Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lạc Vào Genshin Impact

Chương 151: Hội trưởng Thương Hội Vạn Quốc, Kurisu




Chương 151: Hội trưởng Thương Hội Vạn Quốc, Kurisu

Sau khi làm thủ tục xong xuôi hết, nhóm người Sora bước ra và đi tới ngoài cổng, nơi mà Thoma đang đứng đợi.

Paimon: "Ôi trời ơi...bốn người bốn triệu Mora, tư duy tiền bạc của người Inazuma lạ thật..."

Yue đã biến trở lại dạng mèo, nhảy lên vai Sora nói: "May mà chúng ta có nơi kiếm tiền rồi nên khỏi phải lo về vấn đề tiền bạc"

Lumine: "Mà công nhận...quan niệm về tiền bạc làm tôi nghĩ đến một người quen...cực kì quen luôn"

Sora im lặng không nói một tiếng nào vì cậu đang bận suy nghĩ làm sao trả nợ cho hệ thống mà để Lumine không phát hiện ra.

Nếu mà để phát hiện thì chắc chắn, cậu sẽ không thấy thái dương ngày mai luôn.

Thoma: "Haha, phí thủ tục chẳng qua chỉ là danh mục cá nhân mà thôi"

"Đối với cục Giám Sát Ngoại Quốc mà nói cho dù phí thủ tục là bao nhiêu thì cũng sẽ vào túi họ hết thôi, vấn đề chỉ là nhiều hay ít"

"Nếu lỡ như gặp được thương nhân ngoại quốc giàu có mà lại còn thật thà nữa thì..."

Paimon nói thêm: "Thì sẽ b·ị c·hém đẹp luôn!"

Thoma: "Đúng vậy, đó là tầm quan trọng khi có quen biết với người bản địa đó"

Lumine thắc mắc hỏi: "Không lẽ không có người đứng ra phản kháng sao?"

Thoma: "À, thì thật ra với thân phận người ngoại quốc và tình trạng Bế Quan Toả Cảng hiện giờ mà nói thì cũng không có nhiều sự lựa chọn đâu"

"Những thương nhân ngoại quốc đó cùng lắm thì chỉ có thể tự lập thành thương hội để hỗ trợ nhau mà thôi"

"Và đó cũng là lý do mà Thương Hội Vạn Quốc được thành lập trên đảo này"

Paimon: "Là thương hội do người ngoại quốc thành lập sao?"

Thoma gật đầu: "Đúng vậy, thương hội ngoài việc kinh doanh ra, còn có thể hỗ trợ những người ngoại quốc khác cùng nhau tồn tại ở đây"

"Có thể nói...đó là một mối quan hệ cộng sinh"

Lumine: "Ồ...đây chính là cơ hội để diện kiến với Raiden Shogun"

Paimon: "Đúng vậy, có cảm giác người ngoại quốc ở đây sinh sống thôi cũng đã khó khăn rồi..."

Thoma: "Ồ...đây chính là mục tiêu trong chuyến hành trình này của mọi người sao. Thì ra là vậy, so với thân phận của mọi người mà nói thì mục tiêu này rất hoành tráng đó"

"Dẫu sao, Raiden Shogun cũng là một vị thần tôn quý được chúng sinh thờ phụng"

Sora: "(Raiden Shogun chỉ là một con rối thôi...cô gái nhà quê Ei kia mới là Lôi Thần thật cơ)"

Lumine: "Thì ra là thế..."

Thoma: "Tôi vốn muốn nói là...mọi cuộc gặp gỡ trên thế gian này đều do chữ duyên, nói không chừng cô sẽ vô tình gặp được Raiden Shogun trong quán rượu nào đó cũng không chừng"

Paimon: "Hừm...anh nghĩ tỉ lệ đó xảy ra sẽ là bao nhiêu?"

Thoma: "Được rồi, để tôi nói thẳng với mọi người, tôi có cách để giới thiệu mọi người cho Raiden Shogun "



Paimon ngạc nhiên: "Thật sao? Quả không hổ là thổ địa ở đây, luôn tìm được đường tắt!"

Thoma gãi đầu cười cười: "Mọi chuyện rồi cũng sẽ có đường tắt thôi, nhưng trước đó..."

"Phí đi đường tắt mắc lắm đó, mấy người hiểu chứ?"

Paimon chống nạnh, bất mãn nói: "Lại là trò này sao?"

Thoma: "Haha, vụ mua bán này không phải dùng Mora để trả đâu"

"Có thể nói là không ai phải trả giá cả, chỉ là...nếu như muốn hoàn thành được ước nguyện thì trước mắt phải giúp đỡ một số người đã"

"Tìm phương pháp vẹn cả đôi đường chính là quy tắc xử lý công việc của tôi"

Paimon: "Thì ra là thế, Paimon hiểu rồi. Ý anh là, muốn bọn này làm người đứng giữa chiếm lợi thế đúng không?"

