Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 256: Sora và Paimon răng ai nhọn hơn




Chương 256: Sora và Paimon răng ai nhọn hơn

Tại thế giới Honkai.

Bronya: "Đây là...Biển Lượng Tử ư...?"

Bronya từ từ mở mắt ra và loạng choạng đứng dậy, rồi cô ngước nhìn khung cảnh lạ lẫm ở xung quanh mình.

Nơi này mang một màu xám xịt xen lẫn các ánh sáng vàng nhàn nhạt, có các khối lập phương và những khoang tàu trôi nổi khắp nơi, thậm chí nơi cô đang đứng cũng là một khối lập phương khổng lồ.

Lý do mà Bronya xuất hiện ở đây là vì để tìm viên Đá Khát Vọng đã bị lấy cắp.

Bronya: "(Nếu mà để Sora biết được việc viên Đá Khát Vọng bị mất thì...Bronya chắc cậu ấy sẽ giận lắm đây...)"

Nhớ lại hành trình của bản thân và đồng đội, Bronya không khỏi thở dài một hơi.

Cô và đồng đội đã tới di tích văn minh xưa nằm dưới sâu đại dương do Negentropy trấn thủ - Thành Hải Vực.

Bọn họ chuẩn bị dùng Transfer khổng lồ Mắt Hải Vực để tiến vào Biển Lượng Tử nhằm mục đích là lấy lại Đá Khát Vọng.

Nhưng trước đêm hành động Einstein đã bị kẻ thần bí t·ấn c·ông, tung tích không rõ. Mắt Hải Vực cũng theo đó mà có b·ạo đ·ộng không rõ nguyên nhân.

Vì nhiệm vụ lấy lại đá, Bronya quyết định tạm biệt đồng đội và cô một mình nhảy vào vùng hỗn loạn.

Nên là Bronya đã có mặt trong Biển Lượng Tử như hiện tại đây.

Bronya: "(Mong là Kiana và mọi người đều ổn...)"

???: "Cô là...?"

Đột nhiên trước mặt Bronya xuất hiện ra một cậu bé ăn mặc lịch lãm.

Bronya hơi cau mày lại: "(Một cậu bé...?)"

Nhìn thấy Bronya đang dùng ánh mắt khả nghi nhìn mình, cậu bé mở miệng nói: "Tôi là Joachim, còn cô...?"

Bronya đáp: "...Bronya"

Joachim nhẹ gật đầu một cái, khẽ cười: "Tôi thấy cô rơi từ cái Động Trùng khổng lồ, cô là người từ bên ngoài tới sao?"

"Nếu vậy thì cô đừng lo, cô bị Biển Lượng Tử nuốt chửng chưa lâu. Giờ vẫn kịp thời gian trở về"



Bronya: "Cảm ơn ý tốt của cậu, nhưng hiện tại tôi chưa thể trở về"

"Bronya muốn tìm một thứ, nó bị rơi trong Biển Lượng Tử"

Joachim vuốt cằm: "Ồ...vậy cô muốn tiến sâu vào trong Biển Lượng Tử sao?"

"Nơi đó rất nguy hiểm, tôi khuyên cô không nên tới gần thì hơn"

Trước lời nói của Joachim, nhưng Bronya vẫn kiên định nói: "Bronya biết rõ sự nguy hiểm của Biển Lượng Tử, nhưng...Bronya có lý do phải tiến bước"

Joachim thầm thở dài, chất giọng đầy nghiêm túc: "Đây là khe hở giữa hiện thực và khả năng, không gian giữa nhận thức và sự tồn tại, là đường vào Biển Lượng Tử"

"Tôi vẫn luôn ở trong mê cung khổng lồ này để ngăn cản những kẻ lạc đường đi nhầm vào trong"

"Cô nên từ bỏ đi, muốn tiến vào Biển Lượng Tử...thì cô cần phải có tư cách"

Joachim vừa đứt lời, đột nhiên có con thú Honkai thuộc lớp Chariot xuất hiện ra và t·ấn c·ông về phía của Bronya.

Bronya thấy vậy thì nhanh chóng bật người lại ra sau để né đòn t·ấn c·ông của hai con Chariot.

Kể từ khi sử dụng Tố Chất Phù mà Sora cho, thì thể chất và các giác quan của cô được tăng cường hơn rất nhiều so với lúc trước, nên việc né tránh đòn t·ấn c·ông của hai con thú Honkai này vô cùng là dễ dàng.

Nhưng hai con Chariot vẫn chưa bỏ cuộc, hai bọn chúng cứ lao về phía của Bronya tiếp.

Bronya: "Thỏ Áo Giáp, t·ấn c·ông"

Thỏ Áo Giáp hiện ra ở sau lưng Bronya, nhận được mệnh lệnh của cô thì nó ngay lập tức bắn ra một chùm laze từ hai lòng bàn tay.

Tia laze bay tới hai con Chariot và xuyên thủng chúng, khiến cho chúng tan biến hoàn toàn vào hư vô.

Xử lý xong hai con Chariot, Bronya từ từ tiến lại gần Joachim và nghi hoặc nhìn hắn: "Đám này, là do cậu gọi ra sao?"

Joachim lắc đầu: "Chúng là Hình Ảnh sinh ra từ Biển Lượng Tử, là hình ảnh phản chiếu của nhận thức sinh ra từ kí ức của cô"

"Chỉ cần ở trong không gian này, cô sẽ liên tục nhìn thấy cảnh tượng trong Nội Tâm của mình"

"Không liên quan tới ý chí của tôi, cô càng tới gần Biển Lượng Tử thì Hình Ảnh sẽ xuất hiện càng nhiều"

"Sát thương từ v·ũ k·hí gây ra cho chúng có hạn, nhưng...hình như cô có sức mạnh để chống lại chúng"



Bronya: "Ý cậu là...Thỏ Áo Giáp?"

