Chương 69: Linh Thể Bảo Bình
Vừa nói Thiên Xú vừa xoay tròn cái nón trên đầu, các ngôi sao trên nón phát sáng, rồi cái nón dừng lại, một chùm sao được nối lại bằng các đường kẻ, hắn ta hô to:
- Biến Thân Hoàng Đạo - Linh Thể Bảo Bình!
Rồi cái nón của Thiên Xú phát sáng, ánh sáng bắt đầu bao quanh cơ thể hắn ta, ngay sau đó, Thiên Xú biến hình thành một nữ nhân mặt váy lụa dài, tay cầm một chiếc bình màu xám có kích thước khoảng hai gan tay.
Ở bên này, sau khi thấy tên Thiên Xú từ nam biến thành nữ, Trương Lĩnh há hốc mồm, chàng thốt lên:
- Cái quái gì vây? Rốt... rốt cuộc ngươi là nam hay là nữ thế?
- Đừng mất cảnh giác Trương huynh đệ, đó chỉ là một dạng ma pháp biến hình mà thôi - Minh Hải nói.
Thiên Xú bước lên nói với cái giọng nữ nhân:
- Nữ cũng được mà nam cũng được, ta rất linh hoạt trong giới tính.
Trương Lĩnh cảm thấy ớn lạnh với tên này, chàng nuốt nước bọt đáp:
- Thật không ngờ là lại có một kẻ linh hoạt như ngươi, thật sự khiến ta mở mang tầm mắt đấy.
- Còn nhiều thứ bất ngờ lắm, ngươi cứ từ từ thưởng thức.
Vừa nói dứt câu, hắn ta đã lao lên với một tốc độ cực nhanh vung cái bình đập thẳng vào đầu Trương Lĩnh.
Trương Lĩnh giơ tay lên chống đỡ cú đập đó, cái bình v·a c·hạm với tay Trương Lĩnh, sức đập của Thiên Xú mạnh đến mức làm bụi từ mặt đất bay dạt ra xung quanh. Trong khoảnh khắc cả hai mặt đối mặt, Trương Lĩnh nói:
- Dữ vậy sao?
- Cũng thường thôi! - Thiên Xú đáp.
Cảm thấy tên này không phải hạng xoàng như mấy tên trước đó, Trương Lĩnh lấy lại sự tập trung, chàng gạt cái bình ra và dùng tay còn lại đấm thẳng vào mặt Thiên Xú.
Hắn ta rất nhanh lui lại một bước tránh né rồi vung chân tung cước đá tới hiểm hóc. Trương Lĩnh cũng rất nhanh xoay người tung ra một cú đá mốc bằn gót chân.
Hai cú đá v·a c·hạm, khí lực từ hai chân của cả hai phát ra khiến bụi lại bay mịt mù.
Ngay sau đó là liên típ các đòn quyền cước cả hai dành cho nhau với tốc độ cao, Minh Hải đứng ngoài này nhìn vào chỉ thấy những huyễn ảnh của cả hai di chuyển liên tục trong màn khói bụi, đây là một trận đấu đỉnh cao của những kẻ chuyên sử dụng quyền cước, nó khiến Minh Hải hoa hết cả mắt khi chứng kiến.
Rồi sau một hồi lâu giao chiến, cả hai cũng lại tách nhau ra, Trương Lĩnh quỵ một chân xuống đất, chàng nói:
- Đáng ghét! Cái bình của hắn làm bằng gì mà bền quá vậy? Đánh hoài không vỡ!
Thiên Xú cũng đứng bên đây nói:
- Sau cái cơ thể của hắn ta cứng vậy nhỉ? Đánh vào ê ẩm hết cả tay chân!
Rồi cả hai lại lao vào nhau, Trương Lĩnh vận khí tung Lạc Tiên Cước, Thiên Xú dùng bình đập tới đánh trả.
Những tưởng kết quả sẽ lại ngang nhau, thế nhưng cú đá lần này của Trương Lĩnh có chứa một lượng lớn khí lực, nó đánh bay cái bình của Thiên Xu lên trời rồi rơi xuống lăn lóc dưới đất.
Thiên xú lui lại, cú đá vừa rồi khiến bàn tay hắn tê rần, hắn nhín vào bàn tay rồi mỉm cười nói:
- Cũng khá đây!
Vừa nói Thiên Xú vừa chạy lại lụm cái bình lên, những tưởng hắn sẽ tiếp tục đánh cận chiến như lúc nãy nhưng không, hắn ném cái bình thẳng vào mặt Trương Lĩnh.
Quá bất ngờ trước đòn "ném đá giấu tay" của đối thủ, Trương Lĩnh không kịp tránh né và "boan" một phát, chàng bị trúng đòn trực diện, cái bình úp vô mặt Trương Lĩnh khiến chàng ngã ngữa về phía sau.
Không để Trương Lĩnh có cơ hội đứng dậy, Thiên Xú phi lên rồi đáp xuống tung một cú đấm cực mạnh vào bụng Trương Lĩnh, cú đấm uy lực đến mức khiến đất đá xung quanh vỡ tung và làm Trương Lĩnh kêu lên trong đau đớn.
