Chương 239: Trước thềm đại chiến
Đã 4 tháng trôi qua kể từ lúc cậu quay lại tầng 10 cùng Mei và Kiana. Trong thời gian qua, cuộc sống của họ tại đây vô cùng nhàn rỗi.
Đi học, về nhà và ăn ngủ rồi lại đi học cứ như một vòng lặp. Nhưng cậu và hai cô gái không có khó chịu gì, thay vào đó là bọn họ rất vui vẻ hưởng thụ lấy cảm giác yên bình của học đường.
Cũng đúng thôi Mei và Kiana thì ở một thế giới tràn đầy sự nguy hiểm, còn cậu thì được chuyển sinh tới Teyvat rồi.
Bên cạnh đó, cậu cũng có một vài cuộc gặp gỡ đầy tình cờ.
Số lượng người mà cậu thu phục đã lên con số 20 nếu tính thêm cả Aquaris và Gambler.
Đa số bọn họ ngoại trừ Aquaris và Gambler đều tò mò về sức mạnh mà cậu sở hữu nên mới ký khế ước.
Mà có một vấn đề cậu không thể nào hiểu là...
Đã thu phục được 20 người rồi, đáng lẽ thanh tiến độ hoàn thành nhiệm vụ phải đạt 100% chứ, nhưng nó lại cứ kẹt mãi ở 90%.
Có lẽ suy đoán trước đó của cậu đã sai rồi, chắc nó phải đạt điều kiện gì đó mới được.
Còn nữa...cái tên bí ẩn kia vẫn theo dõi cậu, Mei và Kiana vẫn kiên trì suốt 4 tháng.
Bộ cái tên đó không thấy chán à? Cậu phải thán phục trước độ kiên trì của hắn luôn.
Bây giờ tại trường mà ba người bọn họ nhập học, kì thi học kỳ 1 đã trôi qua được ba ngày rồi.
Môn mà hai ngày trước bọn họ thi là toán, văn, lý và sinh. Mỗi ngày thi hai môn.
Bây giờ môn mà bọn họ đang làm chính là môn tiếng anh, thi tiếng anh xong thì sẽ sang hoá học ngay.
Không khác gì đang chạy deadline.
Sora chống cằm, thầm thở dài một hơi: "(Mặc dù biết thời gian trong mộng cảnh và ngoài kia trái ngược nhau, nhưng mà...vẫn nhớ các cô ấy quá đi)"
Làm xong hết các câu hỏi của tiếng anh, vì còn khoảng 15 phút nữa mới hết giờ nên cậu liếc mắt nhìn quanh phòng.
Saint cùng các học sinh vẫn đang cặm cụi làm bài, Mei thì làm xong sau cậu khoảng 1 phút nên giờ cô đang kiểm tra lại bài.
Còn về phần Kiana thì...với cái biểu cảm thảnh thơi đó thì chắc có thể là làm xong rồi chăng...
Reng reng...!
"Được rồi, các em ngừng bút lại để thầy xuống thu"
Các học sinh nghe thế thì ngừng bút lại, ông thầy giám thị bước xuống từng bàn rồi thu lại bài thi.
Thu xong, ông thầy đếm xem thử có thiếu bài nào không. Thấy không thiếu, ông thầy cầm theo bài thi mà rời khỏi phòng.
Saint: "Ba cậu làm bài được chứ, tớ thì vừa xong kịp thời luôn"
Sora: "Tớ ổn"
Mei mỉm cười: "Tớ cũng vậy"
Kiana tự tin đáp: "Cực kì ổn luôn, đúng là không uổng mấy ngày trước được chị Mei kèm học"
Lời vừa dứt, một cô giáo khác bước trong phòng cùng với một sấp giấy thi.
"Các em ngồi ngay ngắn vào đi, thi xong sớm thì về sớm nhé"
Các học sinh đồng loạt nói tiếng "Vâng" và cứ thế thời gian thi hoá bắt đầu.
...
Kiana: "Cuối cùng cũng thi xong, khoẻ thật!"
Trên đường về sau một buổi thi, cả đám đã rủ Saint đi tới nhà bọn họ để ăn mừng cho kì thi kết thúc êm xuôi.
Mei: "Mà nè Saint, nói trước là...nhà bọn tớ không bình thường lắm đâu nha..."
