Chương 20: Chứng mất trí nhớ gây hoạ của Độc Cô Diệt Đế
(Trong đoạn cuối chap 16.....)
"Thứ là ta cần là ngọn nguồn của sự việc, mau chóng thành khẩn khai báo sự thật cho ta" Lâm Diệp Thanh ngồi trên ngai vàng nhấn mạnh một vài câu trong lời nói.
"Thiếu câu từ nào, h·ình p·hạt càng nặng theo cấp số nhân hiểu chưa!?"
"Trước tiên là Lâu La Đại thị nữ, ngươi nói trước cho ta đi hừ"
"Thị nữ đã...hiểu, mọi chuyện là như sau....." Lâu La Đại thị nữ run rẩy ấp ủ úng trả lời.
"Mọi chuyện bắt đầu từ......."
........
Vạn Giới Thiên Địa...
Hôm nay là một ngày đẹp trời ở Vạn Giới Thiên Địa.
Chim thú, cây cỏ, hoa lá xanh tươi đua nhau khoe sắc rực rỡ xem ai mới là thứ đẹp nhất ở đây.
Là phiến thiên địa nằm độc tôn trên tất cả Diệt Giới cũng như tất cả các tầng giới còn lại.
Tưởng chừng đây là phiến thiên địa sẽ chẳng thể tồn tại sự sống của các loài động thực vật khác ngoài con người.
Thế nhưng hệ sinh thái ở đây lại phong phú và đa dạng hơn cả trí tưởng tượng của mỗi người.
Yêu thú và động vật trên mặt đất tụ tập thành những đàn nhỏ lớn sinh sống nhiều nơi khác nhau gần như trải đều khắp Vạn Giới Thiên Địa.
Ở rìa Vạn Giới Thiên Địa là biển lớn trải dài phiến thiên địa với hải thú cùng cá tôm cua mực chung sống tạo sự đa dạng về chủng tộc không hơn không kém mặt đất.
Linh dược và thực vật thì sinh sôi nảy nở như cỏ dại ngoài đồng trong các cánh rừng nhỏ lớn và cao nguyên giá lạnh.
Các mỏ quặng linh, tiên thạch cùng khoáng sản với trữ lượng khổng lồ chôn sâu trong lòng những ngón núi băng tuyết vĩnh cửu có giá trị về kinh tế là cực kỳ lớn.
Nếu Vạn Giới Thiên Địa là một nơi có thể dễ dàng đặt chân đến thì đích thực nơi đây chính là mảnh đất đẻ ra lợi nhuận khổng lồ trong buôn bán và giao thương hơn bất kỳ nơi nào.
Thế nhưng ở đây là nơi toạ lạc của người mạnh nhất Chư Thiên Vạn Giới đang ngự trị.
Chỉ có những kẻ đui mù không biết c·ái c·hết và đại nhân vật nắm giữ nơi này là ai mới dám bẻn mảng tới và tất cả đều một đi không trở lại.
Vì thế nơi đây vẫn luôn mang nét nguyên thuỷ trường tồn theo thời gian, rừng núi, bãi biển còn giữ nguyên vẻ hoang sơ như ở thời sơ khai.
Trời đất dung hoa vạn vật sinh sôi!
Nằm ở giữa trung tâm Vạn Giới Thiên Địa không quá xa lạ là toà cung điện trắng xoá độc tôn đầy nguy nga, lộng lẫy lơ lửng trên không trung.
Bên ngoài toà cung điện được thiết kế theo phong cách kiến trúc cổ đại đầy cổ điển và tôn lên quyền lực tối cao của người sở hữu chúng.
Trang trí bên ngoài là các mảnh tinh thể pha lê lơ lửng đủ kích thước lớn nhỏ bao bọc vòng quanh toà cung điện tạo sự cao thâm khó lường đến không thể thấy đáy giếng.
Với khuôn viên rộng lớn bao bọc tất cả
công trình kiến trúc như toà cung điện, nhà ở cho người hầu dưới trướng, còn bao gồm cả sân, vườn, vv, .... và bức tường rào bao quanh được làm bằng linh khí cô đặc thành vật thể rắn nên cực kỳ chắc chắn.
Xung quanh toà cung điện luôn ẩn hiện hàng trăm con mắt tinh tường luôn túc trực bảo vệ xung quanh.
