Nàng nhất định là điên rồi, nếu không nhất định sẽ không làm cái việc mất hết lý trí như thế này.
Nàng kết hôn, ngay sau khi xảy ra tai nạn xa cộ, lại chính là gả chocháu ngoại của lão tiên sinh đã đụng phải nàng. (xong! ván đã đóngthuyền, chị này chắc lúc ý đầu óc bị đóng bê tông hay sao ấy, nói kếthôn là kết hôn liền, nhanh chóng dã man! ^0^)
chứng thực hắnquả có rất nhiều tiền, cũng thực nhận thức Bill Gate – vị tỷ phú giàu có của thế giới, hơn nữa bọn họ không chỉ là bằng hữu, mà còn có quan hệhợp tác làm ăn, cho nên lúc nàng gặp mặt ông ấy trước một hội nghị chuẩn bị diễn ra thì hoàn toàn bị “đóng bê tông” đứng như trời trồng.
Ngoại ngữ rất rành nên nàng nghe đương nhiên hiểu được bọn họ nói cáigì, trừ hỏi công việc làm ăn, một số thuật ngữ điện tử chuyên ngành,nàng còn nghe rất rõ người này hỏi Ân Nghệ nàng là ai, hắn mỉm cười trảlời đây là người ta muốn cưới làm lão bà, mà Bill nghe thấy vậy thì cười tỏ vẻ rất khoái trá, còn nói khi nào kết hôn thì nhất định phải báo cho hắn một tiếng, người khác có thể không tới nhưng hắn nhất định sẽ cómặt.
Sau đó, nàng thất thần chỉ thấy trước mặt mình toàn sao là sao, đợi lúc phục hồi được tinh thần thì nàng đã chính thức trở thànhmột người phụ nữ có gia đình, theo thông tục phải chuyển đến ở cùng hắn.
Ô~ Thi Ánh Điệp, ngươi nhất định sẽ chết thực thảm, nhất định sẽ bịbáo ứng, tại sao lại đi gả cho một nam nhân chính mình còn không cóbiết?
Nếu hắn là biến thái thì làm sao bây giờ? T^T Nếu hắn hội ngược đãi mình thì sao? Nếu hắn có khuynh hướng bạo lực, cho hắn biếtnàng gả cho hắn vì tiền của hắn, cùng hắn kết hôn thì sao bây giờ? Hắncó thể hay không sẽ động thủ tiêu diệt nàng?
Thiên a, Thi ÁnhĐiệp ngươi thực sự xong đời rồi, ngươi thực sự là một cái bình hoa chỉcó khuôn mặt mà đầu óc thực trì độn. Thật ngu ngốc!
Vừa mớibước vào phòng, liền nhìn thấy ngay lão bà của mình đang dùng tay tự gõgõ vào đầu mình, Ân Nghệ ngạc nhiên sửng sốt một chút, hoài nghi lêntiếng hỏi: “Em đang làm gì vậy?”
Bị âm thanh kia đột nhiên vang lên làm cô choáng váng, Thi Ánh Điệp vội vàng nhảy dựng lên giường,chân đạp phải thành giường không giữ được cân bằng liền té xuống đất.
“thế nào? Không có việc gì chứ? Có bị thương ở đâu không?” Ân Nghệ vẻ mặt gấp gáp, vội chạy tới bên người nàng, lo lắng hỏi.
Mất mặt quá đi! Nàng đỏ bừng mặt, quẫn bách lắc đầu.
“Anh, anh như thế nào đã trở lại?” Hắn đỡ nàng từ từ đứng lên.
Ngày hôm qua bọn họ đã đăng ký kết hôn, hắn đột nhiên nhận được điệnthoại nói công ty bên Tân Pha Gia có chuyện, nhất định phải là hắn đếnmới xử lý được, cho nên hắn liền đuổi nàng về “nhà”, giúp nàng chuyển đồ đạc vào nhà trước, sau đó vội vàng đáp máy bay đến đó.
Hắnkhông có nói rõ với nàng khi nào sẽ trở về, nhưng nhìn bộ dạng vội vàngcủa hắn nàng chắc mẩm hắn sẽ ở đó ít nhất nửa tháng, không nghĩ tới mộtngày liền trở lại ngay.
Ân Nghệ khẽ nhíu mày, nghe khẩu khí của nàng hình như không hy vọng hắn trở về.
“Không phải, ý của em là, chuyện của anh...Ân, công ty bên ấy đã xử lý xong rồi sao?” nàng nhanh chóng biện bạch.
“Xử lý xong hết rồi.” Hắn vẻ mặt vô cùng mệt mỏi uể oải đáp.
“Anh không khỏe sao?” Nhìn bộ dạng của hắn nàng không nhịn được quan tâm hỏi một câu.
“Ngày hôm qua cả một đêm liền không chợp mắt, thật là mệt vô cùng!” Hắn thành thật thừa nhận.
“Vậy anh mau đi nghỉ đi, quên mất trước tiên là đi tắm đã. Anh đã ăntối chưa? Có thấy đói không, để em đi nấu cho anh cái gì nhé!”nàng trựctiếp phản ứng hỏi. Đây không phải là những lời trước đây mẹ nàng cũngthường nói với ba nàng lúc tối muộn ông ấy đi làm về sao, nói xong nàngmới ý thức được điều đó, chính bản thân cũng giật mình hoảng sợ.
Nàng thì ngạc nhiên với chính mình còn Ân Nghệ lại cảm động vô cùng.Hắn đã không ở cùng người thân nhiều năm rồi, sớm quên mất gia đìnhchính là ấm áp yêu thương như thế nào, hắn nhìn nàng, lòng không kìmđược giang rộng hai tay, kéo nàng ôm vào lòng. (aaaaa!!!! phi lễ chớnhìn)
Thi Ánh Điệp bị hành động đột nhiên của hắn làm sợ tớimức cứng cả người lại, chẳng biết phải làm sao đang định vùng ra thì lại nghe thấy giọng nói trầm ấm đầy yêu thương của hắn đối với nàng nói:“Cảm ơn em!” Hại nàng nhất thời trong lúc đó hoàn toàn không biết phảnứng như thế nào.
“Ân, anh..anh bây giờ muốn đi ngủ, đi tắm hayăn chút gì trước?” Mãi một lúc sau, vẫn bị hắn gắt gao ôm lấy, không có ý định buông ra nàng mới cẩn thận mở miệng.
“Tắm rửa.” Lúc này Ân Nghệ mới chịu buông nàng ra.
“Ách, vậy... em đi giúp anh chuẩn bị nước tắm.” Nàng vội bước lùi lại, không đợi hắn kịp phản ứng đã co giò chạy biến vào phòng tắm.
Oa, oa, oa, dọa chết nàng, nàng còn tưởng rằng hắn sẽ trả lời “ngủ” sauđó nhân lúc nàng không kịp trở tay liền quăng nàng lên giường, hưởng thụ quyền lợi lão công của hắn. Đều tại hắn tự dưng ôm lấy nàng, còn nhấtđịnh không buông ra, hại nàng đầu óc suy nghĩ miên man suýt nữa làmchính mình bị dọa chết khiếp, thật sư là đáng giận!