Chương 166: Liên Hoan Thơ Ca Hữu Nghị Hai Quốc Gia (10): Bay màu đúng nghĩa
Sáng hôm sau.
Liyue, Cổng Đá.
Paimon: "Ủa? Sao ít người thế?"
Sora: "Ngủ nướng hết rồi sao?"
Nhóm người Sora đã đi tới hội trường, nhưng chỉ thấy có ba người là Chongyun, Mika và Diona có mặt ở đây mà thôi.
Chongyun mỉm cười nói: "Chào buổi sáng ba người, Xingqiu nói là muốn tập trung viết vài bài thơ nên sẽ đến hơi trễ một chút"
Mika: "Tiền bối Noelle cũng có nhiệm vụ khác rồi, bảo chúng ta không cần chờ cô ấy"
Paimon: "À...vậy còn Callirhoe thì sao? Sao cô ấy cũng không đến vậy?"
Diona: "Em đến từ sớm nhưng không gặp cô ấy..."
Chongyun vuốt cằm: "Là cô gái mái tóc xanh đó sao? Lúc tôi luyện công buổi sáng thì tôi có thấy cô ấy ở gần Địch Hoa Châu"
"Trông cô ấy hơi buồn, nên tôi cũng không tiện hỏi thăm..."
Paimon: "Buồn? Không lẽ...tối hôm qua chúng ta nói sai gì đó sao? Paimon hơi lo lắng đấy..."
Lumine suy tư một hồi, nói: "Vậy...chúng ta cùng nhau đi tìm đi"
Mika gật đầu: "Đồng ý, nếu tiểu thư Callirhoe gặp phải khó khăn gì thì chúng ta có thể giúp cô ấy"
Sora: "Ừm, cô ấy rất có tài về mặt thơ ca nên nếu thiếu mất cô ấy thì hơi buồn"
Diona: "Hả? Mọi...mọi người đi hết sao? Vậy thì em cũng đi!"
Chongyun: "Nếu thế thì tìm gần cầu trước nhé? Nhân lúc buổi sáng sớm mọi người còn ở đây"
Paimon: "Được, chúng ta đi sớm rồi về sớm!"
Sora: "Đi qua cánh cửa của tôi đi cho nó nhanh"
Cậu lấy ra Cánh Cửa Thần Kì, đặt xuống trước mặt mọi người.
Diona: "Woa...là cánh cửa kì diệu nè!"
Sora: "Nhanh nào, mau bước vào thôi!"
Cậu mở cửa và là người bước vào đâu tiên, rồi sau đó lần lượt các người khác cũng bước vào trong.
Liyue, Địch Hoa Châu.
Sau khi bước ra khỏi cánh cửa thì cả đám đã xuất hiện tại một cây cô được làm bằng gỗ trông rất cũ kĩ.
Mika nhận ra chỗ này, liền nói: "Đây...là nơi hôm qua tôi, Xingqiu, Chongyun và tiền bối Noelle gặp tiểu thư Callirhoe nè...!"
"Lúc đó, cô ấy cũng có tâm trạng rất nặng nề..."
Paimon nhìn qua Sora với Lumine, nói: "Nơi này...khá gần với nơi chúng ta thả lá nè hai người..."
Sora hai tay vòng ngực rơi vào trầm tư, cái bài thơ trên chiếc lá phong mà hôm qua cậu cùng nhóm nhặt được lúc ra ngoài tìm cảm hứng là của...Callirhoe sao?
Quá là trùng hợp đi...
Mika nghe Paimon nói thế thì thắc mắc hỏi: "Thả lá?"
Paimon: "Đúng vậy, do hôm qua lo đối câu đối quá nên quên mất chuyện này"
Vì thế, Paimon đã kể lại hết mọi chuyện hôm qua cho ba người Diona, Mika và Chongyun nghe.
Khi nghe xong, ba người họ đều đã hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện.
Mika: "Thì ra là vậy..."