Nếu không có chuyện gì nghiêm trọng hay đáng phải ra tay cũng như lệnh từ chủ nhân của họ thì mãi mãi không xuất hiện ngoài ánh sáng dù chỉ một chút.
Hôm nay toà cung điện ở Vạn Giới Thiên Địa "chào đón" một "vị khách" đang tiến tới gần với khuôn mặt trầm lặng không để lộ một tia cảm xúc.
Mái tóc dài màu tím tung bay phấp phới trong làn gió từ những khe núi hướng Tây, đôi mắt màu tím long lanh cùng khuôn mặt xinh đẹp, môi đỏ như son, diện trên mình là váy ngắn hở hai vai đầy phong cách khá giống tiểu thư đài các với bước đi đầy cuốn hút lòng người.
Tuy nhiên có một quy luật trong tự nhiên mà đa phần ai cũng biết:
Thứ gì càng đẹp lại càng c·hết chóc!
Luôn tỉnh táo và thưởng thức vẻ đẹp đó từ khoảng cách an toàn!
Hoặc là c·hết trong tê tái!
BỊCH ẦM
Thân ảnh với từng bước chân tạo địa chấn không nhỏ lên vạn vật xung quanh và như thể chúng đang tỏ ra sợ sệt không dám ngóc đầu lên.
Xung quanh thân ảnh luôn ẩn hiện những luồng Kiếm Khí sẵn sàng chém đứt bất cứ thứ gì lại gần.
XOẸT ĐÙNG
"Ai!?"
Một chiếc lá trên trời "vô tình" rơi xuống gần thân ảnh liền bị những Kiếm Khí chém đứt nổ thành trăm mảnh đến phân rã phân tử diệp lục.
Thân ảnh lập tức dừng lại nhìn xung quanh với ánh mắt khá cảnh giác cao độ với bàn tay sẵn sàng chiến đấu.
"Rõ ràng cảm giác có hơi thở quanh đây, nhưng bây giờ lại không cảm nhận nữa?"
"Có lẽ là sự n·hạy c·ảm chăng!?"
Xung quanh lúc này bổng trở nên im ắng đến lạ thường đến những chiếc lá trên cây cũng không đung đưa theo lẽ thường.
"Chắc có lẽ ta làm quá lên rồi, nhanh chóng đến cầu kiến bậc đế vương mới được"
Sau một lúc quan sát không thấy gì, liền tiếp tục di chuyển về phía tòa cung điện không còn xa ở đằng trước.
XUỴT BỊCH
Ngay khi thân ảnh kia đã đi một đoạn khá xa, từ cái cây gần nơi đó một hắc y nhân xuống đất cầm viên ngọc bội đưa lên gần miệng nói:
"001 xin báo cáo: Độc Cô Diệt Đế đã vào địa phận của Vạn Giới Điện của bậc đế vương, chưa rõ đã có thông báo từ trước hay là đột ngột đến, xin nhận mệnh lệnh tiếp theo, HẾT!"
"Chưa có thông báo Độc Cô Diệt Đế của Cửu Kiếm Giới sẽ đến từ Vạn Giới Điện,..." Âm thanh từ viên ngọc bội đáp lại.
"Tuy nhiên Độc Cô Diệt Đế cũng khá thường xuyên đến nhưng không báo trước khi cầu kiến bậc đế vương"
"Nên chỉ cần âm thầm quan sát vì nàng ta hay bị mất trí nhớ quên một số thứ vớ vẩn dễ gây loạn lên thôi"
"Không cần quá đề phòng như chư hầu Diệt Đế khác dưới trướng bậc đế vương, HẾT!"
"001 đã rõ, HẾ.... cái gì um...um?!"
"Có chuyện gì ở đầu bên kia, 001, mau báo cáo, HẾT!" Âm thanh bất ngờ từ viên ngọc bội gào lên.
"Nhà ngươi không ú ớ nữa và nằm im đó để ta nói chuyện....là Truyền Âm Ngọc sao... bên kia nghe rõ bổn đế nói không, nói đi,..." Một giọng nói trầm lên tiếng.
"...bổn đế không trả lời hết như tên đồng bọn của ngươi đâu!"
+ Truyền Âm Ngọc là phương tiện chuyên dụng dùng để liên lạc qua lại rất phổ biến trong giới tu tiên giả.
+ Có thể cách xa hàng vạn dặm vẫn có thể liên lạc được với nhau rất tiện lợi và thiết kế kích thước nhỏ gọn dễ dàng cầm giữ.....
