Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 31: Thí nghiệm vô nhân tính




Chương 31: Thí nghiệm vô nhân tính

Mondstadt.

Tại Phòng làm việc của Jean.

Cô nàng đang cặm cụi kiểm tra những đóng giấy tờ trên bàn thì đột nhiên cái cửa bị mở sầm ra khiến cô giật mình.

Jean: "Chuyện gì thế!?"

Người vừa mới mở sầm cánh cửa này ra chính là Mika.

Mika: "Không xong rồi Đội Trưởng Jean, tên t·ội p·hạm hôm qua b·ị b·ắt đã đột nhiên biến mất rồi"

Jean: "!?"

Cái gì!? Biến mất?

Sao có thể được!

Mika: "Đi theo tôi"

Cô đứng dậy ra khỏi bàn làm việc của mình, cô chạy theo sau Mika tới chỗ phòng lao của tên trộm.

Tới phòng lao mà tên trộm đang bị nhốt, cô nhìn vào thì chẳng có gì.

Cô cau mày lại, mở cửa phòng lao ra để kiểm tra, không có một tí vết tích của việc vượt ngục để lại mà tại sao lại biến mất như vậy được chứ!?.

Cô không hiểu nổi, việc này quá kì lạ.

Mà khoan!

Jean quay sang Mika nói: "Mika, kêu nhóm Sora tới đây, tôi nghĩ...nhóm cậu ấy sẽ tìm được gì đó"

Mika gật đầu, cậu ngay lập tức phóng đi để tìm nhóm Sora.

...

Quán ăn Sara.

Cả ba người và một mèo đang thưởng thức lấy món ăn bữa sáng của mình thì có một tiếng gọi đã gọi cả ba.

Sora không khỏi bất ngờ: "Ủa Mika, cậu tới đây làm gì thế?...Muốn ăn sáng chung à?"

Mika thở hồng hộc nói không ra tiếng: "Hà...có...hà~..."

Lumine bưng ly nước trên bàn đứa tới Mika: "Nè, uống đi rồi hãy nói chứ vừa thở vừa nói ai hiểu"

Paimon: "Đúng đúng, uống đi rồi hãy nói"

Mika chụp lấy ly nước Lumine đưa rồi uống cái ực cạn sạch sẽ luôn.

Mika: "Sống lại rồi, cảm ơn nha...à mà khoan, mấy người đi theo tôi đi, có chuyện xảy ra rồi"

Sora nghiêng đầu khó hiểu: "Chuyện gì?"

Mika: "Tên trộm hôm qua vừa mới bắt đã biến mất rồi"

Paimon: "Hả?! Biến mất?"

Sora rời khỏi chỗ ngồi: "Được rồi đi thôi, chuyện này không thể chậm trễ được"

...

Sau 3 phút thì nhóm Sora đã tập hợp ở chỗ đứng của Jean.



Jean không khỏi mỉm cười đầy vui vẻ: "Tới rồi"

Sora: "Tại sao hắn ta lại biến mất được chứ, đâu có vết tích vượt ngục đâu?"

Cậu ngó xung quanh phòng lao, việc hắn trốn ra là gần như là con số 0 tròn chỉnh vì lúc đưa hắn vào đây thì đã được kiểm tra thân thể kĩ càng thế nhưng việc biến mất này quá hết sức kì lạ.

Lumine: "Anh thấy điều gì bất thường không?"

Sora: "Để anh cảm nhận thử xem"

Cậu đứng chính giữa phòng lao, cúi người xuống đặt tay mình xuống dưới nền đá.

Cậu nhắm mặt lại rồi từ lòng bàn tay cậu đang chạm dưới đất phát ra một luồng ánh sáng xanh lan rộng ra khắp cả căn phòng.

Khi ánh sáng tới chỗ mà tên trộm đã ngồi thì cậu cảm nhận được có một luồng khí tà ác vẫn còn dư lại một chút.

Cậu mở đôi mắt mình ra, trong đôi mắt cậu có ẩn chứa một tia tức giận rất lớn.

Sora: "Tsk..."

