Chương 1: Thiếu nữ thần bí
Chương 1: Thiếu nữ thần bí
“Này, ngươi, đứng dậy đi”
Màng nhĩ bị chấn động, bên tai truyền đến tiếng ong ong cùng âm thanh nữ nhân khó nghe.
Âm thanh chấn động khiên cho La Nguyên tỉnh lại.
Tức thì, một cảm giác đau đớn từ khắp toàn thân truyền đến. Cơn đau kịch liệt tạo cho hắn ảo ảnh bị trăm ngàn con kiến gặm nhấm sinh sinh đến c·hết.
La Nguyên trên trán toàn thân tràn đầy mồ hôi lạnh.
Hồi tưởng về những kí ước vừa mới xảy ra, khiến cho hắn có cảm giác mình vừa bước vào tử môn.
Hóa ra, những thứ kia không phải là giả.
Hắn thật sự đã tự thân trải nghiệm cảm giác bị một đàn kiến cắn sống. Đàn kiến quét sạch khắp toàn thân. Chúng tràn vào trong hốc mắt, cổ họng. Thậm chí cả đồng chí nhỏ của không thoát nạn.
“Hóa ra, đây… chính là… địa ngục… sao?”
Không sai, đó đích thực là địa ngục.
Thử hỏi, ai có thể sau khi trải qua hoàn cảnh đó mà vẫn giữ tỉnh táo được chứ.
Mặc dù khung cảnh khủng kh·iếp kia đã kết thúc, nhưng nó vẫn để lại cho La Nguyên một nỗi sợ hãi khó phai nhòa, thậm chí có thể trở thành bóng ma tâm lí ám ảnh suốt cuộc đời còn lại của hắn, biến hắn thành một kẻ thần trí mơ hồ, một kẻ ngu si, tàn phế.
“Sao thế, chỉ mới thế mà ngươi đã không chịu được à”
Đúng lúc đó, một mỹ lệ thiếu nữ toàn thân mang trang phục cai ngục thời hiện đại xuất hiện.Về phần dáng vẻ, chỉ biết nàng có màu tóc xích sắc .Còn về kiểu tóc, khuôn mặt, dáng người, vòng 1,2,3 các kiểu, xin lỗi chỉ có thể để các ngươi tự tưởng tượng, tác giả không giỏi lĩnh vực này, lại sợ bản thân miêu tả sẽ nhận gạch đá từ độc giả, nên hãy tự thảo luận đi.
Tác giả:”Độc giả chú ý thống nhất một khuôn mẫu thôi, nhiều hình tượng thiếu nữ quá, thiên hạ sẽ đại loạn”.
Trở về chuyện chính, khi cai ngục thiếu nữ xuất hiện, trên khuôn mặt của La Nguyên đanh lại, thậm chí cả nỗi sợ hãi lúc trước cũng biến mất, hừ lạnh một tiếng, trầm giọng nói:
“Hừ, chỉ có từng này mà đã bỏ cuộc, sao mà ta gánh vác được trọng trách lão già kia để lại cho ta”
“Còn nữa, lần sau đừng có mà dùng kế khích tướng ta nữa, ngươi không cần phí công. Sẽ không có chuyện ta buông tay đầu hàng đâu.”
“Nên nhớ, ta ghét nhất là bị người tính kế trong lòng, càng ghét phải hành động theo lời người khác.”
“Cho dù chuyện ngươi khích tướng ta chỉ là chuyên nhỏ, nhưng ta cũng chẳng lấy làm dễ chịu gì.”
Tuy thanh âm của La Nguyên không hề to, nhưng sự đe dọa chứa trong đó vô cùng rõ ràng. Mặc dù trong lời nói không có khí thế nào, nhưng cũng để cho người khác cảm thấy khó thở vô cùng.
“Rồi rồi, ngươi nói vậy thì cứ như vậy đi”
Đừng nhìn thiếu nữ nhàn nhạt đáp lại tựa hồ cũng không để ý hay bất mãn gì, nhưng trong lòng vẫn bực bội nghĩ:”Hừ, nô gia có ý tốt muốn khích lệ ngươi, ngươi lại lấy oán báo ân, thực là một kẻ đáng ghét. Còn nữa, chẳng phải ngươi vẫn tức giận, trúng kế ta thôi, làm bộ làm tịch làm gì chứ.”
Tuy bất mãn với La Nguyên, nhưng thiếu nữ vẫn đè ép lửa giận trong lòng mình, ôn tồn hỏi:
“Thân thể ngươi có sao không, có cần nghỉ ngơi không?”
“Liên quan gì tới ngươi, ta với ngươi chỉ mới quen biết nhau, việc gì phải quan tâm đến đối phương. Xin giữ tự trọng”
La Nguyên khó chịu đáp, trên mặt hiện rõ chữ:”Nữ nhân này có vấn đề à”
“Hồi xưa ngươi có bị đập đầu vào đâu không vậy, dẫn đến bây giờ bị ngốc như này?”
