Chương 17: Hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên của Hệ Thống
"........"
"Ưm~ sao chói mắt thế này, rõ ràng đang ngủ ở trong lều s·ơ t·án mà nhỉ"
"Thôi mặc kệ sự đời Lâm Thiên ta đang mệt c·hết đi được nào còn tâm trạng quan tâm...."
"........."
"........."
"Nhưng khoan đã......sao xung quanh lại yên tĩnh một cách đột ngột thế này!"
VỤT
Lâm Thiên giật mình nảy dậy dụi mắt đang ngái ngủ nhìn xung quanh toàn là màu trắng xoá khá quen thuộc.
"Thì ra ta đang bên trong Hệ Thống, cứ tưởng có chuyện gì chứ" Lâm Thiên vỗ trán thở phào lớn tiếng.
"Chắc có lẽ mỗi lần đi vào giấc ngủ thì linh hồn ta sẽ vào bên trong Hệ Thống một cách vô thức"
Trong lúc Lâm Thiên đang mãi nói một mình thì một bóng đen của ai đó đang từ từ tiếp cận một cách chậm rãi từ sau lưng Lâm Thiên.
Hai tay của bóng đen kia từ từ giang ra hướng đến đôi mắt Lâm Thiên kèm theo nụ cười tinh ranh.
Ú OÀ!
"BẤT NGỜ CHƯA KÍ CHỦ, BIẾT TA LÀ AI KHÔNG!?" Giọng nói trong trẻo vang lên cười khúc khích.
"Đón đúng thì ta cho ngươi kẹo nè hí hí"
Bóng đen kia ngay lập tức lao đến che hai mắt Lâm Thiên khiến hắn giật mình vô thức.
"Cái.....ngươi hết chỗ để đùa giỡn ta sao, Tiểu Ly!?" Lâm Thiên vòng hai tay thở dài không chút kháng cự chất vấn.
"Thả tay ra đi, ta đang không có tâm trạng để chơi đùa với ngươi đâu, nếu không đừng trách ta đánh vào mông ngươi"
Lâm Thiên đang rất mệt và tâm trạng rất tệ nên chẳng có hứng thú để vui đùa với Tiểu Ly nên chỉ có thể cự tuyệt dù biết khá phũ phàng.
Hắn cần khoảng yên tĩnh cho bản thân vào lúc này.
BỊCH
"Kí chủ chẳng vui tính như ta mong đợi chút nào, dỗi quá đi huhu~~" Tiểu Ly lơ lửng trên không hai tay để lên mắt giả vờ khóc mếu máo.
"Kí chủ nở lòng nào để ta buồn bã như này mỗi ngày sao~~"
"Ta thấy mình thật tủi thân bên trong Hệ Thống nên muốn chơi đùa với kí chủ một chút thôi mà~~"
Lâm Thiên đối diện nhìn Tiểu Ly đang diễn kịch xứng tầm Hollywood liền trưng ra bộ mặt nhăn nhó không nuốt trôi.
"Này này, đừng có giả vờ trước mặt ta, ta biết ngươi chỉ muốn biến ta thành thứ để tùy ý chơi đùa mà thôi" Lâm Thiên lắc đầu đáp lại.
"Ta chưa tính sổ ngươi lần đầu gặp mặt đã đánh vào đầu ta rất nhiều là may cho ngươi rồi đấy"
Thấy Lâm Thiên tỏ ra cứng rắn không mềm lòng, Tiểu Ly liền trưng ra bộ mặt tức đến "b·ốc k·hói" :
"Kí chủ thật đáng ghét, ta không thèm nói với ngươi nữa, nếu có chuyện gì cũng đừng có kêu ta giúp đỡ hừ"
"Biết thế thì ta đã không đồng ý Diệp Thanh sư tỷ đi theo để giúp đỡ kí chủ ngươi, ở lại Vạn Giới Thiên Địa chơi với Lâu La sư tỷ còn vui hơn nhiều"
XOẸT VÙ
Tiểu Ly nói xong liền đùng đùng nổi giận bay đi không thèm ngoảnh lại dù chỉ một chút.
Thoang thoảng ở đằng xa lại vang lên tiếng chửi bới không nghe rõ cho lắm.
- Có lẽ nàng ta đã giận thật rồi phải không nhỉ, Lâm Thiên?
