Chương 26
Đáng lẽ ra sáng nay sẽ trận đấu giành lại sân tập nhưng vì nhà trường muốn phổ cập chương trình dạy học mới nên trận đấu đã được dời sang buổi chiều. Ngồi trong lớp học, mặt ai cũng tỏ ra chán nản khi nhà trường sẽ thêm một số môn học tự nhiên và xã hội vào trong chương trình dạy học. Này là muốn họ chiến đấu với sách vở chứ có phải chiến đấu với đám t·ội p·hạm nữa đâu. Nói thẳng ra hầu hết những học sinh ở đây năm cấp 2 đều học cực kì kém, điểm số chỉ đủ để tốt nghiệp, mà mục tiêu của họ là trở thành anh hùng nên chỉ tập trung vào phát triển năng lực của mình thôi.
Sau khi phổ cập xong mọi thứ, cô chủ nhiệm cho mọi người ngồi yên tự quản nhưng cô giáo vừa đi chưa được lâu, có lẽ duy nhất cái lớp này liền xôn xao như cái chợ. Ai cũng lo lắng cho tương lai sắp tới, cái ước mơ làm anh hùng sao khó đến vậy. May mắn là cả lớp đã tìm ra ba người gánh vác trọng trách làm gia sư cho họ, đó chính là Paul, Jiho và Bá Minh. Kết quả học tập của cả lớp phải trông cậy vào họ rồi.
Đến những tiết sau, những giáo viên dạy những môn học mới bắt đầu lên lớp và giới thiệu làm quen với cả lớp. Không khí cực kì sôi nổi.
Buổi sáng cứ thế kết thúc như vậy đấy. Đám con trai xúm lại bàn tán, cười tít cả mắt khi lớp có một cô giáo trẻ xinh đẹp dạy môn văn. Thế là họ đã có một lí do để lên lớp rồi.
“Cả lớp!”
Cả lớp lập tức hướng tới nơi phát ra giọng nói đó, thì ra là Bá Minh.
“Chiều nay lớp mình sẽ có một trận đấu. Mọi người đã sẵn sàng chưa?”
“Sẵn sàng!” Cả lớp đồng thanh hô lớn.
Bá Minh giơ cao nắm đấm rồi hô lớn, “Chiến thắng!”
“CHIẾN THẮNG!!!”
Tiếng hét đồng thanh của cả lớp thu hút không ít sự chú ý. Học sinh mấy lớp khác không cần đoán cũng biết lớp nào đang làm cái trò con bò đó lúc giữa trưa như này, còn vài giáo viên đi ngang qua cũng cùng nhau gật đầu ngầm thừa nhận cái sự thật được đồn thổi gần đây, “Học sinh lớp này đúng bị tăng động thật.”
Chiều đến…
Tuy là một trận đấu giành lại sân tập nhưng chỉ là trận đấu của hai lớp E3 và D4 nên chẳng mấy ai quan tâm nhiều, chắc chỉ có vài tên thích hóng chuyện từ lớp khác thôi.
Bá Minh và Marco đã từng quan sát khu thi đấu từ phía ngoài nhưng đây là lần đầu tiên đến đây của hai người. Nơi đó to một cách khủng kh·iếp, sức chứa chắc phải lên tới hàng nghìn người.
Vào trong, hai lớp đã thấy có vài nhóm người đang tập luyện với nhau, có vẻ như họ không phải học sinh khóa này. Thầy Dave lên trước nói gì đó, đám người liền nhìn về phía họ rồi gật đầu đồng ý. Vậy là họ đã có sân đấu và thêm cả những khán giả lạ mặt.
5 thành viên tham gia trận đấu của hai lớp đứng đối diện với nhau, ánh mắt không ngừng thăm dò đối phương nhưng với cấp độ thấp như họ thì nhìn ra được gì chứ. Đó chỉ là đòn tâm lí mà thôi.
Thật ra cả hai lớp đều biết rõ siêu năng lực của đối phương là gì nên để có một trận đấu công bằng, họ lựa chọn bốc thăm để quyết định những cặp thi đấu.
Trận đấu mở màn là Alex lớp E3 và Flynn lớp D4.
