Lãnh Tổng! Mộc Y Cũ Đã Chết Xin Đừng Làm Phiền Tôi

Chương 6: Ám sát nhầm




- Bà! Con muốn ly hôn với Mộc Y. _ Lãnh Mặc Thần cầm tờ giấy đã kí tên cả hai người vào đưa cho bà.

Xoẹt! Tiếng xé giấy dứt khoát rồi ném vào sọt rác.

- Cháu ép con bé kí vào sao? _ Lão thái thái cau mày nhìn cháu trai mình.

- Không là cô ấy đòi ly hôn trước. _ Lãnh Mặc Thần dứt khoát trả lời.

- Vậy à! _ con bé trong thân xác Mộc Y đang suy tính điều gì? Trước khi ta điều tra được nhóc là ai thì ta sẽ không buông tha đâu.

- Hai đứa con kết hôn gần 10 năm rồi giờ còn bày trò đòi ly hôn. Đi dỗ con bé đi, để nó từ bỏ cái ý định ấy. _ Lão thái thái bất lực trước đứa cháu trai của mình.

Lãnh Mặc Thần không nói gì liền bỏ đi làm không cả thèm ăn sáng. Hôm qua, trong lúc anh nằm nghỉ ngơi Mộc Y đã giúp anh xử lý tài liệu của anh luôn. Nên giờ anh khá là rảnh rỗi chả có việc gì làm, chợt nhớ ra anh cần phải biết lịch trình của cô liền gọi cho Diệp quản gia - Aloo! Thiếu gia cậu có chuyện gì sao?

- Gửi cho tôi lịch trình của Mộc Y.

- Dạ? Lịch trình của phu nhân á? Phu nhân còn không đưa cho tôi lịch trình sao tôi có thể báo cáo đây.

Giỏi! Cô giỏi lắm! Mộc Y! Cô đi đâu làm gì không cần xin phép tôi sao?

......

Mộc Y chạy bộ xong thì về, cô thấy Lão thái thái đang ngồi ăn sáng

- Lại đây ăn sáng đi Mộc Y! _ Lão thái thái vẫy tay gọi cô.

- Lão thái thái để lúc nữa cháu ăn giờ cháu không đói.! _ Mộc Y kéo ghế ngồi bên cạnh lão thái thái chờ bà ăn xong mới đứng dậy đi tắm và ăn sáng.

Mộc Y vừa định ra khỏi cửa thì Lão thái thái gọi với lại.

- Sáng nay, cháu có bận không? Cho bà lão này đi chơi được chứ?

Mộc Y có chút đắn đo nhưng rồi gạt hết công việc để đưa Lão thái tháiddi chơi.

- Vâng! Cháu không bận. _ Mộc Y đi lấy xe ô tô chở Lão thái thái đi chơi.

- Lão phu nhân..... hay là để tôi.....! _ Diệp quản gia lo lắng nhìn Lão thái thái



Lão thái thái ngắt lời quản gia

- Bà già này không sao, ông lo việc mình đi thì hơn đấy. _bà ngồi vào xe và ra hiệu cho Diệp quản gia đi vào.

- Lão thái thái muốn đi đâu? _Mộc Y vừa lái xe vừa hỏi bà.

- Trung tâm thương mại! Bà già này có ít đồ muốn mua.

- Vâng! Tiện đường bà muốn ăn chút bánh ngọt chứ.

- Được chứ! Bà già này thích ăn ngọt lắm. _ cũng đã lâu rồi bà không được ăn đồ ngọt nữa.

- Vậy tẹo nữa bà gửi vị trí của bà. Lúc mua bánh xong cháu sẽ gọi cho bà.

.....

- Báo cáo đã tìm thấy mục tiêu. Biển số 14xxxx đang đi về hướng đông bắc, điểm đến trung tâm thương mại...

Mộc Y dẫn Lão thái thái lên trung tâm mua sắm rồi đi mua bánh. Nhìn thấy tiêu chúng bắt đầu hành động.

Lúc lái xe cô phát hiện ra có mấy con xe không biển số lái theo sau hơn nữa, cô ngoặt khúc nào là chúng cũng quoẹ theo. Thấy tình hình không ổn cô đổi hướng chạy xe với tốc độ cao hơn.