"Làm sao ta biết được, ngươi hỏi ta thì ta hỏi ai, ngươi thấy ta có giống như đang quan tâm tới cảm xúc của nàng ta không?" Lâm Thiên cau mày đáp lại.
- Thì ra ngươi đang không vui, ta hiểu mà haha.
"Mà ngươi là ai, sao lại quan tâm ta đang vui hay giận?" Lâm Thiên thắc mắc lớn tiếng.
"Ngươi có âm mưu gì với ta hay sao?"
- (Không có hồi âm trả lời lại....)
...........
"Đúng là tiểu nha đầu khó hiểu, là linh hồn của Hệ Thống nhưng chẳng ra dáng chút nào haiz" Lâm Thiên nhìn về xa xăm thở dài.
"Nhưng ta đang mệt không muốn đùa giỡn chút nào, gặp lại thì xin lỗi nàng ta một tiếng lấy lệ vậy"
"KENG!" Âm thanh máy móc quen thuộc vang lên.
".......!?" Lâm Thiên bất ngờ khi nghe thấy tiếng máy móc từ Hệ Thống.
"Cuối cùng nó cũng đến....."
"Chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên của Hệ Thống Lão Tổ: Giúp huynh đệ đang bị đe doạ tính mạng!" Âm thanh máy móc thông báo.
"Phần thưởng thành công từ nhiệm vụ: Tu vi kí chủ tăng lên Luyện Khí Tầng Một, tăng 1% độ nồng đậm huyết mạch!"
"Thưởng thêm từ nhiệm vụ: Nhị Lang mở khoá khả năng hoá Huyết Lang tùy ý không còn hạn chế vào đêm trăng rằm!"
"Vật phẩm thu hồi từ nhiệm vụ: Tu vi Kim Đan Viên Mãn!"
"Kí chủ Lâm Thiên từ Kim Đan Viên Mãn trở về Phàm Nhân!"
"Kí chủ Lâm Thiên từ nồng độ huyết mạch 8,5% tăng lên 1% thành 9,5%"
"Điểm giao thương: dùng để trao đổi vật phẩm cần thiết ở cửa hàng thương nhân (đã đủ điều kiện để sử dụng khi hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên)"
XOẸT XOẸT
"Hệ thống bắt đầu thu hồi vật phẩm!!" Âm thanh máy móc thông báo lớn giọng.
Từ cơ thể Lâm Thiên bắt đầu xuất hiện những tia lôi kiếp bắt đầu phóng thích ra ngoài một vô thức.
"Tu vi đang Hệ Thống bị lấy đi theo kiểu này sao, thật lạ lùng" Lâm Thiên nhìn nghía bản thân.
Tu vi của Lâm Thiên đang giảm xuống với tốc độ nhanh, Hệ Thống Lão Tổ đã bắt đầu thu hồi thứ không thuộc về hắn.
Kim Đan Viên Mãn.......Kim Đan Sơ Kỳ......Trúc Cơ Trung Kỳ...... Luyện Khí Tầng Mười.....Luyện Khí Tầng Một.....Phàm Nhân!
"Kết thúc quá trình thu hồi vật phẩm!"
Ngay lập tức lôi kiếp trong người Lâm Thiên không còn phóng thích ra ngoài vì tất cả đều đã bị thu hồi.
"Bắt đầu quá trình ban thưởng!"
VŨ XOẸT
Trong không khí xuất hiện một tia lôi kiếp khá nhỏ đánh mạnh xuống đầu Lâm Thiên.
Công lực của nó không bằng một phần lúc Lâm Thiên tiếp nhận tu vi Kim Đan Viên Mãn.
"Tia lôi kiếp giống lôi kiếp trước đó nhưng lần này là ban thưởng tu vi vĩnh viễn, thật tuyệt" Lâm Thiên cười phấn khích lớn giọng.
Phàm Nhân.....Luyện Khí Tầng Một!
Ngay sau khi lôi kiếp biến mất, một giọt tinh huyết lơ lửng trước mặt Lâm Thiên liền phân chia tứ phía thẩm thấu vào Lâm Thiên nhưng không có chút dị biến phát sinh nào
"Không hiểu nồng đậm huyết mạch là thứ gì nhưng chắc chắn là thứ có lợi cho ta" Lâm Thiên cười tạm lòng.