Vừa bước lên sân đấu, mọi người đã thấy rõ sự khác biệt giữa hai bên. Alex với một cơ thể to lớn với những khối cơ săn chắc khác biệt hoàn toàn với Flynn nhỏ con lớp D4, chỉ đứng đến vai Alex, trên người còn mặc chiếc áo sát nách rộng thùng thình. Nhưng dù vậy đâu ai dám khẳng định bên nào chiến thắng khi họ biết rõ năng lực của Flynn là gì.
“FIGHTING!!!”
Trận đấu đã bắt đầu nhưng cả hai vẫn chưa làm ra hành động gì. Alex cứ đứng đó suy nghĩ liệu cậu có nên t·ấn c·ông trước trong khi Flynn trước mắt cứ nghiêng đầu mỉm cười nhìn cậu. Sau khoảng thời gian đấu tranh suy nghĩ kèm mấy lời thúc dục của đám bạn, Alex đã lao lên t·ấn c·ông trước.
Sức mạnh của Alex thì cả lớp đều công nhận nhưng cái khoản tốc độ này thì họ chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Thế nên đứng trước nắm đấm của Alex, Flynn chỉ cần nghiêng đầu một cái đã né được. Alex cũng biết tốc độ của mình như thế nào nên cú đấm vừa hụt, cậu đã nhanh chóng chuyển thế t·ấn c·ông, muốn dùng hai tay như gọng kìm của mình bắt chọn lấy đối thủ nhưng đó đâu phải điều đơn giản, Flynn chỉ đẩy người về phía sau đã né được.
“Cậu chậm lắm đó biết không?”
Flynn vừa dứt lời, cánh tay phải lập tức phình to lên rồi tung ra một cú móc ngang . Alex không thể né tránh, nhận chọn lấy cú đấm từ đối phương.
Đúng vậy, năng lực của Flynn chính là Muscle Strengthen, tăng cường cơ bắp. Cậu ta sẽ lợi dụng cơ thể nhỏ bé của mình để né tránh những đòn t·ấn c·ông, sau đó sẽ tận dụng cơ hội để phản công. Chiến thuật này của cậu phải nói là thật sự hiệu quả với cục thịt di động Alex.
Cục thịt di động thì sao chứ. Cú đấm của Flynn chẳng nhằm nhò gì với Alex cả. Cậu ta chỉ cười khì khì thỏa mãn khi nghĩ tới chiến thuật tiếp theo mà thầy giáo đã chỉ cậu.
Alex lao lên liên tục tung ra những nắm đấm mạnh mẽ thường ngày của mình. Flynn vẫn có thể né tránh rồi phản công đầy nhịp nhàng nhưng theo thời gian, cả cơ thể cậu ta đã ướt đẫm mồ hôi trong khi Alex vẫn còn hùng hục t·ấn c·ông không chút dấu hiệu mệt mỏi. Alex thấy vậy càng hăng máu, không ngần ngại mà liên tục t·ấn c·ông.
Trong buổi luyện tập ngày hôm qua, thầy Dave đã nói với cậu rằng: “Nếu em gặp những đối thủ bất lợi với mình, hãy sử dụng thể lực tuyệt vời của mình để tiêu hao thể lực của đối phương và c·ướp lấy thế chủ động.”. Alex không chắc liệu mình có thể thực hiện được chiến thuật đó không nếu như người cậu đối đầu không phải là Flynn. Quả thực cậu đã rất may mắn khi bốc trúng Flynn.
Cảm ơn những chiếc bánh may mắn mà mình đã ăn sáng nay.
Flynn cũng đâu phải ngốc. Cậu ta đã nhận ra thể lực của bản thân đang giảm kéo theo cậu rơi vào thế bị động. Flynn có thể tự tin với siêu năng lực của mình nhưng về phần thể lực thì cậu ta không dám nhận mình hơn Alex. Cậu ta tiếp tục phản đòn rồi chạy ra thật xa khỏi Alex, miệng không ngừng thở dốc.
Alex thấy được điều này cũng không đuổi theo làm gì. Cậu ta quay lại giơ cao nắm đấm rồi cười thích thú trước mấy lời hò reo của đám bạn.
“Được lắm Alex. Lên tẩn cho tên đó một trận đi Alex.”
“Thắng trận này tí tôi đãi ông một chầu”
“Lewis mỗ xin chắp tay nể phục.”