Rắc!

Cô nhìn ra ngoài cửa kính thấy một nòng súng ở trên một khách sạn. Xong rồi cô đi nhầm vào lãnh địa của chúng rồi. Cửa kính xe được làm bằng kính chống đạm cùng lắm chịu thêm được ít nhất là 5, 6 phát nữa thôi. Đến một đoạn cô phi vào trong một con hẻm nhỏ chỉ đủ cho xe máy và người đi bộ. Khiến cho mấy tên bị mất dấu tại đây.

Nhưng như vậy không có nghĩ là cắt đuôi được. Mộc Y gọi cho quản gia đầu bên kia vừa bắt máy cô đã nói thẳng vào vấn đề.

- Ông Diệp! Mau đón Lão thái thái về đi. Lão thái thái ở trung tâm thương mại tầng 4, nhanh đi đến đó đón lão phu nhân về đi. _ nói xong thì cúp máy.

Rắc!

Lại thêm một viên đạn bắn vào kính xe đằng sau cũng xuất hiện một vài chiếc xe. Nếu cứ tiếp tục chạy cũng không phải ý hay. Bất chợt một chiếc xe đen lao tới chắc ngang đầu xe cô.

Mộc Y xoay vô lăng nhấn phanh xe sao cho giảm thiểu sự va chạm.

Rầm!



Vẫn là va chạm mạnh! Máu nhỏ xuống từng giọt từng giọt. Mộc Y có chút choáng váng sau vụ va chạm mà bước ra khỏi xe.

Cô sững người Lão thái thái đang ở trong tay bọn chúng đây không phải lần đầu cô rơi vào thế bị động nhưng người đang giữ Lão thái thái lại là bố của cô Mộc Xuyên An và anh trai cô Mộc Sở Thiên. Cô nhớ họ rất nhiều nhưng hiện tại người đứng trước mặt họ không phải là cô mà là Mộc Y của thân xác này.

- Hai người muốn gì? _ Mộc Y lên tiếng hỏi.

- Mạng của cả Lãnh thị. _ Mộc Xuyên An đáp lại cô.

Xoẹt!

Một cây kim sượt qua má Mộc Sở Thiên đánh lạc hướng cả hai người. Nhẹ nhàng cứu được lão phu nhân khỏi tay hai người họ. Cô cười khổ rồi nói với Lão thái thái

- Bà tin con chứ?

- Bà già này tin con. Vậy bà nhắm mắt lại đi khi nào con bảo mở mắt thì hãy mở mắt nhé. _ Mộc Y xé một mảnh vải trên người rồi bịt mắt Lão thái thái lại.

Lão thái thái gật đầu đồng ý nhưng trong lòng bà không hề yên tâm tẹo nào.

Vụt!

Một mũi kim xuyên qua mắt một tên thuộc hạ.Tiếng la thất thanh đầy đau đớn vang lên..

- A!....A..a _ trong sự ngỡ ngàng của Mộc Xuyên An và Mộc Sở Thiên.

Hai người họ nhìn nhau như nhùn thấy hình ảnh con/ em gái họ vậy.

- Dừng tay!_Mộc Xuyên An ra lệnh cho thuộc hạ.

Nhưng đã chậm một bước một tên sát thủ trên tầng của một khu chung cơ gần đó đã bắn xuyên qua tim cô.

Mộc Y ngã xuống biểu cảm y hệt người con gái của ông. Dù đau nhưng vẫn cười nụ cười đau khổ hiện rõ ràng

- Kết thúc rồi!.... kết thúc.... thật rồi....! _ Mộc Sở Thiên như chết sững chạy tới ôm lấy thân thể của cô gọi lớn tên cô cố gắng cầm máu.

- Mộc Y! Y Y!.... Y! Em gái....

Lão thái thái tháo tấm vải xuống, ngã khuỵu xuống chân tay run rẩy. Giờ những mảnh ghép còn thiếu đã được giải cô gái trong thân xác của Mộc Y kia chính là cô con gái của kẻ thù không đội trời chung với Lãnh gia.