Chương 55: Một ngày chân chính của Nam. (3)
Luôn có hai, ba con goblin ở lại căn cứ để Nam sai vặt. Hoặc có thể hiểu đúng hơn thì chúng là lũ thư kí chuyên làm những công việc mà Nam có thể sử dụng tầm mắt để kiểm soát các vấn đề trong lãnh địa.
Công việc của chúng thường thường là kiểm tra kho hàng từ sáng, trưa, chiều, tối. Và khi phát hiện bất kỳ sự bất thường nào của những miếng thịt khô treo lủng lẳng, những lu nước đậy kín nắp, những vật tư xây dựng khẩn cấp được chất trong hang thì đó là vấn đề mà Nam phải cần giải quyết.
Thế nên, đừng xem lũ này nhàn nhã, chứ thực tế thì chúng phải làm một công việc có thể nói là chẳng thua kém gì lũ đang khổ sai ngoài kia, lại chẳng được thứ gì ngoài một bát súp vào những bữa ăn trong ngày.
Và giá như chúng chịu phản kháng, mà không phải là cuồng nhiệt hô gob gob các thứ thì có lẽ sẽ được đối xử tốt hơn.
Ít nhất là khi, những con goblin này vừa cộng được chút hảo cảm với ông chủ của chúng, bằng việc chạy bán sống bán c·hết gọi lũ đang công tác về khi nguy cơ tới vào ngày hôm qua.
Nhưng điều đó không diễn ra, vậy nên Nam cứ bóc lột chúng và để tâm hơn đến chuyện nguồn nước.
Người bình thường đều biết, chúng ta sẽ như nào nếu thiếu nước. Và so với thức ăn, nước ngọt là thứ mà ta phải đặt ưu tiên lên hàng đầu, và nếu như không đề cập gì tới chuyện đấy luôn thì mì tôm phái, thoải mái là chính.
Dù sao thì, Nam ổn với nguồn nước ngọt gần trên núi. Và vì nó gần một con thác cho một con sông dài nên nơi đây ngập tràn những mạch nước ngầm khác có thể thay thế.
Chỉ là vấn đề nó thường đến theo kiểu ấy đấy. Chả có gì đảm bảo không có một tiến hóa chủng xuất hiện trong đấy, ô nhiễm nguồn nước, và Nam xuống đất ở khi nốc một ly.
Rõ ràng, tuy rằng hắn gần đây đã sử dụng nước dự trữ cho hắn ta từ những ngày trước đó nên có c·hết thì lũ goblin và Hogoblin c·hết trước.
Dù sao thì, đó là một vấn đề thứ yếu mà hắn sẽ đặt sau hai mối nguy chính. Trong đó, vị trí chủ yếu là Hoàng Kim Chủng và Selena, dưới một bậc là Nam, còn đám binh chủng của hắn thực tế cũng chỉ là những sinh linh phải hy sinh.
Đúng không?.
Ta ăn một bữa cơm thịt nướng, một con heo, con bò hy sinh. Ta viết chữ lên giấy, một phần của cái cây phải được lấy đi. Ta muốn sống, phải có một thứ khác hy sinh.
Nếu chúng ta sợ hãi hy sinh bất kỳ ai để chiến thắng trong một cuộc chiến gian khổ, nhắm mắt lại, ngủ một giấc vĩnh hằng là cách tốt nhất để thực hiện lý tưởng đó.
Còn Nam, hắn chỉ đơn giản là đặt họ vào đúng vị trí mà hắn nghĩ là sẽ tối đa hóa lợi ích từ họ, kể cả khi c·hết đi.
Mà vấn đề về nước, Nam nghĩ rằng hắn sẽ đề cập đến chuyện này sau khi Selena tụ đủ năm viên hạch năng lượng.
Và đó, là vấn đề quan trọng hơn sinh mạng của hắn cùng với đám binh chủng. Vì theo như một sự thật đáng buồn, cả bọn đều không có khả năng phản kháng hay kế hoạch phản kháng gì với tà thần.
Như Nam đã nói, nếu như phải c·hết, hắn sẽ chọn một c·ái c·hết có ý nghĩa.
Đơn giản thế thôi.
....
Bảy giờ rưỡi sáng.
Nam ngồi trên cái hành lang hẹp của cánh cổng trước cửa hang. Để mặc cho ánh sáng điềm đạm của buổi sáng chiếu lên thân thể đã khỏe mạnh phần nào của mình.
Điều này phản ánh phần nào về sự tinh tế của anh hùng goblin. Vì có lẽ, nếu như nàng ta không làm thế thì Nam có thể ngày nào sẽ c·hết vì làm việc quá sức.
Nói thật thì, chỉ riêng hai giờ đồng hồ vừa trôi qua, hắn hết kiểm tra kho hàng qua tầm mắt của hai con goblin đến giá·m s·át con goblin shaman.
Trong đó, nếu hắn ta để mình sơ suất thì đi tong mớ thịt ôi là nhỏ, cả kho hàng bị mạch nước ngầm, côn trùng, và những thứ Nam không nghĩ ra phá hỏng là lớn.
