Chương 125: Đơn đấu Hổ nhân Vương
Phùng Khải nhận thấy bọn họ đang đi vào cái bẫy mà đối phương đã sắp đặt, bọn họ hoàn toàn lâm vào thế bị động.
Biết không thể tình hình như vậy kéo dài tiếp tục như vậy, đối phương cường giả còn chưa hiện thân bọn họ đã chật vật như vậy.
Phùng Khải ra lệnh cho các anh hùng còn lại của mình bắt đầu tham chiến.
Hắn dẫn theo bốn anh hùng khác của cùng với đội quân át chủ bài của mình xông lên muốn xông phá trận hình phòng thủ của đối phương.
Cho đến hiện tại hắn tích lũy được 2000 tên ‘Trọng giáp cự hổ thiết kị’ làm át chủ bài binh chủng.
Những binh chủng này mỗi người đều hình thể cường tráng to lớn cưỡi một con cự hổ to lớn.
Bọn họ được trang bị trong giáp bảo vệ toàn thân cùng với một phần thú cưỡi.
Vũ khí mà bọn họ sử dụng là một đôi rìu chiến, trên đôi rìu đó đều có khắc họa những đường vân kì lạ, rìu chiến mang lại lực lượng mạnh mẽ cho bọn họ.
Cánh quân này dưới sự cầm đầu của lãnh chúa bọn họ cùng với các anh hùng như một cỗ xe tăng lao mạnh vào trong chiến trường.
Cỗ lực lượng mạnh mẽ này rất nhanh đã tiếp cận với hàng phòng ngự của các hùng nhân, rất nhiều công kích tầm xa đánh về phía bọn họ nhưng đều không thể làm gì được bọn họ.
Mũi tên bắn vào người bọn họ đều bị áo giáp cản lại không thể gây ra sát thương hữu hiệu.
Ma pháp, cự tiễn cùng với đá lớn đánh về phái bọn họ đều bị các anh hùng đánh văng ra không thể tiếp cận được bọn họ.
Hàng phòng ngự mạnh mẽ như tường đồng vách sắt của các hùng nhân đã không thể ngăn trở bọn họ.
Hàng phòng ngự b·ị đ·ánh tan bọn họ nhanh chóng g·iết vào trong trận hình điên cuồng tàn sát.
Nhưng sự huy hoàng của bọn họ cũng không kéo dài được bao lâu vì đối thủ của bọn họ đã đến.
Từ khi bọ họ gia nhập chiến trường đã thu hút sự chú ý của Hoàng.
Hoàng ngay lập tức tập hợp một nhóm cường nhân chặn lại bọn họ.
Hắn dẫn đầu đội quân nhỏ này chặn lại những hổ nhân hung mãnh kia.
Đi theo phía sau hắn thực ra cũng không nhiều nhân số chỉ có một vài chục người mà thôi.
Ngoài 10 tên không đầu kị sĩ ra thì còn có Xurgor, anh em hùng nhân, Anzabin, hai kị sĩ của tinh linh tộc, hai anh hùng của khô lâu tộc, hầu vương cùng một nhóm khỉ tam giai.
Cỗ lực lượng này tuy nhân số rất ít nhưng sức chiến đấu lại cựa kì mạnh mẽ, họ đã chặn lại được kị binh của hổ nhân rồi.
Ba anh hùng của hổ nhân bị Xurgor cùng với 2 kị sĩ của tinh linh tộc chặn lại rồi.
Ba người bọn họ đều là tinh linh hiện giờ đấu cùng với các hổ nhân có thể coi là đối thủ cũ.
Riêng lãnh chúa của đối phương là Phùng Khải thì đơn đấu cùng với Hoàng, lãnh chúa đấu lãnh chúa chính là cân kèo.
Anzabin với tư cách là người cảnh giới cao nhất lại không đánh cùng anh hùng của đối phương mà là lấy lực một mình chặn lại rất nhiều binh lính đối phương.
Với sức mạnh ở cảnh giới Vương cấp của ông ta thì có thể đơn đấu cả ngàn quân cho dù đối phương là vương bài binh chủng đi nữa cũng không khác biệt.
Nếu như không có sức mạnh vượt trội của ma tộc này thì muốn chặn lại cánh quân tinh nhuệ này là không dễ.
Mấy con khỉ của hầu tộc tuy cảnh giới cũng không thấp nhưng cũng chỉ có thể đấu lại nhiều nhất là hai hổ nhân mà thôi.
Các anh hùng khác cùng với không đầu kị sĩ cũng có thể riêng phần mình đảm nhiệm một phương vừa vặn chặn lại cánh quân này.
Hoàng sau khi giao chiến vài lần hội hợp đã cảm nhận được sự mạnh mẽ của đối phương.
Lực lượng của đối phương quả thực mạnh đến kinh dị, sau đó hắn không thể không để cho Tướng hồn nhập thân gia trì thêm sức mạnh mới có thể vững vàng đánh ngang với đối phương.
