Chương 177: Bát Ramen bất ổn
Paimon: "Hahaha, Paimon không ngờ luôn á!"
Nhìn thức ăn dự trữ đang ngồi cười như được mùa, Sora chỉ biết cố nặn ra một nụ cười nhưng tay thì đã xiết chặt lại.
Hay lắm Paimon, cậu khen ngợi lòng gan dạ này của cô.
Yue: "Vậy giờ tới lượt em!"
Nói xong, Yue vuốt cằm nhìn một vòng ba người họ. Để rồi ánh mắt đó lại hướng về phía Sora.
Yue vui vẻ nói: "Em thách chủ nhân ra ngoài đứng nhảy trong vòng một phút"
Sora: "Ồ, được thôi. Quá dễ!"
Cậu cứ tưởng Yue sẽ giao thử thách gì khó lắm, nhưng ai ngờ chỉ là ra ngoài nhảy một phút mà thôi.
Không chần chừ, Sora đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi mà bước đi ra trước quán.
Lumine, Paimon và Yue vừa cầm cốc nước uống vừa đưa mắt chứa đầy sự chờ mong nhìn ra nhằm theo dõi lấy cậu.
Trước ánh mắt của ba cô gái, Sora vòng hai tay ra sau đầu, còn eo thì lắc qua lắc lại trông vô cùng dẻo.
Thấy cảnh tượng này, ba cô gái đang uống nước thì phun ra ngoài luôn.
Những người dân qua đường tình cơ đi qua đều dùng ánh mắt kh·iếp đảm nhìn Sora.
"Ai vậy?"
"Không biết, nhưng...nhìn cách ăn mặc thì tôi chắc đây là người nước ngoài rồi"
"Đã đêm hôm khuya khoắt rồi mà sao hắn đứng lắc mông trước quán Ramen thế...?"
"Có thể là...có vấn đề về đầu óc chăng"
Tiếng xì xào bàn tán khi thấy Sora như thế thì không ngừng vang lên rất sôi nổi.
Lumine móc điện thoại ra không một động tác thừa, phấn khí nói: "Phải quay lại để làm kỷ niệm mới được, sẵn tiện gửi vào Group Hội Con Gái xem luôn"
Một phút trôi qua.
Hoàn thành thử thách Yue giao cho thì Sora đã quay trở lại vào trong quán, biểu cảm trên mặt cậu không có tí gì là xấu hổ cả.
Sora nhẹ giọng nói: "Quá dễ dàng đi"
Yue: "..."
Paimon khẽ toát mồ hôi: "(Đúng là tên mặt dày, Paimon đã đánh giá thấp cậu...)"
Nếu đổi lại là Paimon thì cô đã kiếm một cái lỗ để chui xuống rồi.
Sora: "Được rồi, bây giờ là đến lượt của Sora này đây!"
Cậu nhìn sang Lumine, nói: "Lumine, anh thách em mặc đồ cổ vũ để cho anh chụp hình trong 30 giây"
Lumine giật mình, mặt không khỏi đỏ lên. Cô nhớ lúc trước cô đã từng mặc cái thứ đó để cổ vũ cho Sora trông cuộc đấu giữa cậu và Bianka.
Nhưng...tại sao tên này vẫn còn muốn...?
Biến thái! Siêu cấp biến thái!
Sora thấy Lumine do dự như này, nở một nụ cười bí hiểm: "Chỉ có 30 giấy mà cũng không chịu nổi sao? Hé hé, nói trước nếu không làm là sẽ bị phạt đó nha Lumine bé bỏng~"
Lumine khuôn mặt đỏ chót, cắn răng nói: "Ai...ai mà không chịu nổi chứ! Em...em chấp nhận thử thách của anh!"
Sora lấy ra bộ váy cổ vũ từ hệ thống mà đưa tới trước mặt Lumine: "Nè, của em đây~"
Lumine giựt lấy rồi phóng vào nhà vệ sinh trong quán mà thay đồ.
Lão bản một bên vừa làm Ramen vừa lắc đầu cười cười, đúng là tuổi trẻ có khác...làm hắn nhớ tới một thời huy hoàng của bản thân quá đi mất!
Từ trong phòng vệ sinh, Lumine ló đầu ra xấu hổ nói: "Sora...anh vào đây đi..."
Nghe tiếng mời gọi, Sora khí thế hừng hực như được buff thêm sức mạnh. Cậu như một cơn gió mà phóng cái vèo vào phòng vệ sinh.
Yue và Paimon cũng ham vui nên đã vào theo cùng.
Trước mặt cậu với hai loli lúc này là hình ảnh Lumine trong đồng phục cổ vũ màu trắng hở rốn.
Trên tay của cô nàng cầm là hai cái bông.
Sora mở to mắt nhìn lấy cảnh tượng tuyệt đẹp này với lỗ mũi đang dần rỉ máu ra, cậu hận bản thân mình không thể lao tới và ôm lấy đôi chân trắng nõn nà kia!
Paimon: "Uây, Lumine đẹp thiệt sự..."
Yue: "(Làm mình nhớ tới cảnh xấu hổ hồi đó thật...)"
Lumine thấy cậu không chớp mắt nhìn chằm chằm cô như vậy thì rất xấu hổ, tức giận nói: "Anh...anh còn nhìn cái gì? Còn...còn không mau chụp đi chứ...!"
