hắc kịch đang đồng loạt đâm qua...một cánh tay đang lủng lẳng nhưng chẳng thấy Nhị Lang ở đâu.
"Khốn kiếp, tên Nhị Lang đã sử dụng con mắt Huyết Lang rác rưởi rồi" Tên "nhân viên quầy hàng" tức giận.
"Thế mà vẫn có chút sơ sẩy trong kế hoạch của ta hừ"
Tất cả quá trình đều nhanh gọn, trơn tru, mượt mà không chút chậm trễ theo đúng ý như hắn.
Nhưng kết quả lại đi theo một hướng đi khác chưa được lường trước.
"Hắn ở đâu rồi, chẳng lẽ để lọt lưới rồi sao, c·hết tiệt!" Một tên hắc y nhân tức giận đạp quầy hàng Nhị Gia.
"Thôi rút lui sớm trước khi trưởng quầy Nhị Gia với đám nhân viên quầy hàng còn lại phát giác ở đây trở về thì toi mạng cả bọn"
"Cái xác tên nhân viên quầy hàng đã giấu kĩ chưa?" Một tên hắc y nhân khác hối hả tên hắc y nhân vừa bị cụt tay.
"Cảnh sát Tu Tiên Giả mà phát hiện thì có Hắc Giáo Chủ đứng ra cũng không giữ được mấy mạng chó của chún....ựa sao đầu của ta xoay vòng vòng rồi"
XOẸT PHỤT
Một cột máu phóng lên như đài phun nước từ cổ tên hắc y nhân đã không còn đầu.
Tàn nhẫn không chút gớm tay!
BỊCH
Đến khi không còn máu nữa, cái xác không đầu ngã xuống đất đầy lạnh lẽo toàn là vũng máu lênh láng khắp nơi.
Cái đầu lăn lóc trên đường khiến ai cũng rùng mình khi chứng kiến.
Biểu cảm trước khi c·hết của tên hắc y nhân vẫn tỏ ra sự ngây ngô không chút đau đớn.
"Tên ngốc này nói lắm khi đi g·iết người khác lại để lộ vô số sơ hở không hề hay biết hừ" Tên "nhân viên quầy hàng" cắn răng không cam lòng.
"Đã vậy còn để lộ sơ hở trước mặt tên Nhị Lang của Nhị Gia nữa chứ, một tên mưu mô quỷ kế trong thân xác thằng nhóc con"
BỊCH BỊCH
"Các ngươi là tay sai của Hắc Công Giáo phải không, bảo sao lại thấy mấy cây kiếm đen kịt lại quen mắt"
Nhị Lang từ đâu xuất hiện lơ lửng trên không trung lạnh lùng nhìn xuống tay cầm quạt giấy có dính chút máu nhỏ giọt.
"Thù sâu oán nặng cũng lâu rồi nhưng vẫn chờ đợi mòn mỏi cơ hội này để diệt trừ ta cũng kiên nhẫn đấy"
"Nhị Lang, ngươi đừng có mà tự mãn với bổn công tử ta đây " Tên "nhân viên quầy hàng" tay để lên mặt kéo mạnh xuống.
XẸT
Lớp giả trang tinh vi bị xé toạt dứt khoát để lộ rõ khuôn mặt một tên nam tử có vết sẹo ở con mắt quái dị màu tím bên trái đầy tức giận.
ẦM ĐÙNG
Một cỗ khí tức nén mạnh phá không gian xung quanh kể cả gian hàng của Nhị Gia đến lúc này cũng đã không còn chút gì kể cả hạt cát.
"Ồ, ta không nghĩ tới ngươi sẽ xuất hiện ở đây để trực tiếp g·iết ta đấy, Hắc Công Báo!" Nhị Lang tỏ ra sự bất ngờ đầy giả tạo mà ai cũng có thể nhận ra.
"Bấy lâu nay vẫn cố gắng chăm chỉ tu luyện chứ nhỉ"
Một hành động chế giễu người khác đầy châm biếm.
"Nhị Lang ngươi vẫn nghĩ ta là Kim Đan Trung Kỳ nên vẫn đắc ý với con mắt của ngươi chứ gì" Hắc Công Báo cười gằn trước biểu hiện của Nhị Lang.
"Ngươi hãy chóng mặt mà xem rồi van xin quỳ lạy cũng không muộn!"
ẦM RẮC
Năng lượng từ bên trong Hắc Công Báo như được giải phóng xiềng xích điên cuồng tàn bạo phóng thích lao ra ngoài.
Trên tay Hắc Công Báo là cây hắc kiếm quen thuộc bổng chốc hoá lửa bùng cháy ẩn hiện linh hồn phượng hoàng hắc hoả kiêu ngạo thiêu đốt tứ phương bao trùm cơ thể hắn bên trong.
