Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 225: Cùng Shenhe dạo chơi




Chương 225: Cùng Shenhe dạo chơi

Ngày hôm sau.

Từ khi có Sora sống chung thì Shenhe đã rất vui vẻ hơn trước rất nhiều, cô bé không cần phải lủi thủi một mình trong căn nhà nhỏ.

Mối quan hệ của hai người cũng theo đó mà càng ngày thân thiết hơn.

Các công việc nhà như quét dọn, nấu ăn,...đều được cậu làm hết.

Chưa hết, lúc ngủ cậu còn kể cho Shenhe nghe nhiều câu chuyện cổ tích mà cô bé chưa từng nghe qua bao giờ.

Điều này làm cho thế giới quan của cô bé được mở rộng ra.

Lúc này, Sora đang ở trong bếp làm thứ gì đó thì Shenhe bỗng chạy vào ôm lấy chân cậu.

Shenhe: "Anh Sora, làm xong chưa ạ?"

Nghe được giọng điệu không thể chờ đợi này của cô bé, Sora cười nói: "Haha, chờ chút sắp rồi!"

Shenhe: "Hì hì"

Hai phút sau, một chuỗi kẹo hồ lô được Sora làm xong.

Shenhe hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào cây kẹo hồ lô đang được cậu cầm trên tay.

Sora: "Đây, của em nè"

Cậu đưa kẹo hồ lô cho Shenhe, cô bé vui vẻ nhận lấy và bắt đầu thưởng thức.

Shenhe: "Ngon quá! Anh Sora tuyệt thật, món nào món nấy anh làm cũng ngon hết á!"

Sora khẽ cười, xoa đầu cô bé: "Em thích là được"

Shenhe hưởng thụ lấy bàn tay ấm áp của cậu, cô ngập ngừng một lát rồi mới nói: "Anh Sora, em muốn...cùng ra ngoài dạo chơi được không ạ...?"

Sora ngạc nhiên: "Ra ngoài dạo chơi? Âyza, đây là lần đầu tiên anh thấy em chủ động mời anh như này đó~"

Bị cậu trêu chọc, Shenhe phồng má lên giận dỗi nói: "Anh Sora đáng ghét dám chọc Shenhe!"

Sora cười ha hả, cậu nhẹ bế Shenhe lên: "Được rồi, không chọc em nữa. Đi, chúng ta cùng đi dạo nào!"

Được cậu bế, Shenhe khuôn mặt không còn tí sự giận dỗi nào nữa.

Cô bé mỉm cười, ánh mắt long lanh như nước nhìn Sora rồi cô đưa chuỗi kẹo hồ lô tới mép miệng cậu.

Shenhe: "Anh Sora, ăn"



Sora nghe vậy thì cắn một viên, cậu vừa nhai vừa bế Shenhe bước ra khỏi căn nhà tranh.

Mới bước ra khỏi nhà đi được vài bước, lão Mingjun đã đi tới với biểu cảm có đôi chút bất ngờ khi thấy Sora và Shenhe mới có một ngày đã thân thiết tới mức như này.

Shenhe: "Bác Mingjun, chào bác ạ!"

Mingjun: "Ta cứ tưởng là cháu với tiên sinh sẽ không thích nghi được với nhau chứ"

"Nhưng...chắc ta đã lo xa rồi, chưa kể...ta thấy cháu tươi cười nhiều hơn trước lắm rồi đó"

Shenhe khuôn mặt rạng rỡ đáp: "Vâng, có thể là do anh Sora luôn bên cạnh Shenhe đó ạ!"

Sora mỉm cười, nhẹ nhéo má cô bé: "Biết nịn rồi đúng không?"

Shenhe: "Shenhe chỉ nói sự thật thôi mà, anh Sora luôn bên cạnh em điều này khiến em rất yêu quý anh!"

Mingjun thấy hình ảnh này của hai người thì vô cùng vui, nếu cha cháu mà giống như tiên sinh này thì tốt biết mấy...

Luôn bên cạnh cháu, chăm sóc cháu và cùng cháu đi chơi...

Mingjun nhẹ nhõm trong lòng, nói: "Được rồi, ta không làm phiền buổi đi dạo của hai người nữa"

"Ta xin phép đi làm việc của mình đây"

Nói xong, lão Mingjun quay người rời đi để lại phía sau là Sora và Shenhe đang vẫy tay chào ông.

Sora: "Hôm qua chúng ta đã đi tới Cảng Liyue rồi, còn hôm nay anh sẽ đưa em đi tới tham quan Khinh Sách Trang nhé"

Shenhe: "Vâng!"

...

Tại Khinh Sách Trang.

Rừng tre xum xuê, ánh nắng chiếu qua từng khe lá, gió nhẹ thổi khiến cho hàng tre đung đưa theo từng nhịp.

Được Sora bế trên tay, Shenhe phấn khởi nhìn khắp hướng.

Shenhe: "Tre...tre nhiều quá! Còn cao nữa chứ"

"Nhìn kìa anh Sora, hình như bên kia có một búp măng kìa!"

Đi tới đâu, Shenhe cứ vừa nói vừa chỉ điều này làm cho Sora khẽ cười nhẹ vuốt mái tóc của cô bé.

Shenhe: "Mồ~ sao anh cứ hay thích xoa đầu em thế? Lỡ không cao lên được thì sao...!"



Sora giả ngờ ngệch nói: "Ủa? vậy hả?"

