Chương 97: Sora thành ví tiền của Zhongli?
Paimon: "Mà bà ấy còn nhờ bọn này chuyển lời qua cho tiên sinh nữa á"
Zhongli bỏ ngoài tai những gì Hutao vừa nói, anh nhìn qua Paimon hỏi: "Lời gì?"
Paimon giả giọng nói và thần thái của Bình Lão Lão: "Nếu có rảnh thì có thể qua uống trà, bà lão ta tuy không có tài sản gì nhưng trà thì không bao giờ thiếu"
Hutao vỗ tay hoan hô: "Ôi, diễn quá xuất sắc luôn!"
Paimon được khen ngợi, cô chống nạnh, mặt vênh lên đắc ý nói: "Paimon mà trời"
Hutao: "Nhưng còn kém xa với bổn đường chủ lắm"
Paimon: "?"
Zhongli khẽ cười một tiếng: "Haha, giọng điệu đó thật không hợp với cô đâu"
Paimon: "???"
Sora tới khoác vai Paimon, an ủi: "Thôi đừng buồn..."
Paimon nghe thế, ánh mắt có chút cảm động nhìn cậu: "Sora...cậu..."
Sora cười nói: "Tôi thấy họ nói đúng cực luôn"
Paimon: "..."
Chưa cảm động tới nổi 1 giây thì câu nói tiếp theo của Sora khiến cô phải thu lại sự cảm động của mình dành cho cậu, an ủi rất hay nên đừng an ủi nữa...
Paimon cảm thấy...mấy người đang cố hợp lực lại để đùa giỡn Paimon dễ thương như này có đúng không?
Zhongli: "Có điều cái ấm mà bà ấy dùng để pha lá trà rất ngon"
"Đợi thời cơ thích hợp, tôi sẽ mang theo trà ngon đi gặp bà ấy"
Lumine: "Vậy việc tiếp theo cần làm gì nữa vậy Zhongli tiên sinh?"
Zhongli: "Ừm...bây giờ chúng ta cần phải đi mua diều gió"
Paimon: "Hả? Diều? Không lẽ... Zhongli tiên sinh định mang bọn tôi đi xã hơi tí à!?"
Hutao hai mắt sáng rức: "Thật sao!?"
Zhongli lắc đầu: "Không phải như vậy. Diều là một món đồ của con nít, thế nhưng trong nghi thức tại Liyue thì nó lại tượng trưng khác"
"Tôi sẽ giải thích cho các mọi người sau, việc cần làm là mua được diều gió rồi hãy tính tiếp"
Sora thầm đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn Zhongli: "(Không biết...mình có phải là người bỏ ví ra mua không nhỉ...?)"
Liyue, Tiệm Cửa Hàng Đồ Chơi.
Chủ của của hàng này là một bà lão lớn tuổi tên A Sơn Bà Bà, tóc bạc phơ được búi gọn lên. Nhìn trông tuổi già sức yếu vậy thôi nhưng bà là người tràn đầy nhiệt huyết với nghề này nhất tại Liyue.
Thấy quý khách tới cửa hàng của mình, A Sơn Bà Bà cười tươi nói: "Quý khách đến rồi, bảy con diều đặt trước đó đã làm xong, ngài muốn lấy chúng sao?"
Zhongli: "Đúng vậy, bà vất vả rồi"
A Sơn Bà Bà nhìn con diều bằng rồng ở cạnh bên mà thở dài một hơi: "Ngày nay, thật sự rất hiếm thấy có khách hàng mua loại diều này. Nhiều năm trước vẫn còn có bạn bè trong Tam Giáo Cửu Lưu dùng đến..."
Paimon: "Vâng, đây là Zhongli tiên sinh, khách khanh của Vãng Sinh Đường. Vì vậy, tiên sinh có thể hiểu biết những quy tắc trò chơi của Tam Giáo Cửu Lưu"
Hutao: "Này này! Còn bổn đường chủ nữa chi? Bổn đường chủ cũng hiểu mà!"
Paimon: "Ủa? Vậy hả?"
Hutao: "..."
Lumine: "Có điều, lần này những chuyện phiếm nói với Zhongli trên đường đi không chỉ có vậy thôi. Tiên sinh biết còn về ăn mặc chải chuốt, châu ngọc, đồ gốm,..."
Paimon: "Ừm, tiên sinh dường như bắt kịp chủ đề yêu thích của người Liyue là tài chính và chính trị, nhưng lại thích nói một số kiến thức "Vô dụng" hơn"
Sora: "Haha Zhongli tiên sinh à, hình như anh bị nói xấu rồi kìa"
Zhongli: "...Tôi chỉ chia sẻ những điều thú vị cho mấy người thôi mà..."
A Sơn Bà Bà gật đầu: "Ừm, đồ chơi cho trẻ con là những thứ rất thú vị. Có điều là...mặc dù tôi rất thích được nhìn lũ trẻ cười, nhưng nói cho cùng vẫn còn có suy nghĩ khác"
"Những đồ chơi tinh xảo luôn làm cho trẻ con yêu thích. Nhưng phần "Tinh xảo" này là sự tích lũy của hàng ngàn năm, đằng sau đó luôn có một "Ý nghĩa" lớn"
"Tôi đã làm diều ở Liyue đã được 40 năm rồi, hiểu rõ những kiểu dáng truyền thống, bảy con diều mà ngài Zhongli đây đặt có ý nghĩa không tầm thường"
Zhongli: "Đúng vậy, đây là vật trang trí dùng cho Điển Lễ Tiễn Tiên, bảy con diều này tượng trưng cho bảy vị thần"
A Sơn Bà Bà: "Hahaha...để bày tỏ lòng tôn kính với Phong Thần, tôi đã dùng màu sắc tự do để vẽ lên"
Paimon vui vẻ, thì thầm vào tai Sora: "Kìa Sora Phong Thần đại nhân, có người nhắc tới cậu kìa"
Sora: "..."