Lumine nheo mắt nhìn Thoma: "Nói đi, anh có nhiệm vụ gì đúng không?"

Thoma nhất thời chột dạ: "Sao tôi có cảm giác như là tên phản diện ấy nhỉ..."

"Thôi kệ vậy... tình hình là như thế này, như tôi nói trước đó, tình cảnh của Thương Hội Vạn Quốc càng ngày càng xấu"

"Gần đây, tôi nghe nói có chuyện gì đó nguy cấp, mấy người đến đó xem có thể giúp đỡ gì không"

"Hội trưởng ở đó tên là Kurisu, là bạn thân của tôi, tôi sẽ ở đây đợi mọi người"

Sora: "Được rồi, tụi này sẽ làm nhưng sau vụ này thì cậu phải đãi cho bọn tôi cái gì đó giải khác đi...như trà chẳng hạn"

Thoma: "Yên tâm, tôi nhất định sẽ đãi mọi người"

...

Đảo Ritou, tại Thương Hội Vạn Quốc.

Ở trước cửa của thương hội, có một người đàn ông mặc trên người là một cái áo ghi lê khoác ngoài, bên trong là áo sơ mi màu đỏ sẩm, còn trên đầu là đội một cái mũ màu đen.

Người đàn ông này, chính là Kurisu, hội trưởng của Thương Hội Vạn Quốc.

Thấy nhóm Sora tới, Kurisu lên tiếng: "Xin chào, mọi người đến đây là nhờ giúp đỡ có phải không? Không lẽ...mọi người bị cục Giám Sát Ngoại Quốc chém phát chí mạng rồi sao...?"

Lumine lắc đầu: "Không có...may mà không bị"

Kurisu thở phào một hơi: "Vậy là tốt rồi...cố gắng đừng để vừa đến đây là bị mất hết tiền nhé"

Lumine thầm cười, hết tiền? Không có vụ đó đâu!

Mà nếu có hết thì sẽ có hai kẻ bên người đi Ngân Hàng Bắc Quốc lấy tiếp về thôi.

Paimon: "Gần đây, thương hội có vấn đề gì khó khăn đúng không?"

Kurisu: "Khó khăn...khó khăn thì ở khắp nơi, nhưng tôi sớm quen rồi"

Paimon: "Lệnh Bế Quan Toả Cảng đúng thiệt làm khó cho thương nhân ngoại quốc quá mà..."

Kurisu: "Căn nguyên vấn đề không nằm ở lệnh Bế Quan Toả Cảng, mà nằm ở việc hạn chế phạm vi hoạt động"



Lumine: "Hạn chế phạm vi...?"

Sora giải thích: "Là chúng ta, những kẻ ngoại quốc cho dù đã làm thủ tục xong tại Cục Giám Sát Ngoại Quốc thì sẽ ở trên cái đảo Ritou này mà không được phép rời khỏi qua các nơi khác của Inazuma"

"Còn muốn đi qua nơi khác thì...phải có thư thông hành"

Paimon: "Không... không thể nào! Vậy chúng ta bị nhốt sao?"

Sora: "Cứ hiểu là thế đi..."

Lumine cau mày: "Thật không thể tin được"

Yue: "Không ngờ luôn á...!"

Kurisu nghe từng câu từng chữ của Sora thì gật đầu tán thành: "Đúng như những gì cậu trai này nói, phạm vị hoạt động của chúng ta chỉ hạn chế ở trên đảo Ritou thôi"

"Nếu rời khỏi đảo mà không có thư thông hành thì bị đuổi trở lại"

"Còn nữa, thứ thực sự đang uy h·iếp thương nhân ngoại quốc chúng tôi...là đám người hám lợi của Hiệp Hội Kanjou"

Paimon: "Chính là một trong những hiệp hội quản lý đảo Ritou sao, Paimon nhớ rồi"

Kurisu: "Ừm, thuế đã cao, những quy luật vô lý, những thứ này vẫn chưa đủ thắm..."

"Thắm nhất chính là thời gian gần đây, lệnh thu thuế đã được đổi mới, từ nộp Mora đổi thành nộp Tủy Pha Lê"

Paimon nghiêng đầu: "Tủy Pha Lê...?"

Sora: "..."

Tủy Pha Lê...đây là một tinh thể chứa sức mạnh của Hoạ Thần. Trong game, tinh thể này sau khi tinh luyện thì thường được dùng để nâng cao độ bền và sức chống đỡ cho các sản phẩm bằng thép.

Về Hoạ Thần là gì thì đây chính là từ ngữ ám chỉ cái xác của một vị thần và những hiện tượng kì lạ mà nó tạo ra.