Cảnh tượng lúc này khá khó nhìn một chút khi tên hắc y nhân đang báo cáo qua viên ngọc bội lúc này đang nằm bẹp dí dưới đất đến khuôn mặt cũng không thể không ngước lên.
Thứ đang đè bẹp dí hắn là bởi bàn chân của thân ảnh kia vừa rời đi không lâu.
XUẸTTT
Bàn chân của thân ảnh kia không ngừng dẫm mạnh nhẹ xen kẽ t·ra t·ấn tinh thần tên hắc y nhân.
Miệng tên hắc y nhân đã bị cột chặt vào khăn che mặt của hắn nên chỉ có thể ứ ớ mở to đồng tử ra:
"Um..úm..aw..úmmm!"
XỘT XOẠT
Tên hắc y nhân như đã có thứ đề phòng từ trước cho những tình huống như này.
Hắn liền bất chấp dùng cánh tay đút vào túi ngực lấy ra viên đan dược đen ngòm định gỡ dây trên miệng để nuốt vào.
Nhưng điều tên hắc y nhân đang làm vẫn luôn được thân ảnh đang giẫm lên hắn để ý.
"Muốn được c·hết thì cũng tùy vào tâm trạng của bổn đế đây, không phải nhà ngươi hừ" Thân ảnh kia thốt lên lạnh lẽo giơ tay lên.
UỲNH
Một luồng Diệt Khí mạnh mẽ được vận bởi thân ảnh kia đánh mạnh vào tay đang cầm đan dược của tên hắc y nhân.
Cực kỳ dứt khoát!
Viên đan dược từ tay tên hắc y nhân liền văng ra xa khỏi tầm tay hắn.
"Awwww...khốn kiếp, đan dược của ta!" Hắc y nhân rốt cuộc không nhịn được gào lên mặc cho vẫn đang bị cột chặt miệng đưa tay cố với lấy đan dược trong tuyệt vọng.
"Muốn g·iết ta hay không tùy ngươi, đừng hòng khuất phục ta aww"
Muốn sống thì chưa chắc được sống, muốn c·hết thì c·hết cũng không xong.
Thà c·hết trong danh dự còn hơn sống trong nhục nhã!
"......."
"Ngươi đang nói điều ngu xuẩn gì đấy tên hắc y nhân kia?" Thân kia thở dài vòng hai tay lại mắng chửi.
"Ngươi nghĩ nói vậy là sẽ được c·hết sao, lời nói của ngươi giống như đang ra lệnh bổn đế vậy"
Nói xong thì thân ảnh kia cầm truyền âm ngọc lên tiếp tục nói:
"Mà này đầu bên kia, mau khai báo các ngươi là thế lực nào và dưới trướng của ai"
"Lí do các ngươi theo dõi khi bổn đế tới Vạn Giới Thiên Địa của bậc đế vương là gì!?"
"May ra bổn đế còn xem xét tha mạng đồng bọn của ngươi một mạng sống trở về!"
"Hiểu chứ!?"
"......."
"Rất hân hạnh một lần nữa nói chuyện với Nữ Diệt Đế, Độc Cô Diệt Đế!" Đầu bên kia Truyền Âm Ngọc cũng chậm rãi đáp lại.
"Mong là Nữ Diệt Đế bình tĩnh giải quyết mọi thứ một cách ổn thỏa"
"Ngươi biết ta là ai thì liên quan gì chứ, mà một lần nữa nói chuyện với ta là có ý.....đầu của ta?!" Độc Cô Diệt Đế đáp lại đột ngột nhăn mặt lấy tay ôm đầu.
ĐÙNG ẦM
Cây lớn gần chỗ đứng của Độc Cô Diệt Đế lập tức bị nàng ta đấm vỡ vụn và nổ tan tành thành tro bụi nằm dưới đất.
"Hình như là ta đang quên cái gì đó thì phải..." Độc Cô Diệt Đế không ngừng vỗ mạnh vào đầu cố gắng nhớ lại.
Chớp lấy thời cơ đã đến, đầu bên kia Truyền Âm Ngọc liền lên tiếng:
"Chúng ta là đội tuần tra ở khu vực rìa địa phận của Vạn Giới Điện dưới trướng bậc đế vương"
"Đội tuần tra chúng ta chỉ đang nhiệm vụ quan sát những người ra vào địa phận Vạn Giới Điện mà thôi"
"Mong Nữ Diệt Đế bình tĩnh nhớ lại!"
