Lẳng Lơ Tao Nhã

Chương 379: Bí mật và níu giữ




Trương Nguyên cười, từ trong tay Cảnh Huy rút ra phong thư mà phụ thân Trương Thụy Dương và Đạm Nhiên viết cho hắn, nhưng lại nghe thấy Cảnh Huy hỏi:

  • Tiểu cô gia xem thư của tiểu cô cô trước hay là xem thư của Trương Lão tiên sinh trước vậy?

Trương Nguyên mỉm cười hỏi:

  • Trước sau có khác biệt sao?

  • Đương nhiên là có chứ!

Cảnh Huy cười tủm tỉm nói:

  • Xem thư của Trương lão tiên sinh trước là hiếu, xem thư của tiểu cô cô trước là yêu, Trương công tử ca ca…

Biết là lỡ miệng, cô bé vội sửa lời nói:

  • Tiểu cô gia chọn thế nào đây?

Trương Nguyên cười nói:

  • Tiểu Huy nói thế làm ta sợ đến mức không dám bóc thư nữa. Tiểu Huy dạy ta nên chọn thế nào mới có thể trọn hiếu vẹn tình đây?

Cảnh Huy nháy nháy mắt nói:

  • Cháu có kế này vẹn cả đôi bên, cháu giúp tiểu cô gia xem thư của tiểu cô cô, đọc cho tiểu cô gia nghe, còn tiểu cô gia thì tự bóc thư của Trương lão tiên sinh ra đọc nhé.

Trương Nguyên cười to, khẽ bẹo má Cảnh Huy, hỏi:

  • Là cháu muốn xem thư của tiểu cô cô viết cho ta chứ gì?

Cảnh Huy vội vàng gật đầu, cười híp mắt.

Trương Nguyên nói:

  • Không được, ta đã nói rồi, không được xem thư riêng của người khác, ai cũng có bí mật riêng, có biết không?

Cảnh Huy ‘ồ’ một tiếng, cặp lông mi như chiếc quạt tí hon chớp chớp, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn hơi đỏ hồng, tiểu cô nương có chút xấu hổ rồi. Vì hai chữ ‘bí mật’ khiến cô bé nhớ lại câu nói với Trương Nguyên hồi sáu tuổi ở đình Hội Kê Bạch Mã Sơn. Lúc đó cô bé nói rằng muốn gả cho Trương công tử ca ca giống như tiểu cô cô. Đây là bí mật trong lòng của cô, Trương công tử ca ca đã hứa với cô không nói với ai và quả nhiên đã giữ đúng lời.

Trương Nguyên hiển nhiên không để ý tới vẻ thẹn thùng của tiểu cô nương, hắn đứng ở dưới cây ngọc lan trắng trong sân bóc thư của Đạm Nhiên ra đọc. Thư được gửi đi từ ngày 16 tháng giêng. Thư mà hắn gửi đi từ trong kinh thành vào ngày 26 tháng chạp năm ngoái giờ vẫn đang trên đường băng tuyết, con đường này xa xôi cách trở, thư từ qua lại thực sự rất bất tiện. Hắn đang nóng lòng muốn biết tình hình sinh nở của Đạm Nhiên, nhưng có gấp gáp cũng không tác dụng, đành phải chờ đợi vậy.

Trong thư Đạm Nhiên kể với Trương Nguyên cảnh thai nhi quẫy đạp trong bụng nàng, nói rằng bụng to tới mức trông giống như nhét một trái dưa hấu cỡ bự ở bên trong vậy, nàng còn nói mình đã béo lên rất nhiều. Thư nàng viết rất dài, toàn là cảm xúc chờ mong của người sắp làm mẹ và sự nhớ nhung đối với phu quân.

Phụ thân Trương Thụy Dương vẫn duy trì sự nghiêm túc cẩn thận trong nhiều năm làm phụ tá ở Chu Vương phủ. Trong thư ông kể tỉ mỉ chi tiết hết thảy mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà, chuyện kho lương Dương Hòa, chuyện thư cục Hàn Xã, chuyện hiệu buôn Thịnh Mỹ, lại nói chuyện ở gần Sơn Âm có nhiều người sung túc muốn xin vào làm nô bộc cho Trương gia nhưng đều bị ông từ chối, hàng xóm láng giềng kiện tụng với người khác nhờ ông nói đỡ với Lưu tri huyện ông cũng một mực cự tuyệt.