Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lão Tổ Của Ta Là Người Đứng Đầu Chư Thiên Vạn Giới

Chương 1: Khởi Đầu




Chương 1: Khởi Đầu

CẠCH CẠCH CẠCH....

"Ép trụ win ngay không thôi thua ngược đấy rừng ơi" Một giọng nói đầy hối hả liên tục gõ các phím tạo tiếng động khá lớn.

"Từ từ không cần win vội, tận hưởng việc hành team bạn quá đi AD" Tiếng voice chat vang dội ầm ĩ cả căn phòng tối mịt.

"Làm sao mà thua được"

"Ừ để rồi xem hừ"

....Vài phút sau...

CẠCH CẠCH CẠCH.....

ẦM!!

"*Bíp* rừng đi đâu đấy,đang combat căng mà trờiiii" Giọng nói gào thét dùng tay đập mạnh xuống bàn trước màn hình xám xịt như tiền đồ của Chị Dậu.

"*Bíp* rừng đầu óc *bíp* si tứ chi phát triển à, thua ngược mới chịu cơ" Một tràng lời chửi bới không thương tiếc trong voice chat liên tục phát ra.

"Con lợn rừng gáy cho lắm rồi thua combat nhục nhã"

"LOSE!" Một dòng chữ đỏ thẳm đầy lạnh lùng hiện trên màn hình máy tính.

"Lại thua rồi haiz, chơi đến thông thạo 7 vẫn bất lực trước team tạ vãi *bíp*" Cậu thanh niên ngồi trên ghế dùng chân đạp vào bàn đẩy ra xa lắc đầu ngao ngán.

Trong không gian phòng trong thoáng chốc im lặng, một giọng nói từ dưới lầu vang lên:

"Lâm Thiên, xuống ăn cơm tối đi con, mẹ hôm nay vừa học làm mấy món ngon cho con đây này"

"Đừng chơi game nữa, đừng để mẹ nặng lời"

"Vâng, con sẽ xuống ngay đây mẹ ơi" Lâm Thiên lớn giọng lễ phép đáp lại.

"Con dọn dẹp phòng một chút"

"Ừ, nhanh lên đừng để cơm nước nguội lạnh" Mẹ của Lâm Thiên nói xong thì không nói thêm nữa.

CẠCH...

"Dẹp *bíp* đi, không chơi với chúng mày đi, tao đi ăn cơm tối đây" Lâm Thiên gầm tiếng vào microphone.

"Ơ kìa,còn sớm mà,chơi thêm ván....."

"Mới thua vài ván mà đã...."

"Tao xin lỗi, lúc nãy tao hơi chủ..."

CHÍU...

-LamThienBadBoy đã rời khỏi phòng chat-

-

Tiếng voice chat chưa kịp nói hết tiếng liển bị tắt đột ngột.

Lâm Thiên ngay lập tức tắt máy tính và thả người ngồi lên ghế xoay nhìn lên trần nhà.

"Phù, chơi game để giải trí mà hôm nay toàn để game chơi lại mình haiz" Lâm Thiên thở dài ngồi trên ghế xoay vòng vòng trong vô thức.

PHÙ PHÙ

Tiếng quạt trần không ngừng thổi trong căn phòng tĩnh mịch.

"Dọn dẹp phòng nhanh còn xuống ăn cơm thôi không mẹ chửi c·hết mất"

Nói xong thì Lâm Thiên liền đứng dậy dọn dẹp cấp tốc không nghĩ ngợi lung tung nữa.

Không làm nhanh chóng có khi mẹ cậu ta cầm chổi lên phòng đánh thì hỏng hết...



.......

"Cuối cùng cũng dọn dẹp xong, xuống ăn cơm thôi" Lâm Thiên lau trán thấm đẫm mồ hôi đang nhỏ giọt với bịch rác nilon màu đen khá lớn trên tay.

"Lần sau,không để đồ đạc với rác thải bừa bãi trong phòng như này nữa, mệt c·hết đi được hừ"

Căn phòng căn bản mấy ngày hôm nay thì Lâm Thiên không dọn dẹp phòng cho nên bốc mùi quá làm cậu ta phải dọn dẹp nếu không có lẽ không thở được.

Có khi Lâm Thiên n·gộ đ·ộc không khí là chuyện sớm muộn nếu tiếp tục không dọn dẹp đống ô uế này.

"Mở rèm với cửa sổ cho căn phòng lưu thông không khí trong lành chút xíu thôi nào" Lâm Thiên bỏ túi rác xuống đất đi tới cửa sổ.

Có vẻ Lâm Thiên đang muốn tạo tâm trạng tốt sau những stress lúc nãy chơi game với những người bạn "tạ" của mình.

