Chương 10: "Ta cho ngươi được phép "sủa bậy" trong lúc dạy dỗ ngươi sao!?"
Quay ngược trở lại thời gian trước khi Lâm Thiên bước vào Hệ Thống Lão Tổ........
"Nhị Lang, ngươi có gì muốn trăn trối trước khi c·hết dưới Phượng Hoàng Hắc Kiếm là Địa Cấp Cực Phẩm mà ta dốc toàn lực tài nguyên vài năm tu luyện để có được không haha" Hắc Công Báo cười kiêu ngạo chờ đợi biểu cảm sợ hãi của Nhị Lang.
"Đã vậy hiện tại chênh lệch tu vi giữa cả hai chúng ta như trời với đất thì người lấy gì mà chống lại ta!?"
Hắc Công Báo với lòng tự tin tràn trề bùng nổ đến như vậy cũng là điều dễ hiểu trong giới tu tiên luôn đặt chân lý "cường giả vi tôn" lên hàng đầu.
Hắn hiện đang nửa bước Nguyên Anh Sơ Kỳ trong khi kẻ thù không đội trời chung của hắn chỉ là Kim Đan Hậu Kỳ vậy nên nếu hắn không có lòng tự tin thì tốt nhất nên về quê mà trồng rau nuôi cá cho lành.
PHÌU PHÌU
"Chỉ có nhiêu đó!?"
"Phụt, ngươi đang đùa với bổn thiếu gia đây à" Nhị Lang đang phẩy quạt giấy có chút không kìm được cảm xúc liền cười lớn.
"Tưởng ngươi có thứ gì đặc biệt lắm hoá ra cũng chỉ dựa vào cái kiếm rách rưới tự xưng Phượng Hoàng để cưỡng chế gia tăng tu vi để giao chiến ta nghe thật buồn cười"
ẦM XOẸT
Lôi kiếp không ngừng nhấp nháy trên bầu trời đầy u ám từ lúc nào chẳng hay ở phía sau lưng Nhị Lang.
ẦM ẦM ẦM
Những tia lôi kiếp như được lệnh của ai đó đánh liên tiếp ba lần vào một chỗ duy nhất cách nơi đang đứng của Nhị Lang không xa.
"Lôi kiếp!? Có người đang độ kiếp tấn thăng tu vi sao? Nhưng lôi kiếp này chẳng giống lắm nhưng thôi kệ đi" Nhị Lang ngoảnh mặt lại nhìn rồi lắc đầu.
OÀNH XOẸT
"Đang giao chiến với Hắc Công Báo ta mà lại lơ đễnh một cách nghiêm trọng như vậy sao Nhị Lang, run rẩy rồi sao haha" Giọng cười quái đản của Hắc Công Báo vang vọng khắp trời.
Tận dụng Nhị Lang trong lúc bị phân tâm, Hắc Công Báo chớp lấy thời cơ đáng giá cầm Phượng Cầm Hắc Kiếm lao đến nhắm vào cổ của Nhị Lang hưng phấn tột độ.
Nhưng nào có chuyện dễ dàng như vậy trong một cuộc chiến?
KENG XOẸT
"Cái gì? Khốn kiếp!" Hắc Công Báo bất ngờ thốt lên.
"Điều này là không thể nào!"
XOẸT ẦM
"Cái quạt giấy rác rưởi của ngươi là thứ đồ quái quỉ gì hả" Hắc Công Báo khẽ nhăn mặt chất vấn.
Mỗi khi hắn dùng Phượng Hoàng Hắc Kiếm nhắm vào Nhị Lang thì bị chiếc quạt giấy của Nhị Lang liên tục phản phệ đòn của hắn.
"Nhất cử nhất động của ngươi ta đều bá·m s·át tình hình, nào cho chuyện để con kiến hôi nhà ngươi đạt được mong muốn" Nhị Lang cười gằn nhẹ nhàng đáp lại.
Chiếc quạt giấy vốn bình thường để phẩy mát của Nhị Lang lúc này như v·ũ k·hí sắc lạnh dễ dàng đối kháng với Phượng Hoàng Hắc Kiếm tựa như lông hồng.
"Tất cả chỉ mới bắt đầu thôi Nhị Lang, ngươi đừng tưởng bở" Hắc Công Báo giơ Phượng Hoàng Hắc Kiếm lên không cam lòng quát lên.
