Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 96: Zhongli không phải nghèo, chỉ là quên mang tiền thôi




Chương 96: Zhongli không phải nghèo, chỉ là quên mang tiền thôi

Bình Lão Lão ôn tồn đáp: "Thì ra là mượn Chuông Tẩy Trần, ngoài món đồ này ra thì ta cũng chẳng có thứ gì đáng để người trẻ tuổi các con đến thỉnh cầu"

"Có điều chiếc chuông này là đồ vật đeo bên người của một người bạn chứ không phải là của ta. Khi ta còn trẻ luôn ưa thích những cái đẹp, vì thích cái chuông đó nên ta đã bám lấy ông ấy cầu khẩn..."

"Ông ấy không thể chịu được nữa nên đã mang chuông tặng cho ta. Có điều ông ấy nói nếu sau này có người mượn chuông này thì ta không được phép luyến tiếc"

"Nhiều năm đã qua đi, chiếc chuông này không rõ được mượn bao nhiêu lần rồi"

"Nhưng không biết từ bao giờ đã rất lâu không có ai đến mượn chuông rồi..."

"Haizz, bộ xương già này của ta tìm đồ rất lâu, sợ là các cháu không đợi nổi"

Lumine: "Tụi con tìm đồ là được rồi ạ"

Hutao cười hì hì, vui vẻ nói: "Tụi con còn dư nhiều năng lượng lắm!"

Paimon: "Đúng vậy, tụi con đi cùng bà về nhà rồi sau đó tụi con tự tìm"

Bình Lão Lão: "Được rồi, các con đừng có lo, chiếc chuông đó ta chỉ để đâu đây thôi"

Paimon: "Hả? Bà sống ở đây sao? Nhưng đây là Ngọc Kinh Đài mà...thật giàu có..."

Sora chỉ về phía cái ấm trên bàn, cười nói: "Không phải vậy đâu Paimon ngốc, nơi mà bà nói là cái ấm trên bàn này nè"

Paimon: "?"

Lumine: "?"

Hutao: "?"

Bình Lão Lão mỉm cười: "Sao cháu biết hay vậy?"

Sora: "Vì cháu từng làm việc cùng với Đội Kỵ Sĩ ở Mondstadt nên mắt cháu tinh hơn nhiều ạ"

Bình Lão Lão: "Thì ra là vậy, đúng như chàng trai trẻ này nói, bên trong chiếc ấm là tất cả tài sản của ta đặt trong đó, kể cả cái Chuông Tẩy Trần mà các cháu muốn mượn"

"Các cháu tự tìm xem nhé"

Thế là cả bốn người Sora đều đi tới gần cái bàn và nhìn chằm chằm vào cái ấm trên bàn.

Paimon: "Thật kì lạ...bà ấy có phải trêu chúng ta không?"

Sora: "Không có đâu, làm theo tôi nha"



Nói xong, Sora chạm nhẹ vào cái ấm thì lập tức cậu biến mất ngay tức khắc trước ánh mắt của cả ba người Lumine, Paimon với Hutao.

Paimon há hốc mồm: "Cái!? Cậu ta biến mất rồi!"

Hutao: "Bổn đường chủ phải thử mới được!"

Hutao chạm vào cái ấm, thì cô cũng biến mất giống như Sora.

Lumine: "Chúng ta cũng vào thôi nào Paimon"

Chưa chờ Paimon trả lời, cô ôm Paimon vào lòng mình rồi sờ nhẹ lên cái ấm thì cô cùng Paimon cũng biến mất.

Bên trong ấm.

Sora huýt sáo hai tiếng, thích thú nhìn mọi thứ xung quanh.

Khung cảnh bên trong này không khác gì là một chốn tiên cảnh cả.

Có những vài hòn đảo nhỏ trôi nổi trên trời, có những dòng thác nước êm dịu chảy nhẹ nhàng từ trên các hòn đảo nổi chảy xuống, cây cối mang lại một luồng không khí làm cho người ta thoải mái

Nói chung là tuyệt vời, quá đẹp luôn! Không hổ danh là một tiên nhân có khác.