"Kết thúc quá trình ban thưởng!"
"Chúc kí chủ may mắn!" Âm thanh máy móc liền im bặt.
"........."
"Cuối cùng thì hahaha......." Lâm Thiên ngồi bệch xuống đất cười khoái chí nhìn khắp cơ thể của mình.
"Cuối cùng thì ta cũng đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên của Hệ Thống và đạt được Luyện Khí Tầng Một"
"Lâm Thiên ta chính thức đã thoát khỏi thân xác phàm nhân sau 18 năm ròng rã khao khát rồi haha"
"Từ nay Lâm Thiên ta đã như một người tu tiên thực thụ mặc dù vẫn chưa có linh căn cũng như đan điền nhưng như vậy là quá tốt rồi....."
Trong suốt quá trình Hệ Thống đột ngột thông báo và bắt đầu thu hồi vật phẩm cũng như ban thưởng,
Lâm Thiên không ngừng tưởng tượng bản thân tung hoành khắp nơi khiến ai cũng nể phục quỳ gối cung kính không dám ngóc đầu nhìn hắn.
Nghe thì có vẻ ảo tưởng thực lực nhưng ai chẳng có lúc mơ ước về thứ mình muốn có và khao khát.
Mặc dù đã trở thành Kim Đan Viên Mãn nhờ có nhiệm vụ đầu tiên của Hệ Thống Lão Tổ và mới chỉ bị thu hồi không lâu.
Tiêu diệt và đả thương vô số hắc y nhân tu vi Kim Đan trở lên thậm chí đánh bay Hắc Công Báo là nửa bước Nguyên Anh Sơ Kỳ áp đảo tất cả rời đi trong sự cay đắng của kẻ địch.
Thế nhưng đó là chỉ cái vỏ ngoài của Hệ Thống ban cho hắn làm nhiệm vụ mà thôi, đó không phải là thứ thuộc về Lâm Thiên hắn.
Không có nó thì con kiến hôi cũng có thể dẫm bẹp hắn xuống đất bất cứ lúc nào một cách dễ dàng.
Hắn vẫn chỉ là một phàm nhân không có thiên phú cũng như chẳng có đan điền để tu tiên và trượt đại học.
Thế nhưng hiện tại đã khác, Lâm Thiên hắn đã trở thành Luyện Khí Tầng Một mở rộng con đường tu tiên mà hắn mong muốn bấy lâu nay.
Dù rằng hiện tại vẫn chưa có linh căn cũng như đan điền giống như người tu tiên thông thường nhưng tương lai hắn có thể giải quyết được trong tương lai không xa.
Hắn đã có thể tự tin nói mọi người rằng bản thân hắn chính là người tu tiên thực thụ dù rằng tu vi hiện tại không phải quá cao siêu gì.
Nhưng hắn đã có thể đăng ký gia nhập các tông môn cũng như môn phái tu tiên mà hắn mong muốn.
Chỉ cần hắn tu luyện đến một tu vi nhất định thì hắn chắc chắn điều đó không còn là điều xa vời với hắn, ít nhất là mục tiêu trước mắt của hắn là vậy.
Chỉ nghĩ đến vậy thôi đã làm Lâm Thiên sung sướng đến sắp không nhịn được muốn nằm xuống lăn qua lăn lại.
"Trước mắt xem bản thân mình đã có gì thay đổi rõ rệt sau khi hoàn thành nhiệm vụ chứ nhỉ?" Lâm Thiên vuốt cằm suy nghĩ.
"Ít nhiều cũng có sự thay đổi trong thời gian ngắn, không thể không xem tình trạng hiện tại!"
"Trang chủ!"
KỊCH
"Thông tin kí chủ!"
KỊCH XOẸT
"KENG!" Âm thanh máy móc vang lên.
"Chào mừng kí chủ đến với thông tin kí chủ!"
Tên: Lâm Thiên (18 tuổi)
Huyết mạch: Nhân tộc.......9,5%....(bị ẩn)
Tu vi: Luyện Khí Tầng Một
Quá khứ: (Chưa đủ quyền hạn để biết)
Kĩ năng ẩn: (Bị ẩn) (chưa khai phá)
Một con người khát khao sự lương thiện (đã khai phá)
Bị neft: (Bị ẩn)
"........"