"Hắc Kim Kiếm Pháp!"
CHÍU XOẸT
Phượng Hoàng Hắc Kiếm của Hắc Công Báo toả sáng màu ánh kim loá mắt hoà màu rực lửa của linh hồn Phượng Hoàng ẩn hiện.
"Tiếp lấy kiếm pháp này của ta!" Hắc Công Báo gầm lên lao đến Nhị Lang.
RẮC ĐÙNG
Cơ thể hắn như đang đốt cháy năng lượng dư thừa chấn động không gian xung quanh thành các sóng xung kích.
"Yaaaaaa!" Hắc Công Báo gào lên tức giận.
ẦM XOẸT KENG
"Ngươi lại không nghiêm túc rồi Hắc Công Báo" Nhị Lang bình thản thốt lên.
"Ta đã bảo rằng mọi cử động đều đang nằm trong lòng bàn tay ta nếu không chịu thật sự t·ấn c·ông"
KENG XOẸT
Chiếc quạt giấy của Nhị Lang không ngừng đối kháng lại Phượng Hoàng Hắc Kiếm thậm chí kẹp chặt thanh kiếm trong vài hơi thở trên dưới chục lần.
Có thể nói từng đường kiếm của Hắc Công Báo luôn bị Nhị Lang bẻ gãy hoàn toàn chẳng thấy gây ra chút nguy hiểm.
Trừu tượng thì có thể diễn ra giống như cảnh cộng mì mềm nhũn bị chiếc kéo sắc cắt dễ dàng.
ẦM ẦM
Những đường kiếm sau khi bị Nhị Lang phá tan thành mảnh vỡ Kiếm Khí tạo ra vết chém hằng sâu vào những bức tường gạch trở nên thê thảm hơn bao giờ hết.
"Hắc Bạch Kiếm Pháp!" Hắc Công Báo tiếp tục gào lên lao đến Nhị Lang.
"Liên Hoàn Kiếm Pháp!"
"Hắc Hoả Kiếm Pháp!"
Liên tục là các đường Kiếm Pháp đa dạng t·ấn c·ông không ngừng nghỉ với cường độ cao như vũ bão khoá chặt mà nhắm vào Nhị Lang t·ấn c·ông liên tục.
Tất cả Kiếm Pháp của Hắc Công Báo nhắm vào Nhị Lang đều là Kiếm Pháp mang tính diệt sát cực hạn chẳng có chút nương tay.
"Lại nữa rồi, hy da, tiếp tục một lần nữa" Hắc Công Báo khẽ nhăn mặt thốt lên tiếp tục lao đến.
Sau khi t·ấn c·ông thất bại, Hắc Công Báo tận dụng đà bị phản chấn từ chiếc quạt giấy của Nhị Lang lùi về phía sau tiếp tục lấy đà lao đến.
Ý định của Hắc Công Báo không thể rõ ràng là muốn lợi dụng thể lực để bào mòn sức mạnh của Nhị Lang và chớp thời cơ khi Nhị Lang mất cảnh giác mà ra tay diệt sát.
Nhưng đổi lại thể lực của Hắc Công Báo sẽ bị tuột dốc không phanh làm cơ thể hắn mỗi lần thi triển Kiếm Pháp lại đau đớn thêm một chút.
KENG XOẸT KỊCH
"Đừng có tiếp tục vọng tưởng dùng kiếm rách đó đánh được với ta" Nhị Lang ánh mắt đầy vẻ khinh bỉ nhìn Hắc Công Báo đang "thả diều" bản thân.
"Ta không có rảnh rỗi thời gian chỉ để đỡ Kiếm Pháp của ngươi đâu"
"Phong Linh Quạt!"
Rốt cuộc Nhị Lang cũng chủ động t·ấn c·ông sau khi liên tục đỡ lấy liên hoàn Kiếm Pháp của Hắc Công Báo.
Xem ra Nhị Lang cũng chả ngốc mà để mặc cho Hắc Công Báo t·ấn c·ông một cách thoải mái như lúc nãy.
Nhị Lang bắt buộc phải chủ động trong một trận chiến không quá quan trọng với hắn dù chỉ là một tẹo.