Trong truyền thuyết của Inazuma, khi vị ma thần sản sinh ra Tủy Pha Lê chưa trở thành Họa Thần, ma thần ấy đã có rất nhiều tên gọi, một trong số đó là Orobashi no Mikoto.

Cơ thể của Orobashi no Mikoto dài như bờ biển quanh co, và giọng nói vang dội đến mức chỉ có Biển Đen mới có thể hấp thụ được. Tuy nhiên đến cuối cùng, ma thần ấy cũng bị trảm sát như Đảo Yashiori.

Kurisu: "Trước khi lệnh này được ban hành thì đại đa số thương nhân đều chưa từng nghe qua món hàng này bao giờ"

"Cho đến khi có một thương nhân của Liyue nhớ ra, đó chính là nguyên liệu mà anh ấy từng vận chuyển đến Snezhnaya lúc còn trẻ"

"Dù cho không bằng lòng, nhưng mọi người đều phải đi khắp nơi nhập Tủy Pha Lê về để nộp thuế"

"Nhưng sự việc đó vẫn chưa kết thúc, số lượng Tủy Pha Lê cần phải nộp càng ngày càng nhiều, nẻn giá cả ngoài thị trường ngày càng cao"

"Cho đến sau này, chỉ còn lại một thương nhân là còn hàng bán mà thôi..."

Paimon: "À ừm...thông thường thì tinh huống này gọi là độc quyền, đúng chứ?"

Kurisu: "Cô hiểu vấn đề đấy, cho nên thương nhân đó không ngừng hét giá, chúng tôi thì không thể không mua..."



"Kết quả là tiền thuế đã gần như vượt qua lợi nhuận của chúng tôi rồi...nếu cứ tiếp tục như vậy thì..."

Nói tới đây, Kurisu ánh mắt có chút xen lẫn buồn bực, đôi tay không tự chủ mà xiết chặt lại.

Lumine: "Đúng là ép người quá đáng mà!"

Kurisu: "Chúng tôi cũng đã thử thương lượng qua chuyện này..."

"Nhưng ở đất nước sấm sét khắp noie như thế này, ai mà có thể nghe được thương nhân chúng tôi kêu cứu chứ..."

Nói xong, ánh mắt Kurisu nhìn lên trời, buồn bả nói: "Tôi...tôi nhớ quê nhà Fontaine của tôi quá"

Yue: "Thật là... không chừa cho người ta đường sống mà!"

Paimon nhìn qua Lumine với Sora: "Hai người thấy sao?"

Lumine vuốt cằm: "Tôi nghĩ... thương nhân kia chắc đang có uẩn khuất gì đó"

"Anh nghĩ như em nhỉ, Sora?"

Sora: "Ừm..."

Kurisu: "Thương nhân đó sao..."

"Thực ra trước đây tôi có qua lại với anh ta, sau đó thì không còn liên lạc nữa. Nguồn hàng của anh ta, tôi không biết là lấy từ đâu..."

Paimon: "Vậy...làm sao để tìm được anh ta? Bọn này sẽ qua đó tìm hiểu thử"

Kurisu gật đầu: "Cũng là ý hay, mọi người không phải là người của thương hội cũng là người mới đặt chân đến đây, anh ta sẽ lơ là cảnh giác"

"Nếu muốn tìm anh ta thì hãy đến chỗ cái cây bên khu dân cư gần bờ biển nhé, đó là chỗ giao dịch của chúng tôi"

Paimon: "Ok, cứ giao cho bọn tôi!"

...

Tại cái cây ở khu dân cư gần bở biển.

Dưới cái cây là một người con trai mái tóc nâu nhạt, bên cạnh anh ta là một thùng Tủy Pha Lê.

Paimon: "Chào anh nha"

Werner ánh mắt nghi hoặc nhìn nhóm người trước mặt: "Mấy người trông lạ quá...mới tới đây sao?"

Lumine: "Đúng vậy, bọn tôi mới đến đây"

Werner: "Thì ra là thế, vậy tìm tôi có chuyện gì?"

Lumine: "Về nguồn hàng..."

Werner tức giận nói: "Cút đi, có biết làm ăn không đấy? Nói cho cô nghe rồi thì tôi cạp đất mà ăn à?"

"Trong xã hội này có làm thì mới có ăn, đã nghe qua chưa?"

Paimon bất mãn nói: "Thái độ của anh hơi bị quá rồi đó!"

Lumine: "..."

Sora lấy ra một quả dâu đỏ đưa ra trước mặt Werner, nhẹ giọng nói: "Nhìn tóc anh, là người của Mondstadt không? Chắc anh biết trái này nhỉ..."

Werner: "Đây là...quả dâu đỏ...?"