Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lão Tổ Của Ta Là Người Đứng Đầu Chư Thiên Vạn Giới

Chương 2: Tiểu Ly - Linh hồn của Hệ Thống




Chương 2: Tiểu Ly - Linh hồn của Hệ Thống

Vạn Giới Thiên Địa....

Là một phiến thiên địa nằm độc tôn trên tất cả Diệt Giới trong tầng giới này.

Mỗi Diệt Giới đều tồn tại các cường giả Diệt Đế ngày thường cao thâm không thể dò và cao ngạo hơn tất cả không ai dám phản kháng ngoài sự run rẩy đến kinh người nếu nhìn thấy.

Tuy nhiên đó là câu chuyện của rất lâu về trước khi các tầng giới chưa có người đứng đầu kiểm soát các "ông vua" mỗi người một cõi.

Hiện tại thì tất cả Diệt Đế đều là chư hầu phải phục tùng mệnh lệnh của người khác vô điều kiện.

Nhưng bọn họ không phải đang phục tùng mệnh lệnh của thế lực siêu phàm đứng đầu tất cả không ai đánh lại.

Mà là một tồn tại gần như chạm đến bất tử, bất hủ và bất tử là Lâm Diệp Thanh.

"Điên rồ đến vô lý" Những nước chư hầu trong dòng chảy lịch sử của thế giới thực không kìm được lòng phải thốt lên....

...........

"Thiên Đạo Lão Tổ, bậc đế vương cho gọi ngài" Một giọng nói trong trẻo lớn giọng triệu hoán từ trong cung điện trắng xoá lơ lửng trên Vạn Giới Thiên Địa.

RẮC ẦM ẦM

Một vết nứt hư không bước ra ngoài là một thân ảnh tà dị đến trước cung điện nguy nga lộng lẫy.

"Thiên Đạo Lão Tử, có mặt thưa bậc đế vương" Một giọng nói trầm lắng từ thân ảnh nam tử với bộ dạng khá trẻ tuổi cùng băng gạc quấn quanh đôi mắt chấp tay cung kính.

PHÌU VÙ (Tiếng gió thổi cát và lá)

Thiên Đạo Lão Tử:".......?"

PHỐC

"Thiên Đạo Lão Tử, ngài đang đùa ta sao?" Giọng nói kia nhất thời không nhịn được bất ngờ nói ra.

"Bậc đế vương cho gọi Lão Tổ không phải ngài".

"Lão Tổ đang xử lý trục trặc của các tiểu Thiên Đạo chưa khai sinh linh trí ở các Hạ Giới vừa sinh ra chưa lâu nên ta thay Lão Tổ ra mặt" Thiên Đạo Lão Tử nhẹ nhàng nói ra không chút cảm xúc.

"Có chuyện gì ở đó sao mà trực tiếp Lão Tổ phải xử lý!?" Giọng nói kia khá tò mò nhất thời "lỡ hớ giữa đường".

"Đám người nguyên thủy liên tục gây náo loạn khiến Hạ Giới luôn ở bên bờ vực hủy diệt khiến tiểu Thiên Đạo không thể xử lý kịp liền bị lỗi nghiêm trọng" Thiên Đạo Lão Tử vẫn bình thản đáp lại.

"Không tiện hỏi tiếp, mời ngài vào trong bàn chuyện với bậc đế vương" Giọng nói kia gấp rút trả lời liền biến mất tăm.

ẦM ẦM BÌNH

Cánh cửa cung điện mở ra vừa đủ để Thiên Đạo Lão Tử bước vào không hơn không kém.

"Ta xin phép được bước vào cung điện của ngài" Thiên Đạo Lão Tử trong tích tắc có chút hồi hộp.

Hắn từ lúc được sinh ra ở trong thời kỳ bậc đế vương đã nắm giữ Chư Thiên Vạn Giới nhưng đây là lần đầu tiên hắn tới cung điện này ở trên Vạn Giới Thiên Địa và cũng có lẽ là lần đầu gặp trực diện người đó.

