Chương 21: Rèn vũ khí
Trở lại lãnh địa, để cho Xurgor tự do nghỉ ngơi còn mình thì đi thẳng đến mỏ quặng. Đi thẳng đến trung tâm điều khiển, đặt quang cầu vào trong một khoang đặc biệt, sau một hồi thao tác thì ở cạnh gian phòng quặng sắt ban đầu thì một cánh cửa khác đã kích hoạt. Trên cánh cửa có tên ‘phong hệ mỏ’.
Rời khỏi phòng điều khiển, cùng với Chí Nam đi đến mỏ quặng mới nhằm thăm dò kỹ càng hơn về mỏ quặng này. Bước vào trong cánh cửa chính là không gian đặc biệt nơi đây có đầy đủ công cụ khai khoáng, mặc dù cũng chẳng có gì hiện đại, ngoài ra trong phòng còn có một khoang chứa đặc biệt mà theo như Chí Nam nói đó là nơi quặng được khai tác được chuyển vào đó và chuyển đến khu tinh luyện.
Khi Hoàng đang nghiêm cứu tỉ mỉ công năng của mỏ quặng thì Chí Nam đã tiến đến hang động cuối phòng và cũng là nơi lối vào mỏ quặng lúc trước. Sau một hồi xem xét, Chí Nam cũng đưa ra kết luận.
“Theo như quan sát bước đầu của ta thì quặng mỏ này có hai loại khoáng thạch chính là ‘phong tính thạch’ chính là loại ngài mang về lần trước, còn một loại khác tên là ‘Thanh lam thủy tinh’ ”
Nói rồi trên tay ông ta còn cầm lên một hòn đá nhỏ, viên đá có màu xanh lục, nó trong suất và phát ra thứ ánh sáng nhu hòa. Hoàng tiến lên cầm lấy viên đá quan sát, hắn có thể cảm nhận được phong nguyên tố bên trong nó. Lúc này Chí Nam cũng giải thích thêm.
“ Thanh lam thủy tinh là một loại khoáng thạch đặc biệt, nó ẩn chứa năng lượng phong nguyên tố cùng tự nhiên lực lượng nồng đậm, loại khoáng thạch này rất trân quý, chỉ tiếc không thể dùng nó để rèn đúc trang bị”
Hoàng nghe đến đây liền hỏi:
“ Tự nhiên lực lượng có tác dụng gì”
“ Tự nhiên lực lượng là nguồn sức mạnh của các Druid hay chúng ta có thể gọi họ là các pháp sư tự nhiên, không chỉ vậy tại nơi có tự nhiên lực lượng nồng đậm cây cối sẽ phát triển mạnh mẽ, tại nơi đó có thể có những thảo dược quý”
Hoàng như nghĩ đến điều gì đó, hắn bảo Chí Nam sắp xếp người cho mỏ quặng mới còn mình thì đi đến khu tinh luyện khoáng thạch. Khu tinh luyện khoáng thạch chia làm hai khu vực với hai mặt của kiến trúc này. Một khu vực là khu phân loại có thể loại bỏ lớp đá bọc ngoài của khoáng thạch khi khai thác. Một khu khác là khu tinh luyện dùng để tinh luyện các khoáng thạch đòi hỏi quá trình tinh luyện để trở thành kim loại tinh khiết, ví dụ như sắt.
Sau khi thăm quan một hồi hai khu vực hắn không khỏi cảm thán về mức độ bá đạo của kiến trúc này, có thể nói đó là hắc khoa kỹ, hắn không thể hiểu nổi khoáng thạch đã được phân tách bằng cách nào, không nhiệt nóng, không khói bụi, không tiếng ồn khoáng thạch cứ như vậy không một tiếng động được phân tách. Không chỉ vậy, hắn còn phát hiện cùng với qua trình phân loại khoáng thạch thì cũng có một lượng đá đáng kể được loại bỏ ra, đó cũng là nguồn tài nguyên đá đáng kể với lãnh địa hiện tại.
Tại đây hắn cũng nhận ra rằng năng xuất khai thác của lũ goblin còn rất thấp, khu vực phân loại và tinh luyện còn rất nhàn rỗi vì không có quặng để là việc. Hắn dự định thời gian tới sẽ bàn với Chí Nam để cải tiến công nghệ khai thác trong lãnh địa.
Rời khỏi khu mỏ hắn đi thẳng đến lò rèn, Chí Nam sau khi an bài xong cho khu mỏ đã quay lại đây từ trước. Chưa đi đến lò rèn nhưng hắn đã có thể nghe thấy tiếng đinh đinh đang đang trong đó. Chí Nam đang cầm búa rèn chế tạo một thanh kiếm. Xung quanh lò rèn có chục miêu nhân đang là việc, hắn còn thấy có mấy tên miêu nhân đang rèn cái gì đó.
