Chương 244: Vào tòa thành đảo ngược
Mặc dù đối đầu với hai tên Kỵ Sĩ Hắc Xà có đôi chút khó khăn, nhưng với sự giúp đỡ từ Dainsleif thì Lumine vẫn đánh bại được hai tên đó mà không có thương tổn gì.
Paimon: "Sao...sao hai tên này lại tập kích chúng ta chứ?"
Dù đã đánh bại được hai tên Kỵ Sĩ Hắc Xà, nhưng Paimon vẫn không hiểu nổi cái vụ việc này cho lắm...
Trước câu hỏi này của Paimon, Dainsleif từ tốn nói: "Kỵ Sĩ Hắc Xà... từng thuộc đội cận vệ hoàng gia của Khaenri'ah"
Paimon: "Hả...hai kẻ này, không lẽ từng là thuộc hạ của anh sao?"
Dainsleif: "Ừm...từng là vậy. Nhưng giờ đây lời nguyền mãnh liệt trên người họ, cả cách thức chiến đấu từ bỏ mọi vinh quang của họ..."
Paimon tiếp lời: "Đã trở thành tay sai của Vực Sâu...?"
Dainsleif khẽ gật đầu một cái, nói: "Được rồi, chúng ta đi tiếp thôi"
Paimon: "Chờ đã...nhìn kìa hai người!"
Vào lúc định đi, Paimon thấy một kẻ có kích thước to lớn và toàn thân mặc giáp với trên tay là một thanh đại kiếm đứng ở trên một mỏm đá cách đó không xa nhìn ba người họ.
Dainsleif: "Hửm..."
Nghe thế, Lumine và Dainsleif nhìn theo hướng của Paimon nói.
Ánh mắt của Dainsleif và kẻ bí ẩn đó nhìn chằm chằm nhau mà không có bất cứ hành động hay là lời nói nào phát ra.
Dainsleif: "Không lẽ...sót một tên sao...?"
Tên bí ẩn kia vẫn không hề nói bất cứ lời gì, mà chỉ chăm chăm nhìn bọn họ.
Lumine cau mày, định động thủ nhưng bị Dainsleif vội lên tiếng cản lại: "Chờ đã...hai người lui ra sau đi, tên này có gì đó rất khác"
Dainsleif dứt lời, anh lập tức lại đưa mắt nhìn về hướng của kẻ bí ẩn đó nhưng chẳng thấy bóng dáng của hắn đâu nữa.
Dainsleif ngạc nhiên: "Cái gì...biến mất rồi"
Paimon gãi đầu, vô cùng khó hiểu: "Tên Kỵ Sĩ Hắc Xà đó bị sao thế? Không lẽ là muốn nói chuyện sao...?"
Dainsleif: "(Không thể nào...không có Thứ Đó thì làm sao lưu trữ được ý thức của bản thân suốt năm năm năm chứ...!)"
"(Hơn nữa...đó lại là một cảm giác hết sức quen thuộc...)"
Lumine nhìn Dainsleif, nói ra suy đoán: "Có thể là tên đó nhận ra anh, Dainsleif"
Dainsleif lắc đầu: "Trong biến cố tuyệt vọng như vậy, kỳ tích vốn không nên xảy ra mới đúng..."
"Cứ coi như đây là sự trùng hợp đi"
Nói rồi, Dainsleif liếc nhìn sang toà thành bị đảo ngược và nói tiếp: "Chúng ta đi tiếp thôi, hướng về phía thành đô nào..."
...
Một lúc di chuyển và leo trèo lên các phiến đá thì bọn họ đã đứng trước lối vào của toà thành bị đảo ngược này.
Nhưng bọn họ vẫn không thể nào vào được vì có một cái kết giới ẩn chứa sức mạnh Vực Sâu bao trùm lấy toà thành.
Lumine vuốt cằm: "Xem ra...là phải giải đố rồi..."
Dainsleif: "Không cần lãng phí thời gian như thế đâu"
Dainsleif nhấc tay lên, một luồng sức mạnh thần bí xuất hiện ra trong lòng bàn tay.
Theo đó, chính sức mạnh này của anh ta đã làm cho màn kết giới mở ra một lỗ thủng đủ để đi vào.
Dainsleif thu hồi lại sức mạnh, nói: "Kỹ thuật của Khaenri'ah, dấu vết của sức mạnh Vực Sâu...thật quá quen thuộc"
"Những sự vật đang diễn ra trước mặt tôi, chẳng qua chỉ là ảo ảnh hư vô mà thôi..."
