Chương 152: Sora: Thời tiết thật lực lưỡng và nam tính
Werner nhận lấy quả dâu đỏ từ tay Sora, anh ta cắn một cái: "Vị này...là vị của quê hương..."
"Chà...tôi đã không còn nhớ rõ lần cuối cùng thấy được thứ này là từ khi nào nữa"
"Mùi vị, hương thơm của Mondstadt toả ra từ quả dâu đỏ...thật khiến người ta hoài niệm mà"
Sora mỉm cười: "Mong rằng Phong Thần phù hộ cho cậu"
Paimon: "Cậu đang nói gì thế Sora? Cậu là Phong—"
Sora nhanh tay bịt miệng Paimon này lại không cho cô nàng loli nói hết câu.
Mụ nội nhà cô, sao cứ nói cậu là Phong Thần hoài thế! Bộ chuyện này vui lắm hả!?
Moá...thật là muốn refund lại cô nàng này xuống biển quá!
Werner: "Ôi cố hương, tôi muốn quay về đó quá...thành bang của tự do..."
Lumine ôm Yue trong người, há hốc mồm: "(Gì vậy trời, giọng điệu lúc nãy đâu rồi!?)"
Yue: "Có hiệu quả thật nè...!"
Werner: "!"
"E hèm...mấy người giở trò đánh đòn tâm lý sao? Tôi suýt nữa là bị sập bẫy rồi"
Sora: "Không có đâu anh bạn à"
Cậu rời tay khỏi miệng Paimon, lập tức lấy ra Cánh Cửa Thần Kì để xuống trước mắt anh ta.
Werner không khỏi thắc mắc: "Cánh cửa...?"
Sora nắm tay cầm của cánh cửa, nhẹ giọng ra lệnh: "Đến trước cây cầu đá của Mondstadt"
Nói xong, cậu mở cánh cửa ra cho hắn ta nhìn.
Werner: "???"
Hắn ngạc nhiên đơ cả người, bởi vì hắn thấy khung cảnh bên trong cánh cửa chính là trước cây cầu đá của Mondstadt.
Werner: "Không...không thể nào... Mondstadt...!"
Sora đóng cửa lại: "Nhìn đủ rồi đó, cậu rất muốn trở lại cố hương nhỉ?"
Werner: "Đúng vậy!"
Sora khẽ cười: "Vậy cậu biết nên làm gì rồi đó, đây gọi là trao đổi đồng giá..."
Lumine nhìn Sora bằng hai mắt sáng rực: "(Ngầu quá! Đây là ra dáng của một thương nhân sao?)"
Werner: "..."
Thấy hắn ta im lặng, Sora nói tiếp: "Cậu có biết những người giống cậu ở trên này đều khó khăn như nào không?"
Werner: "Ý của cậu là...đám thương nhân của Thương Hội Vạn Quốc đúng không?"
"Đúng là họ đều là người ngoại quốc giống tôi. Buổi tối, tôi thường hay ra biển để nghe tiếng sóng, hồi hương lại âm thanh của quê nhà"
"Lúc đó, tôi cũng hạ gục gặp những người trong thương hội, nhưng tôi chỉ có thể che mặt rời đi..."
"Haizz, tôi cũng muốn nói chuyện với họ để chia sẻ tâm tư lắm chứ..."
Paimon: "Vậy tại sao lại...?"
Werner: "Vì bọn họ quá kiên cường, một nhóm người đoàn kết dựa vào nhau để sống...nhưng tôi...không dám"
"Bọn chúng đã cho tôi một chút lợi lộc...thế là tôi đã làm việc cho họ, làm ô danh quê hương của mình"
Lumine: "Bọn chúng?"
Werner: "Được rồi, tôi sẽ nói, nội tâm của tôi cũng đã đủ dằn vặt rồi"
Paimon: "Uây Sora tuyệt thật, xử lý việc nào cũng đều suôn sẻ cả"
Lumine: "Vậy nếu sau khi xong việc này, anh hãy hẹn với các anh em của thương hội đi nhậu một bữa đi"
Werner: "Nhưng...tôi đã phản bội họ, tôi không còn mặt mũi để gặp họ nữa..."
Sora lắc đầu, chắc chắn nói: "Yên tâm đi, không sao đâu, làm việc sai trái thì vẫn có thể bù đắp lại mà"
Paimon: "Đúng thế, hãy mau nói đi, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?"
Suy tư một hồi, Werner mở miệng nói: "Là do bọn Keijirou giở trò. Bọn chúng đầu cơ sẵn Tủy Pha Lê, sau đó mới thay đổi tiền tệ nộp thuế..."
"Đợi khi các thương nhân đi khắp nơi tìm kiếm thì hắn bảo tôi bán lại với giá cao hơn cho các thương nhân"
Paimon: "Thật là...thủ đoạn quá nham hiểm"
Werner: "Tuy tôi chỉ là con rối của chúng, nhưng chúng chỉ chia cho tôi một phần rất nhỏ đủ để sống được qua ngày"
Lumine: "Nếu thế thì chúng ta cần phải có thêm bằng chứng nữa..."
Werner: "Bằng chứng? Hừm...cũng phải, nếu không có bằng chứng thì bọn chúng sẽ không thừa nhận"
"Nói ra thì lần nào tôi bán hàng xong và đi báo cáo cho hắn, hắn cũng sẽ đến một nơi...tôi đã nghi ngờ rất lâu rồi..."
"Lần giao dịch gần đây nhất cũng cách không lâu, hay là tôi dẫn mọi người đến đó xem thử nhé?"