Sora hoàn hồn lại, lau đi máu mũi rồi nhanh chóng lấy điện thoại của mình ra và bắt đầu chụp lấy chụp để.
...
Sau khi thử thách của Lumine hoàn thành, nhóm người Sora đã trở lại chỗ ngồi.
Sora: "Rồi giờ còn một mình cô đó Paimon"
"Sự thật hay thử thách, mau nói đi"
Paimon cười hì hì, chỉ tay vào mặt cậu nói: "Paimon thách cậu, đi ra khỏi quán và nói lớn [Tôi là thú cưng của Paimon]!"
Lumine và Yue đồng loạt giật mình kh·iếp sợ nhìn về phía Paimon, trời ơi...dạo này Paimon có phải hơi bị khủng quá rồi không?
Sora ngớ cả người ra trước thử thách của Paimon, cậu đứng dậy vỗ mạnh bàn nói: "Thử thách quái quỷ gì thế hả!?"
Thú cưng của thức ăn dự trữ? Thân phận quá là thấp kém rồi đó...!
Đường đường là Đại Anh Hùng danh danh đỉnh đỉnh vang dội khắp cả bảy quốc gia mà lại đi nói ra lời đó thì không phải sẽ mất mặt sao?
Rồi về sau cậu còn có mặt mũi gì để đứng trên cái đại lục Teyvat này nữa chứ!
Paimon chống nạnh, trêu chọc nói: "Không làm được sao?"
Sora: "Đúng thế! Sĩ có thế c·hết nhưng bất khả nhục, nên...tôi sẽ không làm cái thử thách điên khùng này đâu!"
Vừa dứt lời, lão bản bê ra bốn bát Ramen nóng hổi mà bọn họ gọi.
Lão bản đặt bắt mì Ramen trước mắt bọn họ, cười nói: "Ramen của các vị rồi đó, chúc ngon miệng!"
Paimon nhìn vào tô Ramen của Sora, nảy ra một ý tưởng: "Cậu không làm thử thách có đúng không? Vậy phải bị phạt rồi~"
Sora: "Được được, cô muốn phạt gì thì phạt lẹ đi để tôi còn ăn bát Ramen thơm lừng này"
Paimon cười nhếch mép, cô cầm lên một ống Wasabi ở bên cạnh.
Không do dự, cô nàng xịt vào bát Ramen của cậu hết luôn nguyên ống.
Lumine và Yue không quan tâm đến hai người họ mà tập trung vào việc ăn Ramen.
Sora hốt hoảng nói: "Này! Cô làm cái gì thế hả!?"
Paimon: "Thì là h·ình p·hạt của cậu"
Sora: "Không lẽ..."
Paimon: "Đúng rồi đó, h·ình p·hạt của cậu là phải ăn hết cái bát Ramen này"
Sora khẽ liếc nhìn qua cái bát Ramen của mình, thơm thì vẫn thơm thật nhưng...nếu như không có một bãi lớn Wasabi xanh lè ở trên.
Sora: "Cô...giỡn đó hả...?"
Paimon lắc đầu nói: "Không, thật á"
"Thôi, cậu ăn đi còn Paimon cũng ăn luôn đây~"
Cô nàng lấy đũa, tách đôi ra và bắt đầu gắp lên những sợi mì mềm mại óng ánh lên mà ăn.
Sora: "..."
Phải ăn...thứ này thật sao?
Ọc ọc...
Bụng Sora bỗng chốc réo lên, cậu nhẹ xoa lên cái bụng đang báo động.
Sora: "Mà thôi, có chơi có chịu!"
Cậu cầm đũa lên, tách đôi ra rồi gắp sợi mì lên. Mới đưa lên miệng thì mùi hăng hăng xông vào mũi cậu.
Sora: "Ặc...mùi nồng quá đi...!"
Cái bầu không khí của sợi mì toát ra là một sự nguy hiểm không hề nhẹ, linh cảm của Sora đang cảnh báo cậu rằng không nên ăn nó.
Nếu không...thì xác định chắc...!
Cảm nhận ánh mắt đó của ai đang nhìn, Sora khẽ nhìn sang thì thấy Paimon đang dùng ánh mắt thương hại nhìn cậu.
Thấy cái ánh mắt đó, gân trán cậu nổi lên: "Đừng có mà dùng ánh mắt đó nhìn bổn anh hùng!!"
Bị thức ăn dự trữ đè đầu cưỡi cổ như này. Sora cắn chặt răng, cậu cầm lên cái bát Ramen gắp những sợi mì với các lác thịt bỏ liên tục vào miệng nhai nuốt.
Chưa hết, cậu còn đưa bát lên miệng và húp hết nước.
Lumine và Yue nhìn nhau một cái rồi cùng vỗ tay.
Paimon há hốc mồm ánh mắt trợn tròn, điều này đã vượt xa kế hoạch của Paimon rồi!
Kế hoạch của Paimon là để Sora cầu xin cô thủ hạ lưu tình nhưng...ai ngờ việc này chứ!
Sora nhẹ nhàng đặt bát Ramen xuống, Lumine thấy vậy thì lo lắng hỏi: "Anh... không sao chứ?"
Sora máy móc quay đầu sang nhìn Lumine, cười nói: "Anh...có sao đó..."
Sora vừa nói xong thì cũng là lúc cậu như cây bị đổ mà ngã ngửa ra sau xụi lơ, miệng xùi bọt mép.
Lumine: "..."
Yue: "..."
Paimon: "..."