"........" Độc Cô Diệt Đế chỉ ôm đầu nhắm mắt không đáp lại.
Như sợ Độc Cô Diệt Đế không thể nhớ, đầu bên kia liền bồi thêm một câu nữa:
"Lần trước khi Nữ Diệt Đế cũng đã đến Vạn Giới Điện không báo trước và sau đó đấm một trong số những tuần tra viên chúng ta đến liệt giường vài tháng, nhớ chứ!?"
"......."
"......."
"Bổn đế lại bị mất trí nhớ vô tội vạ rồi, lại làm phiền trưởng đội tuần tra rồi" Sau một lúc thì Độc Cô Diệt Đế cũng đáp lại.
"Lâu lâu bổn đế lại giở chứng như này không thể kiểm soát bản thân được, thứ lỗi cho bổn đế được chứ, Trưởng đội tuần tra?"
PHÙ
Từ Truyền Âm Ngọc lúc này phát ra tiếng thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy lời đáp lại của Độc Cô Diệt Đế.
"Không có vấn đề gì đâu Nữ Diệt Đế, chúng ta cũng không phải lần đầu trải qua chuyện này" Đầu bên kia Truyền Âm Ngọc trả lời nhẹ nhàng.
"Không biết tuần tra viên của chúng ta vẫn còn sống trong tay Nữ Diệt Đế chứ?!"
"Nếu tuần tra viên của chúng ta đã t·ự s·át hoặc "vô tình" bị g·iết thì mong Nữ Diệt Đế có thể chôn cất nàng ta giúp chúng ta ở tại nơi đó"
"Hắc y nhân này là nữ nhân sao, thật ra thì nàng ta vẫn còn sống hơ hơ" Độc Cô Diệt Đế cuời gượng đáp lại.
"Chỉ là nàng ta hiện tại đã.... sùi bọt mép lăn ra b·ất t·ỉnh vì la hét điên cuồng sau khi bị bổn đế đánh văng đan dược t·ự s·át trong bàn tay"
"Theo ngươi, bổn đế phải làm gì đây?"
Hắc y nhân đang bị Độc Cô Diệt Đế giẫm dưới chân lúc này đang ở tư thế hơi ghê rợn.
Tóc dài xoã xuống, mắt trợn ngược muốn rơi ra ngoài, hai tay cùng hai chân cào cấu xới tung mặt đất xung quanh và miệng đầy bọt mép trào ra miếng khăn che mặt.
Bất tỉnh đến không thể nhắm mắt!
"Nếu vậy thì phiền Độc Cô Diệt Đế đem nàng ta dựa vào cái cây gần đó,.." Đầu bên kia Truyền Âm Ngọc cố gắng bình tĩnh đưa ra đề nghị.
"Chúng ta sẽ cho người tới đem nàng ta về để chữa trị kịp thời, Nữ Diệt Đế còn phải đến cầu kiến bậc đế vương nữa mà"
"Được được, vậy có gì gặp lại ngươi và nàng hắc y nhân này để tạ lỗi sau khi bổn đế nói chuyện xong với bậc đế vương" Độc Cô Diệt Đế đáp lại ngay.
"Đội tuần tra chúng ta không gặp lại Nữ Diệt Đế thì tốt hơn, không cần Nữ Diệt Đế tạ lỗi đâu" Đầu bên kia Truyền Âm Ngọc dứt khoát từ chối.
"Chỉ mong tình trạng này không còn diễn ra nữa, tạm biệt Nữ Diệt Đế"
BIZZ (Tiếng ngắt kết nối Truyền Âm Ngọc)
"......."
"Được...được hơ hơ" Độc Cô Diệt Đế cười xấu hổ.
"Chưa làm được cái gì đã mang thêm tiếng xấu ở Vạn Giới Điện của bậc đế vương rồi haiz"
.............
"Sao!?"
"Độc Cô Diệt Đế đã giở chứng bị mất trí nhớ làm trọng thương tuần tra viên ở đội tuần tra của ngươi sao, Trưởng đội tuần tra!?"
"Cũng không phải lần đầu, lần trước còn làm một tuần tra viên khác liệt giường nữa!?"
"Ngươi có đang báo cáo trung thực với ta không!?"
BỊCH
"Lâu La Đại thị nữ, đội tuần tra chúng ta những gì đã nói ra thì đều sự thật" Trưởng đội thị nữ quỳ một chân xuống chấp tay ngước nhìn lên đáp lại.