Nếu như Thiên Đạo Lão Tổ không bận việc thì có lẽ còn rất lâu thì hắn mới có cơ hội được đặt chân tới đây.

Một chút hồi hộp cũng có lẽ là chuyện bình thường với người trẻ tuổi như Thiên Đạo Lão Tử.

BỊCH BỊCH BỊCH

"Bên trong thực sự cũng lớn so với vẻ ngoài lộng lẫy của nó quá đi" Thiên Đạo Lão Tử nhìn xung quanh cho ra nhận xét đầu tiên trong lòng của hắn về nơi này.

"Hai bên sảnh điện là những chiếc ghế của các chư hầu Diệt Đế của bậc đế vương, trên những chiếc ghế này còn tàn dư những tia Diệt Khí cao thâm và Diệt Uy khiến ta cũng có chút khó thở"

Thiên Đạo Lão Tử có chút thở không thông khi đi qua những hàng ghế dành cho Diệt Đế mỗi lần chờ đợi cầu kiến bậc đế vương.

BỊCH BỊCH BỊCH

Thiên Đạo Lão Tử càng đi sâu vào trong cung điện lại càng thấy những mà từ trước đến nay hắn chưa từng được thấy khiến tâm cảnh của hắn có chút không xử lý kịp.



Những bức tranh vẽ đầy tinh xảo và nghệ thuật của những hoạ sĩ nổi tiếng trong cả Diệt Giới này treo hai bên bức tường phủ Diệt Khí để ngăn cản sự hao mòn màu sắc theo thời gian.

Những tác phẩm điêu khắc đầy đủ hình dáng tinh tế được trưng bày trong những hộp kính nằm sâu bên trong tường và còn nhiều thứ thú vị hơn nữa không đếm xuể.

KÉT

"Đi một hồi lâu cũng tới sảnh gặp riêng của bậc đế vương, không biết ngài ấy mời Thiên Đạo Lão Tổ của ta để làm gì nhỉ" Thiên Đạo Lão Tử đứng trước sảnh gặp riêng liền suy nghĩ một chút.

Nhưng có lẽ chẳng đoán được gì.

"Thiên Đạo Lão Tử thay mặt Thiên Đạo Lão Tổ đến theo mệnh lệnh thưa bậc đế vương" Thiên Đạo Lão Tử lớn giọng chấp tay hành lễ cố gắng giữ sự bình tĩnh như mọi khi.

"Sao cũng được, ngươi không cần đa lễ cứ thoải mái vào đây" Một giọng nói như làn nước mát rót mật vào tai nhẹ nhàng đáp lại.

"Ta có việc cần ngươi làm giúp"

"Đã rõ, thần xin phép" Nói xong thì Thiên Đạo Lão Tử chậm rãi bước vào.

BỊCH BỊCH

"Đúng là trăm nghe không bằng một thấy" Thiên Đạo Lão Tử không kìm được chấp tay cảm thán.

"Nghiêng nước nghiêng thành cũng không ngoa nói về ngài thưa bậc đế vương"

Cảnh tượng hắn thấy là một thân ảnh đang ngồi trên cao ở giữa sảnh gặp riêng có tấm màn ẩn hiện trận pháp ngăn cản sự dò xét nên chỉ có thể thấy bóng người mà thôi.

Nhưng chỉ như thế là quá đủ để diễn tả vẻ đẹp ẩn hiện kia.

"Đừng lạc đề, ta gọi đến không phải để xu nịnh như đám Diệt Đế kia mà giao cho Thiên Đạo Lão Tử ngươi nhiệm vụ phải làm". Giọng nói sau tấm màn che hằng giọng nhắc nhở.

"Đừng để máu huyết tanh tưởi ám mùi cả sảnh này hiểu chứ?"

RẦM

"Vâng..vâng thưa bậc đế vương thần.. thần chắc chắn sẽ làm tốt" Thiên Đạo Lão Tử vô tình trượt chân ngồi bệch dưới đất cung kính trả lời.