Paimon hớn hở nói: "Vậy sao? Vậy thì còn đợi gì nữa, mau đi nhanh thôi!"
...
Cả đám người Sora cùng Werner đã đi tìm người tên Ashigaru Keijirou.
Tìm hắn cũng không khó lắm, may mà hắn đang đi bộ trong phạm vi gần với Thương Hội Vạn Quốc.
Werner chỉ tay về phía tên râu dê mặc bộ giáp của Samurai nói: "Là hắn, Keijirou!"
Paimon: "Nhanh chúng ta đi theo đi!"
Sora xoa huyệt thái dương, bất đắc dĩ nói: "Tới chuyên mục lén lút rồi..."
Và thế là cả đám đã phải lén la lén lút đi theo sau lưng của tên Keijirou với khoảng cách tầm 10m.
Keijirou: "Hửm..."
Cảm nhận được điều gì đó lạ thường, hắn ta quay đầu lại mà nhìn.
Thấy vậy, Sora và cả đám giật mình, nhanh trí nhìn lên bầu trời nhằm đóng giả quần chúng đi qua đường.
Paimon chỉ tay lên bầu trời xanh, vui vẻ nói: "Mọi người nhìn kìa, hôm nay thời tiết thật đẹp nhỉ?"
Yue và Werner gật đầu ùa theo: "Đúng đúng, rất là đẹp luôn!"
Lumine: "Mây trắng trời xanh, thật trong lành!"
Sora thêm mắm muối vào: "Còn lực lưỡng và nam tính nữa...!"
Lumine, Paimon, Werner và Yue đều đồng loạt nhìn qua Sora với đầu đầy hiện dấu chấm hỏi khi nghe cái từ ngữ mà cậu vừa nói.
Thời tiết quái quỷ gì thế hả trời!!
Nghe dị vãi!
Keijirou đứng ở kia nghe nói vậy thì cũng ngước đầu lên nhìn, huýt sáo một cái: "Xanh...mây trắng...đẹp đấy, nhưng...làm quái gì có lực lưỡng và nam tính chứ"
"Đúng là tên điên khùng mà..."
Nói xong, hắn không thèm để ý cả đám người Sora nữa mà quay người rời đi.
Paimon: "Nhìn kìa, hắn lại bắt đầu đi tiếp kìa!"
Yue: "Mau đuổi theo thôi!"
Cả đám lại bắt đầu chuyên mục lén lút theo sau tên Keijirou.
1 phút sau, hắn đi vào một con đường mòn nhỏ nằm giữa hai khe núi.
Cả đám người Sora thì núp vào một góc mà theo dõi.
Tên Keijirou đi tới một bãi cát gần biển, hắn ta cúi người xuống rồi chôn lấy thứ gì đó xuống dưới.
Chôn xong xuôi, hắn đứng dậy nhìn ngó xung quanh một hồi rồi mới rời đi.
Núp trong góc, Werner vô cùng thắc mắc: "Hắn ta...đến nơi này làm gì thế nhỉ?"
Paimon: "Hình như hắn ta chôn thứ gì đó ở dưới cát...đi tới đó đào lên xem đi"
Cả đám liền rời khỏi góc trốn, đi tới chỗ cát mà tên Keijirou chôn giấu.
Sora cúi người xuống, dùng [Sáng Tạo] để tạo ra một cái xẻng đồ chơi nhỏ và xới lên đống cát.
Sau một lát đào hết đống cát và lấy lên bên dưới đó là một quyển sổ màu đỏ có tên Sổ Kế Toán.
Paimon vuốt cằm: "Sổ Kể Toán sao? Thật là thất vọng, cứ tưởng là tên đó chôn giấu Mora chứ..."
Yue yểu xìu nói: "Cứ tưởng là chôn giấu một rương cá nướng chứ..."
Lumine lườm qua Yue với Paimon mỗi người một cái: "Đây là mục tiêu của hai người có đúng không?"
Yue thành thật nói: "Đúng rồi ạ!"
Còn Paimon thì gãi đầu, ánh mắt nhìn qua chỗ khác: "À ừm...thì..."
Lumine: "(Một loli bay bổng và một loli mèo đúng thiệt là tâm đầu ý hợp mà...)"
Werner: "Đưa tôi nhìn xem thử..."
Sora gật đầu đưa quyển sổ cho Werner, anh ta nhận lấy và lật từng trang mà xem xét.
Werner: "Không sai...đây chính là sổ sách đã ghi lại đầy đủ tội trạng"
Paimon: "Vậy, nếu đã lấy được chứng cứ rồi thì chúng ta đi báo cho Kurisu đi"
Werner đưa cuốn sổ cho Lumine, cất tiếng nói: "À ừm...vậy, tôi không tiễn nữa nhé. Tôi đã hoàn thành giao kèo rồi, cậu có thế thực hiện lời hứa lúc trước chứ?"
Sora khẽ cười: "Được thôi"
Cậu lấy ra Cánh Cửa Thần Kì, đặt xuống trước mặt Werner và mở cửa ra.
Cậu vừa mới mở cửa ra thì anh ta đã phóng như bay vào trong.
Paimon chống nạnh, bất mãn nói: "Cái tên này, sao mà nhát gan dữ vậy trời!"
Lumine cầm cuốn sổ trên tay, thở dài nói: "Được rồi, kệ anh ta đi. Dù gì đã có bằng chứng trong tay rồi nên đi tới chỗ của hội trưởng Kurisu thôi nào"