Kiếm Tôn

Chương 172: Tru Kiếm Tiên!




Chiến lợi phẩm!



Cường giả Vạn Pháp cảnh vẫn lạc hơn mười người, trong đó còn có nhiều Vạn Pháp cảnh đỉnh phong, cùng với một cường giả trên Vạn Pháp cảnh đỉnh phong, đồ vật trên người bọn họ sẽ kém sao?



Đương nhiên sẽ không kém!



Nghe thấy Diệp Huyền nói thế, Mặc Vân Khởi cùng Bạch Trạch đi tới, rất nhanh, bọn họ quét dọn sạch sẽ mọi thứ trên mặt đất.



Khương Càng Thiên và Cửu lâu chủ cũng không nói gì, mặc dù bọn họ cũng có chút đỏ mắt, nhưng bọn họ biết rõ ràng, những vật này nên thuộc về đám người Diệp Huyền.



Những người này đều bị nữ tử thần bí chém giết!



Rất nhanh, đám người Diệp Huyền biến mất trong tầm mắt Cửu lâu chủ và Khương Càng Thiên.



Cửu lâu chủ nói khẽ:



- Người này không nóng không vội, rất trọng tình, lần này chúng ta không có giúp lầm người!



Khương Càng Thiên gật đầu, nói:



- Thương Mộc học viện lúc trước không có thu hắn, quả nhiên là ngu xuẩn tới cực điểm, mà Kỷ lão đầu, ai...



Cửu lâu chủ nói khẽ:



- Việc này vẫn chưa kết thúc!



Khương Càng Thiên nhìn về phía Cửu lâu chủ, Cửu lâu chủ trầm giọng nói:



- Tổng bộ Thương Mộc học viện cũng không nằm tại Thanh Châu, mà là tại Trung Thổ thần châu! Còn có Ám giới, tổng bộ của bọn họ cũng tại Thanh Châu, lần này, bọn họ ăn lỗ vốn lớn như thế, đặc biệt là lúc cuối cùng, vị tiền bối kia không biết đã làm chuyện gì... Theo ta đoán, chỉ sợ hai thế lực này sẽ không từ bỏ ý đồ!



Khương Càng Thiên trầm giọng nói:



- Đây chính là một vị Kiếm tiên, bọn họ muốn đắc tội chết hay sao?



Cửu lâu chủ lắc đầu, nói:



- Trong mắt hai người chúng ta, Kiếm tiên không thể nghi ngờ là tồn tại đáng ngưỡng vọng, nhưng ở Trung Thổ Thần Châu, một vị Kiếm tiên..... Sợ rằng không thể xem như cường giả đứng đầu! Một vị Kiếm tiên, còn không có khả năng làm cho bọn họ cúi đầu xưng thần.



Khương Càng Thiên nói khẽ:



- Bọn họ có từ bỏ ý đồ hay không, chúng ta cứ rửa mắt chờ xem.



Cửu lâu chủ gật đầu, nói:



- Rửa mắt chờ xem...



...



Đại Vân đế quốc, Thương Mộc học viện.



Thương Mộc học viện nằm ở phía nam đế đô Đại Vân đế quốc, tòa học viện này xây dựng trên một vùng núi, dãy núi rất lớn, nhìn không thấy cuối cùng, trong núi, quanh năm mây mù lượn lờ giống như tiên cảnh.



Dãy núi này không phải dãy núi bình thường, trong lòng đất dãy núi có một đầu linh mạch!



Đại Vân đế quốc Thương Mộc học viện không phải tổng viện, nhưng lại là học viện lớn nhất tại Thanh Châu, Thương Mộc học viện dẫn đầu nhiều thứ tại khu vực Thanh Châu.





Mà tối nay, đối với Đại Vân Thương Mộc học viện mà nói, không thể nghi ngờ là chuyện vô cùng nhục nhã!



Một tôn giả hộ pháp của Thương Mộc học viện, lại bị đóng trên "Hạo Nhiên điện" của Thương Mộc học viện.



Trong Hạo Nhiên điện thờ phụng viện trưởng cùng tiền bối các thời đại của Thương Mộc học viện, có thể nói là nơi thần thánh nhất trong Thương Mộc học viện!



Không có ai đi lấy kiếm!



Một là không dám, hai là một số người không dám tới gần chuôi kiếm này!



Trong thanh kiếm này tỏa ra kiếm khí ác liệt, cho dù là một tên cường giả Vạn Pháp cảnh cũng không dám tùy tiện tới gần!



Kiếm tiên không thể nghi ngờ!



Tất cả mọi người biết, Thương Mộc học viện đắc tội một vị Kiếm tiên!



Trong một đại điện.




Phía trên cung điện, một nam tử trung niên đang ngồi, nam tử trung niên mặc một bộ mặc trường bào màu trắng, trong tay trái cầm một quyển sách, trên thân mang theo một cỗ khí tức nho nhã.



Người này chính là viện trưởng Thương Mộc học viện Mạc Thanh Huyền.



Hai bên phía dưới có tám, chín người đang đứng, có nam có nữ.



Đều là Vạn Pháp cảnh đỉnh phong!



