Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 659: Nghiệt đồ và đồ đệ bảo bối




Đinh Tam Thạch giải thích cặn kẽ nói: "Bảy ngày sau sẽ có cao thủ của thần điện tiến công đến Vân Mộng thần điện, trừ khi Vân Mộng thần điện đang trong quá trình phòng thủ, dựa vào thần lực để đánh bại đối thủ, hoặc là được thần dụ của Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ bảo vệ, chứng minh nơi này vẫn là nơi được vinh quang của Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ bảo vệ, nếu không, Vân Mộng thần điện sẽ bị loại bỏ... "

"Điều này thật quá hoang đường."

Đại ham ăn Tiêu Bính Cam cũng không khỏi phát ra tiếng cảm khái. "Đúng vậy, đây không phải chính là nội chiến sao?"

Đường Thiên cũng không thể nào tin nổi nói: "Nếu như có quy tắc như vậy, chẳng phải có nghĩa là bất kỳ thế lực nào trong thần điện, chỉ cần nhìn không thuận mắt với nhân viên của thần điện khác, thì có thể dùng phương thức gọi là công điện nghiệm thần này để khơi mào nội chiến sao?"

"Nếu mọi cứ tiếp tục như vậy, chẳng phải hệ thống thần điện sẽ sụp đổ sao?" Thôi Minh Quỹ cũng có chút khó tin nói.

Thế hệ trẻ dường như đều chưa từng nghe nói đến quy tắc như vậy.

Hầu hết thời gian, nhiệm vụ hàng đầu của thần điện là làm rạng rỡ và truyền bá vinh quang của thần, nhiệm vụ thứ hai là truy sát Thiên Ngoại Tà Ma, nhiệm vụ thứ ba là cứu chữa cho tín đồ của họ, rất hiếm khi tham gia vào các cuộc tranh giành chính quyền của phàm gian thế tục.

Đế quốc Bắc Hải thành lập mấy trăm năm, ổn định lâu dài, sóng yên biển lặng, người trẻ tuổi chưa từng trải qua sóng gió, không biết những quy tắc cổ xưa này cũng là hợp tình hợp lý.

Đinh Tam Thạch giải thích: "Muốn khởi xướng công điện nghiệm thần đương nhiên là không dễ dàng như vậy. Chỉ có hai khả năng. Thứ nhất là có được sự ủng hộ của nội bộ thần điện, bao gồm tuyệt đại đa số thần chức cao tầng cấp đại giáo chủ trở lên bao gồm cả giáo hoàng và hầu hết các thần điện trung tâm cấp tỉnh, thứ hai là trực tiếp có được thần dụ. Chỉ khi đáp ứng một trong hai điều kiện thì mới có thể công điện nghiệm thần, nếu không, nói bừa chuyện này sẽ được coi như Bối Thần Giả.”

"Cũng chính là nói, tin tức mà Liêu Sơn tiên sinh mang tới lần này chắc hẳn là đã có được sự ủng hộ của các nhân viên thần chức cao cấp của thần điện toàn quốc?”

Bạch Khâm Vân xoa ngực, thay đổi một tư thế thoải mái, chống cằm, rất ngạc nhiên nói: "Cho nên Vân Mộng thần điện rốt cuộc đã làm chuyện điên rồ gì mà lại có thể đồng thời khiêu khích sự thù địch của nhiều người đồng hành như vậy?"

Thôi Minh Quỹ nói: "Có thể là một khả năng khác, thần điện trung tâm Thiên Thảo đã có được thần dụ.”

"Không sai."

Sở Ngân rất tán thành nói: "Thực ra, ta nghiêng về khả năng này hơn, bởi vì chuyện này đến quá đột ngột. Sự ác cảm của hệ thống thần điện đối với bất kỳ một thần điện nào, chắc chắn không thể phát sinh trong một sớm một chiều. Danh tiếng của Vân Mộng thần điện trước đây cũng không tồi. Không có lý do gì mà đột nhiên lại bị tập thể đối đầu. Chỉ có thần dụ giáng lâm, không chút dấu hiệu báo trước, mới có thể đột ngột như vậy.”

"Nếu như vậy, chẳng phải là tình huống sẽ càng gay go hơn sao?"

Thôi Minh Quỹ hoảng sợ nói: "Thần dụ giáng lâm có nghĩa là Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ thực sự đã mất lòng tin vào Vân Mộng thần điện. Chẳng phải là không có khả năng lật bàn sao?"