"Đứng im chịu trận" là từ không bao giờ có trong từ điển tính cách của hắn.
VÙ VÙ XOẸT
Chỉ thấy Nhị Lang nhắm mắt thở sâu hội tụ một làn gió tràn đầy linh khí quanh bản thân như muốn bám lấy không rời hắn vậy.
"Lại là nó!?" Hắc Công Báo nhíu mày nhìn Nhị Lang thi triển Quạt Pháp.
"Lần trước nếu không có Thế Mạng Phù Chú thì cái mạng này của ta cũng xuống mồ từ hôm đó rồi, c·hết tiệt!"
Phù Chú là một dạng tấm bùa được khắc những hoạt họa cũng như hoạ tiết cao thâm có thể hỗ trợ người sử dụng trong những trường hợp cấp thiết.
Tuỳ vào mỗi hoạt họa hoặc hoạ tiết của người khắc Phù Chú sẽ cho ra tác dụng khác nhau đáng kể.
Đa phần những Phù Chú sẽ được phân chia thành nhiều loại như: Phù Chú t·ấn c·ông, Phù Chú phòng thủ, Phù Chú giam cầm,.....
Tuy nhiên Phù Chú không phải là thứ đa năng cũng như không thể bị phá vỡ.
Chỉ cần là người có chút kinh nghiệm về Phù Chú có thể dựa theo tần số giao động để tìm ra mắt trận của Phù Chú và phá hủy từ đó.
Dù có thể bị phá hủy nhưng đôi lúc Phù Chú lại là con bài có thể cứu lấy mạng sống cũng như khống chế kẻ thù giúp chúng ta có thời gian để suy nghĩ sẽ làm gì tiếp theo.
Ngoài ra, những người làm ra những tấm Phù Chú này được mọi người gọi với cái tên là PHÙ - CHÚ - SƯ!
"Tu vi nửa bước Nguyên Anh Sơ Kỳ của ngươi đừng có lãng phí mà sử dụng theo cách đó" Nhị Lang trong lúc hội tụ Phong Linh Quạt tốt bụng nhắc nhở Hắc Công Báo.
"Tìm cách mà xoay xở với Phong Linh Quạt của ta đi, đao kiếm của ta cũng vô tình giống như các ngươi thôi!"
Nhị Lang tay uyển chuyển cầm quạt giấy tạo thành những đường cong linh khí màng đầy yếu tố thuộc tính Phong trong hình dạng chiếc quạt.
"Đi!" Nhị Lang gầm giọng quát lên.
Những đường cong linh khí dạng quạt giấy từ trạng thái vô hại ngay khi nghe mệnh lệnh thì liền như một tay sát thủ sẵn sàng á·m s·át tất cả lao đến Hắc Công Báo.
KENG KENG
"Những thứ này quá nhiều không thể chống đỡ hết hừ" Hắc Công Báo căng thẳng chật vật gào lên.
Hắn không ngừng dùng Phượng Hoàng Hắc Kiếm chống đỡ không cần nghỉ ngơi những đường cong linh khí đầy quái dị một cách kịch liệt.
"C·hết tiệt, không thể cản phá hết!" Hắc Công Báo chỉ biết chửi thề liền chỗ để trốn.
XOẸT XOẸT KENG ẦM
"AWWW!"
Hắc Công Báo bị những đường cong linh khí dạng quạt giấy xuyên thấu Phượng Hoàng Hắc Kiếm t·ấn c·ông đánh bay Hắc Công Báo ra xa.
ẦM BỊCH
"Phốc, vẫn không thể né được Phong Linh Quạt của tên Nhị Lang khốn kiếp" Hắc Công Báo gồng mình ngồi dậy thở phì phò thổ huyết liên tục.
"Nếu không có lớp áo giáp lót sau y phục thì ta cũng nặng thêm chứ không nhẹ như này, phải uống linh đan thôi"
Trên người hắn ở những v·ết t·hương ứ ra máu nhưng không quá nghiêm trọng nên nếu uống linh đan thì cơ bản vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.
ỰC ỰC
Ngay lập tức, Hắc Công Báo lấy từ trong túi mấy viên thuốc trông như linh đan bỏ vào miệng nốc như nốc kẹo và nhanh chóng nuốt vào.
