Chương 54: Một ngày chân chính của Nam. (2)
Thứ đầu tiên lũ goblin phải đối mặt là những mỏm đá cao v·út, nếu chúng muốn khai thác đá.
Rõ ràng, chúng sẽ an toàn hơn nếu lựa chọn con đường phức tạp đã đưa con goblin của Nam tới cái chỗ này từ những ngày đầu tiên.
Khi ấy, nói hắn may mắn đi, thì những mỏm đá cao v·út đối nhau rất dễ dàng nhìn thấy từ con đường men theo con thác ở khu rừng. Nhưng khi đi núi, tầm nhìn trên không và con đường bạn đi thường khá là kỳ diệu nếu như ta không thông thạo.
Những con đường băng qua chỗ này chỗ kia, rồi khi ta leo cái đường này đường nọ cũng tạo thành một lối tắt ác liệt giúp bạn cuốc bộ một vòng để trở lại nơi xuất phát hoặc đến một nơi nào đó mà ta sẽ mục xương ở đấy.
Nhưng nói chung thì, Nam đối với cá không có hy vọng nên đã đặt niềm tin vào khoáng sản.
Thế là, một tên gà mờ như hắn thì làm sao có thể phân biệt cách tìm, và con goblin được tự do thì hẳn là đã tìm đến cái chỗ này chỉ bằng cách đi loanh quanh vô mục đích.
Tuy nói, may mắn này đối với lũ goblin chỉ đơn giản đưa hắn ta nảy sinh ý nghĩ lui vào lòng núi.
Mà nếu xét về thời thế, trong trường hợp Nam chưa có công việc ổn định, không dám tới rừng sâu và đồng cỏ thì những dãy núi an toàn và có một tỷ lệ nhỏ kiếm được mỏ khá xứng đáng để hắn đánh cược.
Còn như con goblin c·hết bởi việc núi không an toàn, đó thực tế cũng không phải vấn đề gì to tát.
Con người của hắn đơn giản vậy, khi ở trường hợp trước sau gì cũng c·hết, Nam khá liều.
Nhưng về sau, chính phủ ngày càng hiệu quả và thị trường đã nảy mầm mang cho Nam cái duyên gặp lãnh chúa người khổng lồ thì mọi chuyện kiểu đó mới dừng lại.
Giờ thì, nói Nam không may mắn cũng lạ. Nhưng nói hắn may mắn thì cái tượng thần bị ô nhiễm, hai lần trực diện tà thần, và những nguy cơ tiềm ẩn khác tuyệt đối không khiến cho chàng trai của chúng ta dễ chịu một chút nào.
Chỉ là, chúng ta hãy vứt chuyện quá khứ chỉ tổ câu chương này đi và tập trung vào câu chuyện của con goblin shaman.
Nó đi theo đoàn goblin tới cái cổng ngoài, bước đến khu đập đá với những cái dùi cui dùng để tách những thứ đá to của núi ra.
Thông thường thì là vậy, những đơn vị đá tiêu chuẩn cần gia công thêm một bước nữa giống như cách bện cỏ mới được tính vào bảng số liệu. Chứ nói thật, vật liệu đá nếu như có thể thu hoạch tùy ý thì Nam đã là ông vua với hàng chục ngàn đơn vị đá mỗi ngày rồi.
Gỗ đơn giản hơn, nhưng cũng yêu cầu tỉa ngọn các thứ.
Tất nhiên, thủ công III cho phép lũ goblin mà ngay cả việc nâng cục tạ hai mươi kí lô cũng chưa nổi được lại có thể đục thủng đá, và cân đo bằng bản năng.
Điều đó vô lý y chang như mấy bức tường, hay cái ròng rọc, hoặc hàng tá thứ khác hoạt động như muốn ẩ·u đ·ả loạn xạ các nhà khoa học trứ danh.
Nhưng nói chung thì, việc phân công của đám goblin rất đơn giản. Đó là theo kiểu ma cũ bắt nạt ma mới, con nào sinh ra sau, ở đằng sau, và những con cũ thì được công việc là đục đá tương đối đơn giản này.
Ở đây, có năm mươi con rời khỏi đội hình. Còn lũ còn lại, chúng sẽ ngày càng tiến tới những cái ròng rọc.
Chúng là loại cố định, ở dưới đất, một sợi dây thừng dài được quấn chặt vào một cái cọc gỗ, chừa khá nhiều dây thừng ở phía sau. Còn ở phía trên, một cái bánh xe bò cùng một cái thùng được quấn lại và móc bởi một lưỡi câu sắt, treo lơ lửng là đã tạo nên thứ đang hoạt động một cách tương đối vô lý này.
Mà đơn giản nhất trong đơn giản nhất là sợi dây thừng không bị mòn do ma sát, và cả cái thứ không trật bánh vài lần thì nó là một cái thứ gì cao siêu lắm chứ không phải hệ thống ròng rọc đã được thực hiện thành công ở đây.