À không, không còn nghĩ nữa, hắn nói thẳng ra luôn rồi.
Trước câu trả lời không ngờ đến cùng sự thẳng thắng của La Nguyên, thiếu nữ đơ người một hồi, sau đó quay người lại, mặt đỏ lên, chân giậm bạch bạch trên mặt đất, trong lòng gào thét:
“A~ ta chịu hết nổi rồi, tên này bị cái gì vậy chứ. Nô gia sống cũng đã vạn năm rồi, tuy rất ít khi tiếp xúc với ngoại giới, nhưng cũng biết chút ít về mỹ vị của nam nhân. Ta tự tin rằng sắc đẹp của mình không thua kém gì những mỹ nữ đẹp nhất. Vậy mà tên này lại một mặt tỉnh bơ, thậm chí còn có chút ghét bỏ nữa chứ.A~ ta không hiểu nổi”
Thiếu nữ tiếp tục giậm chân, sau đó chuyển qua lăn qua lăn lại trên mặt đất, rồi lại đấm bình bịch và tường, giống như trẻ con đòi quà ăn vạ vậy.
Đứng từ xa nhìn cảnh tượng này, La Nguyên một mặc mộng bức nhìn về phía thiếu nữ
“Chuyện gì vậy, chẳng lẽ nữ nhân này bị ngốc thật?”
“Còn nữa, sao khung cảnh này giống như mình là kẻ xấu bắt nạt mỹ nhân vậy? Vậy theo kịch bản thì ai sẽ là anh hùng?”
Độc giả 1:”Các huynh đệ tránh ra, để ta dạy cho tên hỗn đản một trận, dám bắt nạt nữ thần trong lòng ta”
Độc giả 2:”Mặc kệ là ai, hôm nay ai cùng ta đánh tên này sẽ là anh em khác cha khác mẹ của ta.”
Nếu La Nguyên mà có mặt ở khu bình luận lúc này thì chắc chắn sẽ tức nổ đầu mà chửi ầm lên:
“Các ngươi bị ngu à, lão tử chưa đấm chưa tát chưa động vào cô ta, thế quái nào ta lại thành kẻ xấu. Hơn nữa, truyện bây giờ chỉ mới là chương 1 thôi, cái gì mà nữ thần chứ, còn chưa biết cô ta là ai mà. Toàn một lũ t·inh t·rùng dồn lên não.”
Trở lại kịch bản, lúc này vừa mới hồi phục thiếu nữ lảo đảo đứng dậy, nhưng nửa chừng thì khựng lại, tay đưa lên cằm suy nghĩ:”Khoan đã, ta đường đường là một đại mỹ nữ, chắc chắn trên thế gian này có rất ít nam nhân có thể chống cự lại mị lực của ta. Trừ phi… tên này có khẩu vị mặn?”
Đưa mắt nhìn về phía La Nguyên, trong ánh mắt cai ngục thiếu nữ có chút thương cảm, khuôn mặt hóa thân thành tu nữ, tựa như đức mẹ bao la, tựa như bồ tát vĩ đại sẵn sàng chấp nhận những đứa con của mình, dù cho chúng có phạm phải bao nhiêu tội lỗi hay có sở thích quái dị đi chăng nữa.
Trợ lý tác giả:”Tác giả, vừa là đức mẹ vừa là bồ tát là cái thể loại gì a?”
Tác giả:”Tiểu tiết nhỏ, không cần để ý”
Trợ lý tác giả:”Đã tiểu lại còn nhỏ, tác giả, ngài biết cách dùng từ không đấy?”
Tác giả:”Ngươi dám chất vấn ta? Nói cho từ khi chào đời đến lúc học cấp 2, ta vẫn luôn là cháu ngoan trò giỏi đấy.”
