Làm Em Yêu Tôi Thêm Một Lần Nữa

Chương 32




Sáng hôm sau…

Cô tỉnh dậy, cả người mỏi nhừ, cô khẽ nhích người liền cảm nhận được một cánh tay rắn chắc quấn lấy eo cô.

Cô quay sang nhìn, thấy anh còn đang ngủ say, ánh nắng nhẹ xuyên qua ô cửa sổ chiếu lên gương mặt đẹp như tượng tạc của anh, khung cảnh như một bức tranh được thượng đế ưu ái vẽ lên.

Cô vươn tay vuốt ve từng đường nét trên gương mặt của anh, từ vầng trán đến đôi mắt, sóng mũi cao, gò má, chiếc cằm cương nghị, rồi dừng lại ở đôi môi anh.

Cô miết nhẹ đôi môi mỏng của anh, nhìn anh một lúc lâu, cô chờm người tới, khẽ hôn lên bạc môi đang đóng chặt.

Cô nhanh chóng rời đi môi anh, vẫn tư thế đó nhìn anh mỉm cười hạnh phúc.

Bất ngờ, gáy cô bị anh giữ lại.

“Vợ yêu, em dám hôn trộm anh.” giọng nói của anh xen lẫn tiếng cười, anh đã tỉnh từ lúc nãy rồi, chỉ là muốn xem cô tỉnh dậy sẽ làm gì thôi.
“Ai thèm chứ.” cô đỏ mặt, ngoan cố phản bác.

“Haha… em không thèm, là anh thèm, được chưa.” anh bật cười vui vẻ.

Nói xong anh liền kéo cô xuống, cả người cô dổ rạp lên người anh, anh âu yếm hôn lên môi cô, tách ra hàm răng trắng tinh đều đặn, lưỡi to chui vào khoang miệng cuốn lấy lưỡi đinh hương mềm mại của cô cùng nhảy múa.

Anh hôn đến khi cô khó thở đẩy anh ra mới chịu dừng lại.

Cô được thả, cố gắng hít lấy hít để không khí, khi đã ổn định lại hơi thở cô mới cảm nhận được, cách lớp mền bông dày dặn, vật cứng rắn nóng hổi đang rục rịch ngóc đầu dậy.

Cô hoảng sợ chống tay lên ngực anh kéo dài khoảng cách.

“Anh mau dậy đi, còn phải đi làm nữa.” cô nói xong định rời đi.

Làm sao anh để cô trốn được, anh giữ lấy cổ tay cô, xoay người đè cô dưới thân.
“Nhưng anh đói, không dậy được.”

Cô chỉ thấy trời đất quay cuồng, nhìn lại mình đã nằm dưới người anh, nghe lời nói lưu manh của anh càng làm cô thêm bối rối.

Cô còn chưa biết làm sao anh đã hôn xuống, khác với nụ hôn ấp áp lúc nãy, bây giờ anh hôn rất cuồng nhiệt, cô bị anh dẫn dắt đến quên cả trời đất.

Anh rời môi cô, kéo lấy chiếc mền chắn giữa 2 người ra vứt xuống đất, cơ thể mềm mại đầy vết hôn đỏ tím hiện ra trước mắt anh.

“Đừng…” cô giật mình nhìn theo chiếc mền tội nghiệp bị ném xuống đất, nhanh tay che lại đôi thỏ ngọc no tròn.

Anh hôn lên bụng nhỏ của cô, từ từ hôn dần xuống khu tam giác bí ẩn, anh nhẹ mở chân cô ra thành hình chữ M, ngón tay chạm vào hoa hạch khẽ xoa nắn. Tiếng rêи ɾỉ của cô lại vang lên khắp phòng.

Hoa tâm nhạy cảm chảy đầy mật dịch, làm ướt cả ngón tay anh.
Anh đưa 1 ngón tay vào bên trong cô quấy phá, thấy cô đủ ướt anh lại thêm 1 ngón tay vào, anh cuối người xuống ngậm lấy hoa hạch của cô, cả tay và lưỡi anh đều hoạt động hết công sức làm cô không chịu nổi mà đạt tới cao trào.

Chưa để cô lấy lại tinh thần anh đã chen người tiến vào bên trong cô, cuối đầu gặm cắn bầu ngực mềm mại của cô.

Tiếng rêи ɾỉ yêu kiều cùng tiếng thở dốc nam tính vang vọng khắp căn phòng.

Anh rong rủi trong cô gần một tiếng, đổi qua vài tư thế mới gầm nhẹ bắn ra trong khi cô đã lên cao trào không biết bao nhiêu lần.

Anh hôn lên gương mặt mệt mỏi của cô rồi nằm sang bên cạnh ôm cô vào lòng, bàn tay âu yếm vuốt ve mái tóc mượt mà của cô.

Nằm nghỉ một lát anh đứng dậy lấy mền dưới đất lên đắp cho cô.

“Em nằm nghỉ xíu đi, anh dậy làm đồ ăn sáng cho em.” nói xong anh hôn lên trán cô rồi đi vào phòng tắm.
Cô nghe thấy, mí mắt vẫn mệt mỏi nhắm chặt không thèm đáp lại lời anh.

Anh tắm xong chỉ khoác trên người chiếc áo tắm, mở cửa đi ngoài làm đồ ăn sáng.

30’ sau anh quay lại, đi vào bồn tắm xả đầy nước.

“Dậy tắm nào.” anh nói xong đỡ cô dậy ôm cô vào nhà tắm.

Cô mệt mỏi mặc kệ để anh bế đi.

Anh tắm cho cô còn không quên ăn đậu hủ của cô, tắm xong, anh bế cô ra ngoài, khoác cho cô chiếc áo tắm rồi đưa cô tới phòng bếp.

Anh để cô ngồi trên đùi mình, trên bàn là cháo trắng và một vài món ăn thanh đạm. Anh bón từng muỗng cháo cho cô, gắp từng đũa thức ăn đút cho cô, cô ngồi đó vui vẻ hưởng thụ anh hầu hạ.

“Ngon không?” anh vừa đút cho cô một muỗng cháo, nhìn vẻ mặt hưởng thụ của cô làm anh cự kì vui vẻ.

“Ưʍ.” miệng cô ngậm một miệng cháo đành gật đầu trả lời anh.
“Vậy có muốn ngày nào cũng được anh nấu cho ăn không?” anh lại hỏi, ánh mắt hồ ly nhìn chằm chằm vào cô.

“Ưʍ.” trả lời anh vẫn là cái gật đầu nhẹ nhàng.

“Chúng ta kết hôn thì ngày nào anh cũng nấu cho em ăn, được không?” anh đút cho cô thêm một muỗng cháo, lời nói ngọt ngào dụ dỗ cô.

“Không muốn.” cô nhanh chóng nuốt xuống muỗng cháo rồi thẳng thừng từ chối anh.

“Tại sao?” trán anh đã giăng đầy vạch hắt tuyết, cô có cần từ chối nhanh vậy không?

“Chúng ta mới xác định quan hệ hôm qua thôi nha, không vội.”

“Em không vội nhưng anh vội, anh đã 31 tuổi rồi, sắp thành lão già rồi.” anh cau có nói với cô.

“Không già, không già, anh còn trẻ lắm. Em no rồi, đi ngủ trước, anh tự ăn đi.” nói rồi cô nhảy khỏi đùi anh chạy biến lên phòng, bỏ lại anh ôm cục tức ở phía sau.