Logic không?.
Rõ ràng là không. Và phổ cập khoa học vào những thứ này chỉ tốn thời gian thôi. Vì nó có phân nửa là khoa học trong đấy thì coi như tác giả thua.
Thế nên, đám goblin và con goblin shaman chả thấy gì lạ khi tháo sợi dây thừng căng quấn quanh cọc gỗ. Rồi dưới tác dụng của trọng lực, cái thùng rơi xuống nhanh chóng, vừa vặn đập xuống đất đá cái bịch.
Mà dĩ nhiên, thay vì đá, lũ goblin là món hàng được vận chuyển theo cái cách đó. Chúng nó đã chơi một trò chơi kéo co mà cứ mỗi một con vào thùng thì có ba, bốn con nắm dây.
Rồi cứ mỗi thùng mười con, một bầy bu đông nghìn nghịt kéo lũ đang hô gob gob lên thùng.
Và nói thật thì lũ nhát như cáy này đụng tới chuyện mà một sơ suất nhỏ, như dây thừng tuột, gió mạnh thổi qua làm trượt móc sắt, hay một con sinh vật ăn thịt nào đó bay ngang qua cũng c·hết thì hào khí bừng bừng, lấy việc bản thân lên thùng tốp đầu là vinh.
Mà cái chuyến đi nguy hiểm này chia làm ba tốp, ít dần đi và tổng cộng đưa sáu mươi con goblin lên trên cái mỏm đá.
Trên đấy thì cũng lắp ròng rọc, từ ấy, cũng có thể lên thùng rồi đu qua để tới những trạm gác được Nam bố trí công phu.
Dựa theo tư duy chiến thuật mà ai cũng biết, địch mà đánh tới cái mông rồi mà mới bật dậy thì đã thua phân nửa. Vậy nên, việc sử dụng xây dựng nhanh để tạo ra các trạm gác như thế là tiền đề cho việc bố phòng ở đây.
Nhưng đấy là công việc của mười con goblin thôi, còn năm mươi con còn lại thì lại bắt đầu công việc thu thập đá của mình bên dưới vùng sụt xuống của mõm đá.
Nó trông như một cái khe hẹp nhỏ, hoặc là điểm giữa của hai con dốc dài, chất đầy đá, và những công cụ như cuốc, xe cút kít, cùng hàng tá thứ khác để lũ này bắt đầu công việc của mình.
Nhưng ta sẽ không miêu tả công việc đấy ra sao mà tập trung vào con goblin shaman.
Thực ra thì, vào hai, ba chục phút đầu tiên nó vẫn khá rảnh. Và công việc của lũ chở đá chỉ đơn giản là chờ đợi cái thùng trên núi rơi xuống, và chúng chất đá, đẩy đi tới khu gia công.
Cứ như vậy, một vòng tuần hoàn bắt đầu mà chính số đá được khai thác đó trở thành những bức tường vững trải, hay ngôi nhà hoặc tất cả những gì mà Nam định quy hoạch trong tương lai.
Dĩ nhiên, bỏ qua những thứ sâu xa đó. Khi những cái thùng rơi xuống, đám goblin bắt đầu chất đá và con goblin shaman cũng học theo.
Nhưng những cái xúc tu của nó thì rõ ràng là có một khả năng phi thường trong vấn đề này. Chúng chạm nhẹ và dính chặt vào một cục đá tảng, sau đó nâng lên, nhẹ nhàng bỏ vào trong cái xe kéo của mình.
Việc đó xảy ra nhanh đến nỗi, lũ goblin chỉ mới làm được một chút, con goblin shaman đã hoàn tất công việc của mình. Nhưng nó không ồn ào, mà lặng lẽ đứng nhìn đám goblin chất đá lên xe.
Mà công việc ấy không đến nỗi chậm, thế nên, chúng làm khá nhanh và bắt đầu kéo dây thừng để thùng hàng nâng lên trên. Con Goblin Shaman cũng làm theo. Rồi chuyên xe chở đá tảng đầu tiên trong ngày cứ như vậy bắt đầu.
Chúng không nhanh, không chậm, chở đá đến nơi tiếng đục đá vang rền vào một buổi sáng sớm của đám này kể từ khi lên núi.
Mà Nam, khi hắn ta hơi lưu tâm đến lũ goblin cũng vì trong đội có một con goblin shaman, cũng chợt cảm thấy có một chút gì đó đang cháy trong lồng ngực mình.
Nhưng rồi, những công việc của hắn trong ngày hôm nay ập tới nhanh chóng thu hút sự chú ý của Nam.
....
Ps: Yên tâm, phần chương này để miêu tả toàn cảnh thôi, làm nền cho đợt skip time sắp tới chứ ta cũng không định câu kéo gì.