Kim Đan Trung Kỳ, Kim Đan Hậu Kỳ, Kim Đan Viên Mãn, nửa bước Nguyên Anh Sơ Kỳ!
Tốc độ tăng tu vi của Hắc Công Báo diễn ra với khó có thể tưởng tượng.
"Cũng hình thức màu mè không khác mấy ngôi sao truyền hình trên TV" Nhị Lang vẫn trầm lặng bình thản phẩy quạt giấy quan sát biến hóa của Hắc Công Báo.
"Để xem tên này sẽ làm trò trống gì mới so với lần trước không để ta giải quyết gọn gàng một thể"
Từ một con phố tràn ngập sự sôi động hoạt động mua bán cũng như vui chơi giải trí thì lúc này nó đã trở thành một chiến trường đúng nghĩa.
Các gian hàng cũng như quầy hàng gần đó đều bị tan nát cháy xém không còn gì, lổ chỗ trên mặt đất được lát gạch bị xới tung lên thành đống hỗn độn.
Hắc Công Báo và Nhị Lang lơ lửng đối diện nhau như nước với lửa đối chọi nhau, một tên hắc y nhân c·hết không đầu trên vũng máu với cái đầu nằm trơ trọi gần đó.
3 tên hắc y nhân đứng đằng sau Hắc Công Báo trong đó có 1 tên bị cụt tay đã được băng bó cùng cánh tay bị đứt được bảo quản trong thùng đá lạnh.
"Ta nhớ rồi, tên kia chính là Hắc Công Báo của Hắc Công Giáo nổi tiếng tàn ác không mấy có thể chống ai bọn hắn trong thành phố Hà Đông của chúng ta" Một người đàn ông trung niên sực nhớ liền nói ra khi quan sát từ xa.
"Lúc nãy hắn giả danh trong bộ đồ nhân viên quầy hàng của Nhị Gia nên ta không thể biết được"
"Còn tên còn lại là thiếu gia Nhị Lang - con trai trưởng của gia chủ đứng đầu Nhị Gia nổi tiếng về giao thương buôn bán" Một phụ nữ trẻ tuổi hét toáng khi nhận ra Nhị Lang.
"Hắn thường xuyên mở tiệc bể bơi mời mọi người ghé tới tham gia vui chơi bất kể người lạ hay người quen trong đó có cả ta"
"Tên Hắc Công Báo cũng gan to bằng trời dám giả dạng nhân viên quầy hàng của Nhị Gia để m·ưu s·át thiếu gia của họ"
"Đúng là những con ông cháu cha mà chúng ta mãi mãi không thể với tới"
Lời bàn tán xôn xao dư luận trong khu phố lan truyền tốc độ chóng mặt thu hút người tới "hóng hớt" và " live stream".
"Lâm Thiên, thằng Nhị Lang nó đang đánh nhau với thằng trông như bị lửa thiêu được người ta live stream nhiều quá trời"
Cách không quá xa nơi diễn ra cuộc chiến, Lâm Thiên cùng Lục Quân và Khương Vũ đang đi dạo gần hết một vòng khu phố.
"Đâu đâu, cho tao xem với Khuơng Vũ" Lục Quân thò đầu ra trước vai của Khương Vũ ngó nhìn điện thoại của cậu ta.
"Uầy, hình như Nhị Lang g·iết c·hết được 1 tên nào đó bay đầu với 1 tên bị cụt mất cánh tay nữa, quả nhiên là Kim Đan Hậu Kỳ có khác"
"Chúng ta chạy tới giúp nó đi"
CỐP
"Mày có bị ngáo *bíp* không hả Lục Quân" Lâm Thiên nhéo tai Lục Quân lớn giọng.
"Mày với thằng Khương Vũ cũng chỉ là Luyện Khí Tầng Sáu với Tầng Tám còn tao là phàm nhân, tới đó bón mạng cho đám kia à"
Nếu thật sự cả bọn Lâm Thiên tới đó Nhị Lang thì trường hợp sẽ xảy ra duy nhất là "Trâu bò đánh nhau, ruỗi muỗi c·hết"
"Ờ thì...thấy bạn bè gặp khó khăn không cứu thì áy náy trong lòng chứ' Lục Quân nghe xong ỉu xìu đáp lại.
"Bạn bè hoạn nạn không giúp thì cũng khác gì là người dưng đang đứng xem đâu"
"Giờ phải làm sau đây" Lâm Thiên gãi đầu vắt óc tìm ra giải pháp.
"Hệ thống thì cũng bó tay thôi vì nó đã có chức năng gì ra hồn ở thời điểm này đâu chứ"
Không giúp thì không được mà giúp thì có nguy cơ "ngủm củ tỏi" tại chỗ.
Có thể nói là "tiến thoái lưỡng nan"
Nhất thời cả bọn Lâm Thiên im lặng trong trầm mặc...
"KENG!" Tiếng máy móc quen thuộc vang lên.