Hutao: "Woa! Nơi này đẹp quá đi! Không chỉ thế, chỗ chúng ta đang đứng là một hòn đảo nổi đó!!"

Đang chìm đắm trong khung cảnh thì Lumine với Paimon cũng đã xuất hiện bên cạnh Sora.

Paimon đưa mắt nhìn toàn cảnh xung quanh mình, khó tả nói: "Đây là...nhà của bà sao? Vậy cũng quá rộng đi!"

Lumine chỉ về phía cái hòn đảo nhỏ trước mặt, nói: "Kìa, hình như chiếc chuông bên kia thì phải"

Ba người còn lại nghe vậy thì đưa mắt nhìn về hướng Lumine chỉ, họ thấy có một cây cầu phù văn màu vàng nối giữa đảo của cả bọn đang đứng với cái đảo trước mặt

Ở cái đảo đó có cái bàn đá dài để một cái chuông và rất nhiều đồ khác trên đó nữa.

Đúng lúc này, giọng nói của Bình Lão Lão vang lên: "Được rồi đó các con, đây chỉ là nơi mà bà cất đồ thôi nên các con lấy đồ nhanh đi"

Sora: "Đi thôi nào, đừng để Zhongli chờ lâu"

Lumine, Paimon với Hutao đồng loạt gật đầu rồi cùng nhau bước đi, cho tới khi đến chỗ cây cầu phù văn thì Paimon nghi hoặc nói: "Nhìn khung cảnh xung quanh thì Paimon nghĩ, có khi...bà lão là một tiên nhân không?"

"Chỉ có tiên nhân mới tạo ra được một nơi như này thôi"

Lumine: "Chừng nào về thì hỏi thử xem"

Hutao nhìn xuống phía bên dưới đảo, thắc mắc nói: "Nếu không cẩn thận rơi xuống dưới này thì...không biết nó đưa chúng ta đi đâu nhỉ?"



Sora: "Muốn biết à? Chỉ cần ném Paimon xuống thử là biết ngay kết quả ý mà"

Paimon: "?"

Hutao: "Ý hay! Cùng thử nào"

Paimon: "???"

Lumine: "Thôi, hai người đừng giỡn nữa"

Cả bọn đi qua cây cầu phù văn đó mà tới trước một cái bàn đá, Lumine đưa tay cầm lấy chiếc chuông thì cũng là lúc giọng nói Bình Lão Lão lại vang lên: "Các cháu đã tìm được rồi, người trẻ tuổi đúng là nhanh nhẹn thật đó"

"Để xem nào...làm sao để cho các cháu ra nhỉ? Ôi, cái trí nhớ này..."

Sora lên tiếng nhắc: "Bà ơi, bà thử dùng tay chà chà thân ấm thử đi"

Lumine: "Nói mới nhớ, Nhìn thế nào cũng giống như Aladin và cây đèn thần mà!"

Sora bất ngờ: "Em cũng biết hả?"

Lumine: "Haha tất nhiên là em biết chứ, phim đó nổi tiếng mà"

Sora: "..."

Thế giới của Lumine có cả phim này hả...? Đù, nước đi này cậu không ngờ tới luôn.

Paimon và Hutao liếc mắt nhìn nhau, hai người họ chẳng hiểu được Sora cùng Lumine đang nói về cái gì cả, Ala gì gì cơ? Còn cây đèn thần nữa? Là sao nhỉ??

Bên ngoài ấm.

Bình Lão Lão nghe vậy thì cũng làm theo lời Sora nói, bà đưa tay chà chà thân ấm.

Lập tức, bốn người Sora được đưa ra bên ngoài cùng với chiếc Chuông Tẩy Trần cầm trên tay.

Lumine: "Ố hố, hiệu nghiệm thật nè!"

Bình Lão Lão mỉm cười, gật đầu vô cùng hài lòng: "Người trẻ tuổi đúng là chân tay nhanh nhẹn, mới một lúc mà đã tìm được đồ rồi"

Lumine: "Mà bà ơi, cho cháu hỏi, bà là...tiên nhân nhỉ?"