Hắn không hiểu sao chỉ 1, 2 câu nói của người kia đã làm hắn run rẩy đến kinh ngạc.

"Đế vương với đế giày cái gì chứ, có vẻ ngươi đã học theo cách xưng hô của các chư hầu Diệt Đế của ta rồi" Giọng nói kia run lên có tiếng cười nhạt.

"Ta là Lâm Diệp Thanh nhưng có lẽ ngươi đã biết rồi"

"Cứ gọi ta là Thanh Đế cho phù hợp với những người trẻ tuổi như ngươi, bậc đế vương nghe già lắm"

"Thần đã hiểu thưa Thanh Đế" Thiên Đạo Lão Tử chấp tay hiểu rõ.

Hắn biết Thanh Đế vừa bỏ qua cho sự vô lễ của tiểu bối như hắn nên ngấm ngầm cảnh báo.

"Trước hết ta cần ngươi dò xét tất cả về người này" Lâm Diệp Thanh phất tay tạo ra hư không xuất hiện hình ảnh mờ nhạt của ai đó.

"Năng lực thiên cơ không phản phệ của thực thể thiên đạo các ngươi có thể giúp ta làm việc này dễ dàng chứ nhể"

Nghe thấy cơ hội lập công chuộc tội, Thiên Đạo Lão Tử liền gật đầu cười mỉm đáp lại:

"Quả thực, thực thể thiên đạo chúng thần có thể dò xét thiên cơ không bị phản phệ không như người phàm mắt thịt là Thanh Đế"

"Thần sẽ làm ngay cho Thanh Đế"

Chỉ thấy Thiên Đạo Lão Tử tay trái cầm 5 viên đá ngũ hành lấy từ nhẫn Trữ Vật khống chế giữa không trung hướng về hình ảnh mờ nhạt do Lâm Diệp Thanh tạo ra trước đó để nhận dạng người cần dò xét thiên cơ.

"Đá ngũ hành sao, Thiên Đạo các ngươi cũng nhiều đồ chơi vui đấy" Lâm Diệp Thanh cười nhạt nhìn 5 viên đá của Thiên Đạo Lão Tử.

Vì đang tập trung dò xét thiên cơ nên Thiên Đạo Lão Tử cũng không đáp lại Lâm Diệp Thanh.

"Hỡi Thiên Địa trên cao, Thiên Đạo chúng ta cần thông tin về người này mong các vị có thể ban thông tin, sinh mạng của ta xem như cái giá phải trả" Thiên Đạo Lão Tử nhẹ nhàng nói ra như thể việc này đã làm nhiều lần.

Ngay lập tức sau đó, cánh tay phải của Thiên Đạo Lão Tử trích ra một tia huyết hoá hình thành con rối máu thế thân được dán tên của hắn.



BÙM

Con rối máu thế thân trong thoáng chốc nổ tung không còn sót chút gì như thể chưa từng tồn tại.

"Xem ra dò xét người mà Thanh Đế nhờ thần giúp để lại phản phệ quá lớn nếu là người khác đấy" Thiên Đạo Lão Tử hít thở sâu nhìn về phía Lâm Diệp Thanh.

"Nhưng ít nhất thần cũng dò xét khá đầy đủ thông tin về người này"

XÌ XOẸT

Tay của Thiên Đạo Lão Tử dùng lực lượng vô hình tạo ra trang giấy ghi chi tiết những thông tin dò xét với tốc độ thần tốc.

"Thần xin dâng lên thông tin cần thiết mà Thanh Đế cần" Thiên Đạo Lão Tử chấp tay lấy trang giấy bỏ vào vết nứt hư không khá nhỏ trước mặt.

"Thanh Đế cứ thong thả mà xem, thần sẽ đứng đây chờ lệnh của ngài hoặc sẽ rời đi nếu ngài cần"

HỤT

Ngay lập tức một vết nứt hư không xuất hiện trước mặt Lâm Diệp Thanh bay ra trang giấy kia.