Rồi khi điều đó xong xuôi. Phần việc của Nam dịu lại khi hắn ta bắt đầu tập trung đến bảng số liệu.
Ở đây, là phần chuyện của những mối quan hệ trong kinh doanh.
Nó đơn giản như là việc nguồn cung của Trần Thanh Vy đang lớn dần theo thời gian.
Công nghệ 'Warr!.' là một thứ đáng sợ. Ít nhất, ở mặt công nghiệp hóa thì nó đang sản xuất hàng trăm món v·ũ k·hí chế thức với mỗi một máy và ngốn một lượng khoáng sản tương đương với điều đó.
Mà dĩ nhiên, Gruah xuất hiện đang biến thứ công nghệ này thành một con quái vật trong thị trường v·ũ k·hí.
Nhưng vấn đề ở đó. Các lãnh chúa người lùn nếu như để lợi ích của mình bị x·âm p·hạm thoải mái thì họ hẳn là kiểu nhân vật phụ vừa không não, vừa bị nhét shit vào đầu rồi.
Phản đối là nhất định. Liên hợp lại là nhất định. Chơi bẩn là nhất định.
Con người là thế, Nam là thế, Hạ Lam là thế, Trần Thanh Vy cũng thế.
Mặc dù, sự khác biệt giữa sinh viên và những kẻ già đời trong xã hội là việc Nam cùng đồng bạn của mình biết cách đạp đổ liên minh mỏng manh đó, biết cách chơi phản ngược lại trò bẩn, và biết cách biến mọi lời phản đối thành vô hiệu.
Ta sẽ không kể chi tiết về cuộc chiến với những chiêu trò ấy vì nó vừa dài, vừa đi lệch trọng tâm câu chuyện. Nhưng chúng ta cũng đừng xem đó là một trò chơi hài hước nào đó.
Họ sơ sẩy, kênh thế giới sẽ bắt vào điểm đau đó mà cuồng nện tới tấp. Mà những điều khiến họ sơ suẩy đó ẩn chứa trong một vụ giao dịch, một lời nói, một thái độ, một sai lầm mà tất cả những người đang đối địch với họ bắt được.
Thế là, những người bình thường lại bị dắt mũi đi trong lúc thích thú bình luận về những điều đó. Và tệ hơn, dựa trên giá trị đạo đức về một thái độ lồi lõm, nó chính xác đến độ ai chả ai dám bênh vực cả.
Mà cũng có thể, xuyên tạc lời nói trong một văn bản kỳ thực nó dễ dàng lắm.
Cứ như vậy, chuyện lớn thì bên thắng ăn sạch thị trường, nhỏ thì nguồn khách hàng cùng với bên cung tăng giá.
Nó như một cuộc c·hiến t·ranh vậy, mỗi ngày đều đánh, sáng đánh, trưa đánh, chiều đánh, tối khuya gì cũng đánh chỉ để xoay quanh một vấn đề gọi là lợi ích.
Áp lực không?.
Nam sẽ nói rằng hắn rất may mắn khi có Trần Hạ Lam và cô chị của nàng ta giờ đã chả mặn mà gì với cái chiến trường khốc liệt này.
Họ đang làm rất tốt, vậy nên, theo sự mở rộng các mối quan hệ cùng với khả năng sản xuất vũ trang. Lợi ích thuần túy của tam giác này đã dâng lên đến hàng vạn đơn vị thịt mỗi ngày.
Phải, khấu trừ vài thứ nữa thì chia ra thì mỗi người cũng hai ngàn đơn vị. Dù cho mục tiêu của Nam và Hạ Lam hướng tới chỉ có một.
Thế là, vào thời điểm khi đã giải quyết những vấn đề cơ bản trong công việc. Nam gửi một tin nhắn giao dịch gia vị, kèm một tin nhắn thế này.
"Đây là hàng bên anh. Coi như chút hàng kèm theo để xúc tác cho bên Chính phủ."
Rồi hắn lại viết.
"Anh tin chúng ta đã thống nhất với nhau ở khoản này. Nhưng nói rõ ràng vẫn rất cần thiết.
Thế nên anh sẽ tóm tắt vầy.
Chúng ta sẽ liên hệ chính phủ và nhượng bộ ra ít nhất ba mươi phần trăm của 'Warr!' để chế tạo linh kiện. Chúng được thực hiện dưới dạng yêu cầu theo đơn đặt hàng của họ. Phía chính phủ chỉ cần cấp nguyên vật liệu, hoặc một phần nguyên vật liệu đồng thời có thể chấm dứt hợp đồng này nếu như chúng ta tự tiện giao dịch với bên thứ ba.
Đổi lại, chúng ta yêu cầu họ chuyển giao, hoặc bán các công thức chế tạo loại v·ũ k·hí cùng những ứng dụng khoa học đi kèm.
Và, tất cả chúng dựa trên đôi bên tự nguyện, nếu như không tự nguyện, mọi điều ở trên đều hết hiệu lực.
Em thấy có cần gì bổ sung không."