Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 626: Thiếu gia lại bắt đầu rồi




Lâm Bắc Thần nghẹn uất một hồi, đành phải nói: "Sư phụ, ta biết rồi..."

"Đúng rồi, sư phụ, người nóng lòng muốn truyền Kiếm Thập Thất cho ta, có phải là lo lắng về trận chiến trên biển năm ngày sau, sợ đánh không lại Chu Bích Thạch bị người ta đánh chết ngay tại chỗ, cho nên mới sắp xếp hậu sự trước?"

Hắn lại hỏi.

Đinh Tam Thạch:? ? ?

Ba!

Nghiệt đồ.

Lão Kiếm Tiên bị chọc tức đến mức dựng râu trừng mắt, quay người bước ra khỏi Trúc viện.

"Sư phụ, sư phụ..."

Lâm Bắc Thần vội vàng lớn tiếng nói: "Phía dưới thì sao? Phần không có ở phía dưới phải đi đâu mà tìm đây?”

"Tới lúc đó, con tự nhiên sẽ biết thôi."

Giọng nói của Đinh Tam Thạch từ bên ngoài Trúc viện truyền đến. Ách.

Các cao nhân đều thích làm một nửa giữ lại một nửa như vậy sao?

Sư phụ à, không phải là đồ nhi nói gì người, chỉ là hành động tặng bí tịch đêm nay của người, đặt trong các bộ phim truyền hình trên trái đất, đó chính là di ngôn trước khi lâm chung đấy..

Với diễn biến cốt truyện bình thường, người tuyệt đối sẽ không sống quá ba tập tiếp theo.

Lâm Bắc Thần trong lòng có một dự cảm không hay.

Hắn còn chưa kịp quay đi thì lại có người vội vàng đến tìm hắn.

"Này, Lâm đại thiếu, ngươi có nghe nói gì chưa? Trong thành xuất hiện một tên kỳ dị, mức độ biến thái ngang ngửa ngươi..."

Phú bà Bạch Khâm Vân xông tới, lớn tiếng hét: "Hồng Diện Khoả Nam Đại Tông Sư, ha ha ha, đáng tiếc người ta thực lực cuồng bạo, cấp bậc đại tông sư mạnh hơn ngươi nhiều.”

Mặt của Lâm Bắc Thần nhất thời đen lại.

"Ngươi không phải là đặc biệt chạy đến đây để cười nhạo ta đấy chứ?”

Hắn với vẻ mặt bất thiện nói: “Vậy thì Trúc viện này của ta, không hoan nghênh ngươi.”

Bạch Khâm Vân hai tay ôm ngực, thở hổn hển nói: "Đương nhiên là không phải. Lần trước không phải ngươi nói muốn mượn tiền sao, ta quay về đã gom một chút..."

Lâm Bắc Thần ngay lập tức hét lên một tiếng như điện giật, trực tiếp nhảy đến bên cạnh Bạch Khâm Vân, khom lưng cúi người, đưa tay lên đỡ lấy khuỷu tay của Bạch Khâm Vân, nịnh bợ nói: "A, hoan nghênh, hoan nghênh, mời vào rồi nói chuyện.

Người đâu, Vương Trung, Thiến thiến, mau chuẩn bị trà, rượu, chuẩn bị rượu ngon... các ngươi thật không có mắt nhìn, không nhìn thấy Bạch nữ thần tới sao?"

Bạch Khâm Vân: ╮ () ╭.

"Đã gom đủ 300.000 rồi sao?"

Lâm Bắc Thần đỡ Bạch Khâm Vân vào phòng khách, nói: "Không hổ danh là bạn học Bạch, quả nhiên thần tốc."

Bạch Khâm Vân cầm lấy rượu ngon mà Thiến Thiên bưng tới, uống cạn một hơi, mới lắc đầu nói: "Không có. Gom đủ ba mươi vạn đâu dễ như vậy."

Lâm Bắc Thần ngay lập tức ưỡn thẳng lưng: "Hả?"

Bạch Khâm Vân nói: "Nhưng mà, tạm thời đã gom được mười vạn. Ngươi cứ liệu mà dùng trước, còn lại ta sẽ nghĩ cách tiếp."

"A ha ha ha, không hổ danh là bạn học Bạch."

Lâm Bắc Thần ngay lập tức khom lưng.

Bạch Khâm Vân uống rượu, bỏ lại một thẻ Huyền Tinh màu đen trị giá mười vạn tiền vàng, rồi vội vã rời đi.

Lâm Bắc Thần trở về phòng ngủ của mình, bắt đầu chuẩn bị cho trận chiến sinh tử ngày mai.

Đầu tiên hắn mở điện thoại ra, bắt đầu quét hình bí tịch Kiếm Thập Thất.

Ngay sau đó thì trong điện thoại, APP ‘Kiếm Thập Thất bản khiếm khuyết’ đã được tạo ra.

Trọn vẹn 100G.

Lâm Bắc Thần suy nghĩ một chút, nói: "Tiểu Cơ, tính toán một chút tốc độ tải xuống, dùng tốc độ nhanh nhất tải xuống cho ta."

Giọng nói ẩn chứa tình cảm của Tiểu Cơ nhớ ra liền nói: "Chủ nhân, ngài có chắc chắn không?"

Lâm Bắc Thần nói: "Không khiến ta hôn mê là được."

Kiếm Thập Thất đã mạnh mẽ như vậy thì nên nhanh chóng tải xuống tu luyện.

Ngày mai đối đầu với Giang Tự Lưu, cơ hội chiến thắng sẽ càng cao.

May mắn thay, bởi vì nhiệm vụ gia tốc ngẫu nhiên của KEEP, cho nên hắn đã là tu vi tông sư võ đạo cấp một.

Giới hạn trên của lưu lượng Huyền khí trong cơ thể đã đạt tới trọn vẹn 100G. Cho nên, tải xuống một ứng dụng có kích thước như vậy là vừa đủ.

"Hiểu rồi."

Tiểu Cơ bắt đầu thiết lập.

Một lúc sau, trong phòng ngủ vang lên từng trận rên rỉ khiến người ta đỏ mặt tía tai.

"Thiếu gia lại bắt đầu rồi."

Thiến Thiến và Thiên Thiên ở tầng một đã quen với nó rồi, hai người nhìn nhau, tiếp tục tu luyện.

Quang Tương đang tiến hành dưỡng thai cho con Hàn Băng Lang mang thai trong viện, bất lực thở dài một hơi.

Cùng với việc trí tuệ dần dần tăng lên, nó đã có thể hiểu được rất nhiều chuyện của con người, chẳng hạn như loại âm thanh này có ý nghĩa gì.

Lúc này, nó không khỏi nghĩ đến chín mươi chín thử phi của mình ở trong sơn cốc của Bắc Hoang Sơn.

Hàn Băng Lang cái đã khéo léo cụp đôi tai của mình xuống, hoàn toàn ngăn cách với âm thanh này.

Nó đã được nuôi dưỡng trong Trúc. viện nhiều ngày như vậy, ngày nào cũng có cá lớn, thịt lớn, thân hình của nó đã mập mạp hơn rất nhiều, da lông cũng vô cùng sáng bóng, thể trạng đã lớn hơn một vòng, nhưng vẫn dã tính khó thuần. Phần lớn thời gian đều rất im lặng, không ồn ào không la hét, nếu như không phải vì sinh mạng trong bụng, có lẽ nó đã lựa chọn trốn đi từ lâu, chỉ có núi rừng bao la mới là quê hương của sói.