Bình Lão Lão: "Tiên nhân...? Hai chữ này bà lão ta mới được nghe nhắc lại đó"



"Việc ta là tiên nhân hay không, chẳng lẽ các con thật sự không biết sao?"

Paimon gãi đầu: "Ừm...có vẻ hiểu được, nhưng lại không hiểu hết. Mà bà, bà cứ thế mà đưa...chuông cho bọn cháu sao?"

"Bà không thấy kì lạ, rằng Nham Vương Đế Quân vừa xảy ra chuyện thì tụi con lại vội vàng tìm tới bà để lấy chuông..."

Bình Lão Lão: "Đứa trẻ ngốc này, cảng Liyue từ xưa đến nay đã không biết bao nhiêu tiên nhân rời đi, cũng không biết đã trải qua biết bao nhiêu giông bão"

"Nhưng bất kể thời nào đều phải làm Điển Lễ Tiễn Tiên cho thật vẻ vang theo đúng quy tắc, rồi mới đi an bài việc khác"

"Miệng cứ luôn hô hào là bắt lấy h·ung t·hủ, nhưng lại trì hoãn Điển Lễ Tiễn Tiên, theo ta thấy đây mới là đầu đuôi lẫn lộn"

"Bây giờ, các con đến mượn chiếc chuông này, ta đoán có lẽ người bạn cũ kia của ta cuối cùng đã không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa, bước ra chủ trì đại cuộc rồi"

"Vì vậy, sao ta có thể từ chối cho các cháu mượn chuông chứ"

Lumine: "Nếu như người bạn cũ của bà mượn mà không trả lại thì sao?"

Hutao thêm mắm thêm muối: "Đúng vậy đó bà, lỡ như tên đó vì bần cùng quá nên đem bán luôn thì sao?

Sora nghe những lời mắm muối của Hutao thì che miệng nhịn cười, nếu để cho Zhongli nghe được thì chắc chắn cái con ma đầu này khó mà thoát khỏi kiếp nạn.

Bình Lão Lão khẽ cười một tiếng: "Việc bán cái này thì sẽ không bao giờ xảy ra đâu, còn việc không trả? Haha, nếu mà thật sự không trả thì không chừng ta đành phải đi một chuyến rồi"

"Dù gì cũng đã lâu rồi không gặp, đúng lúc đó có thể uống trà nói chuyện với nhau"

"Được rồi, các cháu đã lấy được chuông thì mau trở về đi, đừng làm lở việc"

"Mà sẵn tiện giúp ta gửi một câu đến người đã phái các con tới đây, nhắn là "Nếu có rảnh thì có thể ghé qua uống trà, bà lão ta không có tài sản nào nhưng trà thì không bao giờ thiếu" nha"

Lumine: "Dạ vâng, cảm ơn bà ạ"

Bốn người Sora chắp tay cúi chào Bình Lão Lão một cái rồi rời khỏi chỗ này mà đi vào nơi tổ chức Điển Lễ Tiễn Tiên để gặp Zhongli.

Lumine đưa cái chuông ra, hỏi: "Đây là thứ tiên sinh cần đúng không?"

Zhongli nhận lấy, gật đầu: "Không sai, đây chính là Chuông Tẩy Trần...được bảo quản rất tốt"

"Tiện thể đây xếp gọn những Sáp Thơm đã làm xong lại nào"

Lumine: "Mà cho tôi hỏi, tiên sinh quen biết Bình Lão Lão sao?"

Zhongli khẽ cười, gật đầu: "Ừm, cũng quen biết nhau lâu rồi"

Hutao: "Bổn đường chủ cứ tưởng anh là người cô đơn chứ"

Zhongli nghi hoặc: "Sao đường chủ lại nghĩ vậy?"

Hutao cười cười, nói thẳng: "Vì cái tính không mang theo Mora đó"

Zhongli: "..."