Paimon thì thầm với Lumine: "Nè Lumine...lời ban nãy của Dain chắc quá hiểu rõ nội tình, không biết có bị Giáo Đoàn Vực Sâu nhắm đến không?"
Lumine nhìn Dainsleif, hỏi: "Không lẽ toà thành đảo ngược này có quan hệ gì với Khaenri'ah sao...?"
Dainsleif: "Tôi e rằng không có quan hệ gì. Càng đến gần, tôi càng xác nhận di tích này là thuộc về văn minh cổ đại hơn"
"Nhưng chỉ là bị Giáo Đoàn Vực Sâu tìm ra trước mà thôi"
Paimon: "Nền...nền văn minh cổ đại sao? Hừm...không tưởng tượng ra được..."
Dainsleif: "Tuy vậy, kết cấu của toà thành này đúng là khá giống với Khaenri'ah trong quá khứ...nếu nó đảo ngược lại như cũ thì hơn"
"Được rồi, chúng ta hãy men theo ánh sáng kia mà đi đi"
Hai cô gái gật đầu rồi cùng Dainsleif đi qua lỗ thủng của màn kết giới rồi men theo con đường có ánh sáng nhàn nhạt.
Con đường họ đi có chút không nguyên vẹn, nên có vài chỗ cần phải nhảy qua.
Sau đó, bọn họ còn phải leo lên cái dây leo để tiến vào.
...
Bên phía Sora.
Sora: "Hừm...chậc vật mãi mới tới nơi, toà thành đảo ngược"
Cậu đã phải vắt óc nhớ lại con đường mà mình từng di chuyển trong game mới tới được chỗ c·hết tiệt này.
Thậm chí...cậu không hiểu sao, nơi này nó còn không cho cậu bay nữa chứ!
Sora: "Đây là..."
Cậu cúi người xuống, nhìn dấu chân có hình dạng như là cái bốt thì cậu cá chắc rằng đây chính là dấu chân của Lumine để lại.
Sora: "Vào tòa thành rồi...mình cũng phải nhanh tới mới được"
Cậu lập tức sử dụng [Phong Bộ] đạp lên không khí mà tiếp cận tới lỗ thủng do Dainsleif để lại trên màn kết giới.
Không chậm trễ, cậu nhanh chóng chui vào rồi lại sử dụng [Phong Bộ] đi vào trong toà thành.
Vào trong thành công, cậu liếc mắt nhìn xung quanh căn phòng rộng lớn. Nhưng chỉ thấy có ba con Hilichurl đang ngồi trong một chỗ tối và chẳng có bất kì Kỵ Sĩ Hắc Xà nào ở đây.
Sora chú ý tới ba con Hilichurl trong chỗ tối kia rồi từ từ tiến lại gần bọn chúng.
Ba con Hilichurl thấy vậy thì nép mình vào một góc, sợ hãi nhìn cậu.
Sora: "Không sao, tôi không có ác ý gì đâu..."
"Bắt tay nhé?"
Cậu cúi người xuống, nở một nụ cười trên môi và chìa tay ra toả ý bắt tay.
Bọn chúng sững sờ trước hành động này của cậu, mặc dù còn hơi run nhưng ba bọn chúng vẫn từ từ chìa tay ra bắt lại.
Sora nhẹ giọng nói: "Ba người...muốn ra đi thanh thản để kết thúc nỗi đau này sao?"
Ba bọn chúng tuy không hiểu lời gì, nhưng vẫn vô thức gật đầu.
Sora: "Vậy...nếu không phiền, tôi xin giúp được chứ?"
Ba bọn chúng nhìn nhau rồi lại vô thức gật đầu như đồng ý yêu cầu của cậu.
Sora: "Vậy thì...mọi người ra đi thanh thản nhé"
Cái tay mà cậu bắt lấy tay của ba con Hilichurl xuất hiện ra một ngọn lửa xanh và truyền qua cái tay của bọn chúng, rồi sau đó lại bao bọc khắp cơ thể.
Ba con Hilichurl nhìn ngọn lửa xanh đang bao bọc lấy mình, bọn chúng chẳng có sự sợ hãi nào vì ngọn lửa này không mang lại cảm giác đau đớn gì.
Thay vào đó là sự thoải mái và nhẹ nhõm một cách kì lạ.
Sora nhìn cơ thể của bọn chúng đang dần dần tan biến đi thì khẽ cười, đứng dậy và quay lưng rời đi.
"Cảm...cảm...ơn ngài..."