XOẸT CẠCH KÉT (Tiếng kéo rèm và mở cửa số)

PHÌU VÙ

Từng làn gió thổi vào căn phòng một cách nhẹ như tựa lông hồng tạo cảm giác chill đến khó tả cùng những tia nắng yếu dần vào buổi chiều tạo ra khung cảnh đầy màu sắc.

Cảnh tượng thành phố sầm uất ở rất xa, những chú chim bay theo đàn trên bầu trời đang trở về tổ sau một ngày bắt sâu vất vả và đâu đó loáng thoáng tiếng tàu điện vụt qua dù chẳng thấy nó đâu.

"Giá như điều này diễn ra mãi mãi thì tốt biết..." Lâm Thiên đang tận hưởng sự yêu đời chưa nói hết lời thì đột nhiên...

VÈO VÈO XOẸT VÈO

"Ui cái gì đấy, đang tận hưởng làn gió mát lành thì lại bị phá tan bầu không khí bởi đám người này" Lâm Thiên giật mình lớn tiếng nhất thời nhìn lên bầu trời.

Hàng loạt thân ảnh lấy tốc độ cao vụt qua nhà Lâm Thiên như thể cuộc đua xe F1.

"Trở về tông môn thôi các huynh đệ, tốt nay chúng ta làm thịt Hắc Cẩu còn dư mà ta bắt để làm nhiệm vụ của tông môn" Tiếng thanh niên đầy kiêu ngạo gào lên phấn khích.

"Ta còn phải bế quan hấp thụ cơ duyên Trúc Cơ Đan trong một sơn động khá cổ, nào có thời gian phàm ăn tục uống với các ngươi"

"Ta cùng sư muội và sư tỷ trở về trước để nhận phần thưởng thảo phạt Huyết Lang Luyện Khí Tầng Tám đây, các ngươi thông thả haha"

VÈO VÈO XOẸT

Từng thân ảnh mang bộ đồ tu luyện của tông môn nào đó đang ngự kiếm lướt qua trở về môn phái và chẳng ai trong số người này quan tâm có người dùng đôi mắt khát vọng đang nhìn mình.

"Nếu như mình có thể tu tiên không chừng có thể cao cao tại thượng mà nhìn chúng sinh như các môn phái lúc linh khí nồng đậm trong cổ tịch thì hay biết mấy" Lâm Thiên chống cằm nhìn mà miên man suy nghĩ vu vơ.

Thực ra bản thân Lâm Thiên đã mơ ước điều này từ khi nhỏ đã chứng kiến những bậc thầy tu tiên phô trương thanh thế ngút trời trong thành phố nơi hắn sinh sống.

Chỉ tiếc rằng Lâm Thiên lúc 6 tuổi khi kiểm tra thiên phú và đan điền thì kết quả là chẳng có hữu duyên với con đường này.

Ở cái thời đại mà Địa Cầu tồn tại với lượng linh khí mỏng manh đến mức báo động thì việc muốn tu tiên đòi hỏi rất nhiều các điều kiện chỉ có thể ngộ không thể cầu.

Tu tiên cũng có phân chia cấp bậc để xác định rõ ràng như:

-Luyện Khí

-Trúc Cơ

-Kim Đan

-Nguyên Anh

-Bán Thần

-Hoá Thần

-Luyện Hư

-Hợp Thể

-Đại Thừa



-Bán Tiên,Chân Tiên và vân vân và mây mây.

Và mỗi đại cảnh giới lại chia ra thành 4 tiểu cảnh giới lần lượt: Sơ Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ và Viên Mãn.

Cũng may cho Lâm Thiên rằng cậu ta được sinh ra ở thời đại mà nền văn minh tu tiên đã trở nên hiện đại hoá không còn phân biệt ngươi tu tiên và thường dân mặc dù vẫn còn ngấm ngầm trong xã hội này.

Nếu là thời đại trước thì e rằng Lâm Thiên sẽ vinh dự nhận danh hiệu "phế vật" của các nhân vật chính trong những quyển tiểu thuyết trên kệ sách ở góc phòng.

"Lâm Thiênnnn, định để tới khuya mới lết xác xuống ăn tối hả!?" Một giọng nói của đàn ông chững chạc quát lên.

"Ấy c·hết, suy nghĩ vu vơ mà đã tối um rồi" Lâm Thiên giật mình nhìn xung quanh trời đã tắt nắng được một lúc lâu.

"Con xuống ngay, con xuống ngay"

KỊCH VÈO

Lâm Thiên nhanh chóng đóng cửa phòng lấy tốc độ "bàn thờ" lao như con thiêu thân xuống dưới lầu...

ÀO XOẸT ẦM

Ngay khi Lâm Thiên đóng cửa ra khỏi phòng cũng là lúc bầu trời bổng dưng sấm chớp đùng đùng trong thoáng chốc liền đổ cơn mưa bất ngờ.