Saint: "Hả...là sao?"
Saint tràn đầy khó hiểu trước lời nói này của Mei.
Kiana: "Cô tới nơi rồi sẽ biết..."
Kiana vừa nói vừa lườm qua Sora, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống đó của cô nàng này làm cho cậu toát mồ hôi hột quay mặt đi chỗ khác.
Sora: "(Đâu phải lỗi của mình quái đâu, là lỗi của mấy cô nàng kia mà...)"
"(Với lại...)"
Cậu thầm liếc nhìn sang cái chỗ góc khuất mà tên bí ẩn kia hay núp, nhưng giờ hiện tại rất lạ...
Cậu không còn thấy bóng dáng tên bí ẩn kia đâu nữa, không biết hắn đã đi đâu.
Có thể là hắn bỏ cuộc...hoặc có thể là hắn có việc bận khác quan trọng hơn.
Sora: "(Mà thôi, kệ tên đó đi...)"
10 phút sau, Saint đã được nhóm người Sora dẫn đến nhà của bọn họ.
Mới đứng trước cửa nhà thôi mà đã nghe tiếng náo nhiệt từ bên trong truyền ra làm cho cậu đau đầu không thôi.
Thật là...muốn hủy bỏ khế ước quá đi...
Nhưng vì nhiệm vụ để vượt tầng, cậu đành phải cố kìm nén nước mắt lại.
Sora mở cửa ra, nhưng vừa mở thì có một bóng dáng nhỏ nhắn lao mạnh vào người khiến cậu choáng váng văng ngược ra sau.
Saint hốt hoảng nói: "Kẻ địch tập kích à!?"
Mei: "Không phải đâu Saint à..."
???: "Mừng ngài trở về, chủ nhân!"
Một cô bé tóc bạch kim dài ngang lưng, đôi mắt đỏ như ruby và ăn mặc như búp bê ôm chầm lấy Sora không buông.
Sora khoé miệng rỉ máu, yếu ớt nói: "Dracula...em đừng tiếp đón anh bằng cách này nữa được không..."
Cái cú ủi trời long đất lở này làm cho cậu nhớ tới bóng dáng nhí nhảnh của Hutao mỗi khi cậu tới Vãng Sinh Đường.
Dracula nhanh chóng đáp: "Không ạ!"
Sora: "..."
Tên cô bé này là Dracula, tộc Ma Cà Rồng mà cậu cùng Mei và Kiana tình cờ nhặt được trong một ngày mưa khi đang trên đường về.
Lúc đó cả người cô bé ướt nhẹp và cậu không biết cô bé trải qua những gì mà có rất nhiều vết trày xước nằm b·ất t·ỉnh dưới gốc cây, vì thế ba người bọn họ đã mang theo cô bé về nhà để kiểm tra tình trạng sức khoẻ.
Vì Dracula là tộc Ma Cà Rồng nên việc sử dụng [Nghịch Đảo] để chữa trị là không thể được đối với sức mạnh hiện tại của Sora.
Nên cậu đã sử dụng chính máu của mình để cứu giúp cô bé. Nhưng cũng theo đó, cậu cũng vô tình ký kết khế ước luôn.
Sau vụ việc đó Dracula rất yêu quý cậu, Kiana và Mei.
Dracula rất ngoan ngoãn và vâng lời nên cậu rất yêu quý cô bé nhất.
Không như mấy đám kia, toàn là quái thú ba đầu chỉ biết quậy mà thôi.
Dracula: "A, chị Mei và chị Kiana!"
Dracula chú ý qua Mei và Kiana thì hai mắt sáng rực, thả Sora ra rồi lao tới ôm hai cô gái.
Mei dịu dàng xoa đầu cô bé, nhẹ giọng nói: "Em ở nhà có ngoan không đó, Dracula?"
Dracula cười hì hì nói: "Vâng, rất ngoan ạ!"
Kiana nhéo nhéo má cô bé: "Ôi...em đáng yêu quá đi mất"
Dracula nhìn qua Saint, hỏi: "Chị này là...?"
Mei: "Đây là Saint, bạn học của tụi chị tới nhà ta chơi đó"
Dracula cau mày, nhìn Saint từ trên xuống dưới như đang dò xét vậy.