Thấy Hoàng đến Chí Nam định tiến lên chào hỏi nhưng bị hắn ngăn lại bảo ông ta tiếp tục làm việc. Hắn đi xung quanh quan sát, thi thoảng sẽ cầm lên vài thứ quan sát. Hắn cầm một khối kim loại lên thì đã nghe Chí Nam giải thích: “Đó là một loại hợp kim đặc biệt được ta tạo lên từ sắt cùng với phong tín thạch”
Điều đó khiến Hoàng tò mò hơn: “Hiệu quả của nó thế nào”
“Nó được tạo ra khi pha trộn một lượng nhỏ ‘phong tín thạch’ vào sắt, phong tín thạch là cho nó nhẹ hơn cùng với khả năng cộng hưởng gió đặc biệt của nó; nhưng bù lại nó khá mềm thiếu sự cứng rắn nên tạm thời chỉ có thể là nguyên liệu phụ.”
Nói rồi hắn chỉ một cây đao bên cạnh cho Hoàng, Hoàng tiến đến cầm cây đao lên xem thử. Đây là cây đoản đao, thân đao dài 70cm, chuôi đao dài 20cm tạo hình khá bắt mắt.
[Dẫn phong đao - tốt : sắc bén 9 - công vl 90 (khi chuyền ma năng vào cây đao nó có thể chém ra một cơn gió; khi tụ tập đủ 1000 cây đao cùng loại có thể tạo ra một trận cuồng phong)
Một cây đao tốt tuy rằng phẩm chất không cao nhưng là một khởi đầu tốt đẹp cho lãnh địa.
“Cây đao tốt, một ngày ông có thể rèn bao nhiêu cây”
“Vũ khí này cũng không khó rèn, một ngày ta có thể rèn 20 cây”
Hoàng nghe thấy điều này hết sức bất ngờ, phải biết rằng rèn đúc không phải một công việc đơn giản, nó đòi hỏi thời gian và sự tập trung cao độ. Việc Chí Nam nói một ngày có thể rèn 20 cây thật bất khả tư nghị, nó cũng cho thấy tài năng của ông ta là cao đến đâu.
Chí Nam lúc này lại quay sang nói thêm: “Vũ khí này khá rễ làm, không chỉ ta mà mấy tên kia sau mấy ngày nữa cũng có thể”
Hoàng lúc này mới quay sang nhìn mấy miêu nhân đang cắm mặt gõ gõ kia. Hắn giờ mới để ý đến họ đang rèn những mũi tên, có tất cả ba người. Đây có lẽ là những miêu nhân có tài năng rèn đúc mà lão thợ rèn đã chọn để chỉ dạy.
“Mấy tên đó là những tên có tài năng rèn tốt nhất mà ta chọn được trong miêu nhân tộc, tuy năng khiếu không tốt nhưng có thể trở thành thợ rèn cấp thấp, như vậy cũng đã đủ rèn ra cây đao kia.”
Hoàng lúc này mới tiến lên xem xét mũi tên mà họ rèn ra. Hắn có thể cảm nhận được nó cũng được tạo ra bởi loại hợp him kia. Hắn quay sang hỏi Chí Nam: “Chẳng phải ông nói nó thiếu tính cứng rắn sao ? Dùng nó làm mũi tên chẳng phải sẽ giảm uy lự mũi tên sao ?”
“Hahaha Đại nhân, những mũi tên đó là do Ly Vũ đặt làm, khả năng cộng hưởng gió của nó giúp cho hắn có những phát bắn không tưởng, những mũi tên đó đã được bọc một lớp thép bên ngoài làm nó không mất đi sự cứng rắn”
Hoàng lúc này liền kỳ quái hỏi: “ Ông nói những phát bắn không tưởng là ý gì ”
Lão thợ rèn không nói mà chỉ thâm thúy nhìn hắn. Hoàng như nghĩ ra điều gì, hắn nhìn thẳng vào ông ta.
“Hahaha Đại nhân ngươi nghĩ đến nó rồi chứ, hắn có thể bẻ cong quỹ đạo các mũi tên”
Hoàng lúc này vui ra mặt, điều đó có nghĩa là kỹ thuật bắn cung của Ly Vũ đã tăng lên, tuy phải phụ thuộc vào đặc tính của mũi tên nhưng đó cũng là tiến bộ đáng lể, trước đây thuật bắn cung của Ly Vũ là trung cấp và với tiến bộ này có lẽ đã lên cao cấp.
“Tốt, ông rèn cho ta một lô 100 cây ‘dẫn phong đao’ ta sẽ vũ trang cho một đội quân mới trong thời gian tới.”
“Vâng, đại nhân, ta sẽ làm hết sức”
Sau khi căn dặn xong liền rời đi, hắn muốn đến thăm miêu nhân tộc trước khi ăn trưa.