Shenhe phồng má, nâng quả đấm đánh một cái vào ngực cậu: "Anh đừng có mà giả ngây thơ với em!"

Sora cười ha hả, nhẹ nhéo má cô bé.

Ọc ọc...!

Đột nhiên, bụng Shenhe réo lên hai tiếng làm cho Sora ngạc nhiên nhìn cô bé.

Shenhe che bụng, mặt ửng đỏ vì xấu hổ.

Tại sao bụng lại kêu lên như thế chứ, Shenhe mới ăn cách đây không lâu mà...!

Càng nghĩ càng xấu hổ, Shenhe cúi gầm mặt không cho Sora nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ như trái cà chua của cô.

Sora thấy biểu cảm đáng yêu này của Shenhe thì mỉm cười nhẹ giọng nói: "Chúng ta dừng chân để cùng ăn cá nướng nhé"

Shenhe: "Dạ...dạ vâng..."

Sora bế theo Shenhe đi tới một bãi cát rồi để cho cô bé ngồi xuống trong bóng mát, còn cậu thì lấy ra cần câu đi tới trước dòng sông.

Ngồi ở phía sau, Shenhe hai tay ôm gối, không chớp mắt chăm chú nhìn bóng lưng đang câu cá của Sora.

Shenhe vô thức gọi tên cậu: "Anh Sora..."

Nghe cô bé gọi mình, Sora quay sang hỏi: "Sao thế Shenhe?"

Shenhe đỏ mặt, xua tay lắc đầu, lắp bắp nói: "Không có, em...em chỉ là...vô thức gọi tên anh thôi..."

Sora cười cười, con bé này đúng thiệt là...

Cậu quay đầu lại nhìn chằm chằm vào cái lưỡi câu, tập trung vào việc chính ở trước mắt.

Còn Shenhe thì cô bé không hết đỏ mặt vì lỡ vô thức gọi tên Sora: "(Sao...sao mình lại kêu anh ấy thế chứ...xấu hổ c·hết mất!)"

Mười phút lặng lẽ trôi qua, Sora đã câu lên được hai con Cá Bướm Vân Đất.

Shenhe muốn giúp gì đó cho cậu nên đã đi lòng vòng xung quanh kiếm củi để nhóm lửa.

Nhóm lửa xong, cậu sử dụng [Phong Trảm] cắt mỗi con thành 3 lát thịt vừa ăn rồi cắm từng lát vào mỗi cái que để nướng.

Ngồi ở bên cạnh Sora, Shenhe thấy cậu ngưng tụ từ hai đầu ngón tay ra một thanh đao mà cắt thịt cá thì trầm trồ không thôi.

Shenhe: "Woa...tuyệt quá!"



Sora: "Haha, vậy trong lúc đợi thịt chín, anh sẽ làm vài trò mà Phong Nguyên Tố có thể làm cho em xem"

Cậu đặt ngón trỏ xuống bãi cát đang ngồi, rồi cử động nhẹ ngón tay làm cho các hạt cát nhỏ từ từ ngưng tụ thành một con chim bồ câu.

Shenhe vỗ tay liên hồi: "Woa! Các hạt liên kết với nhau tạo ra hình dáng một con chim bồ câu luôn!"

Sora: "Đây chỉ là trò đầu tiên thôi, xem tiếp nè"

Cậu hơi nhấc tay lên, lập tức cả người của Shenhe dần dần bay lên.

Shenhe: "Đây...đây là..."

Sora: "Em đang được gió nhấc bổng lên đó"

Sora đưa ngón trỏ qua phải rồi lại qua trái, cả người Shenhe cũng theo đó mà bay theo hướng ngón tay của cậu.

Shenhe cực kì thích thú, cô bé tươi cười dang rộng hai tay ra như bản thân đang bay.

Thấy cô bé vui vẻ như vậy khiến cậu vui lây, cậu điều khiển gió làm con bé bay qua bay lại một cách nhẹ nhàng để tránh gây chóng mặt cho cô bé.

Một hồi hai người họ chơi vui vẻ với nhau, thịt cá của họ cũng đã chín.

Sora đặt Shenhe ngồi trong lòng và ân cần lấy một que thịt đưa cho cô bé.

Shenhe: "Thơm quá!"

Cô bé nhận lấy và bắt đầu thưởng thức với biểu cảm hạnh phúc hiện rõ trên khuôn mặt.

Shenhe: "Ưm~~ ngon quá đi!"

Sora nhẹ giọng nói: "Em thích là được"

Cậu cũng cầm lấy một cây que rồi đưa lên miệng ăn. Trong lúc ăn, hai người một lớn một nhỏ vừa ăn vừa cười đùa với nhau.

Sau khi ăn no nê, Sora lại bế Shenhe lên và cùng cô bé đi dạo chơi tiếp.

Không mất quá lâu, hai người họ đã tới được thôn tại Khinh Sách Trang.

Những đám mây trắng trôi lững thững giữa thung lũng được tô điểm thành từng hàng trên những thửa ruộng hình trăng khuyết.

Gió thổi lướt qua, gợn sóng trên mặt nước tạo thành những mảng màu huyền bí đến khó tả.

Nhìn sang Shenhe được mình bế trên tay đang sững sờ, Sora nhéo má cô bé nói: "Đẹp đúng không?"

Shenhe gật đầu: "Vâng...thật đẹp, đẹp hơn thôn của em nhiều"

Sora: "Haha, chúng ta đi xuống nhé"

Shenhe: "Vâng!"