"Mưa rồi, cho tôi đi ké cái ô với vị huynh đài ơi"

"Nắm chắt tay mẹ kẻo không lại trượt chân đấy"

"Chưa đạt cảnh giới Trúc Cơ thì không thể nào điều khiển thủy thuộc tính không làm ướt bộ đồ, haiz c·hết tiệt"

Ai nấy đang ở ngoài trời đều nhanh chóng tìm chỗ trú mưa hoặc nhanh chóng trở về nhà và tông môn.

Chẳng hay biết trong cơn mưa tầm tã, trên bầu trời giữa những đám mấy đen lại xuất hiện con mắt quái dị đang quan sát và tìm thứ gì đó.

"Thật kì lạ, nếu nhớ không nhầm thì khu vực bé tí như hạt đậu này là lãnh thổ của Lâm Tộc Thế Gia lúc ta chưa phi thăng Tiên Giới cơ mà" Một giọng nói lẩm bẩm khe khẽ như thể sợ ai đó nghe được phát ra từ con mắt.

"Sao không còn một mống huyết mạnh Lâm Gia nào....à vẫn còn một người, một thanh niên 18 tuổi với huyết mạch mỏng manh đến dễ vỡ khiến cậu ta chẳng có thiên phú và đan điền để tu tiên"

Cảnh tượng con mắt đang quan sát là bữa cơm tối gia đình của Lâm Thiên cùng cha mẹ cậu ta đang trò chuyện vui vẻ quây quần bên nhau.

"Cử tưởng sẽ có cơ hội đem cả gia tộc Lâm Gia phát triển thành chủng tộc huyết mạch biến dị mạnh mẽ nhất giữa Chư Thiên Vạn Giới nhưng đành thôi vậy" Con mắt kia trong thoáng chốc có chút đượm buồn khi nhìn thấy cảnh tượng đánh thương của Lâm Gia hiện tại.

"Cũng nên sắp xếp một chút để cải tạo lại đứa cháu chắt "xa lắc xa lơ" cuối cùng của gia tộc trở nên siêu việt hơn bất kỳ ai trong thiên hạ mà ta chấp chưởng"

Ngay lập tức con mắt quái dị liền biến mất, bầu trời cũng thoáng đãng trở lại và những ngôi sáng rực rỡ trên bầu trời....

........

"Từ xa xưa, không biết từ khi nào mà thiên địa được phân chia thành các tầng giới khác nhau mà cần phải phải đạt đến tu vi chỉ định mới có đủ tư cách để thể đặt chân lên tầng giới cao hơn.

Ai cũng muốn liều mạng tìm kiếm con đường máu để có một chân bước vào tầng giới cao hơn thay vì ngày đêm tu luyện không biết khi nào mới được tu vi yêu cầu của các tầng giới.

Rất tiếc suy nghĩ lẽ loi đầy mạo hiểm đó trong tâm trí của mỗi người đều bị sự thật phũ phàng dập tắt từ trong trứng nước.

Ở điểm tiếp giáp giữa các tầng giới có những trận pháp cao thâm và trạm canh gác của hai tầng giới túc trực nhằm ngăn cản sự phi thăng cưỡng chế của các cường giả và sẽ bị tiêu diệt nếu sự cố chấp vẫn tiếp tục cưỡng chế xâm nhập.

Bằng không việc ra vào giữa các tầng giới nếu dễ dàng thì chẳng còn ý nghĩa mấy.

Nếu như may mắn được người ở tầng giới cao hơn thu nhận làm hậu hạ, thị nữ hoặc đệ tử thì sẽ được đi qua nhưng mỗi năm người thu nhận đều phải trả lệ phí "mượn người tầng giới thấp" với cái giá cắt cổ.

Và tất nhiên mọi thành quả luôn được đền đáp tương xứng, đặc quyền khi đến tầng giới cao hơn mà ai cũng khao khát là có thể sử dụng những loại tài nguyên dành cho tu luyện tưởng chừng rất hiếm ở tầng giới thấp lại mua bán đại trà ở tầng giới cấp cao.

Thậm chí có thể tiếp tục cầu tiến sức mạnh để đạt cảnh giới mạnh hơn được mở khóa ở mỗi tầng giới trên con đường tu chân đầy gian nan vất vả và thử thách.

Tầng giới trong thiên địa được chia làm 5 tầng riêng biệt:

-Hạ Giới

-Tiên Giới

-Nguyên Giới

-Thần Giới



Mỗi một tầng giới sẽ có sự khác biệt về độ đa dạng về chủng tộc, sự phân bố về tài nguyên, sức mạnh của mỗi cá nhân trong tầng giới đó.

Lý do mà chỉ có 4 tầng giới được nêu tên bởi vì tầng giới cuối cùng là nơi các tồn tại chí cao ngự trị kiểm soát những tầng giới còn lại bền bỉ cùng thời gian qua hàng vạn năm.