"...!?" Lâm Thiên đang chìm trong suy nghĩ thì giật mình.
"Trang chủ!"
XOẸT
"Nhiệm vụ được mở khoá sớm hơn dự kiến đúng lúc quá đi" Lâm Thiên trầm lặng nhìn màn hình trong suốt đang hiện nhiệm vụ.
"Phát động nhiệm vụ đầu tiên: Giúp huynh đệ đang bị đe doạ tính mạng!"
"Chi tiết nhiệm vụ: Nhị Lang đang sắp ở tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" khó có thể sống sót qua cuộc chiến với Hắc Công Báo của Hắc Công Giáo, bằng mọi cách phải tìm cách cứu Nhị Lang ngay lập tức!"
"Thất bại: Tuyệt đối không được thất bại hoặc Hệ Thống t·hiêu r·ụi kí chủ ngay khi thất bại!"
"Thành công: Tu vi kí chủ tăng lên Luyện Khí Tầng Một, tăng 1% độ nồng đậm huyết mạch!"
"Thưởng thêm: Nhị Lang mở khoá khả năng hoá Huyết Lang tùy ý không còn hạn chế vào đêm trăng rằm!"
"Ghi chú: Vì kí chủ hiện chưa có tu vi nên Hệ Thống Lão Tổ sẽ cung cấp tu vi giả là Kim Đan Viên Mãn cho đến khi kí chủ thất bại hoặc thành công nhiệm vụ này!"
"Vui lòng đứng tại chỗ để đón lấy lôi kiếp và tiếp nhận tu vi từ Hệ Thống Lão Tổ và chúc kí chủ may mắn!!!" Tiếng máy móc sau khi thông báo nhiệm vụ liền im bặt.
............
"Cuối cùng nó cũng tới rồi haha" Lâm Thiên nghe tiếng thông báo liền cười lớn hưng phấn.
Nhắc tào tháo thì tào tháo tới thì còn gì bằng nữa chứ.
Đúng là "buồn ngủ gặp chiếu manh" chẳng nhằm vào đâu.
"Hệ thống quả nhiên có mắt muốn ta đi giúp Nhị Lang rồi, lôi kiếp mau tới đây" Lâm Thiên gào lên bầu trời xanh trước ánh nhìn quái dị từ những người đi đường.
ẦM ẦM XOẸT
Chẳng biết từ khi nào, bẩu trời nổi lên mây đen nổ ra tiếng sấm chớp điên cuồng đánh loạn xạ khắp nơi.
"Đi đi thôi Lâm Thiên, mày đang làm gì vậy!?" Khương Vũ kéo áo Lâm Thiên gọi lớn.
"Giông sét kìa, mau kiếm chỗ tạm trú còn đứng trơ mắt ra đ.....cẩn thận mau né ra đi"
XOẸT
Bổng dưng một tia lôi kiếp mang theo lực lượng tương đương Kim Đan Viên Mãn đánh mạnh vào đầu của Lâm Thiên.
Khương Vũ yếu tim run rẩy buông Lâm Thiên ra chỉ có thể trơ mắt nhìn.
ẦM ẦM ẦM
3 lôi kiếp liên tục đánh xuống Lâm Thiên không chút sai lệch mới ngừng lại.
"Có sao không, lên tiếng đi Lâm Thiên!!" Lục Quân và Khương Vũ giật mình khi thấy Lâm Thiên cả người xạm đen b·ốc k·hói liền lung lay liên tục.
"Lỡ có chuyện gì thì làm sao tụi tao ăn nói với ba mẹ mày chứ hả"
"Khoan...khoan, thằng Lâm Thiên này từ khi nào mà.....trở thành Kim Đan Viên Mãn rồi!?" Lục Quân trông thoáng chốc liền giật mình.
Cả người Lâm Thiên tuy xạm đen nhưng ẩn hiện những tia lôi kiếp vờn quanh cơ thể và tu vi Kim Đan Viên Mãn bùng nổ tối đa.
Khuôn mặt Lâm Thiên lúc này mang theo sự lạnh người nhìn Khương Vũ và Lục Quân cười nhạt đáp lại:
"Tụi mày ở đây đợi đi, tao đi giúp Nhị Lang một chút rồi cùng nó trở lại, được chứ!?"
"Nhưng mà một mình mày sao có th......."
ẦM ẦM UỲNH
Lâm Thiên chẳng đợi Lục Quân hay Khuơng Vũ nói hết liền lấy lực nén xuống đất phi không đến vị trí của Nhị Lang.
"Lúc nãy trước khi bị lôi kiếp đánh xuống Lâm Thiên vẫn là người phàm chẳng lẽ...." Lục Quân và Khương Vũ nhìn nhau cười méo mặt đông thanh.
"Lâm Thiên nó muốn nghịch thiên định luật tu tiên rồi sao!"
(END CHAPTER)