"Xem ra vẫn chưa thể mở khoá nhiều thông tin cho lắm trong thông tin kí chủ" Lâm Thiên gật đầu hài lòng với từng ấy thông tin.
"Tương lai có lẽ Lâm Thiên ta phải làm nhiều thứ mới có thể mở khoá được tất cả"
Hắn phải cố gắng hơn mỗi ngày để khai thác tối đa tiềm năng của Hệ Thống Lão Tổ một cách hiểu quả để đạt lợi ích lớn nhất.
Phạm sai lầm không đáng sợ, không tiến bộ mới đáng sợ!
"Đến lượt kiểm tra vật phẩm trong túi đồ còn lại những gì để xác định việc sử dụng chúng vào mục đích gì!?" Lâm Thiên suy nghĩ với khuôn mặt trầm ngâm trước màn hình trong suốt màu xanh dương.
"Để mãi trong này cũng không phải điều hay, đồ tốt không dùng thì uổng phí của trời"
"Túi đồ!"
KỊCH XOẸT
"KENG!" Âm thanh máy móc quen thuộc vang lên.
- 5 lần triệu hồi Bảo Vật ngẫu nhiên
- 3 lần triệu hồi Huyền Khí trở lên ngẫu nhiên
- 1 lần triệu hồi Thần Tướng dưới trướng
- 10000 điểm giao thương
- Hoả Xích Kiếm - Hoàng Cấp Hạ Phẩm
- Thủy Không Kích - Hoàng Cấp Hạ Phẩm
- Một đôi dép lốp cao su từ thập niên 40 của thế kỷ trước
- Đồng tiền vàng từ năm 564 TCN
- Kim cương từ năm 800 TCN
- Điện thoại di động từ thập niên 70 của thế kỷ trước
- Trứng Khổng Tước vạn năm tuổi
"......."
"Những vật phẩm triệu hồi thì có thể sử dụng sau vì hiện tại chưa quá cần thiết cho lắm" Lâm Thiên dán mắt vào nhìn màn hình là những vật phẩm trong túi đồ.
"Hai Công Pháp cần phải có linh căn mới có thể sử dụng thì cũng tạm gác sang một bên, ta chưa có linh căn cũng như đan điền thì sử dụng kiểu gì được"
"Mấy món bảo vật từ vật phẩm triệu hồi thì có thể đem đi bán kiếm được không ít linh thạch cho tu luyện trong thời gian tới vì nếu có giữ lại cũng chẳng biết sử dụng vào cái gì"
"Tất cả bán cho những nhà sưu tầm cổ vật...ngoại trừ trứng Khổng Tước vạn năm tuổi vì nó là vật phẩm có tỉ lệ triệu hồi rất thấp nên có lẽ là thứ rất hiếm và thậm chí hình dạng khác xa hoàn toàn"
"Rảnh rỗi có thể tìm hiểu nó một chút biết đâu kiếm được mỏ vàng thật chứ chẳng chơi'
Chỉ trong một khoảng thời gian khá ngắn thì Lâm Thiên đã giải quyết xong vấn đề sử dụng các vật phẩm như thế nào nói lên rằng hắn có bộ não xử lý thông tin rất nhạy bén.
- Ngươi thông minh như vậy sao lại trượt đại học được nhỉ, chắc chỉ là sơ suất phải không?
"Cái *Bíp* nhà ngươi đừng có xát muối vào nỗi đau của ta, đó là chuyện ngươi được quản hả!?" Lâm Thiên tức giận quát lên.
"Mà ngươi là ai cứ lảng vảng gần ta vậy, có tin ta cho ngươi một vé chầu trời không!?"
- (Không có hồi âm trả lời lại....)
..........
"Cuối cùng là đến cửa hàng thương nhân, Lâm Thiên ta rất nóng lòng khám phá nhà ngươi rồi đấy" Lâm Thiên ánh mắt tham vọng nhìn màn hình trong suốt.
"Ngươi đừng có làm ta thất vọng bằng không nhà ngươi sẽ được chôn sống mặc dù biết không thể được"
Như đã đề cập trước đó thì cửa hàng thương nhân có chức năng trao đổi vật phẩm như đan dược, binh khí, công pháp,.... và rất nhiều thứ khác khá kể cả những thứ chẳng ai nghĩ đến cũng có thể xuất hiện.
