Chương 241: Đi bắt Onikabuto và cành cây anh đào thần
Sáng hôm sau, trong Ấm Trần Ca.
Sora: "Lumine ơi, nhớ em quá à!"
Ở phòng khách, cậu ngồi trên chiếc ghế sofa mà ôm chặt lấy Lumine vào lòng không buông.
Tuy cả người cô có cựa quậy nhẹ, nhưng một lát sau cô ấy mặc kệ để cậu ôm luôn.
Lumine: "Mồ~...anh bị sao thế?"
"Nói thật đi, lúc tối qua em không chú ý có phải anh đã chơi đồ rồi không?"
Sora: "Này này...em không có từ ngữ nào nhẹ nhàng hơn để nói với anh hả?"
Lumine: "Em chỉ hỏi thật thôi mà?"
Sora: "..."
Paimon bay xuống lầu, xoa xoa bụng thất thanh nói: "Sora, Lumine! Paimon đói bụng rồi!"
Sora nhìn cô nàng: "Cô mau gọi Yue và XueZhu dậy đi rồi cùng nhau ăn sáng"
Paimon: "Được!"
Nghe cậu nói thế, Paimon tràn đầy vui vẻ mà bay lại lên lầu để gọi Yue và XueZhu.
Lumine: "Để em phụ anh nấu ăn, sẵn tiện học hỏi vài kỹ năng của anh luôn"
Sora gật đầu đáp ứng: "Ừm, thế còn gì bằng"
Cậu thả Lumine ra cùng cô đứng dậy khỏi sofa, rồi tay trong tay bước vào trong căn bếp để làm bữa sáng.
Một hồi lâu sau, Yue với XueZhu cũng đã được Paimon gọi dậy và đang ngồi yên trên bàn ăn mà chờ đợi.
Sora: "Xong rồi đây!"
Cậu bưng ra món Bánh Su Bồng Bềnh và Thịt Nướng Mật Ong. Còn hai món mà Lumine bưng thì là Sushi Trứng Chim và Bánh Ốc Pha Lê đặt ở trên bàn.
Yue, XueZhu và Paimon nhìn những món ăn mà hai người bưng ra thì nuốt nước bọt một cái.
Paimon: "(Nhìn...nhìn ngon quá đi mất!)"
Sora: "Em ngồi vào bàn đợi chút đi Lumine, anh vô bưng thêm món Rau Củ Hầm Kem nữa rồi cùng ăn"
Lumine gật đầu rồi ngồi vào bàn, Sora nhanh chóng vào bếp đem ra món kem hầm rồi mới ngồi xuống.
Cứ thế trong không khí ấm áp của căn nhà, bọn họ đã cùng nhau vừa ăn vừa vui cười với nhau rất vui vẻ như một gia đình.
15 phút trôi qua.
Sau khi ăn xong bữa sáng, XueZhu đã nhanh chóng đi thay đồ rồi rời khỏi ấm để tới quán ăn làm việc.
Vì giúp cho XueZhu, Yue đã đi cùng cô bé.
Sora vươn vai, nằm ườn trên chiếc ghế dài.
Cậu đã quyết định, hôm nay phải lười biếng mới được! Dù gì bản thân cậu đã trải qua 4 tháng đầy mệt mỏi ở trong Mộng Cảnh rồi.
Thấy cậu lười biếng như thế Lumine chống nạnh mà trách móc: "Anh như vậy thì ra thể thống gì, mau ra ngoài đi đâu đó đi chứ!"
Paimon cũng chống nạnh ùa theo: "Đúng đúng, nếu cậu lười như này thì sẽ thành heo đó!"
Sora ngáp một cái, nói: "Thôi, chẳng hiểu sao giờ lười quá"
"Không muốn làm gì hết á~!"
Paimon nhìn sang Lumine: "Làm sao đây Lumine, tên này chẳng giống bình thường chút nào luôn"
Lumine: "Yên tâm, tôi đã có cách"
Paimon: "Hả...cách gì?"