"Cho nên, các tế tư của Vân Mộng thần điện cần phải sử dụng thần lực và máu tươi của mình để chứng minh lại bản thân. Nếu như có thể có được sự tha thứ của Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ, thì coi như là vượt qua khảo nghiệm công điện nghiệm thần."

Lưu Khải Hải nói.

Những người trẻ tuổi đều lộ ra vẻ kinh hãi và không đành lòng.

Vân Mộng thần điện chỉ là một thần điện hẻo lánh quy mô rất nhỏ mà thôi, thêm với Tần chủ tế, tổng cộng cũng có chưa đến một trăm tế tư, đại đa số đều là những thiếu nữ có kinh nghiệm sống không nhiều, tu vi bình thường.

Căn bản không có nữ võ sĩ chiến đấu nào cả.

Làm thế nào có thể chống lại sự tấn công của Thiên Thảo thần điện?

Có thể tưởng tượng rằng nếu như không có được sự hỗ trợ của các thần điện khác, vậy thì kết cục của Vân Mộng thần điện, chỉ có một——

Tàn bay khói tắt.

Vấn đề là, nếu như thật sự là Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ ban xuống thần dụ, thử hỏi còn ai dám ủng hộ Vân Mộng thần điện?

Nhất thời bầu không khí có chút phiền muộn.

Mọi người đột nhiên cảm thấy cơm cũng không ngon, rượu cũng không thơm, không muốn ăn uống nữa.

Chính vào lúc này, tiếng bước chân lạch cạch từ trên lầu truyền đến.

Chỉ thấy Lâm Bắc Thần đầu tóc bù xù lao xuống: "Aaaaa, đói chết mất..." Trực tiếp cầm một cái đầu thú sữa nướng lên, điên cuồng ngấu nghiến. "Này, Tiểu Bạch Kiểm, ngươi tỉnh rồi à?"

Bạch Khâm Vân vui mừng khôn xiết: "Hiện tại ngươi cảm thấy thế nào rồi?" "Ừm ... cảm thấy rất ngon, thật sự rất ngon..."

Lâm Bắc Thần vừa ăn vừa chào hỏi mọi người.

Dưới ánh mắt của mọi người, sau khi ăn uống điên cuồng một lúc, hắn mới quay đầu nhìn Đinh Tam Thạch, nói: "Sư phụ, trận chiến võ đài ta đã thắng rồi, tiếp theo đây phải xem người rồi, trận chiến trên biển ba ngày sau, người có thể đánh bại tên đầu lợn đó không?

Đầu lợn đó?

Đinh Tam Thạch giật mình, ngay lập tức hiểu ra hắn đang nói đến Chu Bích Thạch.

"Tận lực mà làm thôi."

Đinh Tam Thạch mỉm cười nói.

Nếu như là mấy ngày trước, ông ta chưa chắc có thể tự tin như vậy.

Nhưng bây giờ......

Ông ta cũng đã là đại tông sư rồi. "Ta sẽ cổ vũ cho người."

Lâm Bắc Thần vung cánh tay, sau đó do dự nói: "Trận chiến này chắc chắn sẽ chấn động toàn bộ Phong Ngữ hành tỉnh. Tới lúc đó không biết có thể phát sóng trực tiếp hay không?"

Bạch Khâm Vân không hổ là tri âm của hắn, trong nháy mắt đã hiểu ngay, nói: "Ngươi không phải là...lại muốn quảng cáo đấy chứ?”

Lâm Bắc Thần cười hì hì, nhìn Đinh Tam Thạch, nói: "Sư phụ, thực ra, quảng cáo cũng không phải là chuyện khó khăn gì, chỉ cần nói mấy câu thì có thể kiếm được tiền vàng. Tại sao lại không làm chứ?"

Ba.

Đinh Tam Thạch trực tiếp cho một bạt tai tát vào gáy Lâm Bắc Thần, nói: "Nghiệt đồ, vi sư là người có thân phận, làm sao có thể làm càn như con chứ?"

"Hả?"

Lâm Bắc Thần ôm gáy, hậm hực nói: "Thật sự không được sao? Thực ra, ta đã nhận trước một phần tiền quảng cáo rồi. Nếu như tới lúc đó làm lớn hơn một chút, phát sóng trực tiếp cấp tỉnh, sư phụ người động mồm mép một tý thì có thể nhận được 80.000 tiền vàng rồi."

"Bao nhiêu?"

Giọng điệu của Đinh Tam Thạch cũng thay đổi.