11.
Gần đây Hoàng hậu và Quý phi dường như bị kích động.
Cuộc chiến giành lợi ích của họ trong hậu cung đã phát triển thành cuộc chiến giành lấy tôi.
Tất cả các loại lễ vật đều được mang đến phòng tôi như thể chúng sinh ra là để dành cho tôi.
Hôm nay, Hoàng hậu đau đầu, sai người đến nhờ ta giúp đỡ. Ngày mai, Quý phi bệnh, sai người tới nhờ ta giúp đỡ. Sau khi tôi đến, người này đều thấy khoẻ hơn người kia.
Họ thay phiên nhau lôi kéo tôi suốt ngày. Đến tối muộn, đói quá tôi mới quay về.
Điều này khiến tôi rất đau lòng, không những phải trò chuyện với họ ban ngày mà còn phải thức khuya làm thêm giờ để đối phó với mấy sự vụ yêu ghét, tình thù của các cung nữ và thị vệ.
Theo thời gian, vóc dáng mũm mĩm ban đầu của tôi dần trở nên thon gọn. Nhìn mình ngày càng xinh đẹp trong gương, tôi hiểu được sự cố gắng vất vả của hai người họ.
Không lẽ bọn họ muốn dâng tôi cho lão hoàng đế làm phi tần!
12.
Tôi nhốt mình ở Cục Thượng Cung ba ngày ba đêm với lý do bị ốm.
Lần đầu tiên trong ba ngày này, Hoàng hậu và Quý phi không đến làm phiền tôi.
Sau khi có chút rảnh rỗi, cuối cùng tôi cũng có thời gian để suy nghĩ làm thế nào để tiêu diệt những suy nghĩ khủng khiếp của Hoàng hậu và Quý phi. Một ý tưởng hay chợt nảy ra trong đầu.
Tôi quan sát tất cả cung nữ xung quanh mình, hầu hết thân hình của họ đều mũm mĩm, đẫy đà. Nếu ăn quá nhiều thì dễ tăng đường huyết, rồi béo phì, rồi sinh ra bệnh tật, tốc độ làm việc sẽ giảm đi rất nhiều.
Giữ vững quyết định giúp đỡ người khác cũng là giúp chính mình, tôi quyết định giảm khẩu phần ăn, tăng lượng công việc cho họ.
Điều này có thể tiết kiệm tiền, đồng thời làm cho các cung nữ trở nên thon gọn hơn và làm hoàng cung sáng sủa, sạch sẽ hơn.
Tôi quả là một cô gái thông minh mà.
Nói là làm, với tư cách là người đứng đầu Cục Thượng Cung, tôi bắt đầu tẩy não toàn bộ cung nữ mình đang phụ trách.
Tôi gọi họ đến theo đợt, và cuộc tẩy não kéo dài ba ngày thì mọi người mới hiểu vấn đề.
"Muốn thành công thì phải giảm cân. Muốn giảm cân thì phải tập thể dục, bớt nhai lại, vận động tay chân!"
Cứ mỗi buổi sáng, trước khi bắt đầu làm việc, các cung nữ trong mỗi cung sẽ lớn tiếng hô khẩu lệnh như thế.
Nhưng không vì vậy mà chất lượng giấc ngủ của tôi được cải thiện.
13.
Bởi vì ta quản lý tốt Cục Thượng Cung nên đã tiết kiệm được rất nhiều tiền cho hoàng cung.
Tôi lại được thăng chức.
Bây giờ tôi rất có tiếng nói trong Nội Vụ Phủ.
Nhìn thấy thái giám phụ trách mang đến cho tôi một chồng giấy cao, mày tôi chợt nhíu lại, mắt tối sầm và ngất đi.
Thái y nói rằng đó là do một luồng nhiệt tấn công vào tim, nghỉ ngơi một thời gian ngắn sẽ khỏi.
Hoàng hậu đặc biệt cho tôi nghỉ phép một ngày, phái Tiểu Bạch tới giúp tôi giải quyết mọi chuyện trong ngày hôm đó.
Không chịu thua kém, Quý phi phái tới Tiểu Dĩnh, người được mệnh danh là cung nữ cúc cung tận tuỵ để giúp tôi mọi việc.
Điều này khiến tôi rất vui mừng. Tiểu Bạch quản lý Cục Thượng Cung, còn Tiểu Dĩnh quản lý Nội Vụ Phủ.
Hai người giám sát, kiểm tra lẫn nhau và không có thời gian để ý đến tôi. Cho nên tôi nhân cơ hội này ra ngoài đi dạo.
Hôm nay, tôi không phải làm việc, quá là hạnh phúc!
14.
Đi ngang qua phòng chứa đồ, tôi nghe thấy bên trong có những âm thanh kỳ lạ.
Bị sự tò mò lôi kéo, tôi đá tung cánh cửa. Tôi phát hiện một cung nữ đẫy đà đang lén ăn bánh.
Khi nhìn thấy tôi, cô ấy vội vàng quỳ xuống và lạy.
"Nô tỳ có tội! Nô tỳ không nên tự ý rời khỏi vị trí trốn đến đây lén ăn đồ ăn!"
Từ vẻ mặt và dáng người của cô ta, chắc chắn cô ta là người thường xuyên phạm tội, nhưng ai mà không phạm sai lầm?
Tôi đỡ cô ấy dậy: "Ngươi ở đây lười biếng, ta phát hiện cũng không sao, nếu như ngươi bị Hoàng hậu hoặc các cung nữ khác trong cung phát hiện thì sao?"
“Ta biết ngươi thèm ăn, giảm ăn khiến ngươi rất khổ sở. Nhưng ngươi nhìn vòng eo của ngươi bây giờ mà xem, thử nghĩ nếu cố gắng thì một tháng sau sẽ có một vòng eo thon thả như cành liễu. Rồi nhìn gương mặt ngươi bây giờ đi. Béo thì nhìn bình thường, nhưng nếu ngươi giảm cân thì nói không quá sẽ đẹp như tiên nữ. Ngươi làm sao lại có thể huỷ hoại tương lai của mình vì mấy miếng bánh này chứ. Ngươi làm ta đau lòng quá!"
Lời nói của tôi rất chân thành, thậm chí tôi còn rơi vài giọt nước mắt cá sấu.
Cung nữ nghe tôi nói mà sửng sốt, hối hận vì sai lầm của mình, đặt nửa đĩa bánh còn lại xuống, cầm chổi bước ra ngoài, ánh mắt kiên định.
Khi thấy cô ấy rời đi, tôi nhanh chóng đóng cửa lại rồi lao về phía đĩa bánh, trong miệng phát ra một tiếng cười kỳ lạ.