Sora nói ra suy đoán của bản thân: "Chiếc lá phong hôm qua mà bọn tôi nhặt được, rất có thể là của Callirhoe thả..."
Lumine: "Sao anh lại đoán thế, Sora?"
Sora: "Em nghĩ thử xem, nơi này khá gần với nơi mà chúng ta nhặt lá. Chưa kể, kết hợp lại với tâm trạng nặng nề mà Mika hồi nãy đã nói"
"Thì anh đoán chắc chắn rằng, cái lá phong chứa bài thơ buồn kia là của Callirhoe thả trôi đi"
Lumine nghe vậy thì cảm thấy lời này của Sora vô cùng có căn cứ: "(Đúng là vậy thật, với lại ở đây cũng là thượng nguồn nên chiếc lá đó đã chảy theo tới chỗ mà nhóm mình hôm qua đứng...)"
Diona thấy ở phía xa xa trên mặt nước đang có một chiếc lá phong trôi trên đó, cô chỉ tay nói: "Nhìn kìa mọi người! Ở trên mặt nước có một chiếc lá đang trôi kìa!"
Paimon nhìn theo hướng Diona chỉ, gật đầu nói: "Đúng là vậy thật! Thậm chí ở trên chiếc lá còn có chữ nữa!"
Sora: "Hình như...nó đang trôi tới hướng bên dưới của cây cầu đá thì phải?"
"Mau tới đó nhặt đi!"
Paimon gãi đầu hỏi: "Chúng ta bơi sao?"
Sora lắc đầu: "Không, chúng ta sẽ bay qua đó"
Cả đám đều ngớ cả người trước câu nói đó của cậu, bay...bay qua đó? How?
Sora không giải thích, cậu chỉ mở miệng nói: "Lumine thì anh sẽ bế theo kiểu công chúa, Paimon thì nằm trên ngực của Lumine"
"Diona sẽ đu lên trên lưng của anh, còn Chongyun và Mika thì hai người tạm ôm chân tôi đi chứ hết chỗ rồi..."
Năm người bọn họ lia mắt nhìn nhau, sau một hồi do dự thì vẫn nhiệt tình làm theo lời Sora nói.
...
Dưới cây cầu đá của Địch Hoa Châu.
Sora chở cả năm người bọn họ tới đây rồi hạ xuống, nhìn bộ dáng bây giờ của cậu không khác gì mặc áo giáp có buff phòng thủ toàn diện.
Còn hơn cả mấy cái biến hình trong phim Kamen Rider luôn!
Diona leo xuống khỏi lưng cậu, cô nàng đi tới gần mép sông mà nhặt cái lá lên.
Chongyun và Mika bỏ chân Sora ra, hai người họ nhìn trái nhìn phải xem thử có ai thấy cảnh này không.
Lỡ như bị người dân ở đây thấy thì chắc chắn rằng sẽ có tin đồn là [Thành viên đội kỵ sĩ và phương sĩ Liyue ôm bắp đùi của Đại Anh Hùng Sora] lan truyền khắp cái cảng Liyue mất.
Mika với Chongyun thở phào một hơi nhẹ nhõm: "(Phù~...may mà không có ai ở đây...)"
Thấy Diona đang chăm chú xem bài thơ trên lá phong, Chongyun cùng Mika bước tới bên cạnh mà xem xét chung.
Sora nhẹ nhàng đặt Lumine xuống, cười nói: "Sao? Trải nghiệm bay lượn như nào?"
Lumine thả Paimon ra, nhìn cậu nói: "Anh biết bay từ khi nào vậy?"
Paimon trách móc: "Sao từ trước tới giờ cậu không nói là mình biết bay hả?"
Sora bỏ mặc ngoài tai lời trách móc của Paimon, cậu bèn giải thích cho Lumine: "Anh biết bay là do anh đã đạt được móc sức mạnh rồi!"
Lumine: "Đạt được móc sức mạnh?"
Sora: "Anh đã đạt tới sức mạnh Võ Linh rồi, nên bay được là điều hết sức bình thường"
Lumine, Paimon hai người nhìn nhau mà chẳng hiểu lời Sora nói là có ý gì.