Saint đối diện với ánh mắt dò xét này của Dracula, cô cứ có cảm giác dường như cô bé ma cà rồng này không chào đón cô tới đây cho lắm.
Saint gãi đầu, cười nói: "Chào em, chị là Saint..."
Dracula nhanh gọn đáp: "Chào chị"
Saint: "À...ừm..."
Mei: "Cậu đừng để bụng, Dracula rất sợ người lạ nên mới thế thôi..."
Saint lắc đầu: "À không sao đâu..."
Sora đứng dậy, phủi phủi mông: "Được rồi, chúng ta vô nhà thôi. Nếu còn ở ngoài đây ồn ào thì sẽ làm phiền tới hàng xóm bên cạnh đó"
Nghe cậu nói thế, bọn họ đồng loạt gật đầu tán thành rồi cùng nhau bước vào trong.
???: "Con hồ ly kia, mau trả lại đồ cho tôi mau!"
Một cô gái với mái tóc vàng ánh kim cùng đôi mắt màu lục bảo đang quấn khăn tắm đuổi theo một cô gái hồ ly có mái tóc đen nhánh dài như thác cùng với đôi mắt màu cam nhạt.
Trang phục trên người của cô gái hồ ly là một bộ Kimono đỏ với các hình vẽ cánh hoa anh đào được in lên.
???: "Haha, ngu gì trả. Ai biểu cô nói điệu nhảy tôi xấu quá chi~"
???: "Hồ ly tinh c·hết tiệt!"
Cô gái với mái tóc vàng ánh kim không nhịn được nữa mà tháo khăn tắm đang quấn trên người ra và ném về phía cô gái hồ ly.
Nhưng cô gái hồ ly kia chỉ nhẹ nhàng né sang một bên, làm cho cái khăn tắm bay về hướng cửa ra vào.
Sora: "Bọn tôi về rồi đ—"
Cậu mở cửa bước vào mà chưa nói xong câu, bỗng có một cái khăn tắm không biết từ đầu bay thẳng vào mặt cậu.
Điều này làm cho Kiana, Mei, Dracula và Saint bên cạnh bất ngờ đến sững sờ.
???: "Thôi...thôi c·hết..."
Hai tên thủ phạm kia thấy vậy thì bất giác rùng mình.
Sora: "..."
"Hai cô vào phòng khách, chúng ta cần tâm sự..."
Cậu không lấy cái khắn tắm in trên mặt mình, dù gì nếu lấy xuống thì sẽ thấy cảnh không nên thấy mà thôi.
Hai thủ phạm kia toát mồ hôi hột chỉ biết nghe theo: "Dạ vâng..."
Saint thắc mắc hỏi nhỏ với Mei: " "Bộ...chuyện này...đây là cái mà cậu gọi là không bình sao?"
Mei cười trừ, gật đầu một cái.
...
Ở đâu đó tại tầng 10.
Trong một căn phòng rộng lớn nhưng tràn ngập sự u tối, thắp sáng ở đây chỉ có vài ngọn lửa màu tím.
???: "Tôi đã trở lại rồi đây, thưa ma thần đại nhân"
Tên bí ẩn lúc trước theo dõi nhóm người Sora đi tới và quỳ một gối xuống trước mặt một thứ gì đó có kích thước to lớn như núi đang ngồi nghiêm chỉnh trên chiếc ngai vàng của mình.
"Việc ta giao ngươi đã hoàn thành chưa?"
Tên ma thần kia liếc nhìn xuống thuộc hạ của mình rồi cất tiếng hỏi.
Tuy không lớn, nhưng với cái kích thước khổng lồ đó của hắn cũng khiến cho cả căn phòng phải vang lên.
Tên bí ẩn cung kính đáp: "Hoàn thành rồi ạ, suốt 4 tháng theo dõi. Tôi thấy ba kẻ đó không hề bình thường"
Tên ma thần khẽ cười một tiếng, nói: "Rất tốt, cũng nên tới lúc rồi..."
Tên bí ẩn: "Ý ngài là...không lẽ..."
Tên ma thần từ từ đứng dậy khỏi ngai vàng, phấn khích nói: "Tập hợp toàn bộ tới đây, đã tới lúc cho cái thế giới này run sợ dưới chân ta rồi"