-DIỆT GIỚI!

Những thực thể có thể tồn tại ở đây luôn dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh của các tầng giới như con chiên ngoan đạo luôn tôn thờ và truyền đạo cho người khác.

Họ được ví như những ông vua đầy quyền lực kiểm soát những con dân thấp hèn trong lòng bàn tay dễ dàng.

Tuy là thế nhưng ở tầng giới cuối cùng này lại có sự khác biệt so với các tầng giới còn lại.

Nếu như những tồn tại mạnh mẽ kia là vua thì sự tồn tại này lại là người nắm giữ và chi phối những ông vua như những con rối.

Mạnh đến mức vô lý và vượt quá mọi định luật vật lý và khoa học.

Trong quá khứ đã một tay tiêu diệt những kẻ cản đường trên con đường đứng đầu Chư Thiên Vạn Giới.

Lãnh khốc, vô tình, sẵn sàng đổ máu để bình ổn thiên hạ mà hắn đã có được.

Cung kính, hầu hạ thành khẩn thì sẽ được sống.

Bất tuân, kiêu ngạo thách thức thì chỉ có đường c·hết là duy nhất.

Kẻ yếu không có quyền lựa chọn kể cả việc được c·hết, quyền lựa chọn đều nằm trong tay hắn.

Hắn đang toạ lạc ở phiến Vạn Giới Thiên Địa - mảnh thiên địa đứng đầu Chư Thiên Vạn Giới chỉ có người mạnh nhất mới được phép ở đây để kiểm soát tất cả theo mong muốn"

BỊCH

"Thế cuối cùng tên kể chuyện ngươi biết hắn là nam hay nữ và tên gì không?" Một tên trông có vẻ là phú nhị đại giàu có đập tay xuống bàn chất vấn tên kẻ chuyện đang uống một gáo nước mưa sau khi kể chuyện khô rát cổ họng.

"Ngươi nghĩ sao vậy, người ở Tiên Giới chúng ta làm gì đủ tư cách để biết tên của người đó đang ngự trị tất cả ở Diệt Giới" Một thư sinh đàm đạo và lạnh nhạt phản bác tên kia vừa nói vừa quạt chiếc quạt giấy.

"Nếu như có người biết cũng chưa chắc là quán trọ ở đây này hừm"

"Đúng vậy, đúng vậy vì làm sao mà biết được dễ dàng như vậy"

Bầu không khí trong sảnh kể chuyện của quán trọ nhất thời im lặng trong thoáng chốc liền náo nhiệt.

"Thực ra chúng tôi biết" Người kể chuyện vừa uống xong liền lên tiếng ở trung tâm sảnh kể chuyện.

Ngay lập tức mọi ánh mắt lại nhìn về người kể chuyện với ánh mắt khoá chặt.

"Tin này cũng mới chỉ nhận được vài ngày ngắn ngủi từ Nguyên Giới cất công truyền xuống Tiên Giới chúng ta với cái giá không hề rẻ, chư vị huynh đài ở đây có thể tin hay không đều tùy và rời đi nếu như..."Người kể chuyện bình thản thốt ra.



Một thị nữ của người kể chuyện cầm cái thau đồng khá to đứng bên dưới trung tâm sảnh kể chuyện bắt đầu đến chỗ quan khách đang ngồi.

"Xin được chỉ giáo" Tất cả người trong sảnh đều chấp tay hành lễ ngấm ngầm hiểu quy tắc bỏ túi linh thạch vào thau đồng.

Những người không có linh thạch nhiều liền rời đi hoặc lên trên phòng đã thuê để nghỉ ngơi.

Không có linh thạch mà đòi nghe tin tức miễn phí, nằm mơ giữa ban ngày đi nếu không muốn bị đ·ánh c·hết.

Có được tin tức động trời với giá khá rẻ nên ai cũng muốn có được từ người kể chuyện.

"Được rồi tiểu nha đầu, vào trong đi" Người kể chuyện ngấm ngầm truyền lệnh.

"Ta cũng không vòng vo nữa vào vấn đề chính nhanh chóng để mọi người nghỉ ngơi vì trời cũng không còn sớm nữa" Người kể chuyện đứng dậy nhìn xung quanh cười nhạt.

"Được được,người kể chuyện cứ thong thả" Tất cả đều gật đầu hài lòng tính cách không vòng vo của người kể chuyện.

"Tên của kẻ đứng đầu Chư Thiên Vạn Giới chúng ta là...." Người kể chuyện bắt đầu nói ra.

"Lâm Diệp Thanh và hắn còn là giới tính nữ!"

Một làn quét sóng chấn động toàn Tiên Giới chỉ sau ngày hôm đó khi tin tức này ngấm ngầm rò rỉ ra bên ngoài và những người muốn được biết đều phải bỏ cái giá không rẻ để được nghe.....

(END CHAPTER)