Chương 167: Liên Hoan Thơ Ca Hữu Nghị Hai Quốc Gia (11): Trái Tim Thanh Tuyền
Lumine: "Không còn nghi ngờ nữa, bài thơ này là của Callirhoe..."
Diona: "Suối... chàng trai... không ngờ cô ấy lại thật sự quan tâm tới câu chuyện kia"
Sora vuốt cằm, trầm ngâm nói: "Cô ấy quan tâm đến câu chuyện trong cuốn Trái Tim Thanh Tuyền sao? Không lẽ cô ấy..."
Lumine vội ngắt lời cậu: "Trước tiên tìm thấy cô ấy cái đã"
Mika đảo mắt nhìn lên trời xanh, nhẹ giọng nói: "Dựa vào dòng chảy và sức gió...tôi cảm nhận được rồi"
"Các vị, tôi biết cô ấy ở đâu rồi, hãy đi theo tôi!"
Tuy không hiểu Mika lấy đâu ra sự khẳng định chặt chẽ này, nhưng bọn họ đâu còn lựa chọn nào khác nên vẫn gật đầu rồi đi theo Mika.
Liyue, Bích Thủy Nguyên.
Sau khi tới được nơi này, cả đám đã đi lòng vòng để tìm Callirhoe.
May mà không mất quá lâu, cuối cùng thì cả đám đã tìm được cô nàng đang ở gần mép sông.
Trong lúc cô ấy sắp bị t·ấn c·ông bởi các Hilichurl thì cả đám đã xuất hiện kịp thời và tiêu diệt toàn bộ Hilichurl để cứu Callirhoe.
Paimon thở phào một hơi: "Phù~...may mà tới kịp, Callirhoe cô không sa—"
"Hả? Đây...đây là gì thế!?"
Trước mặt họ lúc này đây vẫn là Callirhoe nhưng không phải là hình dạng của một thiếu nữ nữa, mà thay vào đó là một giọt nước lớn biết lơ lửng.
Diona ngạc nhiên: "Giọt nước lớn quá!"
Chongyun cũng ngạc nhiên không kém: "Đây...đây chẳng phải là thứ hôm đó tôi đã nhìn thấy sao?"
Sora nhìn giọt nước đó, khẽ nói: "Đây mới là hình dáng thật sự của cô sao, Callirhoe?"
Callirhoe vẫn chưa biết chuyện gì, nhìn bọn thắc mắc hỏi: "Mọi người...sao mọi người lại nhìn tôi như vậy? Với lại hình dáng gì cơ?"
"À... không lẽ...thân hình của tôi..."
Mika: "Đúng là giọng nói của tiểu thư Callirhoe nè...!"
Callirhoe hoảng hốt không thôi, cô vội nói: "Mọi...mọi người chờ tôi chút nhé!"
Dưới ánh mắt của mọi người, từ cái giọt nước lớn đó đã biến trở lại hình dáng thiếu nữ tóc xanh.
Callirhoe: "Thật là...năng lượng tiêu hao nhanh thật..."
Chongyun: "Chuyện này là sao...? Lẽ nào tiểu thư Callirhoe là tiên nhân?"
Callirhoe lắc đầu: "Không...xin lỗi vì đã giấu mọi người. Thật ra, tôi là Tinh Linh Nước Trong lưu lạc từ Fontaine tới đây..."
Chongyun: "Tinh Linh... Nước Trong?"
Mika: "Tôi từng nghe Đại Đội Trưởng kể qua. Tinh Linh Nước Trong là thân quyến của Thủy Thần đời trước ở Fontaine, đã rời khỏi và lưu lạc đến các quốc gia khác sau khi Thủy Thần tiền nhiệm q·ua đ·ời..."
Sora hai tay vòng ngực: "(Không ngờ luôn...có nhiều thứ mà mình vẫn chưa biết hết được trong này...)"
Cậu mới chơi tới cốt truyện của Sumeru mà thôi, vì thế mà nếu nói tới mấy vấn đề của Thủy Quốc, Băng Quốc hay Hoả Quốc thì cậu bó tay chịu thua.
Callirhoe gật đầu trước lời nói của Mika: "Đúng vậy...nhưng nói thật thì tôi cũng không còn nhớ mình đã đến đây bằng cách nào nữa..."
"Tôi vẫn còn có chút ấn tượng về cảnh vật quê hương, nhưng phong cảnh trên đường đi thì tôi thật sự không nhớ nổi..."