Sora thở dài một hơi, cậu lập tức móc cái bảng ra mở một lớp dạy học để phổ cập các cảnh giới cho hai người.
Được thầy giáo Sora thông não cho thì hai học trò siêu gương mẫu Lumine và Paimon cuối cùng cũng đã hiểu.
Lumine vuốt cằm, nhẹ giọng nói: "Vậy...đâu có khác gì là tu tiên đâu?"
Sora: "Anh cũng chẳng biết đây có phải là tu tiên nữa hay không, nhưng anh đoán...chắc là không hoặc có thể..."
Lumine lườm qua Sora một cái ánh mắt cá c·hết, vậy rốt cuộc là cái gì...?
Paimon chu mỏ nói: "Còn có cảnh giới cao hơn không?"
Sora lắc đầu: "Tôi chỉ biết 10 cảnh giới đầu tiên thôi, còn các cảnh giới sau thì...tôi bó tay"
Lumine: "Không biết...sức mạnh hiện giờ của em đã đạt tới cảnh giới nào nhỉ?"
Sora: "Em đã giác tỉnh được Cung Mệnh bậc 1 rồi nên sức mạnh của em tầm tầm cảnh giới Võ Giả"
"Nếu mà em giác tỉnh Cung Mệnh bậc 2 thì anh nghĩ...em sẽ đạt tới ngưỡng sức mạnh của Võ Linh..."
Lumine: "Hừm...vậy làm sao để tăng bậc Cung Mệnh lên 2 nhỉ?"
Paimon: "Hồi trước, hình như Paimon nhớ lúc Lumine ăn đồ ăn Sora làm thì đã giác tỉnh Cung Mệnh cho bản thân"
"Vậy...nếu ăn tiếp thì có lẽ sẽ tăng lên đó"
Sora: "(Đúng là vậy thật...)"
Nhớ lại cái lúc mà Lumine giác tỉnh Cung Mệnh ngay trong quán cậu thì đúng là hú cả hồn!
May mà kịp thời đưa Lumine tới Bờ Biển Falcon thông qua Cánh Cửa Thần Kì, nếu không thì quán mới mở lúc đó của cậu không biết sẽ tan hoang đến mức độ nào.
Lumine yểu xìu không thôi, ăn để giác tỉnh à? Bộ muốn cô thành Paimon thứ hai hay sao vậy trời...? C·hết tiệt!
Diona hô hoán nhóm người Sora: "Nè! Ba người tới đây nhanh đi, nói chuyện gì mà lâu thế?"
Sora: "Rồi, bọn anh tới ngay đây!"
Ba người Sora tập trung vào vấn đề chính, bọn họ tức khắc bước nhanh về phía của Diona.
Lumine: "Chữ có bị nhoè không?"
Mika: "Không bị nhoè, may mà còn nguyên vẹn..."
Lumine: "Vậy sao? Vậy trong đó viết gì thế?"
Diona: "Nè, chị tự đọc đi"
Diona đưa lá phong cho Lumine, cô nhận lấy và đọc lên: "[Tình ý còn đó, năm tháng trôi]"
"[Chàng trai bên suối, nay già rồi]"
"[Mong suối và mơ hoà chung nhịp]"
"[Đôi ta sẽ mãi không chia phôi]"
Paimon nhận ra điều gì đó: "Đây...nội dung này liên quan đến bài thơ của Lumine đã hồi âm hôm quá nè!"
"Chắc cô ấy đã nhặt được chiếc lá đó rồi"
Sora: "Ủa? Vậy còn bài thơ của tôi đâu? Sao không có vậy!?"
Lumine: "Rất có thể là bị cuốn trôi đi đâu mất rồi chăng?"
Sora nghe vậy thì hai đầu gối bất lực mà khụy xuống, hai mắt đã trắng rã hoàn toàn.
Paimon thầm cười, đây có phải gọi là...bay màu đúng nghĩa không?