Jean: "Sao thế Sora? Cậu tìm được gì à?"

Sora: "Không phải tên này biến mất mà hắn..."

Paimon: "Hắn?"

Sora: "Hắn ta bị g·iết rồi"

!?.

Jean, Lumine, Paimon và Mika đều trợn mặt ngạc nhiên, c·hết? tại sao lại c·hết!?.

Sora tiếp tục nói: "Cô nhớ lời khai của hắn chứ Jean"

Jean gật đầu đáp: "Hắn ta khai là hắn được Fatui phái tới phá Mondstadt, sức mạnh của hắn thì được một tên Pháp Sư..."

Nói tới đây cô chợt hiểu cái gì đó.

Jean: "Không...không lẽ?"

Sora gật đầu: "Đúng vậy, hắn ta bị tên Pháp Sư Vực Sâu kia xoá sổ rồi"

Vực Sâu! Lại là các ngươi!!

Jean tức giận xiết chặt lại đôi bàn tay của mình.

Các ngươi đợi đó cho ta!

Lumine thở dài một hơi: "Yên tâm đi Đội trưởng Jean, tôi mà gặp tên đó là tôi sẽ chém hắn"

Jean: "Cô cũng phải rủ tôi đó nha"

Lumine: "Nhất định"

Mika: "..."

Paimon: "Đáng sợ quá"

Sora thấy cảnh hai cô gái này cười ma mị với nhau thì không khỏi thương hại cho tên Pháp Sư Vực Sâu kia.

Tên đó ngu vãi, chọc ai không chọc lại chọc sư tử hà đông(—.–;⁠)

...



Tại Vực Sâu.

Cách lâu đài Aether không xa, có một trụ sở thí nghiệm dưới lòng đất tới cả Aether cũng không hề hay biết.

Trong này có đủ thứ từ dụng cụ thí nghiệm và sinh vật bị thí nghiệm trong đó có những con người xấu số bị Vực Sâu bắt đưa tới.

"AHHHH"

Những tiếng hét đầy thảm thiết cứ liên tục vang lên trong trụ sở không ngừng.

"Lại thất bại rồi, ném tên rác rưởi này đi đi"

Một tên Giáo Đồ Vực Sâu mặc đồ tiến sĩ đứng trên quan sát rồi quay đầu lại nói với tên trợ lý mình.

Tên trợ lý gật đầu cái rồi vác cái xác c·hết của một người đàn ông ra khỏi phòng thí nghiệm.

"Sao toàn rác rưởi không vậy, có một liều thuốc thôi mà cũng không chịu nổi"

"Cả vài con thú cũng vậy"

Hắn ta tức giận đùng đùng nhìn lấy khu thí nghiệm ở dưới.

Bên dưới la liệt những cái xác từ con người cho tới động vật bị vứt ngổn ngang sau mỗi lần thất bại.

Cái xác con người và động vật khi bị tiêm một liều thuốc thất bại thì trở nên dị dạng méo mó nhìn trong rất buồn nôn.

Đột nhiên sau lưng hắn ta xuất hiện một tên Pháp Sư Vực Sâu màu đỏ từ lúc nào không biết.

Pháp Sư Vực Sâu: "Sao rồi? Có cá thể thành công không?"

Tên Giáo Đồ Vực Sâu mặc đồ tiến sĩ cúi người xuống dùng tong giọng đầy tôn kính trước kẻ trước mặt mình.

"Vâng, toàn lũ rác rưởi thôi ạ"

Tên Pháp Sư Vực Sâu nghe thế thì liếc nhau nhìn xuống bên dưới một cái.

Pháp Sư Vực Sâu: "Ồ, đúng thật là thế, ta mong cuộc thí nghiệm này sẽ có cá thể thành công đó"

Giáo Đồ: "Vâng, vì ngài ấy ạ"

Tên Pháp Sư Vực Sâu không khỏi gật đầu hài lòng trước câu nói này.

Pháp Sư Vực Sâu: "Thôi, ta có chuyện cần báo với ngài ấy nên ngươi làm việc đi"

Hắn ta nở nụ cười cái rồi cũng biến mất vào trong không khí trước mặt tên Giáo Đồ.