Bên ngoài tế tự điện miêu nhân tộc lúc này, Ly Ân chính đang chăm chú chỉ dạy bọn trẻ con luyện tập miêu nhân chiến kỹ. Hoàng từ xa thấy cảnh này rất vui, đây chính là thế hệ tiếp theo của miêu nhân tộc cũng là sức mạnh tương lai của lãnh địa.
Thấy Hoàng đến gần lão tế tự liền để bọn trẻ tự tập còn bản thân nhanh chóng chạy ra đón tiếp hắn.
“Lãnh chúa đại nhân, ngài sao lại đến đây”
“Ta không thể đến đây sao?”
“Ngài chỉ đùa, cả lãnh địa là của ngài, ai có thể cản ngài đi đâu, người bận rộn như ngài đến đây chắc hẳn có việc quan trọng”
“Cũng không có gì quan trọng, đến thăm bộ tộc các ông tiện thể xem tiến độ phát triển thế nào”
Cả hai cứ thế vừa đi vừa trò chuyện, chủ yếu là cà khịa lẫn nhau, trong lãnh địa cũng chỉ có lão già này mới có thể nói chuyện như vậy với hắn, hắn cũng coi lão hồ ly này làm bạn. Chẳng mấy chốc hai người đã đi đến tế tự điện. Tiến vào trong Hoàng ngay lập tức mở ra giao diện thông tin.
Thứ đầu tiên hắn quan tâm là danh vọng bộ tộc; con số làm hắn ngạc nhiên: 546 điểm, nhiều hơn dự tính của hắn, xem ra cống hiến của miêu nhân tộc nhiều hơn hắn tưởng, dù sao trong lãnh địa hiện tại cũng chỉ có họ là bộ tộc phụ thuộc duy nhất.
Đã có danh vọng thì tất nhiên không thể lãng phí. Mở ra giao diện quy đổi, phát hiện cũng không có nhiều thứ có thể đổi được: kiến trúc có ‘miêu nhân xạ thủ doanh’ ‘miêu sào’ ‘tế linh hộ vệ doanh’ ‘miêu nhân kiếm sỹ doanh’; ‘xưởng may’ ‘xưởng chế tác’ ‘xưởng đóng tàu’ ‘bến tàu’.
Hắn thế mới biết miêu nhân tộc còn có thuật hàng hải, xem ra sau này khi hết thời gian khảo hạch gặp biển sẽ có chỗ dùng đến. Hai kiến trúc inh doanh hắn đều hiểu nhưng riêng miêu sào thì hắn không hiểu lắm.
“Này lão già, ‘miêu sào’ kiến trúc có tác dụng gì vậy”
“Cái đó sao, ….....”
Qua lời kể của lão hắn mới biết được các thú nhân có một điểm đặc biệt đó là họ có thể khế ước với một con vật đồng nguyên, có nghĩa là lang nhân có thể khế ước với sói, hổ nhân với hổ còn lang nhân thì với mèo. Con vật khế ước là bạn đồng hành của họ và là một phần chiến lực của họ. Thông thường trong mỗi bộ lạc thú nhân đều có một thú đồng nguyên sống chung. ‘Miêu sào’ cũng chính là cái ổ mèo của miêu nhân tộc.
Thấy kiến trúc này khá hay mà lại giá cũng không cao chỉ 50 danh vọng cho một bản vẽ kiến trúc nên hắn không do dự mua. Tiếp đến là ‘xưởng may’ cùng ‘xưởng chế tác’ mỗi cái tiêu tốn 100 danh vọng. Còn lại 296 danh vọng, đủ mua một kiến trúc nữa. Hắn lựa chọn ‘miêu nhân xạ thủ doanh’ tốn 200 danh vọng.
Điều đáng nói ở đây là kiến trúc quy đổi ra đều là bản vẽ thay vì hạch tâm. Với bản vẽ muốn xây 1 kiến trúc hắn cồn nhân công đi xây dựng sau đó dùng linh tệ kích hoạt. Điển ưu việt của bản vẽ là có thể xây dựng nhiều kiến trúc cùng loại và thiết kế có thể linh hoạt chỉ cần giữ đúng những điểm mấu chốt trong bản vẽ là được.
Ngoài kiến trúc ra thì danh vọng còn có thể dùng để chỉ định triệu hoán dân cư và anh hùng. Với dân cư có thể chỉ định nghề nghiệp cho dân cư triệu hoán, mỗi dân cư tốn 10 danh vọng. Với anh hùng thì có một danh sách dài rất nhiều anh hùng cho hắn chọn và mỗi người có một cái giá khác nhau.