"Được rồi, đến bàn tiếp khách của sảnh nghỉ ngơi ngồi đó chờ ta một chút" Lâm Diệp Thanh lên tiếng nhẹ nhàng đáp lại.

"Khi chuẩn bị xong, ta sẽ nhờ ngươi tiện đường làm một việc cuối trên đường ngươi trở về"

Lâm Diệp Thanh không muốn tiếp xúc quá lâu với người dưới trướng và đứng chờ nàng làm chút chuyện sắp hoàn thành liền tìm lý do đẩy Thiên Đạo Lão Tử tạm đi chỗ khác.

"Thần đã hiểu, có gì hãy gọi cho thần nhất định sẽ có mặt nhận nhiệm vụ ngay lập tức" Thiên Đạo Lão Tử trầm lặng chấp tay rời khỏi sảnh gặp riêng.

"Lâu La đại thị nữ, dẫn đường cho Thiên Đạo Lão Tử đến sảnh nghỉ ngơi" Lâm Diệp Thanh phất tay lên không trung vào khoảng không.

"Đã hiểu thưa bậc đế vương" Giọng nói xuất hiện lúc trò chuyện với Thiên Đạo Lão Tử ở ngoài cung điện quen thuộc vang lên.

Một bóng đen từ hư không lao vụt đến Thiên Đạo Lão Tử đang ở ngoài sảnh gặp riêng không biết sảnh nghỉ ngơi ở chỗ nào.

"Đế với chả vương rác rưởi làm ta già c·hết đi được" Lâm Diệp Thanh âm thầm lắc trán không biết xử lý sao.

"Xem trang giấy này có những thông tin thú vị gì đây nào"

Tên: Lâm Thiên (18 tuổi)

Huyết mạch: Nhân tộc cường hoá dòng dõi Lâm Tộc Thế Gia (rất mỏng manh)

Tu vi: Không có

Quá khứ: Được một gia đình nhận nuôi lúc còn sơ sinh.

Kĩ năng ẩn: Sát phạt, quyết đoán, tàn nhẫn (chưa khai phá)

Một con người khát khao sự lương thiện (đã khai phá)

Bị neft: Luôn muốn hành động một mình.

Lâm Diệp Thanh:"........"

"Khác khao sự lương thiện là cái kĩ năng ẩn trông khá vô dụng đấy nhỉ nhưng đúng là dòng dõi Lâm Tộc Thế Gia"

"Nhưng kĩ năng ẩn chưa khai phá cũng coi như bù đắp phần nào bị neft" Lâm Diệp Thanh khoanh tay nhìn trang giấy thông tin về Lâm Thiên ra vẻ mặt tạm thời hài lòng.

"Xứng đáng để đầu tư của cải vật chất để mai sau kế thừa Lão Tổ Lâm Gia là ta không chừng đấy fufu"

"Tiểu Ly ra đây cho ta"

ẦM

"Tiểu Ly đã có mặt ở đây thưa bậc đế...tỷ tỷ"

Một chùm linh hồn lơ lửng hình dáng một cô gái nhỏ nhắn xuất hiện trước mặt Lâm Diệp Thanh.



"Ta sẽ cải tạo ngươi thành một thứ được gọi là 'hệ thống' gì gì đó để đồng hành cùng một tiểu bối của ta, ngươi có bằng lòng không?" Lâm Diệp Thanh chống cằm nhìn Tiểu Ly.

"Hệ thống là cái gì vậy tỷ tỷ" Tiểu Ly ngơ ngác đáp lại.

"Ta cũng không biết nữa nhưng nghe nói trong tiểu thuyết mà chư hầu Diệt Đế của ta sáng tác khá ưa chuộng cái này cũng phù hợp với suy nghĩ của ta nên quyết định chọn ngay" Lâm Diệp Thanh vuốt tóc giải thích.