Lời nói của bọn chúng phát ra làm cho cậu bất ngờ khựng lại mà nhìn ra sau.
Nhưng ba con Hilichurl đã không còn ở đó nữa.
Sora mỉm cười: "Không có gì đâu..."
Cậu tiếp tục bước đi và tiến vào sâu hơn trong tòa thành.
Bỗng đi tới một đoạn, cậu cảm nhận được có một thứ gì đó ở trên cao nhất của tòa tháp phát ra.
Sora: "Cái gì...bắt đầu rồi!"
Cậu ngạc nhiên, rồi sử dụng [Phong Bộ] nhảy qua các hố sâu và leo lên trên.
Một lát sau, cậu đã tới được nơi trung tâm của trên toà thành.
Ở giữa căn phòng rộng lợn là một hồ nước được đảo ngược ở trên.
Bên dưới cái hồ bị đảo ngược đó, chính là một tên Linh Mục Vực Sâu Lôi đang làm nghi thức với một viên pha lê phát ra một thứ ánh sáng vàng kim chiếu sáng khắp căn phòng.
Sora: "Thật điên khùng...!"
Cậu lấy ra Cung Lông Vịt từ kho hệ thống, dùng [Sáng Tạo] tạo ra một mũi tên rồi lắp vào.
[Phát Bắn Kết Hợp - Quả Tải]!
Tay được thả, mũi tên được bắn về phía viên pha lê đang phát sáng kia.
Linh Mục Vực Sâu thấy một mũi tên xẹt qua mặt mình, hắn hốt hoảng chưa kịp cản lại thì mũi tên đó đã trúng vào viên pha lê và p·hát n·ổ ra.
Vụ nổ đã thổi bay viên pha lê ra một góc, còn tên Linh Mục Vực Sâu bị đẩy lùi ra xa.
Định hình lại cơ thể, tên Linh Mục Vực Sâu tức giận nhìn qua Sora: "Tên Tồn Tại Dị Thường kia, ngươi dám cản đường!"
Những lời hắn phát ra không lọt vào tai Sora một lời nào, vì cậu hiện tại đang nhìn bốn sợi ánh sáng từ trong bốn cổng dịch chuyển đang chiếu vào trong bệ đá đối diện với cái hồ ở trên.
Sora: "Vẫn là chậm một bước rồi...!"
Linh Mục Vực Sâu: "Tên khốn, ngươi bơ ta—"
Sora: "Ngươi câm mồm cho ta!"
Cậu bất thình lình xuất hiện ở trước mặt tên Linh Mục Vực Sâu và cho hắn một cước kèm theo Huyền vào mặt khiến hắn văng ngược ra sau và đập mạnh vào tường mà b·ất t·ỉnh.
Sora chậc miệng một cái: "Vẫn chậm một bước rồi...!"
[Phân Thân]!
Lập tức có bốn phân thân giống hệt Sora xuất hiện ra và cậu ra lệnh cho bốn cái phân thân của mình tiến vào trong bốn cánh cổng dịch chuyển.
Khi bốn cái phân thân vào trong, thì một cảm giác ớn lạnh xuất hiện phía sau cậu.
Keng!
Cậu lấy ra Kiếm Lê Minh rồi quay người lại chặn lấy lưỡi kiếm của kẻ đó.
Sora: "A...Aether!"
Aether khẽ cười nói: "Lâu rồi không gặp, ngươi chặn lấy nhát kiếm này của ta cũng nhanh đó chứ"
Tại sao...tên thích nữ trang này lại ở đây chứ? Đáng lẽ ra là nhiệm vụ này sẽ không có gặp mặt hắn mới đúng chứ.
Không lẽ...tên Aether này sẽ biết cậu tới đây nên ở trong bóng tối đợi!
Sora dồn lực hất mạnh thanh kiếm ra và thành công đẩy lùi Aether.
Aether lộn người hai vòng, khen ngợi: "Không ngờ, lâu không gặp hình như ngươi lại mạnh hơn lúc trước rồi nhỉ?"
"Thật bí ẩn làm sao...ta tò mò thật đó"
Sora: "Ngươi...ở đây đợi ta?"
Aether cười cười, ẩn ý nói: "Ngươi đoán xem"
Aether quơ quơ thanh kiếm trên tay. Cậu thấy vậy thì cảnh giác nhìn hắn rồi lại liếc xuống lưỡi kiếm trên tay mình.
Đúng là con hàng 3* có khác, mới đỡ một đòn tới từ tên này thì đã nứt mẻ rồi...