"Nói sai một câu, c·hết không siêu thoát!"
"......."
"Nhưng ngươi hết chỗ để quỳ xuống sao, Trưởng đội tuần tra?"
"Ta và đội thị nữ của mình đang quét rác trong sân vườn trước Vạn Giới Điện đấy"
XOẸT XOẸT
Tiếng chổi quét rác từ các thị nữ trong đội thị nữ không ngừng quét qua quét lại.
Bụi bặm mịt mù, lá cây rụng khắp sân vườn, các loại rác linh tinh,....
Tạo nên một mùi khó chịu gây khó ngửi chỉ muốn đi chỗ khác ngay lập tức.
VỤT
"Ta mãi bẩm báo cho Lâu La Đại thị nữ nên không để ý xung quanh, thứ lỗi" Trưởng đội tuần tra ngay lập tức đứng dậy trả lời.
"Nhưng chắc chắn lời ta nói với Lâu La Đại thị nữ về Độc Cô Diệt Đế là sự thật, nàng ta cũng sắp tới Vạn Giới Điện để cầu kiến bậc đế vương"
"Lâu La đại thị nữ khi đó có thể tiếp chuyện để xác thực những gì đội tuần tra đã nói!"
XOẸT XOẸT
"Nhưng ta vẫn không hiểu lý do lần trước diễn ra thì ngươi không báo cáo cho ta mà phải đến lần này mới bắt đầu nói" Lâu La Đại thị nữ vừa cầm chổi quét vừa nói.
"Đợi ta giải quyết xong xuôi với Độc Cô Diệt Đế sẽ cần một lời giải thích từ ngươi"
"Trưởng đội tuần tra đã hiểu, sẽ có một lời giải thích hợp lý cho Lâu La Đại thị nữ!" Trưởng đội tuần tra chấp tay hành lễ.
"Ngươi trở về đội tuần tra làm nhiệm vụ của mình đi, ở đây không còn việc của ngươi rồi" Lâu La đại thị nữ xua tay đuổi khéo.
"Ta còn phải làm xong đống rác rưởi trong vườn của ngày hôm nay nữa nếu không bậc đế vương sẽ trách phạt ta"
"Vậy ta xin phép, Lâu La Đại thị nữ!" Trưởng đội tuần tra chấp tay lùi lại rời đi.
BỊCH BỊCH BỊCH
"À mà này, Trưởng đội tuần tra...." Lâu La Đại thị nữ đột ngột gọi lại.
"Có chuyện gì sao, Lâu La Đại thị nữ?" Trưởng đội tuần tra quay lại nhìn chấp tay.
"Còn điều gì muốn phân phó ta sao!?"
"Không không, chỉ là ta muốn nói với ngươi...." Lâu La Đại thị nữ lắc đầu chỉ tay.
"Trên đầu gối ngươi hình như có thứ gì vàng vàng kia"
Ngay khi nghe tiếng của Lâu La Đại thị nữ, Trưởng đội tuần tra liền nhìn xuống và bắt đầu mở to mắt và la lên....
"Phân hắc cẩu awww, ta xin phép"
Ngay lập tức, Trưởng đội tuần tra lấy tốc độ thần tốc phi như gió rời khỏi sân vườn trước Vạn Giới Điện với tiếng la hét xa dần chỉ còn nghe loáng thoáng.
"Hình như lúc nãy quỳ xuống bẩm báo cho ta thì nàng ta trúng phải nó thì phải haha" Lâu La Đại thị nữ cười khổ lắc đầu.
"Ta vừa định dọn thì nàng ta mang nó theo luôn, đỡ phải dọn dẹp"
XOẸT XOẸT
"Lâu La Đại thị nữ định để mỗi chúng ta phải dọn dẹp sao, còn đứng cười một mình nữa chứ" Những thị nữ ở xa lớn giọng lên.
"Thật không công bằng, bóc lột sức lao động của người khác hừ"
ẦM RẮC
"Bóc lột cái đầu các ngươi ấy, các ngươi là người dưới trướng đội thị nữ của ta đấy" Lâu La Đại thị nữ bẻ gãy cây chổi thành đôi nổi sùng quát lại.
"Chờ ta Lâu La Đại thị nữ ta đánh vào mông các ngươi đến đỏ ửng đi!"
(END CHAPTER)