“Mau kết thúc trận đấu đi Alex!”
Tiếng hò reo cổ vũ từ lớp E1 đối diện cũng không hề kém cạnh. Họ hò hét vực dậy tinh thần cho đồng đội Flynn của họ.
Không muốn phụ sự kì vọng của cả lớp, hai người bước đến đứng đối mặt với nhau. Alex mỉm cười tự tin với chiến thắng sắp tới, còn Flynn đang cố gắng hít thở thật đều để có thể tung ra con át chủ bài.
Flynn sau một hồi đã ổn định lại hơi thở. Chỉ thấy cậu ta hít một hơi thật sâu, cả cơ thể cậu từ từ căng phồng hết cơ, cơ bắp cuồn cuộn không thua kém gì Alex. Lớp E3 có phần bất ngờ, còn lớp D4 thấy vậy càng cổ vũ hăng hơn. Flynn cau mày một cái rồi lao đến t·ấn c·ông. Cậu ta quyết định chiếm lấy phần chủ động.
Hai người không ai nhường ai, hết như hai chiến binh dũng mãnh đang chiến đấu dưới sự hò reo khích lệ của đám đông khán giả. Họ tung ra những nắm đấm mạnh mẽ và thô bạo. Một đòn móc trái, đáp lại là một đòn móc phải, hai người loạng choạng lùi ra sau rồi lại lao vào điên cuồng chiến đầu. Flynn tung ra đòn đá ngang hông, Alex chịu đòn rồi nắm chặt lấy nó, xoay người hét lớn ném văng cậu ta ra xa. Không chút chần chừ, cậu bật lên cao, nắm chặt hai tay rồi nện mạnh xuống đất, Flynn lăn người né tránh, đồng thời tung nắm đấm thẳng đầu Alex rồi nhanh chóng đứng dậy, lùi ra sau.
Khuôn mặt Alex đã thâm tím không ít nhưng cậu ấy vẫn cười. Cậu ta nhổ ra một ngụm máu rồi đứng dậy lao tới chỗ Flynn.
Flynn đã vượt quá thời giạn giới hạn 10 phút của trạng thái này nhưng đứng trước mấy lời cổ vũ từ đám bạn, cậu đâu thể nào từ bỏ dễ dàng như vậy được. Cậu ta muốn đem về chiến thắng trận đầu tiên cho cả lớp. Cậu ta hít một hơi thật sâu, cắn răng chịu đựng cơn đau khắp người rồi tung ra đòn móc ngang.
Cái tinh thần này của Flynn cũng thật đáng khâm phục nhưng cậu ta đã thực sự chạm đến giới hạn của mình. Alex dễ dàng chặn được nắm đấm đó rồi đấm trả lại, Flynn không thể phản kháng. Một cú móc phải, Flynn đau đớn loạng choạng sang trái, một đòn móc ngang từ bên trái, Flynn lại nghiêng người qua phải, căn đúng thời điểm, một đòn móc ngược tuyệt đẹp được tung ra, trực tiếp knock-out đối thủ Flynn. Trận đấu đi đến kết thúc.
Alex ung dung bước về phía lớp mình đồng thời giơ cao nắm đấm một lần nữa giữa những tiếng hò hét của cả lớp. Chiến thắng này của Alex tuy chưa thể định đoạt được kết quả trận đấu nhưng cũng nâng cao tinh thần chiến đấu của những người còn lại.
Trái với bầu không khí sôi động ấy, bên lớp D4 có phần ảm đạm hơn. Flynn đã nhanh chóng được đưa đến phòng y tế của trường. Lớp trưởng Nacer bên họ không buông lời mắng chửi gì nhưng cái vẻ mặt khó chịu kia thì không lẫn vào đâu được. Cậu ta nhìn về phía lớp E3 một lát rồi quay về lên tiếng động viên tinh thần các thành viên còn lại. Họ nhất định không được thua trận tiếp theo.
Còn bên phía hai người thầy chủ nhiệm. Thầy Dave thì không ngừng buông lời châm chọc thầy Dove ở bên cạnh đang khoanh tay im lặng, không dám hé nửa lời. Thi thoảng thầy ta còn cười lớn đầy thích thú.
“Trận đấu này lớp tôi thắng chắc rồi! Hahaha.”