"Chỉ biết là khi tôi đến Mondstadt, tôi đã mất đi phần lớn sức mạnh, thậm chí còn không thể duy trì được bản thể ổn định"
"Cuối cùng, tôi đã định cư ở một nơi có tên là Thanh Tuyền Trấn, rồi dần dần khôi phục lại sức mạnh của mình..."
"Thanh Tuyền Trấn thanh vắng xinh đẹp, nước suối trong veo giống như tâm hồn của những người xung quanh sinh sống ở đó vậy"
Diona như nhận ra điều gì đó, nên nói: "Callirhoe...cô là Tinh Linh Suối của Thanh Tuyền Trấn sao?"
Callirhoe: "Đúng vậy, nhìn Diona thì tôi nhớ ra cô rồi. Lúc nhỏ cô thường đến bên suối để nói chuyện với tôi"
Diona: "Thật sao? Cô không gạt tôi đấy chứ...?"
Mika: "(Cứ tưởng đó là truyền thuyết của Thanh Tuyền Trấn thôi chứ...)"
Sora: "(Không ngờ suy đoán của mình đã đúng...)"
Callirhoe nhìn Diona, mỉm cười nói: "Chiếc gối hình dáng con cá của Diona có tên là Bong Bóng đúng chứ?"
Diona hai mắt sáng rực: "Đúng thế!"
"(Không ngờ chuyện hồi đó không phải là mơ, tốt quá...)"
Paimon: "Vậy...vậy câu chuyện được viết trên lá kia không lẽ..."
Sora và Lumine cùng nhau gật đầu nói: "Là để gửi đến chàng trai trẻ đã già kia..."
Callirhoe: "Thì ra là vậy...ba người đã nhặt được chiếc lá của tôi sao..."
"Đúng vậy...Tinh Linh Suối trong cuốn Trái Tim Thanh Tuyền chính là tôi"
Paimon: "Ồ... chẳng trách sao cô lại quan tâm đến câu chuyện này đến thế!"
"Vậy...chàng trai trong câu chuyện là...?"
Callirhoe nhìn lên dòng sông đang chảy nhẹ ở phía sau mình, cô đáp: "Là Finch..."
"Dù là lúc trước hay là bây giờ, tôi đều thích nghe giấc mơ của mọi người"
"Hoặc đẹp...hoặc buồn...hoặc đầy cảm xúc mà lúc đó tôi còn không hiểu nổi"
"Một đêm nọ, có một cậu bé đến bên bờ suối, giọt nước mắt đó mong manh hơn bất kì tia sáng nào và cũng tinh khiết hơn bất kì giọt sương nào..."
"Tôi thích con người, muốn tìm hiểu nhiều hơn về con người và tôi cũng muốn biết cảm xúc trong giọt nước mắt này là gì..."
Lumine: "Rồi sau đó, cả hai đã trở thành bạn bè sao?"
Callirhoe mỉm cười dịu dàng: "Đúng vậy, chúng tôi thường hẹn gặp nhau dưới những vì sao và chia sẻ câu chuyện của mình"
"Có khi cả đêm không ngủ, còn thi nhau xem ai là người đầu tiên nghe được tiếng chim hót trên cành và ai là người đầu tiên nhận ra tiếng ve kêu mùa hè"
Sora xoa xoa bụng của mình, ôi trời ơi...hình như bụng của cậu đầy đường rồi...
Paimon: "Woa! Nghe lãng mạn quá đi"
Callirhoe ánh mắt đượm buồn nói: "Nhưng sau đó...như trong sách đã viết, tôi nhìn thấy trong mắt Finch thứ tình cảm mà tôi chưa thể đáp lại..."
"Tôi biết rõ vận mệnh của Tinh Linh Nước Trong không giống với của con người, cũng không muốn vì bản thân mà khiến Finch phải có những điều tiếc nuối..."
"Vì vậy...tôi đã chạy trốn và không bao giờ xuất hiện trước mặt Finch nữa..."
Diona: "Callirhoe..."
Sora khi nghe được đầu đuôi thì im lặng mà chỉ biết thở dài trước chuyện tình buồn này.
Callirhoe: "Sức mạnh của tôi phục hồi rất chậm, thậm chí sau nhiều thập kỷ thì bản thể của tôi chỉ tồn tại được trong một thời gian ngắn..."
"Tôi vốn hy vọng Finch sẽ hướng về phía trước và gặp lại tôi [khi tất cả các vì sao trên trời đêm vụt tắt]"
"Nhưng sau khi thấy nhiều câu chuyện và cảm thấy nhiều giấc mơ, tôi đã dần hiểu được tâm ý của Finch..."