Joachim khẽ cười hai tiếng: "Haha, Thỏ Áo Giáp? Đúng là một cái tên đáng yêu"

"Nó có sức mạnh từ Biển Lượng Tử, nhưng cô vẫn chưa hiểu hết về nó"

"Có điều...đây không phải là vấn đề mà chúng ta nên nói lúc này"

Bronya: "Đám này không uy h·iếp được Bronya, vậy...Bronya đã có tư cách để tiến vào Biển Lượng Tử chưa?"

Joachim: "Cô rất đặc biệt, quá khứ của cô cũng rất khác biệt, nó cho cô ý chí kiên cường khác hẳn với độ tuổi của cô"

"Đáng tiếc...càng là người kiên cường bao nhiêu thì nội tâm càng yếu đuối bấy nhiêu"

Vừa nói, Joachim vừa liếc nhìn viên ngọc đang đeo ở cổ của Bronya. Cô nàng thấy vậy thì nhanh chóng nắm lấy viên Tịnh Châu để che lại.

Bronya: "..."

Joachim: "Haha, viên ngọc của cô đẹp thật đó..."

Bronya im lặng nắm chặt lấy viên Tịnh Châu đeo trên cổ mà không nói lời gì.

Joachim: "Mà thôi không nói lời thừa thãi nữa. Bronya, thử thách của cô chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi..."

Dứt lời, Joachim dùng lực đẩy nhẹ Bronya.

Bronya: "Cái...cái gì!"

Điều này làm cho Bronya rất bất ngờ. Không biết từ lúc nào ở đằng sau cô lại là một cái vực, lúc nãy cô nhớ còn có chỗ đứng nhưng mà sao giờ lại...

Đứng ở trên nhìn Bronya đang rơi, Joachim lên tiếng: "Cô sẽ tới thế giới khác, một thế giới hoàn toàn khác..."

"Cô phải cẩn thận đó, sự mơ hồ và những nỗi đau trước kia sẽ là kẻ địch lớn nhất của cô"

"Và trong thế giới đó...hãy nói cho tôi biết câu trả lời của cô, Bronya"

Tầm nhìn Bronya một lúc càng mơ hồ, rồi sau đó lại trở nên đen kịt hẳn luôn.

...



Tại Teyvat.

Sáng hôm sau tại Làng Gandharva.

Trước nơi ở của Collei, Tighnari đang chăm chỉ kiểm tra sức khỏe của Collei theo mọi ngày.

Tighnari: "Được rồi, tiếp theo là tay phải..."

Collei đưa tay phải mình ra, Tighnari nhìn một hồi rồi nói: "Ừm, tình hình có vẻ cũng ổn"

"Nhưng vẫn phải cẩn thận đó nhé, được chứ?"

Collei thu tay lại, gật đầu ngoan ngoãn đáp: "Vâng. À đúng rồi, em vẫn chưa lấy được lộ trình tuần tra của ngày hôm nay"

Tighnari mỉm cười, từ tốn nói: "Lộ trình hôm nay rất xa, em không cần phải đi chung với thầy đâu, có khả năng sẽ có một số thứ xuất hiện trên đường nữa đấy"

Collei có chút thất vọng về bản thân: "Em cũng có Vision mà, nhưng lại không giúp được gì..."

Tighnari: "Đừng nói như thế chứ, đây không phải là chuyện mà em cần phải suy nghĩ bây giờ"

Paimon: "Chào buổi sáng nha hai người!"

Đúng lúc này, nhóm người Sora có mặt và từng bước tới gần Collei và Tighnari đang đứng.

Thấy thế, Tighnari cũng lên tiếng chào lại: "Chào mọi người, Lumine cô đã khỏe hơn chưa?"

Lumine: "Yên tâm, tôi đã khoẻ rồi. Mà có việc gì cần tụi này giúp không?"

Paimon vui vẻ nói: "Đúng thế đúng thế, nếu như đã ở lại đây rồi thì tụi này cũng cần phải tìm việc gì đó để làm chứ"

Sora vuốt cằm: "Ồ, siêng năng dữ thế. Hồi nãy lúc trên đường tới đây cô cứ luôn miệng than thở rằng bản thân rất mệt mỏi và buồn ngủ lắm mà, sao giờ lại...?"

Paimon cứng miệng chối bỏ: "Hey! Paimon nói như thế hồi nào hả, cậu đừng có mà nói bậy nói bạ nha chưa tên So liêm sỉ kia!!"

Sora: "Ai nói bậy cơ, thức ăn dự trữ cô đừng có hòng mà chối bỏ!"

Paimon tức giận ra mặt: "Cậu nói ai là thức ăn dự trữ đó hả, có tin Paimon cắn cậu không!"

Sora hai tay khoanh trước ngực, cười lạnh: "Cắn tôi, cô nghĩ tôi không dám cắn lại cô sao?"

Hai cặp mắt của Sora và Paimon trừng nhau toé ra những tia sét v·a c·hạm liên tục, hai người họ hận không thể lao vào để cho đối phương biết ai mới là kẻ có hàm răng nhọn hơn.

Yue và Snow ngồi trên vai Sora, thấy một màn này thì đồng loạt lắc đầu ngán ngẩm.

Lumine đỡ trán, bất lực trước hai đứa con của trời này: "(Bộ hai kẻ này không thể nào bình thường được à...)"