Kết thúc việc ký hợp đồng, chỗ này cũng không cần thiết có sự góp mặt của cô nữa. Càng không muốn hơn việc cùng thở chung một bầu không khí ngột ngạt này, Tư Duệ liền lễ độ xin phép rời đi.
Thư Nguyên cũng thức thời tự giác rời khỏi phòng làm việc của mình ngay sau đó, chẳng hiểu sao lão ta có cảm giác ngay khi Đỗ Tư Duệ đi khỏi, sắc mặt của đại nhân vật kia liền chuyển biến nhanh đến chóng mặt. Nhưng lại là kiểu chuyển biến vô cùng tệ đi, lão ta nhìn cũng không dám nhìn, chỉ biết cười hề hề cúi đầu chào rồi chuồn nhanh. Ở lại thêm chút nào lão sẽ càng yếu tim thêm phút đó.
Cho dù là làm ra loại chuyện buồn cười như tự rời khỏi văn phòng của mình để nhường chỗ cho người khác nói chuyện, thì cũng chẳng quan trọng bằng việc chẳng may đắc tội với vị đại nhân kia.
Lôi Dực vốn không có hứng với chuyện hàn huyên tâm sự sau khi xa cách, ngay lập tức duỗi chân đứng lên. Vũ Hân liền thay đổi thái độ, giống như rắn nước chồm đến ôm lấy thắt lưng hắn.
- Dực! Anh sao lại muốn rời đi rồi?
Người đàn ông thở hắt ra, không khoan nhượng gỡ tay nàng, phủi vạt áo cao ngạo thẳng lưng đứng lên. Động tác thể hiện khí thế của bề trên, bất cần lại xa cách.
- Từ lúc em trở về anh liền lạnh nhạt như vậy, rốt cuộc là tại sao?
Nàng ta vì công việc lưu diễn hơn một năm, lúc rời đi rõ ràng là bảo bối, khi trở về lại biến thành đồ phế thải không ai cần.
- Tôi vừa đáp ứng yêu cầu của cô xong, như vậy còn chưa đủ thỏa mãn à?
- Anh biết em đề ra yêu cầu kia đến tột cùng là vì lý do gì cơ mà?
Âm thanh vừa nhỏ nhẹ vừa không có lực, như có như không ý muốn câu hồn đoạt phách.
- Giao dịch giữa chúng ta đã xong, cô theo lời tôi làm việc, tôi đáp ứng yêu cầu của cô. Giữa chúng ta rất sòng phẳng, đừng nói bằng giọng điệu mờ ám như thế chứ.
Phụ nữ đối với hắn thật sự chỉ là vì nhu cầu, mà nhu cầu nằm ở phần thể xác. Cái mà Lôi Dực muốn, là sự hòa quyện về cả thể xác lẫn linh hồn. Có thể chiếm giữ được tinh thần của hắn, chỉ có một người duy nhất có thể làm. Ở bên cạnh cô rồi, hắn đối với những người phụ nữ khác liền sinh ra cảm giác bài xích.
- Anh lạnh nhạt với em như vậy, tất cả chỉ là vì cô ta?
Lôi Dực mà nàng biết, cả thèm chóng chán. Muốn một người phụ nữ dễ như trở bàn tay, vậy nên rất nhanh sẽ vứt sang một bên như là thay áo. Trụ được ở bên cạnh hắn lâu như vậy, là bởi vì Vũ Hân nàng biết dùng đầu, biết lúc nào là nên lùi, lúc nào là nên tiến. Nhưng dường như giác quan thứ sáu đang không ngừng cho nàng cảm giác, dường như đã xuất hiện ngoại lệ của hắn ta.
- Vũ Hân! Cô là một người phụ nữ thông minh, ở bên cạnh tôi của một thời gian rồi cô cũng ít nhiều nên hiểu một chút tính cách. Tôi trước giờ không thích nhất là người khác nhúng tay vào việc của mình, cô đừng lại phạm phải loại sai lầm cơ bản như vậy. Bằng không...
Hắn giữ lấy chiếc cằm thon dài của cô gái, dùng lực tì vào. Khóe môi nở rộ kiểu bỡn cợt rất khó nắm bắt.
- Bằng không thì thế nào, anh cũng sẽ giải quyết em như những người trước đây? Là như Chu Kỳ Tầm hay là Hà Mỹ Ngọc?
- Còn chưa biết được, phải xem tâm trạng lúc đó của tôi đã.
Lôi Dực vung tay buông chiếc cằm nhỏ ra, bây giờ hắn càng không có hứng với việc nhiều lời cùng phụ nữ, động tác dứt khoát thể hiện thái độ như muốn vứt đồ đi. Xoay người muốn nhanh chóng rời khỏi, liền nghe giọng nói mềm mại đầy ý tứ vọng lên.
- Anh có ý định cũng sẽ đối với cô ấy như vậy không? Bộ dáng như thế kia cũng đủ nhìn ra không phải là người biết ngoan ngoãn nghe lời.
Vũ Hân không có lá gan chọc giận hắn, dùng âm thanh hòa hoãn như vậy chỉ là có ý muốn thăm dò. Phụ nữ vây quanh người kia nhiều như nước ngoài biển Đông, bị hắn chơi đùa cũng là điều không tránh khỏi. Chỉ là không quá mấy ngày đã bị đá đi, nàng ta không hề có nỗi lo ngại nào to lớn. Chỉ là đột nhiên đối với người họ Đỗ kia, tuyệt nhiên lại sinh ra cảnh giác lo sợ đến khó chịu.
- Lo tốt chuyện của cô đi, án binh bất động một thời gian bây giờ cũng nên bắt đầu hành động lại rồi.
Dã tính trong mắt hắn dâng lên như cuồng phong, nếu như còn giá trị lợi dụng thì hắn cũng chẳng muốn khước từ, huống hồ thứ hắn đã cất công đầu tư lâu như vậy. Nuôi quân ba năm, dụng quân một giờ. Ván cờ này đánh xong thì hãy giải quyết hậu hoạn sau vậy, đôi mắt thâm thúy của người đàn ông đảo nhanh, ưu nhã sải bước rời đi.
Bóng lưng giống như thành trì của người đàn ông âm ngoan liền khiến cho không khí trở nên trầm lặng đến đáng sợ