A Sơn Bà Bà: "Vẽ con diều dâng lên cho Nham Thần thì phải cần vẽ theo Khế Ước. Loại hoa văn này đã rất cổ xưa, có thể tìm thấy ở Hoàng Kim Ốc"
Paimon: "À, cái tên Hoàng Kim Ốc Paimon dạo này—"
Cô nàng chưa kịp nói hết thì bị một bàn tay của Sora chặn lại miệng, bất mãn nói nhỏ: "Nói đủ rồi đó, cô không nói gì thì người ta cũng không nói cô câm đâu"
Lumine gật đầu tán thành, cô thấy dạo này Paimon có "chút" nói hơi nhiều rồi đó, thật đau đầu mà!
Paimon: "?"
Hutao: "Sao tự nhiên che miệng Paimon thế?"
Sora: "Muốn biết thì đưa cái chức đường chủ cho tôi đi rồi tôi nói cho"
Hutao: "???"
Zhongli nhìn vào bảy con diều mà mình đặt, tay đặt lên cằm suy ngẫm một hồi thì nói: "Hoa văn hình sấm sét của con diều này...cảm giác hồi chuyển được thể hiện rất tốt, đúng là Vĩnh Hằng mà Lôi Thần mong muốn"
"Hoa văn là cỏ, vân gỗ bạc là sự hiến dâng của Tri Thức...dung hoà với khung diều một cách khéo léo khiến người ta không khỏi khen ngợi"
"Chính Nghĩa phẳng lặng như mặt nước, như Cuộc Chiến nảy lửa. Và Băng Thần thì...chi tiết làm rất tỉ mĩ"
A Sơn Bà Bà cười ba tiếng, gật đầu nói: "Thỉnh thoảng được nghe lời khen từ những vị khách thạo nghề cũng là chuyện vui trong đời"
Zhongli: "A Sơn Bà Bà, tôi mang số diều này đi trước, số tiền còn lại thì...cứ để cho Sora tính đi"
Sora: "!!??"
Hả hả? Cậu có nghe nhầm không thế? Tên chiến thần này nói cậu trả tiền á...?
Xong, con mẹ nó cậu thành ví tiền của tên này từ khi nào thế trời!?
Hutao lẫn Paimon thì ôm bụng cười lăn lộn.
Còn Lumine thì cô mím môi cố không phát ra tiếng cười của mình, dù cô đã lườn trước được việc này sẽ xảy ra rồi nhưng không ngờ vẫn buồn cười.
Childe: "Thôi, để tôi trả cho"
Cả bọn lập tức quay sang nhìn về hướng người phát ra tiếng nói hồi nãy, thì thấy Childe đang bước về phía này.
Paimon: "Childe!?"
Lumine cau mày lại nhìn Childe: "Anh...theo dõi chúng tôi?"
Childe: "À không không, tôi chỉ tình cờ đi ngang qua thôi"
Lumine: "(Tin được c·hết liền...)"
Hutao kéo Sora lại, nói nhỏ vào tai cậu: "Này...tên này là thằng cha nào thế?"
Sora thì thầm đáp: "Childe, cô cứ gọi tên này là trúa hề cũng được"
Hutao: "?"
Childe cười nói: "Đúng là Zhongli, anh lúc nào cũng vậy...mỗi khi thanh toán cái gì đều không nhìn xem giá cả hay ví tiền của mình"
"Nhưng phải nói rằng, thật ra anh ấy hiểu được giá trị của đồng tiền và nỗi khổ của con người. Nhưng có điều, dường như anh ấy không hiểu rằng "Nghèo" là một tình huống có thể xảy ra với chính bản thân mình"
"Hay nói cách khác, không thể tưởng tượng được bản thân lại không có tiền"
Sora đứng một bên nghe vậy thì gật đầu đồng ý trước lời nói đó của Childe, quá đúng luôn! Đúng là tên mà cậu gọi là trúa hề có khác.
Paimon: "Woa! Tuyệt thật, sao loại người như này chưa c·hết đói nhỉ?"
Hutao: "Bổn đường chủ cũng cảm thấy vô cùng thắc mắc luôn"
Zhongli: "...Cậu vẫn cứ thích đùa như vậy Childe. Được rồi, việc mua diều rất suôn sẻ, chúng ta chuẩn bị việc tiếp theo nào"
"Điển Lễ Tiễn Tiên cần của cải và con người, chúng ta có thể thuê vài người gần bến tàu"
Childe như nhớ ra cái gì đó, anh ta móc ra từ trong túi mình một túi tiền đưa cho Lumine: "Lumine, hãy cầm lấy số tiền này đi. Tôi không nói chắc cô cũng hiểu mà nhỉ? Cô tự trả giá đi, đừng để Zhongli can thiệp vào nhé"
Zhongli: "..."
Tuy có đôi chút nghi ngờ cái lòng tốt của tên Childe, nhưng Lumine vẫn nhận lấy và cùng cả bọn rời khỏi chỗ này.
Childe đứng tại chỗ, đưa mắt nhìn bóng lưng của cả bọn Sora rời đi, lạnh nhạt nói: "Hừm...đến muộn một bước dường như đã bỏ lỡ một số tin tức thú vị rồi..."