Hắn lựa chọn dùng số danh vọng còn lại chỉ định triệu hoán 9 thợ săn, đây là nghề nghiệp hắn chưa từng thấy khi triệu hoán dân cư ngẫu nhiên. Số thợ săn này sẽ cùng với Ly Vũ tổ hợp thành tiểu đội đi săn. Chỉ cần chế tạo cung tên cho họ nữa là hoàn mỹ.
Đưa cho Ly Ân mấy bản vẽ để ông ta an bài nhân thủ xây dựng tiện thể cũng hỏi ông ta về hai hạng mục trong viện nghiên cứu là ‘tốc độ cường hóa thuật’ cùng ‘miêu chảo công’. Ly Ân khi nghe thấy ‘tốc độ cường hóa thuật’ liền rất kích động, theo ông ta nói các thuật khai thác sức mạnh của đồ đằng đều đã thất truyền.
Như vậy hắn đã có hướng nghiên cứu cho miêu nhân bộ tộc.
Rời khỏi miêu nhân tộc đã đến giữa trưa, đã đến giờ nghỉ ngơi, buổi chiều còn có việc hắn cần miêu nhân tộc.
Bữa trưa, tại khối đất trống trong lãnh địa đang tấp lập lạ thường, tất cả dân cư, anh hùng, binh chủng trong lãnh địa tập tru·ng t·hưởng thức bữa trưa. Thực đơn vẫn rất sơ sài chỉ có thịt thú rừng cũng quả dại. Đương nhiên trừ Hoàng, với một người xuất thân từ nền văn minh lúa nước thì thật khó khăn nếu bữa ăn không có cơm, thật may khi mới đến hệ thống có tặng 3kg gạo nếu dùng tiết kiệm có thể trụ đến hết 30 ngày.
Bữa trưa nay cũng là thời gian Hoàng thảo luận với các anh hùng trong lãnh địa của mình về những bước phát triển tiếp theo. Hôm nay có một điều mà hắn muốn tham khảo đó là lý do mà lũ khỉ t·ấn c·ông và chiếm lĩnh lãnh địa của bầy sói.
Hắn có rất nhiều băn khoăn về điều đó, lũ khỉ không thể vì mỏ quặng mà t·ấn c·ông bầy sói, chúng không biết khai mỏ; hắn cũng không tìm thấy gì có thể thu hút chúng nó ở đó. Hắn nói tất cả nghi vấn của mình với những người khác.
Ly Ân lúc này lên tiếng: “mỏ quặng mà người tìm thấy là mỏ quặng gì”
“là mỏ phong tín thạch cùng với thanh lam thủy tinh”
Ly Ân khi nghe thấy là phong tín thạch thì biểu hiện rất bình thường nhưng khi nghe về thanh lam thủy tinh thì ông ta liền kích động lên: “nếu như là thanh lam thủy tinh thì không kỳ lạ khi lũ khỉ chiếm nơi đó”
“Hầu tộc từ trước đến nay vẫn được biết đến là những kẻ thủ hộ rừng già, thứ mà chúng quý nhất chính là những cây ăn trái trĩu quả đặc biệt là những cây linh quả, nếu như nơi đó có thanh lam thủy tinh thì rất có thể chúng đã trồng linh quả ở đó”
Đến đây Hoàng đã nghĩ ra vì sao hắn không thể tìm thấy manh mối tại đó, hôm đó để dụ lũ khỉ vào hang hắn đã dùng đến ‘bạo phong thuật’ có thể cơn gió lớn đó đã cuốn đi những mầm móng linh quả mà lũ khỉ đã gieo tại đó. Hắn quay sang Ly Ân nói: “Ông có thể phân biệt linh quả mầm móng chứ”
“Đại nhân muốn ta đi cùng để tìm linh quả mầm móng sao, Không những ta mà các Ly Vũ cũng có thể tìm. Đại nhân có thể còn không biết sở thích của hắn.”
“Ồ, Ly Vũ có sở thích gì mà ta không biết sao.”
“Hắn thích nhất là trồng hoa và nuôi thú, đại nhân ngài có thể không để ý nhưng cái chuồng trước kia ngài xây cho chú lơn nhỏ giờ đã đông đúc hơn rất nhiều, nếu ngài có thời gian thăm phòng nhỏ của hắn sẽ thấy hắn mang về rất nhiều loài hoa khác nhau trong đó không thiếu các loài thảo dược, hắn chính là chuyên gia về cây cối”
Hoàng quay sang nhìn thật sâu vào anh hùng thợ săn kia, hắn không ngờ anh hùng này lại có thuộc tính ẩn này. Ly Vũ lúc này đang ngượng ngùng ngồi đó không biết nói gì.
Hoàng liền vui vẻ tuyên bố: “Tốt, chiều nay các miêu nhân sẽ cùng ta vào rừng, kể cả ông lão già à.”