HÌU HÌU
"Cũng may là v·ết t·hương không quá nặng nên có thể khôi phục với tốc độ nhanh này phù" Hắc Công Báo âm thầm thở dài.
Các v·ết t·hương lổ chỗ không đáng kể của Hắc Công Báo lấy tốc độ cao khôi phục nhanh chóng nhờ công năng của linh đan.
Đan dược - là một thứ không còn xa lạ với khả năng giúp người sử dụng có thể khôi phục những v·ết t·hương cụ thể trên cơ thể của những tu tiên trong quá trình tu luyện.
Những v·ết t·hương nhỏ và không quá nghiêm trọng thì đan dược có thể hồi phục ngay lập tức không cần chờ đợi lâu.
Những v·ết t·hương lớn và rất nghiêm trọng cần phải kết hợp sử dụng đan dược, bế quan dưỡng thương và nghỉ ngơi điều độ mới có thể hồi phục nhanh chóng.
Bẳng cách kết hợp các thành phần linh dược cũng như tỉ lệ sẽ luyện chế và cho ra những viên linh đan với những công dụng khác nhau đa dạng và phong phú.
Đan được cũng được chia thành nhiều loại đa dạng như linh đan khôi phục v·ết t·hương, linh đan tăng tỉ lệ đột phá và tấn thăng tu vi hoặc linh đan có khả năng cường hóa tăng sức mạnh trong quá trình chiến đấu,......
Mọi người thường gọi những người luyện chế ra những viên đan dược này là LUYỆN - ĐAN - SƯ!
"Dù cho có là cưỡng chế tấn thăng tu vi nhờ Phượng Hoàng Hắc Kiếm trở thành nửa bước Nguyên Anh Sơ Kỳ thì...." Nhị Lang cười nhạt khi chứng kiến bộ dạng yếu ớt đang uống linh dược là Hắc Công Báo.
".....cuối cùng Hắc Công Báo ngươi vẫn chỉ Kim Đan Trung Kỳ mà thôi!"
"Đừng có mà chó khinh người với ta, ta không để ngươi bình thản như vừa nãy đâu" Hắc Công Báo gầm lên lấy thứ gì đó như tấm thẻ trong nhẫn trữ vật của hắn.
"Để xem ngươi làm được ta gì với con bài này của ta"
"Hắc Ngưu mau ra đây hỗ trợ ta!"
GÀO ẦM!
Hắc Công Báo ngay lập tức bóp nát tấm thẻ trong tay liền có một con vật như con trâu màu đen kịt khổng lồ xuất hiện.
Tiếng thở phì phò cùng tiếng kêu của nó chấn động cả mặt đất khiến người dân xung quanh ngày càng tránh xa không dám lại gần quan sát.
"Hắc Ngưu này là yêu thú nổi tiếng ở Kim Nghĩa Sơn Lâm cách không quá xa chuyên ăn thịt những người đi lạc vào nơi này để gia tăng tu vi một cách điên cuồng"
"Ta nghe nói Hắc Công Giáo bọn chúng đang trong quá trình thuần hoá yêu thú này nhằm mục tiêu sẽ gây ảnh hưởng mạnh mẽ trong Thành phố Hà Đông của chúng ta"
"Từ tin đồn khiến ai cũng nghi ngờ nhưng Hắc Công Báo đã khiến mọi người không còn nghi ngờ mà đúng là sự thật rồi"
Những lời bàn tán xôn xao dữ dội khi nhắc đến hai từ "yêu thú".
Yêu thú là những loài vật sống lâu năm có thể bắt đầu tu luyện như con người và có thể hoá hình trở thành con người khi đạt đến tu vi chỉ định.
Nhưng không phải loài vật nào cũng có thể bắt đầu tu luyện khi sống lâu năm mà chỉ có thể ngộ không thể cầu được.
Khi đã có thể hoá hình, yêu thú được xem là "bán nhân bán thú" thậm chí có thể kết hôn, gia nhập hoặc thành lập môn phái không khác con người là bao nhiêu.
