Kiếm Tôn

Chương 171: Thu Chiến Lợi Phẩm




Học viện ở nơi nào?



Nghe vậy, vẻ mặt lão giả khô gầy thay đổi!



Dưới ánh trăng, nữ tử váy trắng lãm đạm nói:



- Chỉ hướng đi!



Lúc này, Cửu lâu chủ phía dưới vội vàng chỉ về bên phải, nói:



- Tiền bối, ở bên kia!



Nữ tử váy trắng khẽ gật đầu, bên cạnh, lão giả khô gầy đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, thanh kiếm màu xanh đâm xuyên qua mi tâm của hắn.



Xùy!



Máu tươi bắn tung tóe!



Sau một khắc, hai mắt nữ tử váy trắng nhắm lại, tiếp theo, tay phải của nàng chỉ về phía bên phải, nói:



- Đi!



Ông!



Một tiếng kiếm reo vang vọng chân trời.



Trong mắt của mọi người, thanh kiếm màu xanh lá mang theo đầu của lão giả khô gầy bay về phương xa.



Kiếm mang theo đầu lâu xuyên qua không gian...



Đại Vân đế quốc xa xôi, Đại Vân đế quốc là đế quốc lớn nhất Thanh Châu, Đại Vân đế quốc chiếm diện tích cực lớn, chiếm cứ một phần ba địa bàn Thanh Châu, trên địa bàn này, được gọi là Đại Vân cảnh nội.



Trong Đại Vân cảnh nội, ngoại trừ Đại Vân đế quốc ra, còn có rất nhiều thế lực cường đại và thế gia, trong đó, Thương Mộc học viện là thứ nhất!



Đại Vân Thương Mộc học viện, có thể nói là Thương Mộc học viện mạnh nhất trong khu vực Thanh Châu!



Một đêm này, Đại Vân cảnh nội vốn bình tĩnh, đột nhiên bị một đạo kiếm quang đánh vỡ...



Đạo kiếm quang kia giống như sao băng bay xuyên qua Đại Vân cảnh nội, cuối cùng, nó đi tới đế đô Đại Vân đế quốc...



Vào lúc này, toàn bộ Đại Vân đế quốc khiếp sợ!



Vô số cường giả ngẩng đầu nhìn đạo kiếm quang kia, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.



Kiếm tiên!





Là Kiếm tiên!



Lúc này, gần như vô số cường giả trong Đại Vân đế quốc đều sôi trào!



Kiếm tiên chân chính đấy!



Trong ánh mắt của vô số người, chuôi kiếm này mang theo cái đầu kia bay tới một ngọn núi cao, Thương Mộc học viện nằm trên ngọn núi cao này.



Thời điểm thanh kiếm bay vào, tất cả mọi người trong Thương Mộc học viện đều khiếp sợ, dồn dập ngẩng đầu nhìn chuôi kiếm kia, một ít cường giả trong Thương Mộc học viện như lâm đại địch, thế nhưng không ai dám ngăn cản!



Cuối cùng, thanh kiếm này đóng đinh trên đại điện cao nhất Thương Mộc học viện.



Ông!




Trong nháy mắt, cả ngọn núi rung động như có động địa!



Lúc này, một giọng nói vang vọng trên bầu trời Thương Mộc học viện:



- Nếu Thương Mộc học viện không phục, cứ tới trả thù, ta vô địch, các ngươi tùy ý.



Mọi người: “...”



Ta vô địch, các ngươi tùy ý!



Toàn bộ Thương Mộc học viện yên tĩnh giống như chết!



Tất cả mọi người khi nhìn chuôi kiếm này, nhìn đầu người trên thân kiếm, bọn họ đều biết, đó là một tên hộ viện tôn giả trong Thương Mộc học viện. Tại Thương Mộc học viện, thực lực của hắn tuyệt đối có khả năng bài năm vị trí đầu!



Hiện tại, đầu hắn đính trên thân kiếm!



Thương Mộc học viện, đắc tội một vị Kiếm tiên?



Không chỉ rất nhiều học viên Thương Mộc học viện ngạc nhiên, liền liền toàn bộ Đại Vân đế quốc cũng ngạc nhiên.



Kiếm tiên!



Khu vực Thanh Châu lần đầu tiên xuất hiện Kiếm tiên, Thương Mộc học viện lại đắc tội người như thế!



Thương Mộc học viện đã làm cái gì?



Giờ phút này, vô số người vô cùng tò mò!



Thanh Châu, Khương quốc.




Dưới ánh trăng, nữ tử váy trắng được ánh trăng phụ trợ càng tỏa ra khí chất không nhiễm bụi trần, nàng vẫn đưa lưng về phía mọi người, bởi vậy, không có người nào nhìn thấy dung mạo của nàng.