Và đúng như cái tên của nó, tiền trao cháo múc, người mua thương lượng đi đến giá mua cuối cùng phải bỏ ra, sòng phẳng trong giao dịch mua bán và nói không với khái niệm mua nợ hoặc trả góp.
Mua bán được thì đến, không được thì lượn đi chỗ khác mà chơi!
Và tất cả các cuộc giao dịch đều dùng điểm giao thương không là thứ khác.
"Đọc kĩ lại chi tiết thì trông cũng không khác mấy mua bán ngoài đời thực" Lâm Thiên gật đầu hiểu rõ.
"Chỉ là ở đây có thể mua nhưng không thể bán ngược lại nên khá là lạ"
"Không biết là với 10000 điểm giao thương trong tay thì có thể mua được những gì ở đây, dùng ngay là biết"
"Cửa hàng thương nhân!"
KỊCH XOẸT
"KENG!" Âm thanh máy móc vang lên.
"Chào mừng kí chủ lần đầu đến với cửa hàng thương nhân!"
"Vui lòng thả lỏng cơ thể để Hệ Thống dịch chuyển đến nơi cần đến!"
"Thì ra những chức năng có không gian riêng biệt đều cần phải dịch chuyển đến không gian đó mới có thể sử dụng" Lâm Thiên trầm ngâm nói ra liền thả lỏng cơ thể.
"Một kiến thức mới đã được tiếp thu"
Tế đàn triệu hồi thì sẽ được dịch chuyển đến không gian có 5 bức tượng đá chiến binh khổng lồ bám đầy rêu phong sừng sững trên tế đàn trên nên trời bầu trời vũ trụ đầy sao sáng lấp lánh.
Cửa hàng thương nhân liệu sẽ trông ra sao đây?
"Bắt đầu dịch chuyển!" Âm thanh máy móc tiếp tục vang lên.
VỤT PHÙ
Trong tích tắc, Lâm Thiên bổng phát sáng biến mất chẳng còn chút dấu vết trong không gian bên trong Hệ Thống.
Ngay khi Lâm Thiên vừa rời đi, Tiểu Ly đang núp ở một góc bước ra dậm chân tại chỗ tức giận không thôi:
"Hừ, kí chủ ngươi thì vui rồi, được đi khắp không gian các chức năng trong Hệ Thống Lão Tổ nhưng chẳng dẫn ta theo, tức c·hết đi được"
"Kiếm chút đồ ăn vặt trong kho của Hệ Thống để xả giận mới được"
"Nhớ mặt ta đấy awww, kí chủ ngươi trở lại đây thì ta đánh đến......sưng mặt mới thôi"
.............
Lều s·ơ t·án trong khu s·ơ t·án Kim Tân.....
"Aww~ cái đầu đau như búa bổ, c·hết tiệt"
"Vết thương bên trong đã được xử lý, dù là phương pháp chữa trị cho người phàm nhưng lại cứu được cái mạng này, cho người đi tặng quà họ sau vậy"
"Đám Lâm Thiên ngủ rồi sao, có lẽ cả bọn đều đã mệt rồi sau một ngày đi chơi tệ hại, tất cả là do ta haiz"
"Dù hơi bất lịch sự nhưng phải trở về Nhị Gia xử lý trước những chuyện không thể chấp nhận được hừ"
"Là người của Nhị Gia nhưng lại bắt tay với bên ngoài để m·ưu s·át Nhị Lang ta, c·hết không hết tội"
"Nhất định phải thanh lọc thành phần dơ bẩn khỏi gia tộc, càng để lâu ngày sẽ thành u nhọt khó bỏ"
"Ta đã sóng sót khỏi cái bẫy của các ngươi thì chờ đợi ta tìm đến hái từng cái đầu các ngươi đi"
"Tầm này chắc cảnh sát Tu Tiên Giả truy lùng ra Nhị Lang ta và cũng đã đến Nhị Gia để đòi đóng phạt đền bù thiệt hại, cơ hội hoàn hảo để quan sát từ trong tối"
"Kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, để ta biết được thì các ngươi c·hết không toàn thây!"
"Đi!"
Thân ảnh lao v·út ra khỏi lều s·ơ t·án để lại bức thư kẹp vào tay Lâm Thiên đang "ngủ say quên trời đất".
(END CHAPTER)