Lumine: "Paimon, cô tới mở cửa nhà ra đi"
Mặc dù không hiểu cho lắm, nhưng Paimon vẫn ngoan ngoãn làm theo.
Paimon: "Rồi sao nữa...?"
Trước ánh mắt khó hiểu của Paimon, Lumine không một chút do dự mà xách lấy cổ áo của Sora mà ném mạnh ra ngoài cửa.
Thân ảnh cậu bay ra ngoài rồi lăn lóc trên thảm cỏ như một trái banh.
Cánh cửa nhà thì lạnh lùng đóng "Sầm" lại.
Sora nằm bất động trên thảm cỏ, ánh mắt muốn khóc nhưng không thể nào khóc được.
Cậu...đã làm gì sai sao?
Tubby lù lù xuất hiện bên cạnh, nhìn xuống hỏi thăm: "Cậu ổn chứ?"
Sora yếu ớt nói: "Không...không ổn chút nào...!"
Tubby: "Thôi thôi, bên ngoài ấm có một người...à không, phải là một thanh niên quỷ nhân tới tìm cậu kìa"
Quỷ nhân? Là Itto sao...không biết tên đó tìm cậu có việc gì không nhỉ?
Sora đứng dậy, nói: "Được rồi, cảm ơn cậu đã thông báo cho tôi biết"
Tubby: "Không có gì, đây là việc của một quản gia như tôi nên làm mà"
"Nếu không còn việc gì nữa thì tôi xin phép"
Nói xong, Tubby hoá thành một làn khói tan biến đi. Còn cậu thì rời khỏi trong ấm mà tới gặp Itto.
Đảo Narukami, Làng Konda.
Itto: "Huynh đệ của bổn đại gia đây rồi!"
Thấy Sora xuất hiện, Itto tươi cười đi tới mà khoác lấy vai cậu.
Sora: "Cậu tìm tôi có việc gì à?"
Itto gật đầu, cười ha hả nói: "Đúng vậy. Bổn đại gia đang có ý định đi thu thập các Onikabuto khác để chuẩn bị đi bán cho mấy đứa con nít đam mê đấu bọ để kiểm chút tiền đó mà"
"Nên sẵn tiện bổn đại gia muốn rủ cậu đi bắt cùng luôn cho vui"
Sora nghe thế thì vuốt cằm suy tư một lát rồi nói: "Được thôi, nghe cũng thú vị đó chứ"
Itto: "Hahaha, đúng là huynh đệ của bổn đại gia có khác!"
"Yên tâm đi, tiền bán được sẽ chia đôi"
Sora: "Thế còn gì bằng, vậy địa điểm đầu tiên chúng ta nên tới là đâu đây?"
Itto: "Hừm...để xem nào..."
"Bổn đại gia nhớ...hình như tại Đền Narukami có 4 con Onikabuto gì đó"
Đền Narukami? Thiệt luôn hả cha nội!
Mà nghĩ lại thì...lên đó để bắt Onikabuto mà không quậy phá thì chắc không sao đâu.
Itto: "Được rồi, quyết định thế đi. Cùng nhau tới Đền Narukami thôi nào huynh đệ!"
...
Đền Narukami.
Inagi Hotomi, vu nữ làm việc trên đền đang cặm cụi quét dọn những cánh hoa anh đào.
Nhưng khi nghe tiếng bước chân của ai đó nên không khỏi đưa mắt nhìn sang thì thấy đó là Sora và Itto đang từng bước tiến tới chỗ cô.
Hotomi: "Đại Anh Hùng? Ngài tới đây để bóc quẻ hay là có việc gặp Guuji đại nhân sao?"
Sora lắc đầu nói: "À không, tôi và huynh đệ tôi tới đây là để thu thập Onikabuto"
Itto gật đầu lia lịa: "Đúng thế đúng thế!"
Hotomi đầu hiện đầy dấu chấm hỏi: "(Thu thập...Onikabuto? Bộ nơi này có à?)"
Sora gãi má: "Chắc...không làm phiền đâu chứ?"