Nữ tử váy trắng chỉ chỉ chân trời xa xôi, nói:



- Chuôi kiếm này, trong vòng nửa năm, ngươi cho ta đi cầm về, không cầm về được, ta cắt chân ngươi.



Vừa dứt lời, nữ tử váy trắng đã biến mất dưới ánh trăng.



- Đi rồi?



Cửu lâu chủ và Khương Càng Thiên nhìn nhau, cuối cùng, hai người nhìn sang Diệp Huyền cách đó không xa.



Diệp Huyền đi đến trước mặt hai người, hành lễ với hai người thật sâu, nói:



- Tối nay, đa tạ!



Nếu như không có hai người này hết sức giúp đỡ, bọn họ đã chết từ lâu rồi. Còn nữ tử thần bí, lúc hắn cưỡng ép thôi động Giới Ngục tháp, kinh động đến nữ tử thần bí.



Nhìn thấy Diệp Huyền cung kính nói lời cảm tạ như thế, trong lòng Cửu lâu chủ rất dễ chịu, giúp người, sợ nhất là giúp kẻ vô ơn bạc nghĩa!



Cửu lâu chủ vỗ nhẹ vai Diệp Huyền, nói:



- Tiểu hữu, nên nói tạ ơn chính là hai người chúng ta, nhờ lệnh sư tương trợ, nửa năm sau, hai người chúng ta có thể tiến thêm một bước, việc này chính là ân tái tạo cho hai người chúng ta.



Nếu như không có cơ duyên khác, bọn họ không thể nào tiến thêm một bước. Mà bây giờ, đạt được nữ tử thần bí tương trợ, bọn họ có khả năng đột phá chính mình lần nữa, đối với bọn họ mà nói đây là ân tái tạo.



Khương Càng Thiên cũng gật đầu, hắn nhìn thoáng qua Diệp Huyền, nói:




- Ngươi tiếp theo có tính toán gì không? Nếu không có, nhưng đến hoàng cung tạm thời tu dưỡng một quãng thời gian, ngược lại ngươi và Tiểu Cửu cũng là bằng hữu, đến lúc đó cũng có bạn với nhau!



Lôi kéo!



Cửu lâu chủ nhìn thoáng qua Khương Càng Thiên, sau đó hắn vội vàng nói:



- Tới Túy Tiên lâu của ta cũng được, nếu tiểu hữu nguyện ý, ta nguyện mang theo tiểu hữu đi tới Trung Thổ thần châu, Túy Tiên lâu ta chắc chắn xem tiểu hữu như thượng khách!



Hắn tự nhiên cũng muốn lôi kéo!



Việc này không hoàn toàn chỉ nhìn trúng nữ tử thần bí sau lưng Diệp Huyền, mà là bản thân Diệp Huyền cũng không kém! Sau lưng lại có Kiếm tiên bồi dưỡng, ngày sau có thể kém đến nơi nào?



Diệp Huyền hiện tại còn trẻ, gặp được khó khăn, nếu bây giờ không giúp một chút, ngày sau có muốn trợ giúp cũng không có cơ hội!



Diệp Huyền liếc mắt nhìn hai người, sau đó lắc đầu, nói:




- Tâm ý của hai vị tiền bối, ta nhận. Sau này ta muốn trùng kiến Thương Lan học viện.



Trùng kiến Thương Lan học viện!



Khương Càng Thiên cùng Cửu lâu chủ liếc mắt nhìn nhau, hai người thấp giọng thở dài, không nói gì.



Bên cạnh, Kỷ An Chi nhìn thoáng qua Diệp Huyền, trong mắt có nước mắt lấp lánh.



Lúc này, Cửu lâu chủ gật đầu, nói:



- Tiểu hữu, trùng kiến Thương Lan học viện, nhất định cần rất nhiều thứ, nếu ngươi cần cái gì, cứ tới Túy Tiên lâu phân phó một tiếng, ta sẽ cho người tận khả năng trợ giúp ngươi!



Khương Càng Thiên cũng gật đầu, nói:



- Phương diện nhân thủ, cứ đến tìm ta, đến lúc đó ta sẽ cho người công bộ đến giúp đỡ!



Nghe vậy, Diệp Huyền thi lễ với hai người lần nữa, nói:



- Đa tạ!



Khương Càng Thiên cười nói:



- Đều là chuyện nhỏ, tiểu hữu không nên khách khí với chúng ta làm gì, quá khách khí!



Cửu lâu chủ cũng gật đầu, nói:



- Đúng thế, chớ có quá khách khí!



Diệp Huyền gật đầu, nói:



- Hai vị tiền bối, ta còn có thật nhiều chuyện cần xử lý, xin cáo từ trước!



Nói xong, hắn ôm quyền với hai người, sau đó quay người nhìn về phía ba người Mặc Vân Khởi, nói:



- Thu thập chiến lợi phẩm một chút, chúng ta đi!



- ---------------



Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh



Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)