Nhưng dù vậy, Trương Lĩnh vẫn kịp thời tóm lấy đầu của Thiên Xú và quật hắn xuống đất. Sau đó chàng đứng dậy và bồi thêm một cú Đấm Giao Long thẳng vào mặt khiến Thiên Xú văn xa tám thước.
Nhưng bấy nhiêu có lẽ vẫn chưa đủ với tên này, hắn ta ngay lập tức lấy đà phi tới tung phi cước vào Trương Lĩnh, Trương Lĩnh đưa hai tay lên đỡ lấy cú đá và sau đó tóm lấy chân hắn, một lần nữa quật hắn xuống đất.
Ngay lúc đó không biết trời xua đất khiến thế nào cái bình của hắn lại ở ngay cạnh chỗ đó, tên Thiên Xú lập tức tóm lấy cái bình và quăng thẳng vào mặt Trương Lĩnh.
Một lần nữa chàng lại bị cái bình đánh trúng mặt và loạn choạng lui về phía sau.
Nhân cơ hội Trương Lĩnh đang mất thăng bằng, rất nhanh chóng Thiên Xú đã chống tay đẩy người bay tới tung một cú phi cước thẳng vào ngực Trương Lĩnh khiến chàng văn mười tám thước về phía xa ngã xuống lăn lộn dưới đất mấy vòng mới dừng lại.
Trương Lĩnh chống tay bật dậy, nhìn thấy cái bình thì lại tức giận nói:
- Cái bình khốn kiếp!
Vừa nói Trương Lĩnh vừa chạy tới sút một phát khiến cái bình bay thẳng lên không trung. Tên Thiên Xú thấy vậy liền phi thân lên chụp lấy cái bình, vừa típ đất hắn nói:
- Đừng có làm vậy với cái bình yêu dấu của ta chứ!
Trương Lĩnh nhổ nước bọt một cái "phọt" rồi nói:
- Hôm nay ta không đập nát nó ta không phải là người!
Ở bên ngoài, Minh Hải biết tên Thiên Xú này mạnh đến mức nào, huynh ấy bắt đầu cảm thấy lo lắng khi Trương Lĩnh đang dần mất bình tĩnh. Còn ở trong sân, tên Thiên Xú nói:
- Đừng nóng giận như thế chứ! Để ta cho ngươi thấy cái bình này lợi hại như thế nào, Siêu Xoáy Nước!
Vừa nói hắn vừa chỉa cả miệng bình về phía Trương Lĩnh, ngay lập tức, một dòng xoáy nước cuồn cuộn bắn ra bay thẳng về phía Trương Lĩnh. Sốc đến tận óc, Trương Lĩnh trợn tròng hai mắt kêu lên:
- Cái gì chứ?
Rồi chàng lộn người qua một phía tránh né, thế nhưng vừa lộn qua tránh xoáy này thì xoáy khác đã bay tới và đánh bay Trương Lĩnh lên không trung.
Chưa hết, tên Thiên Xú không để yên cho Trương Lĩnh rơi xuống, hắn chạy tới bắn nước liên hồi về phía Trương Lĩnh.
Trương Lĩnh ở trên không chỉ biết đưa hai tay ra chống đỡ, một loạt soáy nước bắn tới, nó lại đẩy Trương Lĩnh bay xa hơn nữa, đến khi chàng rơi xuống và nằm lăn lóc dưới đất thì tên Thiên Xú mới dừng lại.
Trương Lĩnh lom khom đứng dậy, chàng bắt đầu thấm mệt sau khi bị trúng đòn liên tục từ tên nữ nhân cầm bình nước, chàng nghĩ thầm: "Đáng ghét! Chiêu số của tên này không có gì đặc biệt, thế nhưng hắn luôn biết cách không cho đối thủ có cơ hội đánh trả, và mỗi đòn tung ra đều có độ chính xác và uy lực vô cùng cao, đúng là khó chịu hết sức mà."
Tên Thiên Xú bước tới nói:
- Ta không biết ở trong Hồng Minh ngươi đứng thứ mấy, thế nhưng nếu thực lực chỉ có như thế này thì ta khuyên các ngươi nên cút khỏi Thất Sơn trước khi bị g·iết hết cả lũ. Thuộc hạ dưới trướng Thánh nữ còn mười tám tên mạnh cỡ ta, các ngươi nhắm ăn nổi bọn ta không?
Minh Hải ở bên này nghe tên đó nói vậy thì hét lên:
- Trương huynh đệ! Đừng nghe hắn bốc phét, chỉ có bảy tên lợi hại thôi, còn lại thì đều là phế vật!
Thiên Xú nghe xong thì tắt hẳn nụ cười, hắn lao tới tung cước đá một phát vào ngực Minh Hải khiến huynh ấy văn xa mười tám thước, vừa đá hắn vừa nói:
- Này thì phế vật! - rồi hắn ta bước tới tóm lấy đầu Minh Hải đưa lên và nói - bọn tứ hiệp tứ hét các ngươi mới là phế vật.
Trương Lĩnh ở đằng này thấy vậy la lên:
- Minh Hải huynh!
Vừa nói Trương Lĩnh vừa chạy tới cứu lấy Minh Hải nhưng tên Thiên Xú bên đây đã thốt lên
- Đi c·hết đi!