Trợ lý tác giả:”Vậy ra ngài vẫn chưa học cấp 3 à…”
Thiếu nữ mỉm cười độ lương, giang cánh tay rộng lớn đầy ấm áp của mình, nhẹ nhàng nói:
”La Nguyên, đừng lo, dù ngươi có khẩu vị mặn cỡ nào, dù cho ngươi có thích những cô gái mắt sâu, bụng dài, chân thô, mũi hếch,… đi chăng nữa, thì ta vẫn sẽ giang rông vòng tay rộng lượng này để nghênh đón, chấp nhận ngươi. Thế nên, đừng lo lắng cứ tới đây đi… ”
La Nguyên lúc này chỉ cúi đầu, sau đó tựa như giác ngộ được điều gì, từ từ bước tới chỗ cai ngục thiếu nữ.Thấy vậy, thiếu nữ mặt mày hớn hở:
“Đúng vậy đấy, cứ tới đây đi. Tiến vào trong lòng ta, nhận lấy lòng yêu thương vô bờ bến, cảm nhận sự ấm áp vô biên mà ngươi chưa bao giờ cảm nhận trong đời đi. Sau đó, ngươi sẽ hiểu được ánh sáng của thế giới này rạng rỡ đến mức nào, ngươi sẽ không còn ở trong bóng tối nữa, ta sẽ ở bên cạnh ngươi,”
Vào lúc này, thiếu nữ đã hóa thân thành thần chính nghĩa, làm nhiệm vụ đưa ánh sáng và hi vọng đến khắp thế giới này. Tựa như cảm nhận được ánh sáng ấm áp đó, La Nguyên ngẩng đầu lên, trong ánh mắt hiện lên một tia quyết tâm, y nói:
“Đúng vậy, thưa thánh nữ, con đã hiểu được một điều”
Đưa hai tay về phía thiếu nữ, y từ tốn nói
“Vậy hãy trả lời cho ta, con đã hiểu được điều gì rồi?
“Con..”
Khuôn mặt của thiếu nữ đang tỏa sáng hơn bao giờ hết. La Nguyên cũng gắng hết sức đáp lại.
Lúc này, tay trái của y đặt trên vai thiếu nữ, tay phải nắm chặt. Sau đó, một cảnh tượng thần thánh xảy ra.
La Nguyên hữu quyền rơi vào trên mặt thiếu nữ. Nắm đấm mạnh mẽ oanh vào khiến cho khuôn mặt thiếu nữ biến dạng kinh khủng. Mũi lụt vào, hàm răng bị chấn động cho rớt vài cái răng cửa, máu phun từ mũi và miệng ra khắp nơi…
Nói một cách nho nhã là, mặt mày nở hoa…
Thiếu nữ theo quán tính b·ị đ·ánh văng ra xa, máu phun ra theo hình parabol, trên đường bị diệu quang chiếu lên hình thành cầu vồng đầy mỹ lệ, chấn động lòng người.
Hảo khung cảnh…
Trợ lý:”K.O”
Tác giả:”Không thương hoa tiếc ngọc, sát phạt quyết đoán. Đúng là có khí khái của nam nhân”
Chúng độc giả:”Khí khái cái quần què!!!. Nam nhân cái *beep* ấyyyyyy !!!”
“Ta đã hiểu được một điều, đó là phải ‘triệt sản’ ngay những con khắm thúi từ trong trứng, tránh cho chúng trưởng thành, kẻo sau này làm ô nhiễm sự trong sáng tâm hồn mình.”
La Nguyên nhìn về phía thương khung đầy bóng tối, hóa thân thành nhà triết học vừa ngộ được chân lý đời mình.
Cai ngục thiếu nữ ngã gục trên mặt đất, sau đó từ từ đứng lên, khuôn mặt đáng thương bây giờ vẫn chưa hồi phục, nào còn dáng vẽ “cao ngạo diễm át tứ phương”.
“Ầy, vẫn còn thoi thóp à, thôi thì bồi thêm cú nữa vậy.”
La Nguyên lại tiến đến áp sát thiếu nữ, lúc hữu quyền lần nữa vung lên, thiếu nữ la lên:
“Khoan đã”
“Sao, muốn nói lời trăn trối gì à?”
“Thành thực xin lỗi. Là lỗi của ta. Lẽ ra ta không nên hiểu lầm ngươi”
“Ồ, thế à. Biết lỗi của mình là tốt.”
Tay phải La Nguyên thả lỏng, sau đó đôi tay mềm mại của thiếu nữ chụp lấy nó.
“Đáng ra ta phải chú ý hơn chứ. Ta ngộ được rồi. Ngươi không thích phụ nữ đúng không?"
“Cũng không hẳn là không thích, chỉ đơn giản là ta muốn tránh tiếp xúc nhiều nhất có thể thôi.”
“Vậy à. Quả nhiên, ngươi chính là loại đó a… Đừng lo, ta biết rất nhiều mỹ nam, sau này nhất định sẽ giới thiệu cho ngươi. Chúc ngươi trăm năm hạnh phúc.”
Một khắc im lặng.
Khóe miệng La Nguyên co giật, trên trán nổi gân xanh, hai tay nắm chặt, trong lòng gào thét:” Cô ngộ cái cc aaaaa~!”
Sau đó hữu quyền lại lần nữa vung lên.
Ây da, nội dung tiếp theo có hơi b·ạo l·ực, để tránh bạn đọc trẻ bị ám ảnh tâm lí, chương hôm nay sẽ kết thúc tại đây.
Kết luận
Thiếu nữ thần bí, chưa biết rõ thông tin
La Nguyên, nam chính, gay
La Nguyên:”Lão tử đếch phải gayyyyyyyy”