"Cảm giác muốn đáp lại tình cảm đó cứ dâng trào trong lòng tôi khiên tôi không kìm nén được nữa"
"Nhưng...tôi sợ nếu gặp Finch bây giờ thì chỉ mang đến sự thất vọng và...nỗi đau chia xa"
Paimon muốn nói cái gì đó mà lại thôi.
Chongyun đỡ trán, thở dài: "(Đúng là một lựa chọn khó khăn...)"
Sora: "..."
Lumine: "..."
Diona: "..."
Bầu không khí xung quanh bỗng chốc trở nên im lặng, phá vỡ bầu không khí này chính là lời nói của Mika: "Cô cứ đi gặp ông ấy đi!"
Callirhoe bất ngờ: "Hả...?"
Mika: "Tôi biết ông Finch, ông ấy là một người tốt bụng! Khi tôi gặp khó khăn lúc mới học vẽ bản đồ, chính ông ấy thường động viên tôi và khuyên tôi nên cô gắng nhiều và mạo hiểm hơn!"
"Ông ấy cũng hay kể cho tôi nghe những câu chuyện trước đây của bản thân ông, nhưng chưa bao giờ toả ra tiếc nuối hay hối hận"
"Hơn nữa, ông Finch yêu thích mạo hiểm đó vẫn đứng bên suối hằng ngày như là đang chờ đợi thứ gì đó vậy"
"Tôi chắc chắn, tình cảm của ông ấy đối với tiểu thư Callirhoe là nghiêm túc, và hy vọng sẽ có ngày được gặp lại cô"
"Nên nếu cô muốn gặp ông Finch thì cứ đi tìm ông ấy thôi!"
Callirhoe đưa tay đặt lên lòng ngực của mình, im lặng mà rơi vào suy nghĩ.
Sora và Lumine không khỏi giơ lên ngón cái tặng một like cho Mika, nói hay lắm anh bạn!
Paimon vỗ tay liên hồi: "Mika nói hay quá đi, Hihi!"
Mika ngượng ngùng gãi đầu nói: "Hình như lúc nãy tôi đã hơi kích động thì phải...chỉ là...tôi cảm thấy cần phải nói ra những lời này thôi..."
Sau một hồi suy nghĩ, Callirhoe cất tiếng: "Tôi hiểu rồi, tôi cũng đã quyết định"
"Tôi sẽ...quay về gặp lại Finch!"
Mika vui mừng nói: "Thật sao? Quá tốt rồi!"
Callirhoe: "Nhưng mà...tôi muốn nhờ mọi người giúp tôi vài chuyện"
Paimon vỗ ngực, chắc nịt nói: "Cứ nói đi! Việc gì bọn này cũng sẽ giúp!"
Sora gật đầu, khẽ cười: "Ừm, cô cứ nói đi"
Callirhoe: "Mọi người có thể cùng tôi đến Thanh Tuyền Trấn để gọi Finch đến không?"
"Bản thể của tôi, không thể tồn tại quá lâu...tôi sợ bị người khác thấy dáng vẻ ban nãy của tôi thì..."
Diona: "Cứ để tôi! Tôi rất thân với ông Finch"
Callirhoe: "Ngoài ra...nhờ mọi người giúp tôi giữ bí mật nhé...Tôi không muốn dòng suối của Thanh Tuyền Trấn vì chuyện này mà trở nên hỗn loạn"
Lumine: "Yên tâm, ba người bọn tôi sẽ giữ bí mật chuyện này"
Chongyun: "Ừm, tôi cũng vậy!"
Mika: "Tôi cũng đồng ý với tiểu thư Callirhoe"
Callirhoe cảm động không thôi: "Cảm ơn...cảm ơn mọi người..."
Vừa dứt lời, Callirhoe bỗng đặt tay lên đầu của mình như vừa có một cơn đau lướt qua.
Paimon lo lắng: "Cô...cô ổn chứ? Không lẽ sắp biến lại thành giọt nước sao?"
Callirhoe: "À không...xin lỗi, tôi chỉ là hơi lo lắng thôi. Sau khi quyết định thì tôi lại lo lắng không biết mình có thể bày tỏ được cảm xúc trong lòng hay không..."
Sora: "Vậy, sao cô không thử viết một bài thơ đi?"
Callirhoe: "Thơ...?"
Sora: "Ừm, hãy viết ra những điều gửi gắm đã chôn giấu trong lòng đi..."
Callirhoe: "Hừm...được, vậy tôi sẽ viết một bài thơ dành cho Finch"
"Tựa đề là...Trái Tim Thanh Tuyền nhé?"