Yêu thú ở Địa Cầu được phân chia cấp bậc tu vi lần lượt:
- Nhất Khai Thú (Bắt đầu tu luyện)
- Nhị Phá Thú (Khám phá mọi thứ)
- Tam Ứng Thú (Cảm ứng, biết bộc lộ cảm xúc và khai mở linh trí)
- Tứ Hoá Thú (Bắt đầu thành người)
- Ngũ Cực Thú (Nỗ lực không ngừng)
- Lục Nhẫn Thú (Nhẫn nại, chịu khổ)
- Thất Liệt Thú (Mạnh mẽ, dữ dội)
- Bát Tuệ Thú (Hiểu biết, thông thái)
- Cửu Đạo Thú (lãnh đạo, chỉ đạo, cầm đầu)
Mỗi cấp bậc lại phân chia thành 4 tiểu cảnh giới: Sơ Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ, Viên Mãn.
Yêu Thú muốn gia tăng tu vi cần phải đạt được điều kiện yêu cầu nhất định nếu không dù cả đời có tu luyện giống như con người cũng không thể tấn thăng tu vi.
Có thể nôm na nói rằng: "Làm thú sẽ cực khổ mọi đường hơn rất nhiều so với làm người vì vậy hãy cảm thấy may mắn khi trở thành con người ở kiếp này"
..........
"Hắc Ngưu là của ta chính là Tam Ứng Thú Hậu Kỳ sắp đạt Tứ Hoá Thú có thể hoá hình cũng như linh trí" Hắc Công Báo cười kiêu ngạo vuốt ve Hắc Ngưu đắc ý lấy lại tự tin.
"Chỉ cần hôm nay có thể đánh bại một Kim Đan Hậu Kỳ như ngươi thì sỡ hữu một Tứ Hoá Thú sẽ không còn là giấc mơ xa vời với ta nữa"
ẦM ẦM UỲNH
Chẳng biết từ đâu đằng sau Hắc Công Báo là hàng trăm thân ảnh hắc y nhân xuất hiện và đều thẳng tắp như thể đã tập luyện từ trước.
Tất cả đều phóng thích tu vi cực hạn là Kim Đan Kỳ trở lên!
VÈO BỊCH
"Báo cáo Hắc Công Tử, thuộc hạ ngầm nhận lệnh của Công Tử liền nhanh chóng đến chi nhánh gần nhất của Hắc Công Giáo của chúng ta" Tên hắc y nhân bị cụt tay chạy tới chỗ của Hắc Công Báo thì thầm báo cáo chi tiết.
"Và đã tập hợp hơn hàng trăm người có tu vi Kim Đan trở lên theo đúng như lệnh'
BỘP
"Ngươi đã làm rất tốt, ngay khi ta trở về ta sẽ tấu lên Giáo Chủ ban thưởng cho ngươi" Hắc Công Báo cười hài lòng.
"Đa tạ Công Tử, lệnh bài của Công Tử thì thuộc hạ xin trả lại và xin phép được trở về tổng bộ để dưỡng thương"
"Được, ta cho phép, trở về ngươi hãy tìm Luyện Đan Sư giỏi nhất của chúng ta hay bác sĩ gì đó nối lại bàn tay đi"
"Đa tạ Công Tử vậy ta xin ph....aww đầu của ta" Tên hắc y nhân chưa kịp hết lời thì...
XOẸT BỊCH
"Cái *bíp* tên Nhị Lang....." Hắc Công Báo trừng mắt nhìn Nhị Lang vừa thu tay lại.
Một cột máu nữa lại phóng lên tung toé khắp nơi trước mặt hắn liền ngã xuống vũng máu cũng lênh láng là máu huyết.
Là một n·ạn n·hân c·hết mất đầu nhưng thay vì biểu cảm ngơ ngác như tên đầu tiên thì tên này lại tỏ ra biểu cảm kinh sợ đến ghê rợn.
VÙ VÙ VỤT BỊCH
Chiếc quạt giấy đầy vô tình của Nhị Lang như boomerang trở lại tay của hắn một cách nhẹ nhàng.
"Ta cho ngươi được phép "sủa bậy" trong lúc dạy dỗ ngươi sao!?" Nhị Lang tay phẩy quạt giấy nhẹ nhàng nói ra.
Độ nóng của bầu không khí lại tiếp tục kéo theo là sự ngộp thở, sự căng thẳng, sự cao trào tăng lên từng phút từng giây.......
(END CHAPTER)