Hotomi: "À không, không phiền gì đâu...nhưng tôi nhắc nhở trước"
"Đừng có mà quậy phá lung tung, nếu Guuji đại nhân mà biết được thì tôi không biết hậu quả mà hai vị phải gánh chịu đâu nhé"
Itto cười rạng rỡ, uy tín nói: "Yên tâm, tụi này sẽ không quậy phá lung tung đâu!"
Sora: "(Cậu là người mà tôi quan ngại nhất đó, Itto...)"
Hotomi gật đầu hài lòng, mỉm cười: "Vậy chúc hai vị vui vẻ"
Nói xong, Hotomi quay lại với công việc quét dọn của mình.
Sora và Itto cũng nhanh chóng mà chạy đi khắp khu này kiếm Onikabuto nhằm để thu thập.
20 phút sau, cậu và Itto đã thu thập được ba con Onikabuto.
Con đầu tiên có màu xanh dương bò trên thân cây của một cái cây nhỏ.
Con thứ hai có màu nâu nhạt ở trong bụi rậm, công nhận con này núp kỹ thiệt sự!
Còn con thứ ba có màu hồng...nhưng cái cậu không hiểu là tại sao nó lại leo lên được nóc của ngôi đền, ảo thật!
Itto nhìn thành quả mà mình có được, vui vẻ nói: "Haha, ba con đã về tay rồi!"
Sora: "Nhưng...tôi nhớ cậu nói tận 4 con Onikabuto ở đền lận mà, sao tôi tìm từ nãy tới giờ mà không có thấy thế"
"Cậu có tính nhầm không đó, Itto?"
Itto gãi đầu, lúng túng nói: "Chuyện này...bổn đại gia cũng không rõ nữa..."
Sora: "..."
Itto tràn đầy lúng túng, ánh mắt nhìn ngó xung quanh. Để rồi ánh mắt hắn vô tình chạm vào cây Anh Đào Thần thì hai mắt sáng lên.
Vì hắn thấy ở trên cành cây, có một con Onikabuto màu trắng đang đậu trên đó.
Itto: "Kìa, nó kìa!"
Cậu đưa mắt nhìn theo hướng tay Itto chỉ thì sững sờ tại chỗ, moá...con này cũng biết lựa chỗ đậu ghê!
Itto: "Nhưng mà...con Onikabuto này đậu cao quá..."
"Cậu leo lên đi huynh đệ!"
Sora: "Hả...tại sao lại là tôi mà không phải là cậu!?"
Itto hiển nhiên nói: "Cậu nhìn thân hình to lớn của bổn đại gia đi, nếu mà leo lên thì bổn đại gia sợ sẽ làm gãy cành mất"
"Chưa kể, cậu biết bay mà!"
Sora: "(Cũng đúng nhỉ...)"
Cậu liếc nhìn tên huynh đệ mình một cái, rồi lại nhìn ngó xung quanh xem thử có ai không.
Thấy không có ai, cậu mới từ từ bay lên tiếp cận cái cành mà Onikabuto đó đậu.
...
Miko: "Hotomi, lúc ta đi vắng có ai tới đây không?"
Hotomi đình chỉ lại hành động quét dọn, cung kính đáp: "Vâng, lúc ngài đi vắng thì có Đại Anh Hùng và một quỷ nhân tới đây để bắt Onikabuto"
Miko: "Hả...?"
"Vậy giờ hai kẻ đó ở đâu?"
Hotomi: "Dạ...hình như ở gần cây Anh Đào Thần"
Miko nghe thế thì dịch chuyển tới chỗ trước hiên đền.
Và thứ đầu tiên đập vào mắt cô chính là hình ảnh Itto đứng ở dưới gốc cây cổ vũ, còn Sora thì đang làm gì đó ở trên cây Anh Đào Thần.
Miko cau mày, thất thanh nói: "Hai người đang làm cái quái gì thế hả!?"
Nghe thấy giọng nói của Miko, Sora mới bắt được Onikabuto thì giật mình nên lỡ tay bẻ gãy luôn cái cành.
Itto: "???"
Sora: "Ơ...c·hết mẹ rồi..."
Miko: "Cái gì thế!!??"