Hai giờ sáng con gái được bế ra ra ngoài giao cho ba nó, 30’ sau mẹ mới được đưa về phòng sinh…! Vẫn như lần đầu khi sinh anh chủ động bồng vợ về giường nằm vì nghe bà cô ở ở chung phòng bảo phụ nữ sau sinh 12h sau mới có thể để chân chạm đất…!
Sáng hôm sau anh thông báo với mọi người trong nhà, vừa mới sáng ra anh đã ra căng tin bệnh viện mua nước sôi và sữa cho con gái, sẵn đón mẹ anh cùng em chồng xuống thăm.
- Ôi chu cha… gái cưng của nội…! Để nội nhìn mặt cục vàng của bà nào…! Bà mới vào đến phòng đã vội nhìn cháu, tay ôm tay bế con bé. Chỉ vào cái bình giữ nhiệt thằng em chồng đang cầm bảo:
- Lá ngót mẹ giã nhuyễn ra rồi kia, thêm nước sôi vào đưa cho con Thu nó uống. Uống vào cho nhau thai còn sót lại, sẽ bị đầy ra hết…! Còn chống băng huyết tốt lắm đó.
- Con bé nó uống sữa ngoài chứ chưa có sữa hả…? Có cho nó mút vú mẹ miếng nào không…! Bà hỏi han
- Có ak mẹ…! Tối qua tới giờ nó bú được hai cữ, khi nào đói quá ba nó pha thêm sữa bột cho nó bú…! Nó trả lời mẹ chồng.
- Ừm…! Chưa có sữa thì vẫn để cho nó bú để quen hơi mẹ, sữa cũng nhanh về hơn. Sau này không có sữa thì uống sữa ngoài cũng được…! Bà gật đầu.
- Mẹ ở lại với mẹ con nó, để con về lấy ít đồ…! Cơm nước tới giờ thì ra ngoài cổng bệnh viện hay căng tin mua nha…! Mai bà ngoại lên rồi có thêm người đỡ đần bớt. Anh nói với mẹ mình.
- Ừ… về lấy đồ đạc gì thì lấy đi, tranh thủ chiều xuống sớm cho mẹ về…! Bà trả lời anh.
- À… có phần cháo thịt bằm còn nóng, nãy mẹ mới mua ở ngoài cổng chưa ăn sáng thì ăn đi cho nóng. Bà đưa hũ cháo cho Nó rồi bảo.
- Dạ…! Nó đón lấy hũ cháo rồi mở nắp ra vừa thổi vừa ăn.
- Mai mấy giờ bà ngoại nó qua…? Bà hỏi anh.
- Tầm đầu giờ chiều…! Sáng mai đón xe Gia Lai đi sang tới bến xe con chạy ra đón. Anh trả lời mẹ mình.
- Ừ… có bà ngoại nó ở đây bây còn thảnh thơi chạy lên chạy xuống lo cho thằng Khỉ ở nhà, rẫy nương nữa…! Bà gật gù.
Anh không nói gì, có người phụ giúp thì anh nhàn hạ hơn còn không có thì anh cũng tự chăm vợ con mình được, rồi cũng sẽ qua mà. Anh chưa thấy cảnh chăm người đề nên nghĩ rằng mình thừa sức để chăm lo cho vợ con, nhưng nếu anh biết thấy được ngoài những việc như nấu ăn giặt quần áo còn rất nhiều việc không tên nữa trong thời gian ở cữ chắc anh không dám mạnh miệng như thế…!
Anh về nhà, Nó ở cùng mẹ chồng trên bệnh viện bà chỉ nằm trên giường nói chuyện trên trời dưới đất, lâu lâu Nó sẽ đáp lại bà để thể hiện là mình vẫn đang nghe. Còn tất cả các hoạt động cá nhân, pha sữa, nước của hai mẹ con Nó tự thân làm hết. Phần vì ngại bà là mẹ chồng nên không dám nhờ vả hay sai xử gì, phần vì riêng tư…! Chỉ khi con bé tiểu ướt tã hay đi phân xu thì bà mới thay cho bé, hay ôm nựng ru ngủ. Nó cũng để bà làm vì cháu của bà thì bà có quyền nựng thôi…!
Trưa hai mẹ con ăn cơm hộp bà mua ở ngoài cổng bệnh viện, đến chiều anh xuống đem theo một lồng cơm nóng hổi còn tranh thủ hầm cho vợ nồi canh móng heo cho mau về sữa…!
- Tranh thủ con nó chưa quấy ăn đi…! Để anh trông con cho…! Anh nói rồi quay sang ôm con gái hôn hít khắp mặt con bé.
Nhìn anh ôm con mà Nó thấy mình may mắn quá…! Có được một người chồng lo toan cho mình trong hai lần sinh nở, không nề hà điều gì…!