Qua không biết bao lâu, Mạc Thanh Huyền đột nhiên khép sách trên tay, nói khẽ:



- Đã có thể xác định, vị Kiếm tiên kia đến từ Thanh Châu, trong học viện của chúng ta, có mấy người tiến đến Thanh Châu, mục đích, chính là giết một thiếu niên tên là Diệp Huyền, muốn đạt được thù lao của Khương quốc Thương Mộc học viện. Đáng tiếc, Khương quốc chúng ta không chỉ tổn thất một tên thiên tài, còn tổn thất vài tên cường giả Vạn Pháp cảnh, hiện nay, ngay cả một tôn giả hộ pháp cũng chết. Theo thám tử báo cáo, lần này còn có hai sát thủ Vạn Pháp cảnh đỉnh phong của Ám giới, hai người đều đã chết, trừ việc này ra, còn có cường giả một số thế lực, tổng cộng mười sáu người, toàn bộ đều chết hết! Thực lực như vậy, Kiếm tiên không thể nghi ngờ!



Nói xong, hắn nhìn thoáng qua người trong đại điện, nói:



- Các ngươi thấy như thế nào?



Trong điện yên lặng.



Kiếm tiên!



Đó cũng không phải tồn tại mà Thanh Châu Thương Mộc học viện có thể trêu chọc nổi!



Chịu thôi!



Mặc dù có chút mất mặt, nhưng đây không thể nghi ngờ là lựa chọn sáng suốt nhất!



Mà đúng lúc này, một lão giả đứng dậy, nói:



- Nếu người này chỉ giết người cũng bỏ đi. Trêu chọc Kiếm tiên, là chúng ta đáng đời. Thế nhưng, người này mang bội kiếm đóng trên Hạo Nhiên điện của Thương Mộc học viện chúng ta, việc này đối với Thương Mộc học viện mà nói, là sỉ nhục, Thương Mộc học viện chúng ta cũng sẽ trò cười tại Thanh Châu trò cười, học viên Thương Mộc học viện chúng ta sẽ không ngẩng đầu lên được trước người ngoài!



Nói đến đây, hắn khẽ lắc đầu, nói:



- Việc này, không thể quên đi như vậy!



Không thể quên đi!




Vừa nói ra lời này, bầu không khí nơi đây biến thành ngưng trọng.



Không thể quên đi, ý nghĩa chính là muốn tiếp tục đánh?



Đánh với Kiếm tiên?



Đánh như thế nào?



Lấy cái gì đánh?



Đúng lúc này, Mạc Thanh Huyền đột nhiên ngẩng đầu nhìn cửa đại điện, nơi đó, chẳng biết lúc nào xuất hiện một cái bóng.



Chỉ có bóng dáng, không có người!



Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt mọi người thay đổi.



Bởi vì bọn họ không phát hiện cái bóng này xuất hiện lúc nào!



Mạc Thanh Huyền lãm đạm nói:



- Không nghĩ tới Ám giới Ám Chủ đại giá quang lâm, không thể tiếp đón từ xa.



Ám Chủ!



Nghe vậy, sắc mặt mọi người thay đổi!



Ám giới Ám Chủ, hắn tuyệt đối là tồn tại bất cứ ai tại Đại Vân nghe thấy cũng sợ vỡ mật!



Lão đại tổ chức sát thủ đệ nhất Thanh Châu!



Phải nói là tổ chức sát thủ duy nhất tại Thanh Châu.



Lúc này, đột nhiên có giọng nói khàn khàn vang lên:



- Mạc viện chủ, lần này hai bên hợp tác chứ?




Hợp tác!



Mạc Thanh Huyền híp mắt, nói:



- Ngươi có lực lượng gì!



Ám Chủ nói:



- Một vị Kiếm tiên mà thôi, chúng ta hợp tác, muốn giết thì giết, cũng không có gì khó khăn cả.



Mạc Thanh Huyền lắc đầu, nói:



- Ngươi giết không được, ta tăng thêm ngươi, vẫn giết không được!



Ám Chủ đột nhiên nói:



- Trung Thổ Thần Châu, đã có người chạy đến.




Mạc Thanh Huyền nhíu mày, nói:



- Ám giới ngươi thật dám được ăn cả ngã về không? Mục đích là cái gì? Cũng chỉ vì báo thù?



Ám Chủ lãm đạm nói:



- Một vị Kiếm tiên, nhất định đã tu luyện ra bản nguyên Kim Đan, nếu giết chết, có thể tiết kiệm mấy trăm năm khổ tu, không phải sao?



Mạc Thanh Huyền lãm đạm nói:



- Trả giá thế nào?



Ám Chủ cười lạnh, nói:



- Cầu phú quý trong nguy hiểm, không phải sao?



Mạc Thanh Huyền yên lặng.



Lúc này, Ám Chủ lại nói:



- Đó là một vị Kiếm tiên bị thương!



Mạc Thanh Huyền híp mắt lại, nói:



- Làm sao mà biết!



Ám Chủ lãm đạm nói:



- Nếu nàng không bị thương, đã sớm tự mình tới nơi đây, còn nữa, tại sao người lại xuất hiện tại khu vực Thanh Châu? Nếu không phải nguyên nhân đặc thù, nàng căn bản không có khả năng xuất hiện tại Thanh Châu, bởi vậy, người này nhất định đã bị thương.



Mạc Thanh Huyền trầm giọng nói:



- Chỉ là ngươi đoán!



Ám Chủ cười lạnh, nói:



- Nàng một kiếm này, đóng đinh không phải một hộ pháp của Thương Mộc học viện các ngươi, mà là thanh danh ngàn năm của Thương Mộc học viện, nàng không chết, học viên Thương Mộc học viện đời đời kiếp kiếp sẽ không ngẩng đầu lên được!



Nghe vậy, tay phải Mạc Thanh Huyền chậm rãi nắm chặt.



Một lát sau, Mạc Thanh Huyền đột nhiên đứng lên, nói:



- Truyền lệnh cho tổng viện, tru Kiếm tiên!



Tru Kiếm tiên!



- ---------------



Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh



Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)