"Thế ngươi có muốn đi hay không để ta còn biết đường mà liệu"

"Tất nhiên tỷ tỷ bảo sao muội làm vậy dù gì ở đây cũng không có gì vui mấy" Tiểu Ly lè lưỡi cười tít mắt.

"Vậy bắt đầu thôi, không dài dòng nữa" Lâm Diệp Thanh xoay các khớp tay lao đến Tiểu Ly.

VỤT BONK

"Ui da nhẹ tay thôi tỷ..tỷ"

"Làm bộ đồi núi to thêm xíu được không tỷ"

BONK BONK KÉT BÙM

"Biết thế từ chối rồi aww"

........

"Thiên Đạo Lão Tử, đến đây nhận nhiệm vụ trên đường trở về"

ẦM

"Đã có mặt thưa Thanh Đế" Thiên Đạo Lão Tử trong bộ dạng còn ngái ngủ xuất hiện chấp tay hành lễ.

"Ngươi là thực thể Thiên Đạo cũng biết buồn ngủ, chưa từng thấy tận mắt à nha" Lâm Diệp Thanh trố mắt nhìn.

Dù đã rất lâu từ khi thu phục Thiên Đạo Lão Tổ nhưng Lâm Diệp Thanh cũng không hề biết đến vụ này.

"Chúng thần cũng cần ngủ để phục hồi năng lượng sau khi tạo lôi kiếp cho người tiến cấp tu vi hoặc phi thăng lên các tầng giới cao hơn" Thiên Đạo Lão Tử trả lời rành mạch không chút che giấu.

"Vốn điều này là cấm kỵ không thể để người khác biết nhưng với Thanh Đế là ngoại lệ nên ta cũng không che giấu"

"Thiên Đạo Lão Tử, điều thú vị này mà Lão Tổ ngươi cũng không nói cho ta biết, bảo hắn lần sau gặp ta phải chịu trách phạt một chút" Lâm Diệp Thanh cười nhạt vỗ tay.

"Cái này thì...." Thiên Đạo Lão Tử mồ hôi chảy ròng ròng trên trán của hắn lấp bấp không nói nên lời.

"Thôi được rồi, đem thứ này đưa đến tiểu Thiên Đạo của Địa Cầu ở Hạ Giới và bảo nó ban phát xuống một người tên là Lâm Thiên giúp ta"

Chỉ thấy Lâm Diệp Thanh cầm luồng năng lượng xanh dương đưa đến tay Thiên Đạo Lão Tử.

"Làm cho cẩn thận, đừng để sai sót không đáng có" Lâm Diệp Thanh trừng mắt nhìn.

"Đã rõ, vậy thần xin phép" Thiên Đạo Lão Tử không dám hỏi thêm liền chấp tay cáo từ.

"Nếu có gì cần thần làm, xin hãy triệu hoán và nhất định sẽ làm tốt"

Hắn cũng muốn thêm nhưng có hỏi thì liệu có gì đảm bảo hắn sẽ an toàn rời đi với cái miệng "nhiều chuyện"?

Thiên Đạo Lão Tử như hắn nên chuồn lẹ và làm cho xong tốt nhất là như vậy.

XOẸT ẦM

Ngay lập tức, Thiên Đạo Lão Tử biến mất trong vết nứt hư không.

"Cuối cùng cũng xong, nếu như có thứ đồ "hệ thống" này mà cũng không làm được nên hồn thì cũng vô dụng quá đi" Lâm Diệp Thanh xoay người đứng dậy hít thở sâu cảm thán.

"Thế giới cường giả vi tôn này không có miếng ngon nào là miễn phí cả dù có là con cháu của ta"

"Phải có sự trả giá tương xứng mới có thể có được thứ mong muốn"

"Còn muốn không bỏ công sức mà vẫn muốn có được thứ mong muốn thì gặp tên Cao Huấn Diệt Đế dưới cửu tuyền mà noi theo học tập"

Trong thoáng chốc, sảnh gặp riêng chẳng còn lấy bóng dáng của Lâm Diệp Thanh....

(END CHAPTER)