Nguồn: MT
Trương Nguyên hỏi hai tên tiểu nhị còn lại, hai tên này nói nghe thấy Tôn Nhị Lực hét thì chạy tới đã thấy Đỗ Nhị Mao chết rồi.
Năm người Triều Tiên đứng dựa vào cầu thang nghe Trương Nguyên thẩm vấn. Thư trạng quan Kim Trung Thanh đang thì thầm bên tai chính sử Liễu Đông Minh. Kim Trung Thanh đang tính toán chuẩn bị tình huống xấu nhất, nếu không thoát được tội, thì để cho một trong hai người hầu gánh tội. Liễu Đông Minh vẻ mặt khó coi, nghĩ thầm: “Đây rõ ràng là hãm hại, lại muốn người hầu chúng ta chịu tội thay, chẳng nhẽ nước Triều Tiên chúng ta cứ để mặc người chém giết sao!”
Trương Nguyên bảo tổng kỳ Cẩm Y vệ đưa Địch chưởng quầy và ba tiểu nhị có liên quan đi sang phòng khác. Hắn muốn hỏi những người đầu bếp và tạp dịch. Địch chưởng quầy bất mãn nói:
Tổng kỳ Cẩm Y Vệ quát:
Vài tên Giáo úy xô đẩy Địch chưởng quỹ và ba tên tiểu nhị kia đi sang căn phòng bên trái.
Trương Nguyên hướng về phía sứ thần Triều Tiên chắp tay nói trước:
Liễu Đông Minh ra hiệu cho Thư trạng quan Kim Trung Thanh trả lời, Kim Trung Thanh chần chừ một chút, nói:
Trương Nguyên thầm nghĩ: “Người Triều Tiên thích ăn thịt chó đã có lịch sử từ lâu rồi, tửu lầu Úy Thái này đúng là đánh vào điểm này của người Triều Tiên. Ở Đại Minh, thịt chó không được dùng trong yến tiệc, đương nhiên, người ăn thịt chó cũng không ít, nhưng mời khách thì rất ít có thịt chó, đó là chuyện thân phận.” Liền gật đầu, không nói thêm gì nữa quay người hỏi mười chín đầu bếp, tiểu nhị và tạp dịch:
Đầu bếp, tiểu nhị, tạp dịch ngơ ngác nhìn nhau, một lúc sau, một tạp dịch sợ hãi nói:
Trương Nguyên hỏi:
Tạp dịch đáp:
Trương Nguyên hỏi:
Một đầu bếp nói:
Trương Nguyên hỏi:
Tay đầu bếp trả lời:
Trương Nguyên hỏi:
Đầu bếp trả lời:
Trương Nguyên suy nghĩ một lúc, hỏi tiếp:
Hai người đồng thời trả lời:
-Có.
Một trong hai người kể lại tỉ mỉ:
Trương Nguyên hỏi:
Trả lời:
Trương Nguyên thầm nghĩ: “Vị khách thần bí mà vừa rồi nhìn thấy ở cửa sổ lầu hai chắc là bằng hữu của Địch chưởng quỹ. Chính Dương môn cách nơi này có một dặm, hiện tại chắc là đã ra khỏi nội thành”. Nói:
Chưởng quầy tửu lầu Địch Đông Thắng đi ra theo phía sau Tổng kỳ Cẩm Y Vệ, khẽ cúi đầu, ánh mắt nhìn ra phía cửa sảnh, sau đó quan sát sắc mặt của Trương Nguyên và Chân Tử Đan. Trong lòng thấy bất ổn, rất bất an, y không nghĩ sự việc sẽ phức tạp như vậy. Sự xuất hiện của Trương Nguyên là điều không ngờ tới.
Trương Nguyên nhìn chằm chằm Địch Đông Thắng một lúc không nói lời nào.
Trương Nguyên không nói gì, nên những người khác đương nhiên không dám lên tiếng, chỉ có tiếng gió Bắc gào thét dũng mãnh thổi qua cửa phòng. Địch Đông Thắng cố tự trấn tĩnh, thì tim đập lại càng nhanh.
Trương Nguyên lên tiếng:
Địch Đông Thắng khô miệng, toàn thân phát lạnh, y nghĩ muốn giấu diếm, rồi lại biết không giấu được. Người của Cẩm Y Vệ lúc này có thể đi điều tra rất nhanh lai lịch của y, đáp:
Phủ Thuận, chính là tiền tuyến khi Hậu Kim giao đấu với Đại Minh, cách Triều Tiên không xa, Trương Nguyên cười hỏi:
Địch Đông Thắng thật thà nói:
Địch Đông Thắng đang nói trôi chảy, bỗng nghe Trương Nguyên hỏi một câu:
Địch Đông Thắng kinh ngạc, cứng họng, y không biết tiểu nhị của tửu lầu vừa nói với Trương Nguyên những điều này, nên nhất thời không biết nên trả lời thế nào ——
Châu Tử Đan đứng cạnh thấy thấy thần sắc tên chưởng quầy này khác thường, chắc chắn là bị Trương Nguyên động tới điểm yếu, lạnh lùng nói:
Địch Đông Thắng cười lớn nói:
Trương Nguyên hỏi:
Địch Đông Thắng nói:
Trương Nguyên nói:
Địch Đông Thắng rơi “bịch” một tiếng quỳ xuống nói:
Trương Nguyên nói:
Địch Đông Thắng mặt màu vàng đất, nhưng vẫn cứng rắn nói là không biết nơi ở của “ Đồng hiền đệ”
Châu Tử Đan rất thích dùng hình, cười lạnh nói:
Trương Nguyên mỉm cười nói:
Gã đán ông đó cả kinh, đầu gối mềm nhũn, lập tức quỳ xuống, nói:
Trương Nguyên không truy vấn Tôn Nhị Lực mà hỏi hai tiểu nhị có liên quan khác:
Hai tiểu nhị này nơm nớp lo sợ. Thời tiết thực sự rất lạnh, đồng loạt quỳ xuống, một trong hai người nói:
Địch Đông Thắng cãi:
Đứng im không nói..., không còn gì để hỏi nữa rồi. Nghi vấn tên Địch chưởng quỹ hãm hại sứ thần Triều Tiên là rất lớn. Hiện tại xem có tìm được tên thư sinh cùng tên tùy tùng câm điếc kia không, thân phận của bọn chúng cũng thần bí.
Trương Nguyên nói:
Trương Nguyên xoay người chắp tay nói với mấy người Liễu Đông Minh :
Vừa rồi mấy người Liễu Đông Minh lặng lẽ xem Trương Nguyên thẩm án, cẩn thận thăm dò, phân tích cặn kẽ. Thấy vụ án có chiều hướng có lợi cho bọn họ, thì đều thở phào nhẹ nhõm. Liễu Đông Minh chắp tay nói:
Trương Nguyên nói:
Chân Bách Hộ một bên sai người đưa Liễu, Hứa hai vị sứ thần Triều Tiên trở về, một bên sai mấy người tổng kỳ Binh Mã Ti mau trở về Binh Mã Ti Nam Thành, triệu tập quân sĩ ra Chính Dương môn điều tra các quán trọ.