Quả thực đây là lần đầu tiên hắn chịu thiệt thòi về lực lượng khi đơn đấu, dĩ vãng luôn có thể lấy lực đè ép đối phương nhưng hiện giờ ngược lại bị đối phương lực lượng đè ép.
Bởi vì đối phương mạnh như vậy cũng làm bùng lên ngọn lửa chiến ý bên trong Hoàng.
Lực lượng không ngừng điều động, lôi đình bao phủ quanh thân hắn, từng thương từng thương đánh về phía đối phương.
Thương ra như rồng thế đánh như bão táp làm cho Phùng Khải không khỏi kinh hãi.
Đối phương ban đầu rõ ràng lực lượng yếu hơn mình nhưng sau vài lần hội hợp lại có thể vững vàng đối trọi lại với mình.
Lại sau đó đối phương trên thân hiện lên lôi điện rồi sau tốc độ của đối phương đột nhiên tăng lên một cách đáng sợ.
Phùng Khải biết mình không thể giữa sức thêm nữa, hắn không chần chờ vận dụng lẫy đồ đằng lực lượng của mình.
Một Bạch Hổ hư ảnh hiện lên trên thân Phùng Khải rồi đồ đằng hình xăm trên thân hắn cũng sáng lên.
Có được đồ đằng gia trì lực lượng của Phùng Khải vốn dĩ đã mạnh hiện giờ trở lên càng kinh khủng hơn.
Hai bên một người chủ lực lượng một người khác chủ nhanh nhẹn bắt đầu triền đấu với nhau.
Bọn họ càng đánh càng hăng kéo nhau đi khắp chiến trường, mỗi nơi đi qua hai quân đều tránh lui.
Những binh sĩ không kịp phản ứng đều sẽ bị hai vị lãnh chúa lày công kích g·iết c·hết.
Bọn họ đây cũng không phải là bị sát thương lan đến b·ị t·hương mà là do hai người kia cố tình g·iết c·hết binh sĩ đối địch ở gần bọn họ.
Cả hai đã chiến đến đỏ mắt nhưng vẫn không thể làm gì được nhau nên một cách tự nhiên khi thấy có binh sĩ của địch nhân ở gần mình đều không do dự sẽ tiện tay công kích g·iết c·hết.
Cũng vì hành động như vậy lên bọn họ mới kéo nhau đi khắp chiến trường, cả hai đều muốn ép đối phương về trận địa bên địch.
Chiến đấu rơi vào trận địa của bên ai thì bên đó sẽ chịu thiệt hại nặng lề.
Cuộc chiến đấu của hai người đã phá vỡ rất nhiều chiến thuật của tướng lĩnh hai bên.
Khiến cho chiến trường rơi vào một trạng thái đình trệ nhất thời.
Tất cả mọi người đều có thể nhìn ra được trận chiến solo này của hai vị lãnh chúa sẽ có tác động xoay chuyển chiến cuộc.
Các tướng cầm quân của hai bên đều ăn ý mà để cho binh sĩ hai bên dừng chiến về thế phòng thủ đề phòng đối phương.
Tuy vậy thì cuộc chiến của các anh hùng tinh linh và hổ nhân cũng không có dừng lại.
Hai bên đều biết với chiến lực của đối phương đều có thể can thiệp vào cuộc chiến của hai người kia.
Đó là đối với các thú nhân mà thôi, đối với bên Hoàng thì vẫn còn chiến lực có thể lấy ra nhưng bọn họ chính là quyết định không can thiệp.
Với chiến lực của Anzabin nếu như can thiệp vào trận chiến thì Phùng Khải rất nhanh sẽ bị hai người chấn sát.
Nhưng các anh hùng quyết định không can thiệp mà để ra một chiến trường đầy đủ rộng rãi để cho hai người đánh vì bọn họ biết một Khi Hoàng tự mình tham chiến tức là hắn đang muốn tự mình đánh ngã đối phương tôi luyện bản thân.
Nếu như những người khác can thiệp vào cuộc chiến của hai người thì sẽ làm ảnh hưởng đến vô địch tâm của hắn.
Hoàng lúc này đanh trong một trạng thái đặc biệt, chiến đấu đang không ngừng rèn luyện cùng tăng cường chiến ý cho hắn.
Chiến ý này giồng như thuốc kích thích tăng trưởng cho Tướng hồn, hình thái của tướng hồn đang không ngừng được hoàn thiện.
Quá trình hoàn thiện này cũng làm cho thiện địa lực lượng không ngừng chảy vào thân thể hắn khiến cho thể lực của hắn vẫn luôn ở trạng thái tràn đầy dù đang chiến đấu rất kịch liệt.
Nếu như không có trạng thái đặc biệt này Hoàng có thể sẽ không phải là đối thủ của đối phương.
Sở dĩ không phải là đối thủ của đối phương là bởi vì thể lực của hắn không theo kịp đối phương.
Một khi thể lực giảm sút sẽ khó khăn chống lại đối phương, hiện giờ có trạng thái này khiến cho chênh lệch thể lực này được đền bù.
Không chỉ có vậy mà qua sự hoàn thiện của Tướng hồn khiến cho sức mạnh của hắn cũng không ngừng gia tăng.