...

Quay lại với Mondstadt.

Trước cây cầu dẫn vào Mondstadt bây giờ đã tập trung rất nhiều người kể cả đội Kỵ Sĩ cũng có mặt

Vì sao lại tập trung nhiều như vậy là vì họ phải đưa tiễn nhóm Sora.

Người dân A: "Mọi người lên đường bình an nha"

Người dân B: "Haha, nếu mà muốn mua trái cây thì có thể quay lại đây, nơi này luôn chào đón mọi người"

Wagner: "Đây là một cây cung mà ta vừa làm ra, mọi người không ngại thì có thể nhận lấy món quà nhỏ này"

Ông chủ xưởng rèn đưa một cây cung được rèn bằng sắt tới Lumine.

Lumine mỉm cười gật đầu: "Cảm ơn ông Wagner"



Wagner: "Haha, không có gì"

Paimon tức giận dậm chân: "Hey! Còn Paimon thì thì sao?"

Sara đưa một họp đựng thức ăn tới mặt Paimon: "Nè, đây là Thịt Nướng Mật Ong mà cô thích nè còn đây là cá cho Yue"

Paimon hai mắt toả sáng nhận lấy: "Cảm ơn cô Sara"

Yue: "Cảm ơn chị Sara"

Schulz: "Này Sora, cậu hãy đợi đó, một ngày gặp lại tôi nhất định sẽ cho cậu thấy những món đồ mà tôi rèn được sẽ chất lượng hơn cả sư phụ tôi cho mà xem"

Sora khoanh tay lại cười nhếch mép: "Ồ, còn nếu không?"

Schulz: "Thì tôi nhất định sẽ gọi tên khốn cậu là cha nuôi luôn"

Sora cười ha hả lên khi nghe câu nói đó: "Quân tử nhất ngôn đó, nếu mà cậu rút lời này thì cậu ế mãi nha"

Schulz: "..."

Hình như mình có một pha tự hủy nhỉ?

Sora: "Thôi thời gian không còn sớm nữa, bọn tôi phải lên đường đây, chúng ta sẽ còn gặp lại nhau dài dài"

Lisa: "Tạm biệt mọi người"

Jean: "Tạm biệt"

Eula thì thầm vào tai Amber: "Này Amber, cậu tới lúc rồi đó"

Amber xiết chặt tay mình thật chặt rồi gật đầu.

Lúc cậu, Lumine và Paimon vẫy tay chào xong quay người lại chuẩn bị đi thì nghe một giọng nói của Amber.

Amber: "Nè...nè Sora..."

Sora xoay người lại: "Hửm? Sao vậy Amber?"

Amber: "Chuyện là...tôi...à không em...em thích anh Sora"

Bốn câu cuối cô nói lớn lên nên đã khiến toàn bộ người ở đây đều nghe thấy hết theo đúng nghĩa.

Những người dân trợn to mắt không biết mình có phải là cảm động quá nên nghe nhầm gì đó không.

Người dân A: "Này ông, ông có thể nhéo tôi được không? Tôi muốn biết đây là thật hay ảo"

Người dân C: "Này anh bạn à anh có thể đấm thật mạnh vô tôi được không?"

Người dân E: "Ok anh bạn"

Bốp...

Người dân C: "Đau, vậy là...không phải ảo giác do cảm động sinh ra"

Trong lúc những người dân còn đang xôn xao thì về phía Sora, cậu bây giờ đang rất bất ngờ.

Gì...gì đây?...Amber...tỏ tình với mình!

Mặt của Amber lúc này đỏ chót không khác gì một quả cà chua.

Amber: "Em...em sẽ...đợi cậu trả lời của anh"

Cô ôm mặt cà chua của mình mà chạy một mạch vào thành Mondstadt.

Lumine bên cạnh thì mỉm cười nhưng không phải cười: "Woa~ anh đào hoa thật đó Sora~"

Sora: "..."

Chuyện quái gì xảy ra vậy trời!?